Lúc này bên trong không gian tư nhân của Triệu Phú Quý.
Hai cái mặt đồ đen nữ trong nhóm cướp có chút điểm mộng mức khi nhìn xung quanh, bởi vì trong mắt họ lúc bấy giờ hiện rõ hình ảnh xung quanh trắng xóa một mảnh, mọi thứ hiện lên hoàn toàn lạ lẫm với cả hai.
Sự trống không đập vào mặt cho hai người nhận thấy rõ ràng nơi đây là một cái máu trắng xóa lập phương không gian.
Nhưng làm sao có thể a.
Hai người nhớ trong đầu rất rõ ràng rằng chỉ mới vừa rồi thôi bọn họ còn đang ở bên ngoài kia bị tên cẩu đản chủ nhà ra tay định kết liểu mạng sống, sau đó không biết vì nguyên nhân gì mọi thứ trong tầm nhìn trở nên trắng xóa một mảnh.
Sau đó một giây, mở mắt ra lần nữa thì hai người họ đã xuất hiện tại nơi đây.
Chẳng lẻ là siêu phàm sức mạnh nào đó???
A phi, lại ảo tưởng nữa rồi.
Trên đời này làm gì có siêu phàm gí đó đâu, đoán chắc là hai bọn họ bị đánh ngất rồi sau đó được chuyển tới nơi này.
Tuy có cảm giác không đúng chổ nào đó nhưng cả hai cũng thật sự không biết phải lý giải làm sao, chẳng lẻ nói đây là siêu phàm sức mạnh trong phim ảnh đi, không thể nào thế giới này làm sao có siêu phàm sức mạnh đâu.
Chỉ có thể nói, khoa học đô thị đã ăn sâu bén rể trong đầu bọn họ a.
Bất quá hiện tại hai người không có thời gian lo lắng cho những thứ vớ vẫn này, xem sét mọi thứ xung quanh họ có thể kết luận chính mình giống hình đang bị nhốt lại a.
Cái này ý nghỉ làm cả hai hốt hoảng không thôi, ai cũng rõ bị một tên khốn lưu manh giam giữ sẻ tệ đến nhường nào hoàn cảnh.
"Khả Như tỷ tỷ, bây giờ phải làm sao đây, chúng ta sẻ không bị tên khốn đó cho giam lỏng mãi mãi a.".
Triệu Như Mộng lúc này thật sự không kìm được cảm xúc nữa, một bên nhào vào trong lòng tỷ tỷ mình, hai mắt dần hóa lệ mà mếu máu thút thích không ngừng.
Tràng diện phải nói là người xem thương tâm người nghe rơi lệ, nếu không phải có tỷ tỷ nàng đang ngồi bên cạnh không chừng nàng đã khóc lên thành tiếng a.
Mặc dù có gan dạ men theo đám giang hồ bang phái đi lãng khắp nơi kiếm chút tiền tiêu sài, nhưng các nàng cũng chỉ có vậy mà thôi vẫn còn là mấy cái nữ hài tử ngu ngốc chưa hiểu chuyện đời.
Bây giờ lãng đến nổi bị bắt giam lại làm nàng lần đầu trong đời hoảng sợ không thôi, trong đầu lập tức rối tung lên một mãnh hỗn độn.
Chưa trải qua sự việc như thế này bao giờ nên nàng cũng không biết phải làm gì mới đúng, cuối cùng chỉ có thể lộ ra vẻ ngoài mềm yếu mà chui lủi vài lòng tỷ tỷ vô năng khóc thúc thích.
Một bên ngồi ôm chặc lấy muội muội mình Triệu Khả Như cũng không khá hơn được chút nào, cho dù là vẫn cố cắn răng giữ vững cho mình gương mặt bình tĩnh để có thể ứng đối mọi sự việc sắp tới.
Nhưng người bình thường cũng có thể nhìn ra được bây giờ bên trong sự cứng rắn kia là không giẩu nổi thần sắc lộ ra là như vậy yếu đuối.
Triệu Khả như hiện tại hối hận, nếu lúc đó không nghe theo đám bạn dụ dỗ làm cướp như vậy thì đã đâu đến nổi này, hay có thể nói nếu là cướp đến một ngôi nhà khác thì mọi thứ đã diễn ra khác biệt, họ đã không cần gặp tên ác ma kia.
Bây giờ muốn thay đổi mọi thứ cũng đã không kịp rồi.
Nhìn xuống muội muội mình đang sợ hãi ôm chặc lấy bản thân mà run rẩy, Triệu Khả Như có chút nhỏ đau lòng, muội muội nàng từ nhỏ nào có bao giờ trải qua sợ hãi như thế vẫn là vô tư vô lo.
Rất muốn ôm muội muội vào lòng mà giọng nói ngọt ngào dỗ dành yêu thương một phen, nhưng xem tình huống bây giờ nàng cũng chỉ thể bất lực nhìn xem, nàng dù thế nào phải cố gắng kiên địnhgiữ vửng cảm xúc bản thân thật bình tĩnh.
Bởi vì nàng biết, một khi thời điểm mình phá phòng ngự trở nên mềm yếu là lúc hai chị em đã triệt để rơi vào tay giặt không cách não cứu nổi, mãi mãi bị giam nơi đây và mất tích trong xã hội mãi mãi.
Lúc lâu sau, nhìn xuống em gái Triệu Khả Như thật không kiềm được lên giọng ngọt dỗ dành.
"Đừng khóc, rất nhanh chúng ta sẻ được thả ra mà thôi, nhốt người trái phép là phạm pháp, tên khốn đó nhất định sẻ bị cảnh sát bắt đi rồi chúng ta cũng được họ cứu ra.".
"Ân.".Triệu Như Mộng rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, hai mắt ửng hồng nhìn tỷ tỷ mình đáng thương gật đầu.
Có một điều hai nàng tựa hồ không nhớ rõ một cái quan trọng vấn đề, chính họ cũng nằm trong nhóm người xách dao đi cướp của người dân a.
Ccó thể là do một phen kỳ hoa hoán đổi vai trò hai bên của Triệu Phú Quý làm hai người quên mụ đi chính mình cũng làm sự tình phạm pháp.
"Như vậy sao!!! ta đang phạm pháp sao??".
Đột nhiên trong không gian lần nữa vang lên tiếng nói xa lạ mà thân quen, ý vị có vẻ là đang tự hỏi bản thân lời nói.
Đối với người khác khi nghe giọng âm này có thể không nhận ra đó là ai, nhưng khi vào tai hai chị em nhà họ Triệu thì lại vang dội đến lạ thường.
Đúng là đó, một giọng nói khắc sâu tận trong đầu của hai người, một người xa lạ nhưng lại mang cho hai người sự sợ hãi tột độ.
"Ngươi tên khốn, mau thả chị em chúng ta ra nếu không chúng ta sẻ bảo cảnh bắt ngươi.".
Triệu Như Mộng khi nhìn thấy Triệu Phú Quý tựa như nhìn thấy cừu nhân giết cha, không quan tâm gì cả gương mặt giận dữ đứng lên uy phong lẳm lẳm mà mắng to.
Đến Triệu Khả Như một bên cũng bị muội muội nàng hành động dọa cho một phen hết hồn, hoàn toàn không nhận ra cái này lúc nãy đang mích ước biểu muội.
"Muội muội à, cái này thao tác trắc tuyệt có thể gọi là hố tỷ a.".
Triệu Khả Như mặt xám như tro trong lòng cười khổ, nàng còn chưa quên đi cả hai tỷ muội còn đang bị người ta giam lỏng đâu, ai biết bên ngoài sẻ như thế nào.
Vậy mà cái này hố muội muội không ngồi yên cũng thôi đi còn ngôn ngữ khiêu khích tên khốn cẩu nam nhân này, đây chẳng phải là đang tìm đánh trên đường đi sao.
Vốn dĩ Triệu Khả Như còn muốn bàn một chút điều kiện với đầu này vượn người, ý định đem cả hai tỷ muội vẹn toàn thoát ra ngoài, nhưng xem ra bây giờ đã không có đường để bàn a.
Kế hoạch ban đầu hoàn toàn bị muội muội nàng nhanh tay phá hoại.
Đến xem phía đối điện Triệu Phú Quý ngược lại biểu hiện không giống như Triệu Khả Như âm thầm lo lắng như thế, đối với màn chào đầu bằng lời mắng người đầy ngứa tai của một cái ngu ngốc nữ nhân hoàn toàn im lặng, không thấy phản ứng chút nào.
Hắn chỉ là nhìn chằm chằm ánh mắt mà không ngừng đánh giá đôi tỷ muội trước mắt giống như thưởng thức tác phẩm nghệ thuật vậy, những lời phun tào vừa rồi không chút ảnh hưởng đến hắn ánh nhìn đánh giá.
Nhưng không thể không nói, đôi này tỷ muội quả thật sở hữu một thân thể tràng đầy đường cong tròn trị làm người muốn hung hăng ôm vào lòng mà dằn vặn một phen thỏa thích.
Tuy rằng cả hai mặt đến áo khoát ngoài nhưng không thể che lấp đi cái kia đầy đặn bộ ngực căng tròn, nó lững lờ nhô ra một quả bán cầu bên dưới áo khoát, tựa như muốn xông ra cho người nhìn xem nó hình dạng như thế nào.
Phía bên dưới cặp đùi đẹp thon dài cùng bờ mông căn tròn chiếm trọn spotlight, cùng với cái kia trắng nõn vô cùng mịn màng da thịt, chỉ là xem một chút để người kìm lòng không được bản thân chi dục.
Lúc bàn đầu, bên ngoài cổng nhà trời tối nên Triệu Phú Quý cũng chỉ thấy hai người không phát hiện đặt biệt, nhưng hiện tại để ý hắn mới phát hiện hai cái này tựa hồ hư hư thật thật là hai cái đại mỹ nhân a.
Trong nháy mắt, Triệu Phú Quý như một bóng ma đứng trước mặt Triệu Như Mộng, thao tác này dọa nàng hết hồn mà kêu lên thất thanh.
"A, ngươi muốn làm gì???"
Ý định lắc mình tránh né tên lưu manh này thì Triệu Như Mộng cả kinh phát hiện từ khi nào tay tên khốn này đã bắt lấy vai nàng, một lực lượng như sơn đỉnh vửng chắc làm cách nào cũng không thể thoát ra được.
Lúc này Triệu Phú Quý tận dụng cơ hội, một tay đưa lên kéo xuống chiếc khẩu trang đang phong ấn dung mạo vạn người mê bên trong.
Nhất thời, một khuôn mặt ngũ quan tinh xảo như hoa hiện ra trước mắt, hấp dẫn vẫn là đôi môi mọng nước làm cho người muốn cắn tới một phát.
"Ngươi ngươi ngươi, tên hỗn đãng, ngươi đang muốn làm gì???".
Triệu Như Mộng lúc này thật có chút nhỏ hốt hoảng mà lấp bắp lời nói, dù sao Triệu Phú Quý đột nhiên xông lên gở ra nàng khẩu trang con kê sát vào nàng mặt như thế, làm như vậy đối với ai cũng sẻ là ngượng ngùng a.
Để ý đến thái độ của Triệu Như Mộng, Triệu Phú Quý nhết môi cười cười, hắn từ trong không gian hệ thống lấy ra một viên thuốt ngủ, không cho mỹ nữ chút nào phản kháng mà đem thuốc bỏ thẳng vào miệng nàng.
"Ngươi không nuốt nó thì cả hai nhất định sẻ trải qua rất thảm.". Triệu Phú Quý mắt trứng lớn mà uy hiếp trắng trắng.
Trước sự áp bách dọa dẫm như thế, Triệu Như Mộng bất dắc dĩ dành phải nuốt thuốc, nàng biết hai tỷ muội nàng thật sự không có chút nào phản khảng lực lượng, không làm theo ý tên khốn này thật sự sẻ rất thảm như lời nói của hắn.
Rất nhanh sau đó, Triệu Khả Như dưới dâm uy của con hàng này cũng không cam lòng nuốt xuống thuốc, bất quá thuộc nàng uống tựa hồ khác muội muội mình,
Nhìn xem cả hai đều uống xuống thuốc Triệu Phú Quý nở lên tà ác nụ cười, tiếu dung nói:
"Không tồi, không tồi, một đôi cực phẩm song sinh tỷ muội a.".
----
P/s: Điều ty tác giả, văn chương còn non kém, mạch truyện ban đầu hơi chập rải, nếu có thể kiên trì nhất định về sau các ngươi sẻ thấy được cải thiện tốt hơn.
ai có ý kiến xin vào phần bình luận.