Chương 21: Trở Về

Trong thời gian tiếp theo, sở hữu được nguồn năng lượng hắc ám dồi dào phát ra từ tà châu hắc ám thần giáo điên cuồng lao nhanh phát triển.

Thực lực của mỗi thành viên không ngừng tăng trưởng nhanh chóng, trung nhẫn dần giảm so với số lượng thượng nhẫn tăng cao.

Mắt thấy tình trạng nhân số cấp thấp thần giáo giảm đi, Triệu Phú Quý quyết định ngã bài lôi kéo số dân thường gia nhập thần giáo, dù sao có một số việc đẳng cấp cao không làm được cần mấy cái hạ nhẫn hay dân thường lâu la đi xử lý.

Tỷ như lương thực của thần giáo cũng không thể để một cái giáo trưởng đi làm ruộng a, hay mạng lưới tình báo không thể để mấy cái mặt choàng đen thành viên đi lanh quanh các quốc gia thu thập thông tin a!!!

Cái đó không bị người bắt lại thẩm vấn là may rồi còn gì đến thu thập thông tin, thế nên cấp thấp ninja đảm nhận những việc này là quá hợp lý a.

Bất quá mấy cái này cấp thấp dân thường không nằm trong khống chế của bản thân nên Triệu Phú Quý hoàn toàn không cho bọn chúng vào khu vực hạch tâm chứa tà châu, tùy tiện tạo thêm mấy cái căn cứ nhỏ bên ngoài cho bọn người mời này.

Hắn cũng không cần lo lắng việc dám người này la hét không công bằng, bởi vì bọn họ đều bị bịch miệng lại bởi số lớn chakra tu luyện pháp cùng nhiều loại nhẫn thuật để có thể trở thành ninja, loại đồ vật gân gà này Triệu Phú Quý lấy được trên thân đám ninja làng lá không ít.

Ở thế giới ninja này dân thường chiếm lấy số đông, không phải vì bọn họ không có thiên phú để làm ninja mà là bọn họ không thể tiếp xúc đến mấy loại chakra tu luyện pháp, một thứ cơ bản để có thể tu luyện thành một ninja.

Mặc dù trong đó cũng có người không thể trở thành ninja sự thật nhưng số lượng lớn người đều là không có tu luyện pháp để tu luyện, phần lớn số chúng đều trong tay các gia tộc hay trong các quốc gia có tồn tại nhẫn thôn.

Còn những quốc gia không có nhẫn thôn thì việc tu luyện làm ninja là một cái xa vời mộng, thậm chí những thôn làng nằm trong địa phận của quốc gia có nhẫn thôn cũng chí có số ít người có tiền mới sở hữu được ninja, còn bình dân thì mãi mãi là bình dân không thể nào xoay người được.

Hiện tại thần giáo vậy mà khai phóng tu luyện pháp, không một tên bình dân nào có thể cưởng lại du hoặc làm ninja cả nên không một lời nguyện ý gia nhập thần giáo trở thành vòng ngoài thành viên.

Không chỉ có dân thường mà còn có vài cái cấp thấp ninja tán tu cũng lựa chọn gia nhập thần giáo, cũng chỉ bởi vì bọn họ phát hiện thần giáo ban cho tài nguyên làm họ không cách nào cự tuyệt.

Đó là tôi thể đan có thể cường hóa thân thể làm bọn họ nguyện ý chạy theo như vịt trở thành một cái vòng ngoài thành viên.

Cứ như thế thủ đoạn, thần giáo của Triệu Phú Quý đã bước đầu hoạt động như một thế lực thực thụ.

Vòng ngoài thành viên chính là những ninja cùng dân thường tập hợp, bọn họ hoạt động theo phương thức làm nhiệm vụ có thưởng, chân chính trở thành một đám người làm công của thần giáo.

Còn ai muốn vào nội bộ hạch tâm của thần giáo cần phải qua một đợt hắc ám tẩy lể mới có thể đi vào, mà từ đó hắn cũng chân chính trở thành người thần giáo đem Triệu Phú Quý làm người quan trọng nhất của đời mình.

Lúc này Triệu Phú Quý đang ngự không trên trời, mắt hài lòng nhìn xuống dưới một đám người đang thao tác nhanh chóng hoàn thành những bước cuối cùng cho lồng kết giới thủ hộ khu hạch tâm của thần giáo.

Đây là kết giới mà Triệu Phú Quý bỏ đến 7000 ngàn hắc ám điểm mới mua vào tay, nó thể phòng hộ người bên trong khỏi nhị giai sơ đẳng cường giả cũng xem như lục đạo cấp cường giả.

Nói rõ hơn là lục đạo tiên nhân dù có đến đây gây sự hắn ít nhất có thể ngộ ra cái kết giới này dùng sức hắn không thể nào phá được, dù sao theo dự đoán hắn cũng chỉ là nhị giai sơ đẳng cấp cao a.

Nhìn trước mắt dần bao phủ lên khu vực hạch tâm thần giáo to lớn bán cầu thủ hộ Triệu Phú Quý cảm giác thành tựa tràng đầy, đây chính là hắn một tay tạo nên vĩ đại thần giáo a.

"Thần giáo đã có thể tự mình hoạt động, ta cũng nên về nhà xem một chút a.".

Triệu Phú Quý nhìn thần giáo phồn vinh vui vẻ thì thào.

"A, thiếu chủ ngài bỏ đi như thế, hắc ám thần giáo phải làm sao??".

Nhưng một bên Tang lão nghe thế ngạc nhiên, hắn bên cạnh thiếu chủ cả vài tháng nay còn không biết cậu ta vậy mà muốn bỏ đi, như vậy một tay tạo nên to lớn như thế thần giáo lại có ý nghĩ gì.

"Ngươi ngạc nhiên như thế làm gì, ta cũng đâu nói là bỏ bê thần giáo.".

"Ngươi chẳng lẻ không biết dù ta ở đâu đi nữa cũng có thể quan sát được tình hình thần giáo và có thể ra lệnh cho bọn đại sư kia a.".

Theo thuyết lý thì đám đại sư kia được Triệu Phú Quý tự tay hắc hóa, chỉ cần hắn muốn thậm chí có thể vận dụng hắc ám năng lượng thao khống tận sâu trong linh hồn bọn họ.

Nói một cách dễ hiểu là bọn đại sư hiện tại cũng xem như một cái khôi lỗ của Triệu Phú Quý, hắn có thể làm bất cứ thứ gì với bọn hắn, thậm chí là điều khiển hay ra lệnh bọn chết ngay lập tức cũng chẳng ai chần chờ mà tự xác.

Bất quá loại này khả năng làm cho một bên tang lão có chút mộng.

"Ngạch, lão hữu thật sự không biết??"

Hắn lần này đã hiểu, chính mình đã quá xem thường năng lực của vị thiếu chủ trẻ tuổi này rồi, đơn giản hắn như một nhân gian thần linh kinh khủng uy năng a.

Tang lão bây giờ cảm giác lúc trước mình làm ra quyết định kia quả là đúng đắng nhất trong cuộc đời của mình a.

Chính mình đang làm một cái nô bộc của thần linh, bao nhiêu người mơ ước cũng chẳng được đâu, chính mình may mắn cở nào a.

"Thiếu chủ, ta từ nay nguyện dân hiến hết mình cho ngài.".

Tang lão nhất thời trong lòng kính trọng nói thầm, từ bây giờ hắn thề sống chết mãi mãi đi theo Triệu Phú Quý bước chân.

Triệu Phú Quý đang nhìn xung quanh còn không biết chỉ bày ra một vài khả năng của mình mà lại chinh phục được tang lão một vị cường giả, nếu như hắn biết nhất định phải hô to: "Ta nhân cách mị lực quá mạnh mẽ đi!!!".

.....

Sau đó, Triệu Phú Quý cùng Tang Lão cũng ngự không trên hắc thạch rời đi, rất nhanh liền tới công không gian.

"A đại không cần canh giữ nữa quay về nào, cửa này rất nhanh sẻ có thần giáo người đến trông giữ.".

Nhìn to lớn a đại Triệu Phú Quý nói.

"Vâng chủ nhân!!".

A đại cũng không phản bác, thậm chí hắn còn vui mừng không còn phải nhàm chán canh cửa mà đi theo chủ nhân chơi đâu.

Thế rồi ba người cùng nhau đi vào cổng không gian biến mất, sau đó vài giây cũng xuất hiện ra mấy cái đại sư, bọn hắn kết hợp thủ pháp phức tạp lập tức cùng với cánh cổng không gian cao năm mét trực tiếp tàng hình đi.

......

"A...a, mạnh nữa lên nào mộng mộng, làm sướng chết tỷ tỷ a, thao mạnh nữa...".

"Tỷ tỷ ngươi thật dâm đãng đâu, làm sướng chết ngươi tiểu bức....".

Chưa mở mắt Triệu Phú Quý đã nghe vào tai từng hồi thanh âm dâm đãng vọng tới.

"Ta tựa hồ đến không đúng lúc nha.".

Triệu Phú Quý con sói bên trong có chút ý động, trong lòng thầm than vãn.

Chỉ thấy trên giường trước mắt, hai cái bóng hồng trắng trẻo đang hưng phấn tinh thần mà kích thích lẫn nhau, cái kia hồng hào tiểu bức của hai nàng nước đã tuôn ra ướt sủng.

Không nói câu nào Triệu Phú Quý cở áo ném cho tang lão một bên, hai người tang lão cùng A đại cũng hiểu rõ thiếu chủ của mình nên lặng lẻ lui vào gốc tường không nói gì.

Triệu Phú Quý liếm nhẹ môi từng bước đi đến cạnh giường, hai cô nàng tựa hồ đã lâm vào cơn giữa cơn yêu đầy khoái hoạt cảm giác nên hoàn toàn không phát hiện chuyện gì bất thường đến cả.

Nhìn trước mắt uống éo bờ mông cong cùng lộ ra cái kia đầy quyến rũ cúc hoa nhỏ, Triệu Phú Quý trong người thú tình không còn kiếm chế chút nào, lấy ngay ra con c-c đen to dài 21 cm .

Khi Triệu Như Mộng đang vui vẻ liếm lám tỷ tỷ mình nhảy cảm l-n thì bổng một đôi tay thô đem hông nàng nhất lên, thô bạo mà dứt khoát đẩy nàng tới đè lên tỷ tỷ mình đang nằm ngửa.

Cả hai cứ thế toàn bộ thân hình đều ghé vào nhau, hai cặp vú to của các nàng gắt gao dán vào nhau mà biến dạng đè bẹp ra, hình ảnh phi thường kích thích.

Trong khi hai người vẫn còn không biết chuyện gì sảy ra thì thanh âm lâu ngày như quen thuộc kia lại vang lên bên tai.

"U, hai tỷ muội các ngươi là những con dĩ dâm đãng a, không có ta con c-c thao liền không chịu nổi a.".

Thức tỉnh đầu óc, Triệu Như Mộng theo bản năng sư tử hà đông của mình lập tức hùng hồn nói lại.

"Ngươi tên khốn mau tha ta ra!!".

Chát

A!

Ngay lập tức, một cái bàn tay quất mạnh vào một bên Triệu Như Mông mông tròn, đem in rõ thành lằng năm dấu tay.

"Ngươi vừa gọi ta là cái gì.".

Triệu Phú Quý ngự khí gặng lại đè ép hỏi tới.

"Chủ nhân.".

Triệu Như Mộng bị đánh bây giờ mới bừng tỉnh nhớ lại mình bây giờ thân phận là cái gì, có chút bối rồi tâm thần nàng lập tức hạ giọng với gương mặt tội lỗi.

"Ha ha, còn nhớ cái này chủ nhân a.".

"......"

Triệu Phú Quý cười gằng, rõ ràng cô nàng này vẫn chưa nhận rõ thân phận thấp hèn của mình a, như vậy phải cho nàng ném mùi đau khổ một chút.

"Hôm nay để chủ nhân ta dạy ngươi thông đít là như thế nào a.".

Nói xong không để ý nàng khán cự phản ứng Triệu Phú Quý hai bàn tay bắt trọn lấy hai viên kia mông tròn, đem hai bên kéo dãn ra lộ ra cúc hóa bên trong màu đen thông đạo.

"Đừng lại, làm ơn đừng chơi ở đó, chơi l-n ta a, đừng chơi ở đó ta thật không chịu nổi.".

Nhìn Triệu Như Mộng khuẩn thiết cầu sinh Triệu Phú Quý đầu khất không chút thay đổi vị trí, hôm nay hắn không dạy dỗ cài này con dĩ nhỏ hắn thật sự không xứng làm cái hắc ám đầu sỏ.

"Vào chết ngươi con dĩ dâm đãng".

Triệu Phú Quý đầu dương vật đã đặt ngay cái kia cúc hoa, muốn tới liền có đẩy nhẹ một cái đã cho tiến vào đầu khất.

Triệu Như Mộng là đối với lỗ đít chưa bao giờ khai phá qua lĩnh vực, chỉ cảm nhận được Triệu Phú Quý đầu khất tiến vào làm nàng cảm giác đau.

Nhưng rất nhanh sau đó một cảm giác gấp bội lần đau truyền tới....A không đúng, phải nói lại là rất đau rất thốn lại rất sướng, trực tiếp khoái cảm nhân gian làm Triệu Khả Như bàn chân đều dũi thẳng ra, l-n bên dưới đều kẹp chặt, gương mặt giật mạnh như thăng hoa.

"AAAA..".

Triệu Phú Quý bây giờ chỉ cảm giác dương vật đều bị bao phủ một mãnh ấm áp, lại cảm giác nó ôm rất bót làm hắn sảng vô cùng.

Đến đây thú tính nhất thời bộc phát, chưa kịp để có thời gian cho hai bên hòa hoãn Triệu Phú Quý lại động, trực tiếp rút ra lại đ1âm mạnh vào một lần.

"Aa, ngô, đau quá, ngươi làm chết ta rồi, a, mau dừng lại, đau chết mất.".

Triệu Như Mộng hai mắt đẫm lệ khóc thét tuôn nước mắt, nàng cảm giác thân mình như bị xé toạt.

"Chát !! Ngươi con dĩ khóc cái rắm, đ-t với ta chính là ngươi vinh hạnh, mau gọi ta chủ nhân.".

Triệu Phú Quý nào có nuông chiều nàng, dữ tận như con thú mà vả một bàn tay vào nàng bờ mông mắng to.