Chương 10: Chương 10. Túy Mỹ Tương Tây – Để cho ta xem xem.

“Hmm—“

Một tiếng rên thập phần khiến người mơ màng vang lên trong phòng tắm đầy hơi nước bốc lên.

Có thể ở trong một hành trình nguy hiểm đầy rẫy nguy cơ, nơi rừng núi hoang vu có bầy thi vây quanh, lại được tắm bằng nước nóng , là cái loại gì hưởng thụ thần tiên?

Vệ Tuân khó có thể miêu tả, hắn thoải mái đến mức muốn ngâm mình trong bồn tắm ngủ một giấc, nhưng là không được.

Hắn quá yếu, ngâm lâu có thể sẽ ngất xỉu.

Hơn nữa bên tai còn một mực tích tích không ngừng, rõ ràng là Vệ Tuân trong lúc tắm rửa vì thoải mái mà hừ hừ vài tiếng, màu vàng giá trị lại là +1 +1. Tiêu chí đáng giá quả thực làm cho người ta khó hiểu.

Vệ Tuân hoài nghi tiêu chuẩn xác định danh hiệu “làm màu vàng” , chỉ sợ bất kỳ bộ vị nào từ cổ trở xuống đều được xem là làm màu vàng!

Tiếc nuối vỗ vỗ miệng, Vệ Tuân đầu nặng chân nhẹ từ trong bồn tắm bò ra tới, lộ ra một thân hình thon gầy, như băng tuyết, lại gầy quá mức, làm cho ngươi ta nhịn không được muốn ở bên trên đó lưu lại chút ít dấu vết.

Nhưng càng quá đáng hơn là, trên mặt hắn vẫn còn đeo chiếc mặt nạ quỷ đồng xanh. Kiểu có thể ngay lập tức đem người ta dọa sợ.

Vệ Tuân quá mức cẩn thận, ngay cả thời điểm tắm rửa cũng không tháo xuống chiếc [Hướng dẫn du lịch mặt nạ].

Sau khi tắm rửa đơn giản rồi mặc lên áo tắm, Vệ Tuân bọc mình trong chăn bông nằm trên chiếc giường rộng hai mét, thích ý than nhẹ một tiếng. Theo lý thuyết hướng dẫn du lịch nên ngủ ở phòng nhỏ hẹp dành cho người đi cùng, đãi ngộ so với du khách càng kém, nhưng phiếu thưởng trải nghiệm VIP thực sự là danh bất hư truyền.

Khi Vệ Tuân đẩy ra cánh cửa bị dột hở gió ra, bên trong chính là rộng rãi sạch sẽ, có bồn tắm lớn, giường lớn, điều hòa, máy giặt quần áo, thậm chí còn có thảm cho phòng khách.

Coi như không tệ! Vệ Tuân đắm chìm trên giường đã không còn nhớ đến gì cả, đem Lâm Hi, Miêu Phương Phi đám người đều ném sau đầu. Lữ trình hôm nay đối với hắn “phá thân” thể mà nói thật sự là tiêu hao quá mức.

Lật người lại, Vệ Tuân tùy ý liếc mắt cánh tay của mình. Đôi găng tay nửa ngón mà hắn đeo đã được tháo ra khi tắm, lộ ra bàn tay với các khớp xương rõ ràng và tái nhợt một cách bất thường .

Chỗ cổ tay tay trái là một vết lớn bằng móng tay cái, non nửa cánh bướm màu tím lam, dùng nước chà rửa nhưng không sạch, giống như hoa văn thật trên đó. Chỉ là hoa văn không có chi tiết mà chỉ có đường viền của đôi cánh.

Mảnh vỡ bướm Maria, đến tột cùng là cái gì?

Vệ Tuân nhớ rõ lúc mifh dùng tay trái cầm cột cờ, đã bộc phát một lực lượng thiếu chút nữa đem thi hóa phi hồ trực tiếp chém thành hai đoạn. Sau đó chính là cánh tay trái thoát lực, đến bây gờ vẫn còn chút suy yếu.

Hình xăm con bướm này đối với hắn thực sự có thểm tăng thêm sức mạnh sao?

Bàn tay vàng?

Vệ Tuân chuẩn bị tìm một cơ hội để kiểm tra một chút.

Mà chỗ cổ tay tay phải hắn, miệng vết thương bị phi hồ cắn thế nhưng hiện tại đã nhanh chóng khỏi hẳn.

Khả năng phục hồi cơ thể của Vệ Tuân đối với các tổn thương từ bên ngoài vẫn luôn rất mạnh, lúc trước thậm chí đã được nghiên cứu qua. Chỉ thiếc đám áo blouse trắng kia không nghiê cứu ra được chút gì, cuối cùng chỉ quy về “đột biến gen”, nhưng khả năng khôi phục của Vệ Tuân chỉ tương đối một phần, đối với cơ quan nội tạng suy kiệt cũng bất lực.

Hắn hiện tại cũng có chút không thoải mái, cũng hkoong phải đau, chẳng qua là hô hấp có chút cố sức, có chút hoảng hốt, dạ dày có chút bị chướng.

Cho dù đã tắm nước nóng, quấn chăn bông, Vệ Tuân vẫn đang phát run.

Khi danh hiệu kẻ máu lạnh có hiệu lực mới mang đến mặt trái tác dụng. nhưng trạng thái không ổn hiện tại của của Vệ Tuân lại giữ nguyên trạng thái có hiệu lực lực của danh hiệu này.

Luôn không đau đớn là luôn luôn lạnh.

Vệ Tuân đã gần quen với việc run rẩy không sai biệt lắm, thời điểm run rẩy trong chăn bông hắn thậm chí còn tự hỏi liệu danh hiệu có thể thăng cấp sau khi sử dụng quá nhiều hay không?

Đây là do danh hiệu “tân thủ cổ bà” của Miêu Phương Phi đã mang đến linh cảm.

Cho đến trước mắt, Vệ Tuân đã gặp được bốn loại màu sắc danh hiệu.

Màu xanh lục, màu lam, màu xanh biển, màu tím. Cấp bậc của chúng đều có thể tiến giai lên cao.

Danh hiệu màu xanh lục là chỉ có một công năng, tỷ như “Đôi mắt nhìn thấy vẻ đẹp của Lâm Hi, hay “Hữu ái tâm – loài bò sát” của Miêu Phương Phi, đều chỉ nhằm vào một phương diện duy nhất.

Danh hiệu màu lam có hai chức năng, tỷ như “vận động viên” Thạch Đào, có thể lực cùng lực khôi phục không tầm thường. Hoặc danh hiệu tiến giai của danh hiệu màu xanh lục, như Miêu Phương Phi cùng Bàn Tuer đều có “Tương Tây khách hàng quen”.

Đã có khách hàng quen, vậy hẳn là sẽ có danh hiệu danh hiệu màu xanh lục “Tương Tây, người mới” linh tinh.

Mà cấp độ cao nhất là danh hiệu màu xanh đậm thuộc sở hữu của Miêu Phương Phi, đặc điểm lớn nhất của danh hiệu này là không chỉ có hai chức năng là có thể phân biệt được độc vật cùng luyện chế cổ, mà còn đem lại cho Miêu Phương Phi một điểm yếu vô cùng hạn chế!

Vệ Tuân phỏng đoán, nếu như Miêu Phương Phi có thể đem danh hiệu của mình tăng cấp, xóa đi hai chữ “tân thủ” nói không chừng màu săc danh hiệu lại có thể có sự biến đổi, hơn nữa nhược điểm cũng sẽ yếu bớt đáng kể.

Giống như danh hiệu màu tím “Kẻ máu lạnh” của Bính 9, cũng chỉ có một điểm yếu không đau không ngứa là “Ngài luôn cảm thấy xung quanh không đủ ấm áp”, nhưng lại mang đến rất nhiều chỗ tốt.

Làm sao để có được danh hiệu, lại như thế nào thăng cấp nó?

Điều này làm cho Vệ Tuân cảm thấy rất hứng thú, bản thân hắn có danh hiệu màu xanh lục không đau đớn, phương hướng tiến hóa trong tương lai là kẻ máu lạnh. Sẽ không cảm thấy bất luận cảm xúc tiêu cực nào, cái này cùng bệnh trạng của Vệ Tuân rất giống nhau.

Nếu như ở hiện thực bệnh tình quá nặng, liệu danh hiệu của hắn có hay không thăng cấp?

Hơn nữa Vệ Tuân cảm thấy, chính mình rất cần một cái danh hiệu có tính công kích, ví dụ như cổ bà của Miêu Phương Phi thật sự rất không tồi.

Lát nữa cũng có thể đến tìm Miêu Phương Phi giao lưu trao đổi một chút, xem nàng như thế nào lấy được danh hiệu đó.

Vệ Tuân nghĩ thầm muốn, nhưng lại lười biếng không chịu nhúc nhích. Liền sửa sang lại thu hoạch ngày hôm nay, hắn dọc theo giao diện của mình xem, quả nhiên cả một ngày này giày vò nên tử vong đếm ngược đã giảm đi rất nhiều.

[Tử vong đếm ngược: 11:26: 35]

Vệ Tuân mới ở trên xe đổi lấy 24 giờ, bây giờ mới bảy giờ tối, tử vong đếm ngược cũng chỉ thừa lại không đến một nửa.

Tính toán thời gian, cũng chỉ đủ chống đến hơn sáu giờ sáng mai. Hắn phải nghĩ ra biện pháp để có thêm điểm tích lũy.

Nếu muốn tiếp tục trải nghiệm hành trình kích thích này, đổi lấy tử vong đếm ngược là điều thứ nhất, Vệ Tuân muốn lưu lại chút điểm tích lũy. Vạn nhất đến thời điểm nguy cấp, bức hắn tự sát trở về số không, ít nhất cũng phải có chút điểm tích lũy đổi lấy thời gian tử vong mới được.

Hoàn thành thăm dò cảnh điểm “Phi hồ sơn lâm” cũng là một cái biện pháp, nhưng trên người Vệ Tuân lại có debuff “thi hóa phi hồ oán hận”, ở thời điểm thấp nhất của tử vong đếm ngược mà khiêu chiến cái này, cũng thật sự là liều mạng quá.

Không biết điểm tích lũy của khách du lịch cùng hướng dẫn viên có thể chuyển qua được không, nếu như có thể mà nói vậy thì đơn giản.

Vệ Tuân ngồi dậy, ánh mắt rời rạc.

Những du khách đáng yêu của hắn khẳng định sẽ không keo kiệt một chút điểm tích lũy nho nhỏ để trợ giúp hắn tận chức hướng dẫn viên du lịch.

[Không được]

Vệ Tuân vừa nghĩ như vậy, lữ quán liền cho hắn một câu trả lời chắc chắn.

[Vì phòng ngừa hướng dẫn viên du lịch dùng bạo lực vơ vét tài sản, uy hiếp các du khách, trong cuộc du lịch, cấm du khách cùng hứơng dẫn viên du lịch song phương chuyển điểm tích lũy]

Đáng giận a..., cái này cũng có thể gọi là vơ vét tài sản?

Vệ tuân không phục.

Hướng dẫn viên du lịch có thể có cái gì ý xấu đâu? Đây chỉ là các du khách cho hắn một huwsg dẫn viên nho nhỏ này một chút điểm nho nhỏ tình yêu mà thôi!

Đáng thương hắn cẩn trọng, lại đánh quái lại leo núi, vất vả một ngày, kết quả điểm tích lũy vẫn là 0 –

Ồ?

Vệ Tuân kinh ngạc phát hiện điểm tích lũ của mình lại lên đến 62!

Cái điểm tích lũy này là ở đâu ra?

Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ nói –

Vệ Tuân đột nhiên nhớ tới chuyện đã bị chính mình quên đi, cái gọi là “trực tiếp”.

Dù sao trực tiếp vẫn luôn không có cảm giác tồn tại, Vệ Tuân không nhìn được đến hình ảnh, cũng không thể cùng người xem giao lưu , trên đường đi tình thế khẩn cấp Vệ Tuân đều đã nhanh quên đi một mảnh vụn này. Nhìn thấy điểm tích lũy không duyên cớ xuất hiện này hắn mới nhớ ra.

Nếu như không tính khen thưởng, với 62 điểm tích lũy, nói cách khác, trực tiếp của hắn vào thời khăc đỉnh phong người đến xem có đến sáu ngàn hai trăm người.

Thật sự là có hưưn sáu ngàn người đang chú ý đến cuộc hành trình này ư?

Vệ Tuân nhíu mày, như có điều suy nghĩ.

Nhân số bên rong Kinh Hoàng Toàn Cầu Lữ Quán này chỉ sợ vượt quá tưởng tượng của hắn.

Màn ảnh trực tiếp rốt cuộc là đang theo dõi du khách hay là hướng dẫn viên du lịch? Màn ảnh lại dùng góc độ quay chụp nào?

Vệ Tuân xuống giường, giống như không có mục đích đi lại trong phòng. Lúc sau, hắn kéo áo tắm ra đứng trước gương thưởng thức toàn thân của chính mình, lúc sau hắn lấy ra bình nhỏ chứa mật làm như viên bi mà đánh.

Lắc lư một hồi, Vệ tuân liếc mắt điểm tích lũy, phát hiện vẫn còn dừng lại ở điể 62, không hề dao động.

Không có ý nghĩa.

Vệ tuân lập tức cảm thấy nhàm chán.

Hăn không thể xem được buổi phát sóng trực tiếp, đương nhiên cũng sẽ không quan tâm đến những người xem ở phía sau phòng phát sóng trực tiếp, trong mắt Vệ Tuân, đó cũng chỉ là một bầy người công cụ đưa đến cho hắn điểm tích lũy. Những công cụ người này không có phản ứng, Vệ Tuân rất nhanh đối với bọn họ đã mất đi hứng thú.

Nhưng thật ra loại phát sóng trực tiếp lộ ra đồ vật riêng tư này, vẫn là nên kiểm soát lại thì hơn.

Vệ Tuân ngồi trên giường ngồi dậy, như có điều suy nghĩ, hắn nhớ rõ, trực tiếp không chỉ có thể mang đến điểm tich lũy, mà còn là để “giám sát” hướng dẫn viên du lịch.

Vệ Tuân cũng không muốn tiếp tục bị song song “con mắt” nhìn chằm chằm, nhất là thời điểm hắn muốn làm chuyện xấu.

[Làm màu vàng (danh hiệu màu lam): Ngài tựa hồ rất thích làm màu vàng, nhưng làm màu vàng là điều không được phép! Khi giá trị màu vàng của ngài cao hơn 10 điểm, trực tiếp của ngài sẽ tạm thời bị chặn!]

[Giá trị màu vàng trước mắt: 6]

Chặn trực tiếp? Có thể chặn được bao lâu? Chặn như thế nào?

Nhìn chằm chằm vào cái danh hiệu này, ánh mắt dần trở nên thâm trầm. Sau đó, hắn đem chăn mền vén lên, áo tắm bị lột ra –

Ngay khi hắn cởi quần áo, giá trị màu vàng bỗng nhiên tăng vọt, tiếng tích tích dồn dập giống như tiếng tạc đạn!

[Giá trị màu vàng trước mắt: 25]

[Giá trị màu vàng trước mắt: 42]

[Giá trị màu vàng trước mắt: 50!]

[Tích! Giá trị màu vàng của ngài đã bùng nổ! Trực tiếp của ngài chuẩn bị chặn tạm thời, 4 tiếng sau bỏ niêm phong!]

Tại đây? Tại đây? Đồ vô dụng

Vệ Tuân trào phúng, không để ý vuốt ve ji ji đang ủ rũ cụp đuôi, nếu không pahir thân thể của hắn quá hư, hắn có thể khiến cho phòng trực tiếp bị phong cả năm!

Dù sao bị bệnh lâu như vậy, Vệ Tuân thanh tâm quả dục gần như đắc đạo thành tiên.

Đưng dậy, Vệ Tuân quấn kỹ áo tắm, đi dép lê, lắc lắc ung dung đi đến phòng Lâm Hi.

Cũng không biết, giờ khắc này, trong phòng phát sóng trực tiếp có khoảng 6.234 người đang xem, đột nhiên đánh đầy gạch men trên màn hình, mưa đạn kịch liệt chia làm hai phái –

[Thảo ta điên rồi, Bính 9 có phải bị tâm thần không??]

[Cho ta xem xem! Cho ta xem xem!!!]