Chương 8: Túy Mỹ Tương Tây (8) – Tiểu Long Nghĩa Trang.

Chương 8. Túy Mỹ Tương Tây (8) – Tiểu Long Nghĩa Trang.

Dùng ngân châm chấm lấy một giọt mật để vào trong miệng, cảm giác đau nhức như thiêu như đốt đột nhiên biến mất, Miêu Phương Phi không nhịn được thở nhẹ một hơi.

Sống lại.

Sau đó nàng lập tức tất cung tất kính đem mật đưa tới trước mặt Bính 9. Đối mặt với Bính 9 trong khoảng cách gần như như vậy, cảm giác nguy hiểm khiến cơ thể Miêu Phương Phi vô thức căng chặt theo bản năng, cảm thấy ánh mắt Bính 9 trên người nàng xẹt qua, Miêu Phương Phi đem đầu vùi đến càng thấp, tư thế càng thêm cung kính, tâm sinh thấp thỏm.

Không biết Bính 9...... Đối với nàng có hài lòng hay không.

Miêu Phương Phi miên man suy nghĩ, tâm loạn như ma.

Bính 9 không phải thích đàn ông sao, như thế nào sẽ đột nhiên thay đổi khẩu vị?

Miêu Phương Phi biết rõ nếu không phải Bính 9 coi trọng nàng, với tính cách của tên điên Bính 9, là không có khả năng nghĩ tới cứu viện, lại còn đem giải độc mật vô cùng trân quý cho nàng.

Tuy rằng ngũ quan Miêu Phương Phi chỉ thuộc loại bình thường, nhưng lại có đôi mắt to sáng ngời, có nét quyến rũ riêng của người Miêu tộc. Thường xuyên lữ hành vận động nên tổng thể thân người cũng không kém, huống chi lại một thân lão luyện lữ khách, Miêu Phương Phi có một loại kiên nghị cùng tư thái lạnh lùng, rất có thể kích thích lên dục vọng chinh phục của nam nhân.

Không chỉ có Miêu Phương Phi, mà ngay cả Thạch Đào cũng có suy nghĩ như vậy.

Thạch Đào thậm chí còn nghĩ trách không được Lâm Hi vô dụng như vậy lại có thể kiêu ngạo tùy ý sống đến trung giai ba sao.

Tên điên bính 9 xác thực cường đại dị thường, liền quái vật Túy Mỹ Tương Tây đều không để trong mắt, muốn cứu Miêu Phương Phi tiện tay liền cứu được, thậm chí đều không cần xuống đất.

Có hướng dẫn viên cường đại như vậy che chở, coi như đầu heo cũng có thể trôi qua tốt!

Tuy trong lòng có suy nghĩ, nhưng Miêu Phương Phi cùng Thạch Đào cũng không dám nói, liền ánh mắt cũng không dám lộ ra nửa phần. Bính 9 cuồng hãn điên cuồng, quả thật quá khó có thể nắm bắt, ai cũng không dám nói có thể đoán được suy nghĩ của Bính 9.

Nghe lời.

Miêu Phương Phi và Thạch Đào càng cúi thấp đầu.

Nghe lời, dễ dùng, mới có thể dưới tay Bính 9 sóng càng thêm lâu hơn.

A, này, cái này thật là có thể giải độc a...

Dưới mặt nạ đồng xanh Vệ Tuân lắc lắc trương mặt, miễn cưỡng uống vào giọt mật, đắng thiếu chút nữa biến thành một đầu mèo rơi lệ.

Quả thật giống như quả mướp đắng hồi nhỏ bị hắn kén ăn vụng trộm vứt bỏ tổ chưức thành đoàn thể trở về trả thù.

Nôn, nôn, nôn, thật sự rất đắng.

Nhưng mật này hiệu quả nhanh chóng, trên cánh tay vết cắn màu đen lập tức khôi phục lại như cũ.

Chờ Bính 9 giải độc, thu hồi mật, ba người hướng Tiểu Long Nghĩa Trang đi đến. Trải qua trận chiến đấu này, quan hệ giưã ba người trở nên hòa hợp chút ít.

“Cái loại quái vật này là thi hóa phi hồ, chúng ưa thích kết bầy hành động, hàm răng cùng huyết dịch đều chứa kịch độc.”

Ngay lúc sắp đến Tiểu Long Nghĩa Trang, Miêu Phương Phi đột nhiên mở miệng, cảm nhận được ánh mắt Bính 9 rơi xuống trên người nàng, Miêu Phương Phi trong lòng thấp thỏm không thôi, vẫn kiên trì nói:

“Nhân số càng nhiều, phi hồ tập kích càng nhiều. Chúng ta chỉ có hai người cho nên thi hóa phi hồ chỉ có hai đầu.”

Hướng dẫn viên Bính 9 không tính là người.

“Nguyên lai là như vậy!”

Thạch Đào bừng tỉnh đại ngộ, không thuần thục lấy lòng nói: “Trách không được Cửu, Cửu ca để cho bọn họ đi trước!”

Đứa nhỏ ngốc, ;à vì chỉ còn các ngươi hai người dễ đối phó a...

Vệ Tuân đau khổ đã không còn, qua loa vỗ vỗ đầu Thạch Đào.

Hắn cũng không xác định mình có thể đối phó được quái vật không, nếu như bị những lữ khách khác vây xem, bị phát hiện thấy biểu hiện yếu thế của hắn, như thế liền hỏng bét.

Chỉ có Thạch Đào cùng Miêu Phương Phi hai người nhiều đơn giản, Miêu Phương Phi không cứu liền sẽ chết, Thạch Đào cụt tay nếu nổi lên dị tâm, chỉ có hắn một tên cũng dễ đối phó.

Ngược lại là Miêu Phương Phi.......

Vệ Tuân đã sớm thấy được dọc đường đi nàng luôn thất thần, trước mắt Miêu Phương Phi là người có thực lực mạnh nhất trong đội ngũ, nếu như nàng có cái gì ý nghĩ cũng sẽ không dễ giải quyết bằng tên tiểu tử ngốc thạch Đào.

Vệ Tuân một đường cũng không giảm bớt chú ý đối với nàng, lại không biết ánh mắt của mình khiến cho Miêu Phương Phi bao nhiêu áp lực.

“Ngươi thấy được?”

Vệ Tuân giả như thật mà hỏi, thông tin hắt biết về hướng dẫn viên du lịch và lữ khách quá ít, không rõ ràng lắm liên quan đến sách tranh phi hồ, đến tột c ùng chỉ có mình hắn biết hay tất cả lữ khách đều biết.

Miêu Phương Phi bỗng nhiên nói như vậy, nhất định là có chuyện gì muốn nói cho hắn biết trước lúc đi đến Tiểu Long Nghĩa Trang.

“Đúng vậy, ta thấy được.”

Miêu Phương Phi đánh bạc hết thảy, ngược lại tỉnh táo hơn nhiều, sau một khắc, nàng dứt khoát đem danh hiệu của mình hết thảy hiện ra trước mặt Bính 9.

Ồ.

Vệ Tuân trong lòng kinh ngạc một tiếng, vì cái danh hiệu này hắn chưa từng thấy trong danh sách lữ khách!

Trên danh sách lữ khách, Miêu Phương Phi có hai cái thành tựu danh hiệu. Một cái cùng Bàn tử giống nhau là danh hiệu màu xanh da trời [Tương Tây, khách hàng quen], một cái khác là danh hiệu màu xanh lá:

[Hữu ái tâm – loài bò sát (Danh hiệu màu xanh lá): Ngươi rất am hiểu chăn nuôi bò sát, loài bò sát khi đối mặt ngươi luôn càng dịu dàng ngon ngoãn, cũng càng dễ dàng bị ngươi thuần dưỡng]

Nhưng cái mà hiện tại Miêu Phương Phi để hiện ra trước mặt Vệ Tuân là cái danh hiệu màu xanh đậm không có trên danh sách lữ khách!

[Tân thủ cổ bà (Danh hiệu xanh đậm): Thân là một tay mới cổ bà, ngươi có thể phân biệt bộ phận độc vật, hơn nữa có thể luyện chết một số ít cổ độc. Tiếc rằng, thực lực hiện tại của ngươi không cách nào áp chế được độc cổ trong cơ thể mình, mỗi tháng luôn luôn sẽ có vài ngày như vậy đau bụng, không nhiều lắm, cũng liền hai mươi lắm ngày!]

Trách không được Miêu Phương Phi rơi xuống cuối cùng đội ngũ!

Thạch Đào bừng tỉnh đại ngộ, lúc Miêu Phương Phi bày ra danh hiệu không có tránh hắn, trước kia Thạch Đào dù biết danh hiệu của Miêu Phương Phi có liên quan đến cổ, nhưng cũng không biết kỹ càng tỉ mỉ.

Đặc biệt là đau bụng, điểm này tuyệt đối là yếu điểm của nàng! Nếu có địch nhân biết rõ điểm ấy, tại thời điểm Miêu Phương Phi đau bụng công kích, rất có thể sẽ đắc thủ.

Trước khi cùng những người khác trong lữ đoàn hội họp, Miêu Phương Phi đã chủ động triển lộ hoàn toàn danh dưng của mình trước mặt Bính 9, đây là thể hiện trung thành thần phục!

Thạch Đào mơ hồ có thể đoán được vì cái gì Miêu Phương Phi sẽ làm như vậy, nhưng hắn cũng không xem trọng.

Bính 9 vừa ý ngươi, là vinh quang, là may mắn, ngươi chỉ có thể nhận lấy.

Trong lữ trình, còn tồn tại liền phải đem ra hết toàn lực.

Bính 9 trầm mặc lại khiến Miêu Phương Phi nội tâm càng thêm sợ hãi, thế nhưng là –

Miêu Phương Phi cắn răng, Bính 9 cuồng tính vẫn chưa tan, ánh mắt hung tàn như muốn đem thứ gì đó hung hăng xé nát, làm Miêu Phương Phi không dám chạm đến chân mày hắn. Thế nhưng mắt thấy đã muốn đến nơi mọi người hội hợp, Miêu Phương Phi rốt cuộc hạ quyết tâm.

Nàng, nàng tại phương diện nam nữ thập phần bảo thủ, không muốn bị Bính 9 đùa bỡn, nhưng, nàng lại muốn báo đáp ân tình Bính 9 cứu mạng! vì vậy , nàng chỉ có thể cố gắng bày ra những mặt khác năng lực của mình, hy vọng Bính 9 có thể ở một mặt khác phương diện vừa ý nàng.

“Ta lúc nhìn thấy phi hồ, liền phân biệt được một bộ phận tin tức của nó.”

Miêu Phương Phi nói một cách thận trọng, chỉ nghe một tiếng “Tê tê –“, một con hoa ban xà chỉ lớn bằng một ngón tay quấn quanh cổ tay bò lên trên bị Miêu Phương Phi yêu thương vuốt ve.

“Ban Ban chính là cổ thú ta luyện chế.”

Rõ ràng vừa rồi bị thi hóa phi hồ cắn nửa chết nửa sống, nhưng hiện tại hoa ban xà này chỉ là nhỏ đi một vòng mà thôi, lại tung tăng nhảy nhót, hiển nhiên không phải loại rắn bình thường.

Lữ trình lần này là Túy Mỹ Tương Tây, Tương Tây lại có nhiều núi lớn sâu trong đó lại có nhiều độc trùng, danh hiệu cổ bà của Miêu Phương Phi vô cùng hữu dụng.

Dù vậy, khi Miêu Phương Phi đối mặt với Bính 9, trong lòng như cũ thập phần tâm thần bất định.

Nàng mỗi tháng hai mươi lăm ngày kịch liệt đau bụng thật sự như muốn chết, tân thủ cổ bà cũng không am hiểu cận thân chiến đấu. Như Bính 9 vậy, một cột cờ đem thi hóa phi hồ giết chết, nàng làm không được.

Vừa nghĩ như thế, nàng tựa hồ cũng không phải như vậy hữu dụng.

Miêu Phương Phi lâm vào trong lo âu, cùng Thạch Đào cùng nhau thấp thỏm chờ đợi Bính 9 đáp lại.

Vệ Tuân đang nghĩ về danh hiệu của Miêu Phương Phi.

Danh hiệu tân thủ cổ bà không có xuất hiện trên danh sách giới thiệu về lữ khách, là vì cấp bậc cao, hay là do trên danh sách chỉ xuất hiện tối đa hai danh hiệu?

Nếu là mấy người sau, những lữ khách có hai cái danh hiệu Vệ Tuân đều phải càng thêm chú ý, bởi vì có khả năng bọn họ cũng như Miêu Phương Phi đang ẩn dấu.

Vệ Tuân trầm mặc làm cho Thạch Đào cùng Miêu Phương Phi chờ càng thêm nóng lòng, đúng lúc này một trận gió lạnh thổi tới.

“Ha –“

Vệ Tuân bỗng nhiên hít sâu một hơi, điều này làm cho Thạch Đào cùng Miêu Phương Phi lập tức thần kinh căng thẳng, theo bản năng ngừng thở.

Hắn sẽ nói cái gì?

“Hô –“

Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa không nghẹn lại được cái hắt xì này.

Vệ Tuân thở ra một hơi, cũng không biết là bởi vì thân thể bị thương hay vẫn là tác dụng phụ của danh hiệu máu lạnh, Vệ Tuân rùng mình một cái, cảm giác mình có chút triệu chứng phát sốt.

“Đi nghĩa trang”

Không được, hắn phải đến nghĩa trang để sưởi ấm.

Đi, a....., đúng,là nên đi, cái cảnh điểm thứ nhất còn chưa tới đâu.

Thạch đào cùng Miêu Phương Phi mờ mịt gật đầu, quán tính phục tùng đối với Bính 9 làm cho bọn họ chạy nhanh hơn, rất nhanh, Tiểu Long Nghĩa Trang liền xuất hiện trước mặt bọn họ.

“Đã trở lại, bọn họ đã trở lại!”

Đám lữ khách đang lo lắng chờ bên ngoài nghĩa trang đồng thời nhìn sang, sau đó cả đám trợn mắt há hốc mồm.

“Ba, ba người?”

Bọn hắn không nhìn lầm đi, như thế nào, như nào cả ba ngời đều cùng trở về?!

Miêu Phương Phi cùng Thạch Đào đều còn sống? Cái này thật không phải nằm mơ??

Tất cả mọi người lâm vào trạng thái hoang mang, thẳng đến khi Lâm Hi không thể chờ đợi được vội vàng hướng ba người Bính 9 đi nghênh đón, mới kéo bọn họ đang do dự mà hướng Bính 9 đi đến.

Vưà đi vừ cảnh giác, Bính 9 ba người này không phải là ảo giác do quái vật tạo ra chứ!

Sau khi mọi người tập hợp, tiếng nhăc nhở vang bên tai mới khiến mọi người minh bạch.

[Tích, toàn bộ thành viên đến Tiểu Long Nghĩa Trang, kế tiếp mời hướng dẫn viên du lịch Bính 9 tiến hành thủ tục nhập cư.]

Đây không phải ảo giác mà là chân thật, Bính 9 thật sự mang Thạch Đào cùng Miêu Phương Phi còn sống đem trở về!

Trong lúc nhất thời vô số ánh mắt vụng trộm dò xét Miêu Phương Phi cùng Thạch Đào, đồng thời có người trộm liếc nhìn sắc mặt Lâm Hi.

Mạch não đám lữ khách cùng Miêu Phương Phi và Thạch Đào trước đó lại trùng hợp!

Bính 9 khẳng định là coi trọng Miêu Phương Phi với Thạch Đào, Lâm Hi xui xẻo..., không đúng.

Ba, ba người cũng có thể cùng một chỗ, cùng nhau.

Bính 9 thận cũng thạt tốt,.....

Bính đạo, cặn bã...

Cho dù là dưới tình huống như vậy, các nam nhân cũng không khỏi mơ hồ sinh ra vi diệu hâm mộ.

Cũng có người chú ý thấy phương diện khác, Miêu Phương Phi một thân toàn là máu, xương quai xanh bả vai tất cả đều vết thương da thịt đáng sợ, mà Bính 9 chỉ bị thương một chút ở cổ tay mà thôi! Thậm chí ngay cả tọa kỵ Thạch Đào của hắn cũng không có chịu chút tổn thương!

Bính 9 quả nhiên lợi hại!

Mọi người ở đây hoặc kiêng kị, hoặc đang suy đoán tình hình, đột nhiên tất cả lữ khách đều cảm nhận được một cỗ âm trầm hàn ý. Cánh cửa gỗ cũ nát lảo đảo lắc lư, giống như bị mưa gió thổi mở.

Két...—

Trước mặt hiện ra là kiến trúc cổ xưa cũ kỹ rách nát, đất tường đá mặt, đỉnh rải ngói đen, mái hiên hơi vểnh chảy xuống từng chuỗi hạt mưa. Ba tầng kiến trúc hình chữ nhật tựa như quan tài xếp chồng lên nhau, tấm bảng gỗ khắc dòng chữ Tiểu Long Nghĩa Trang đã không còn trọn vẹn.

Một trương khuôn mặt sưng vù, thối rữa tái nhợt yên lặng sau cánh cửa gỗ lộ ra một góc.

Da thịt sưng tấy đã ép mắt hắn thành một khe nhỏ, làm như đang cười, má phải lại giống như từng bị dã thú gì đó cắn qua, lộ ra một đoàn xương trắng.

Thạch Đào toàn thân căng thẳng, đám lữ khách lập tức xuất ra vũ khí trận địa sẵn sàng đón địch, nhưng khi cánh cửa gỗ từ từ mở ra, da đầu mọi người run lên đồng tử đột nhiên co lại.

Đất trống đằng sau cánh cửa Tiểu Long Nghĩa Trang lại rậm rạp đứng đầy những thi tái nhợt!

[Tiểu Long Nghĩa Trang, lữ trình Túy Mỹ Tương tây chỉ định khách sạn âm phủ vip cấp năm sao, có thể miễn phí nâng cấp cảnh phòng lên 180 độ sân thượng, mang đến cho ngài trải nghiệm ngắm xác chết tốt nhất!]

Tác giả có lời muốn nói:

Bính 9 hung tợn, muốn đem ánh mắt xé nát –

Vệ Tuân [rơi lệ miêu miêu đầu]: Thật chua xót.