Chương 2: Chương 2. Túy Mỹ Tương Tây (2) – Hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu

“Hô— Tiên sư bà nội nó chứ, làm ta sợ nhảy dựng”.

Hành khách cuối cùng lên xe là một người mập mạp, cũng bị dấu tay đẫm máu ngoài cửa sổ xe hù dọa nhảy dựng, vô tội chửi rủa. Nhưng tâm trạng hắn lại rất tốt, khi móc ra hộp thuốc lá đưa cho Vệ Tuân trên khuôn mặt béo ú còn mấy phần tươi cười.

“Cảm phiền anh bạn, nhường cho một chỗ.”

Trong xe các vị trí khác đều đã được ngồi đầy, chỉ còn trống vị trí bên cạnh Vệ tuân.

Vệ Tuân không có tiếp điếu thuốc, hắn nhấc đồ đạc của mình bước ra ngoài để cho mập mạp ngồi vào phía bên trong – sau khi hành khách đến đông đủ, Vệ Tuân đã có thể tự do hành động. Thừa dịp lúc đứng lên, ánh mắt của hắn đảo qua trong xe.

Hiện tại bầu không khí bên trong xe buýt áp lực đến cực điểm, đám du khách bọn họ không một ai dám tời gần cửa sổ, cũng không ai nói chuyện với nhau, giống như một bầy nhím nổ lông gai. Không thiếu những ánh mắt cảnh giác xem kỹ nhìn Vệ Tuân, nhưng Vệ Tuân chính là một thân trang phục “phơi nắng” ngày thường.

Đội mũ, đeo kính râm, khẩu trang, áo khoác mỏng cổ áo dựng đứng lên, nút thắt buộc đến cao nhất hoàn toàn che hết cả yết hầu. Thậm chí hắn còn đeo đôi găng tay màu đen chỉ để lộ một nửa bàn tay, hầu như không có nửa điểm lộ da thịt ra bên ngoài.

Không một ai biết gì về lai lịch của hắn, đây là tiên cơ duy nhất của Vệ Tuân.

Nhất định phải thành công một lần.

Tại thế đối lập, hoàn cảnh bất lợi, dưới tình huống địch ta không rõ đã chủ động xuất đầu lộ diện, bại lộ chính mình là hành động ngu xuẩn.

Vệ Tuân muốn để cho người khác chủ động xuất đầu, vì thế hắn đã tỉ mỉ chọn lựa mục tiêu – Nếu muốn khiến cho người ta tâm tình tan vỡ, mục tiêu tốt nhất tưự nhiên là một người vốn không ổn định về mặt cảm xúc.

Người đàn ông ngồi sau lưng Vệ Tuân sắc mặt tái nhợt và gầy gò đến bất thường, đôi mắt chán nản không giấu được sự điên cuồng và sợ hãi trong đó, cơ thể luôn trong trạng thái thần kinh lay động.

Hơn nữa không biết vì sao, ngay từ khi bước lên xe hắn liền đối với Vệ Tuân biểu hiện ra nồng đậm ác ý, ánh mắt thẳng tắp và tràn đầy chán ghét của hắn ta dừng tại trên mặt Vệ Tuân ít nhất ba giây.

Chính là ngươi.

Vì vậy, tại sau khi đối phương lên xe, Vệ Tuân đã giật ra một góc khẩu trang, hướng hắn khinh miệt cong cong... một cái khóe miệng.

Quả nhiên, người đàn ông đã bị khiêu khích, tuy không có lập tức động thủ, nhưng đã chủ động ngồi xuống sau lưng Vệ Tuân, đến bây giờ Vệ Tuân vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt ác ý điên cuồng kia phảng phất như có thể đâm thủng cái ót chính mình.

Phù hộ ta.

Vệ Tuân cầm mặt dây chuyền trong tay, cúi đầu hôn nhẹ, bên trong viên pha lê trong suốt là những mảnh cánh bướm màu xanh tím cỡ móng tay. Đây là thứ duy nhất còn lưu lại của người nhà sau khi họ mất tích, được Vệ Tuân mang theo, đến đây cũng không bị biến mất.

Vệ Tuân không có tín ngưỡng, cầu nguyện chẳng qua chỉ là thói quen.

Sau đó Vệ Tuân ấn nút điều chỉnh dưới chỗ ngồi của mình, lưng ghế đột nhiên nghiêng về phía sau, người đàn ông như bị kích thích, ánh mắt như bị trúng độc nhìn chằm chằm sau lưng Vệ Tuân, ý đồ rục rịch.

Chỉ cần thêm nửa điểm kích thích, đối phương sẽ động thủ.

“Tiểu huynh đệ thoạt nhìn lạ mặt a...., chẳng lẽ là người mới?”

Người đàn ông mập mạp ngồi bên cạnh Vệ Tuân đột nhiên lên tiếng, hắn cười tủm tỉm, khuôn mặt tròn xoe thoạt nhìn hết sức hiền lành:

“Hắc, ta muốn nói, hướng dẫn viên Bính Cửu của hành trình này thích nhất là chiếu cố người mới”.

Cơ hồ, tại lúc, mập mạp nói ra “hướng dẫn viên Bính Cửu”, hô hấp người đàn ông sau lưng Vệ Tuân đột ngột tăng lên, hệt như một con dã thú. Hiển nhiên “Hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu” càng có thể kích thích đến hắn.

Vệ tuân càng kinh ngạc vì sao mập mạp lại vào lúc này mở miệng.

Là cảm giác được ý đồ của hắn?

Vẫn chỉ là muốn xem kịch vui?

Vô luận như thế nào, điều này đối với kế hoạch của Vệ Tuân là có trợ giúp.

Vệ Tuân quay đầu lại, nhìn về phía mập mạp, bày ra một bộ dạng tư thế cảm thấy thích thú. Mập mạp quả nhiên càng cao hứng đứng lên, trên mặt lộ ra một dáng vẻ mà nam nhân nào cũng biết tươi cười, nhỏ giọng nói:

“Bính Cửu sao, thích nhất là chăm sóc người trẻ tuổi, nhưng mà hắn chỉ chọn đẹp mắt nhất. Về phần những người khác, hắc hắc.”

“Cho nên mới nói, người như anh em chúng ta không dựa vào mặt ăn cơm, vẫn là phải dưạ vào bản lĩnh thực sự.”

Mập mạp không biết hắn.

Vệ Tuân khẳng định, mập mạp không biết nguyên nhân hăn che khuất khuôn mặt, hắn chủ động lên tiếng cũng không có ý gì tốt, đây là đang cổ động người khác đi thăm dò chi tiết Vệ Tuân.

Quả nhiên, có người lập tức cắn câu.

“Người mới? Hắc hắc hắc, hahaha, đồ ngốc, ngu ngốc, làm sao lại có thể xuất hiện cái gì người mới trong hành trình có cấp độ nguy hiểm như thế này chứ ?”

Một giọng cười khàn khàn truyền đến từ phía sau lưng Vệ Tuân, bén nhọn đến phát điên. Người đàn ông kia kỳ thật cũng được cho là anh tuấn, khuôn mặt lại bởi vì vặn vẹo lại lộ ra vẻ đáng sợ.

Giờ phút này hắn điên cuồng cười to, tùy ý phát tiết áp lực và sợ hãi trong lòng: “Nơi nào sẽ có cái gì người mới, chúng ta đều là đi chịu chết, đều là con rệp bị lữ quán ném đi, hiểu chưa!”

Thanh âm của người đàn ông khiến cho bên trong xe buýt náo động, chỉ một thoáng sóng nhiệt đều là những lời chửi mắng thô tục cùng tiếng la hét tức giận nhanh chóng tràn ngập trong chiếc xe.

“Đồ ngốc chiết tiệt, mau dừng lại!”

“Lâm Hi, anh điên rồi!”

Lâm Hi đứng lên trong tiếng sôi trào, Vệ Tuân cảm thấy hắn có tố chất thần kinh, ánh mắt ác ý chăm chú từ trên cao nhìn xuống, không chút che dấu rơi trên người hắn, thanh âm chói tai bén nhọn:

“Không ai có thể còn sống sót đi ra được từ trong hệ liệt Túy Mỹ Tương Tây, không có ai. Những người đầu tiên tham gia hành trình này đều đã chết, tất cả đều chết!”

“Bính Cửu, hắn ta sẽ tàn sát hết cả đội, ha ha ha, hắn ta sẽ giết tất cả mọi người, tất cả các người đều phải chết!”

Khi cái tên Bính Cửu bị Lâm Hi lớn tiếng hô lên, bên trong xe buýt đột nhiên lầm vào yên tĩnh quỷ dị, đám du khách bọn họ giống như một đám ngỗng đột nhiên bị bóp cổ.

Bầu không khí ngưng trọng quanh quẩn trong xe, ngay cả mập mạp cũng cúi hạ mặt mày, một bộ lo lắng thở dài.

Tất cả mọi người đối với hướng dẫn viên Bính Cửu tràn đầy thật sâu kiêng kị.

“Người mới, hả? Người mới?”

Lưỡi dao sắc bén vạch phá khẩu trang của Vệ Tuân, để lộ ra làn da nhợt nhạt đến hơi mờ. Tay cầm dao găm của Lâm Hi run lên, khi nhìn thấy làn da nhợt nhạt và hoàn mỹ của Vệ Tuân, ác ý trong mắt hắn càng trở nên mãnh liệt hơn. Khuôn mặt gần như là vặn vẹo.

“Cửu ca ưa thích tiểu bạch kiểm”.

Lâm Hi bỗng nhiên giảm thấp xuống thanh âm:

“Thế nhưng là ta lại thấy chán ghét”

Tay Lâm Hi run lên, dao găm lắc lắc trước mặt Vệ Tuân khoa tay múa chân, ngữ khí vừa hận vừa sợ, lại có chút ghen ghét:

“Hành trình cấp nguy hiểm, coi như là Cửu ca cũng chỉ có thể bảo vệ được một người, hắn sẽ chọn ta, hắn sẽ chọn ta, chỉ cần ngươi hủy dung ...... Ta phải sống sót, ta muốn — —“

Trong nháy mắt, dao của hắn không cách nào triển khai.

Bởi vì Vệ Tuân cầm lấy lưỡi dao.

Dao găm cắt xuyên găng tay, máu nhỏ xuống theo đầu ngón tay tái nhợt, như một đóa hồng nở rộ, nhìn thấy mà giật mình. Vệ Tuân lại dị thường bình tĩnh, cảm xúc không có nửa điểm chấn động. Loại bình tĩnh này cũng không phải là nhịn đau cố tỏ ra, mà là thật sự thờ ơ.

Nhìn Vệ Tuân như vậy, Lâm Hi bỗng đánh một cái rùng mình, hắn nhìn chằm chằm ngón tay Vệ Tuân, choáng váng giống như không cách nào nhúc nhích, liền bị Vệ Tuân túm lấy dao găm cũng không có phản ứng, dễ dàng đến Vệ Tuân cũng kinh ngạc.

Người này thật sự là một tay cũ sao?

Nhưng đây quả thật là một con dao găm tốt, là đồ quân đội, có mở rãnh máu, lưỡi dao dữ tợn mà lạnh lùng. Dao găm tại giữa các ngón tay di chuyển một cách thuần thục, Vệ Tuân trở tay đem lưỡi dao sắc bén nhẹ dán vào chỗ động mạch bên cổ Lâm Hi. Hắn có phong phú kinh nghiệm trong việc theo đuổi sự kích thích, cũng quen thuộc với từng bộ vị trên cơ thể con người.

Muốn mang đến cho người ta cảm giác áp bách lớn nhất, đây mới là mấu chốt.

Tử vong uy hiếp là điều khiến con người ta dễ dàng sụp đổ nhất.

Dao găm ép xuống, Vệ Tuân nhìn chằm chằm vào hai mắt Lâm Hi, không có lên tiếng.

Bất luận ngôn ngữ nào cũng không có tính áp bách bằng việc lạnh lùng im lặng. Cho dù không có ý định thực sự giết hắn, Vệ Tuân cũng muốn đe dọa hắn, uy hiếp hắn——

Nhưng ngoài ý muốn, tuy Lâm Hi toàn thân run rẩy hai mắt đăm đăm, nhưng lực chú ý của hắn lại không nằm trên dao găm, thậm chí cổ đã bị dao găm kéo lê một vết máu hắn cũng không chút để ý.

Ánh mắt sợ hãi của Lâm Hi dính tại bàn tay đang chảy máu của Vệ Tuân. Hắn run càng ngày càng lợi hại, giống như liều mạng muốn chạy trốn nhưng lại không thể nào thoát ra.

Hắn sợ máu?

Không, không đúng.

Không chỉ Lâm Hi, ánh mắt của mập mạp bên cạnh cũng thay đổi, Vệ Tuân cũng cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc và kiêng kị của mập mạp cũng dính tại trên bàn tay bị thương nhưng vẫn như cũ đầy vững vàng.

Bọn hắn kiêng kị sợ hãi là những gì Vệ Tuân biểu hiện ra, không có cảm giác đau đớn.

[Nhiệm vụ đếm ngược: 00:05:15]

Tuy không biết nguyên nhân, nhưng——

Vệ Tuân đưa di chuyển ngón tay cái đặt lên lưỡi dao sắc bén, ngón cái ấn xuống đẩy dao găm về phía trước, áp sát hơn vào cổ Lâm Hi. Đồng thời từ ngón cái đã bị dao găm cắt vào của Vệ Tuân, một màu đỏ tươi chảy xuống, nhuộm đỏ cả làn da tái xanh của Lâm Hi, nhìn thấy mà giật mình.

Vệ Tuân không đau, hắn không có cảm giác gì, thậm chí còn cười cười, một nửa chiếc khẩu trang bị dao găm cắt mở, lộ ra khóe miệng hơi nhếch lên.

Điều này làm cho Lâm Hi cuối cùng bị vì sợ hãi đánh sập.

“Làm ơn, cầu ngài, cầu xin ngài đừng tức giận, là do ta có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, là ta có mắt không thấy núi Thái Sơn…..”

Lâm Hi phốc quỳ xuống mặt đất, khóc lóc, nước mắt nước mũi, trông như một con chó bị thương gào khóc, dốc sức liều mạng hướng về Vệ Tuân dập đầu, tâm tình triệt để tan vỡ.

“Van cầu ngài tha thứ cho ta, ta cầu xin ngài, cầu xin ngài……….”

[Tích. Nhiệm vụ tân thủ hướng dẫn du lịch hoàn thành]

[Phần thưởng nhiệm vụ được phát........]

[Ngài nhận được 10 điểm tích lũy]

[Ngài đã kích hoạt trạng thái đặc biệt của X hành khách đặc biệt: Hướng dẫn viên du lịch dự bị]

[Xin chúc mừng, ngài đã lấy được vật phẩm đặc biệt – vật phẩm che dấu: Mặt nạ hướng dẫn viên du lịch(đồng xanh)]

[Mặt nạ hướng dẫn viên du lịch (đồng xanh): Hướng dẫn viên ẩn mình trong bóng tối, một thân sĩ ưu nhã lại thần bí, mỗi một hướng dẫn viên du lịch đều hẳn là có một chiếc mặt nạ cho riêng mình. Thật đáng tiếc là mặt nạ hướng dẫn viên du lịch chỉ thuộc về sở hữu của kẻ mạnh]

[Đeo lên mặt nạ, ngài có thể che dấu đi ngoại hình bản thân và thông tin thân phận, sẽ không bị phát hiện bởi những người dưới ngài hai cấp]

Trong tay mát lạnh, vật phẩm lạnh băng và có sức nặng rơi vào lòng bàn tay, kim loại lạnh lẽo theo từ đầu ngón tay đến tận đáy lòng, nhiệm vụ đã hoàn thành. Vệ Tuân thở phào nhẹ nhõm, một bên dùng điểm tích lũy để kéo dài thêm thời gian tử vong, một bên thì hiếu kỳ nhìn về phía Lâm Hi khóc lóc đến nước mắt nước mũi.

Lâm Hi cuối cùng vì sợ hãi mà suy sụp không phải là vì hắn, mập mạp kinh ngạc kiêng kị cũng không phải hắn.

Bọn họ đã nhầm Vệ Tuân với một người khác, người nọ cũng không có cảm giác đau, hơn nữa còn sâu sắc để lại một bóng đen tâm lý cho bọn họ.

Hắn là ai, có phải hay không là hướng dẫn viên Bính Cửu tên điên thích tàn sát kia?

Vệ Tuân ngược lại rất tò mò, hướng dẫn viên Bính Cửu này tột cùng là điên đến mức nào.......?

Vệ Tuân đột nhiên cau mày, tâm tình hắn đột nhiên biến hóa khiến cho Lâm Hi đang quỳ trên mặt đất lại run lên, nức nở nghẹn xuống không dám khóc lớn tiếng, Vệ Tuân lại không để ý đến hắn.

[Tích, công kích Lữ quán đã được gải trừ, tân thủ tiểu trợ thủ Tủng Tủng vì ngài phục vụ]

[Để tỏ lòng áy náy, sẽ đền bù tổn thất cho ngài đại lễ bao bao bao bao.........]

Lữ quán đã bị công kích?

Vệ Tuân kinh ngạc, lữ quán thần bí mà cường đại có thể tùy ý khống chế tính mạng cũng sẽ bị công kích sao?

Đối phương sẽ là ai? Cái này thật sự là, thật sự là............

Thật sự là quá kích thích!

Vệ Tuân có chút ngứa ngáy khó nhịn, chỉ tiếc bây giờ hắn mới chỉ là tân thủ, còn phải dựa vào hoàn thành nhiệm vụ tân thủ để kiếm điểm tích lũy mới có thể sống sót.

[Bao, bao bao, bao bao bao.........]

Tủng Tủng lại bị mắc kẹt?

Vệ Tuân trở nên lo lắng, lữ quán sẽ không lại tiếp tục bị công kích? Trước đó nên cho hắn một chút thời gian vui vẻ a?

Ô...Ô...Ô...N...G!

Đột nhiên đầu óc Vệ Tuân choáng váng, gần như hôn mê, một loạt tin nhắn màu đỏ tươi ào ào đập vào mặt, khiến Vệ Tuân lại bị trói buộc giống như không cách nào khống chế thân thể của mình, chỉ có thể nhìn thấy hệ thống tin nhắn không ngừng nhảy ra trước mặt.

[Cảnh báo! Cảnh báo! Sơ cấp hành khách Vệ Tuân sai lầm xuất hiện ở hành trình cấp nguy hiểm, hành trình đã khởi động, sai lầm sẽ bị tiêu trừ, thời gian đếm ngược 5, 4, 3——]

[Tích —— Kiểm tra thông tin mới nhất, hành khách sơ cấp Vệ Tuân thân phận đã thay đổi: Hướng dẫn viên du lịch dự bị, cảnh báo giải trừ.]

[Cảnh báo! Cảnh báo! Hành trình đã xác định hướng dẫn viên du lịch là Bính

Cửu, hai hướng dẫn viên không thể cùng tồn tại trong cùng một hành trình! Hướng dẫn viên du lịch dự bị sắp bị tiêu trừ, thời gian đếm ngược 5, 4, 3 — —]

[Cảnh báo! Cảnh báo! Kiểm tra đến lần hành trình này hướng dẫn viên Bính cửu ngoài ý muốn mất tích, kiểm tra lại....24% ......47%......]

Ánh sáng đỏ rực phản chiếu trong mắt Vệ Tuân, cảm giác đột tử lại lần nữa ập đến, tim Vệ Tuân đập càng lúc càng nhanh, gần như không cách nào hô hấp. Tử vong đếm ngược trôi đi một cách nhanh chóng, nhưng Vệ Tuân không có cách nào ngăn chặn, ngay cả lấy điểm tích lũy đổi thời gian cũng không làm được.

Hắn sẽ chết phải không? Chẳng lẽ hết thảy cố gắng lúc trước đều là vô dụng sao?

Không, hắn không muốn chết! Hắn không muốn chết!

Mặc dù thân thể không cách nào nhúc nhích, nhưng ý thức Vệ Tuân vẫn đang dốc sức giãy dụa, thẳng đến cuối cùng cũng không chịu từ bỏ.

Hấp hối trong bóng tối, tiểng cảnh báo chói tai biến thành những tạp âm vô nghĩa cuồng loạn, tinh thần cô đọng đến cực hạn, khi gần như hôn mê, Vệ Tuân nhìn thấy một vòng sáng xanh tím mờ nhạt.

Đó là .......

Bản thể không hoàn chỉnh của con bướm.

[Tích, kiểm tra đo lường phát hiện mảnh vỡ bướm Maria(1/4), * * *vì ngài phục vụ].

Tin tức nhảy lên bỗng biến thành màu xanh lá, Vệ Tuân giống như từ trong ác mộng tỉnh dậy, hắn miệng lớn thở hổn hển, một lần nữa từ trong bờ vực cái chết trở về, hắn thậm chí có chút quen với cảm giác này.

Vệ Tuân phản xạ có điều kiện nhìn Tử vong đếm ngược trước mắt.

[Tử vong đếm ngược: 00:02:01]

Phù, khá tốt, không có trở về không.

Nhưng sau đó vang lên thanh âm làm hắn sững sờ.

[Hướng dẫn viên du lịch dự bị Vệ Tuân X loại hành khách đặc biệt, có được danh hiệu màu xanh lá cây “không đau đớn”, đạo cụ đặc biệt: Mặt nạ hướng dẫn viên du lịch (đồng xanh)]

Không còn là thanh âm máy móc đáng sợ như trẻ con, mà là một giọng nam bí ẩn trầm hơn, thanh lịch và ưu nhã. Nếu như nói âm thanh của Tủng Tủng là của trí tuệ nhân tạo AI, thì giờ đây giọng nam vang lên giống như chân thật tồn tại.

Cường đại, thần bí, nguy hiểm, trong giọng nói lộ ra một cỗ tự nhiên không thèm đếm xỉa tới, như là trời sinh là một Chưởng Khống Giả.

[Qua so sánh, Vệ Tuân và hướng dẫn viên Bính cửu có sự tương đồng là 51%]

[Hành trình đã bắt đầu, không cách nào dừng lại, để cam đoan hành trình tiến hành thuận lợi, sẽ thực hiện một kế hoạch đặc biệt]

Giọng nam mỉm cười ưu nhã, giống như lời mời gọi của ác ma vang lên trong lòng Vệ Tuân.

[Hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu, hướng dẫn viên du lịch xếp hạng thứ chín, có danh hiệu màu tím “Kẻ máu lạnh”, đạo cụ đặc biệt: Mặt nạ hướng dẫn viên du lịch (Hắc thiết)]

[Dưới mặt nạ màu đen, không ai biết rõ hướng dẫn viên Bính Cửu có bộ dạng như thế nào, cũng không ai biết tên thật của Bính Cửu. Là một hướng dẫn viên mang đến cho hành khách nỗi sợ hãi và sự chết chóc. Mọi người đều đối với hắn căm hận và sợ hãi , vô số du khách đều muốn ám sát Bính Cửu —— mà bây gờ, Bính Cửu biến mất.]

[Hành trình đã bắt đầu, Lữ quán không cho phép hướng dẫn viên Bính Cửu vắng mặt]

[Hướng dẫn viên du lịch dự bị Vệ Tuân, Lữ quán kinh dị toàn cầu hướng ngươi phát ra yêu cầu đặc biệt, ngươi có nguyện ý trở thành hướng dẫn viên du lịch tạm thời cho chuyến hành trình này?]

[Đem ngươi trở thành Bính Cửu, tận hưởng sự uy nghiêm của bính Cửu với tư cách là một hướng dẫn viên du lịch, cũng gánh chịu trên người hết thảy mọi nguy hiểm.]

[Yes/ No].

Tác giả có lời muốn nói:

Vệ Tuân: Ta rất muốn nhìn thấy được Bính 9 có bao nhiêu điên...A này?

Khiếp sợ! Bính 9 lại chính là ta!