Nhìn xuống đội ngũ mấy chục người của Long Gia, dựa vào sức quan sát nghịch thiên của Hồn Nhãn, Ngạo Lân có thể dễ dàng quan sát được nội tình của toàn bộ đội ngũ này.
Dưới sự quan sát của hắn, có 12 người từ trong cơ thể phát ra một loại quang mang, có mạnh có yếu, nhưng đều có màu sắc rất nhợt nhạt, chắc hẳn là dị năng giả đi, mạnh yếu không đều đại biểu cho thực lực của bọn họ, như yếu nhất là F cấp Dị năng giả từ nhất tinh đến thập tinh có 10 người, 5 vị E cấp, 2 vị có chùm sáng mạnh hơn mấy người kia mấy phần chính là D Cấp, còn màu sắc nhợt nhạt chắc hẳn biểu thị cho việc sở hữu dị năng cấp bậc rất thấp.
Còn lại là mấy chục người đều là người bình thường, nhưng từng cái đều là nam tử rất cường tráng, lực lưỡng rất thích hợp cho việc khuân vác, chuyển vận đồ đạc.
Không thể không nói, tận thế mới chỉ có một tháng nhưng Long gia ở Vân Long Thành Phố lại sở hữu cho mình một chi nhánh tiểu đội đông đảo dị năng giả như vậy đã xem như rất cường đại.
Ngạo Lân nheo mắt lại thầm nghĩ.
Nếu như hắn nhớ không lầm thì mấy cái dị năng giả này đều là những vị tinh anh vệ sĩ được chủ mạch gia tộc bồi dưỡng ra, chủ yếu bảo vệ an nguy của con cháu Long Gia ở khắp mọi nơi, độ trung thành là tuyệt đối.
Hơn nữa trước khi tận thế phủ xuống bọn họ đều đã sở hữu dị năng, nếu không chỉ ngắn ngủi một tháng, lấy dị năng cấp bậc thấp kém như họ lại có thể hấp thụ được bao nhiêu nguyên khí để tiến giai đây?.
Thế giới lớn như vậy, làm sao không có một vài bí mật không cho người biết được? và là một Đại Gia Tộc thống trị một phương thì Long Gia không có khả năng không biết được sự tồn tại của Dị Năng giả được, thậm chí họ còn sở hữu cho mình đội quân dị năng giả tinh nhuệ nhất.
Nhưng tất cả dị năng giả đó đều là một số người bình thường có thể chất mạnh mẽ hoặc được huấn luyện đặc biệt sau đó được tiêm dược tề cường hóa gen, làm cho gen biến dị mới sinh ra dị năng, có thể nói là dị năng Nhân Tạo.
Còn hiện tại là Nguyên Khí tẩy luyện gen tiềm năng trong cơ thể người, khiến họ tự động thức tỉnh dị năng, gọi là Tiên Thiên hoặc Thiên Sinh, bất kể là tiềm lực, thực lực hay tốc độ trưởng thành đều nhanh và mạnh mẽ hơn dị năng nhân tạo không biết bao nhiêu lần.
Hắn đang tự hỏi, có nên diệt một chi đội này hay là không, vì bất kể là bây giờ hay lúc trước đều đối với Long Gia không có một tí hảo cảm nào, hắn không ngại trước bẻ một cái răng nanh của Long Gia đâu.
Ngạo Lân ngẫm lại, nếu đội ngũ này không thể quay về có thể khiến Long Gia bị loạn nhịp một thời gian nhưng vấn đề không lớn, bởi vì đừng quên đây mới chỉ là một chi nhỏ mà thôi, vệ sĩ mà Thiên Long tập đoàn được chủ mạch cung cấp số lượng có thể lên đến hàng trăm đấy.
Huống hồ sau đó hắn còn muốn trở lại Long Gia chỗ tránh nạn, khi đó cũng khó giải thích a.
Trước giữ lại họ một mạng, sau đó về lấy cũng không sao, dù sao lần này bị thủ hạ của vị "Long Thiếu" kia dồn vào tử lộ khiến hắn rất phẫn nộ, tử thù này đã kết và hắn nhất định phải báo, không báo thù này hắn nuốt không trôi.
"Bành!!!"
"răn rắc!!"
Ngạo Lân 2 chân dùng sức đạp ra một to trên sân thượng, cả người theo đó nhảy lên không trung, tứ duy thuộc tính là 9(x4), gấp 36 lần Lực Lượng cực hạn của nhân loại, cộng với việc sử dụng 1/3 tốc độ vốn có của bản thân, khoảng tầm 120m/s.
Tuy nói tốc độ của hắn hiện tại là 360m mỗi giây.
Nhưng tốc độ 360m/s có ý vị như thế nào? phải biết tốc độ của âm thanh cũng chỉ có khoảng tầm 340m/s mà thôi! tốc độ hiện tại của hắn còn nhĩnh hơn vận tốc âm thanh một chút nữa đấy.
Đương nhiên, nếu muốn bộc phát được toàn bộ tốc độ này thì cần phải có thuộc tính Thể Chất tương xứng, và muốn duy trì tốc độ này lâu dài thì phải có nguồn thể lực dồi dào cùng tốc độ khôi phục nhanh đến người.
Nhưng chỉ với 1/3 tốc độ cũng thể hiện được sự kinh khủng rồi đó thôi.
Hiện tại hắn có thể dễ dàng bật nhảy từ lầu này sang lầu khác mà không vấn đề gì cả.
Mặc dù có năng lực Truyền Tống, mà tiêu hao cũng vừa phải, lại có thể truyền đi trong phạm vi rất xa, nhưng đối với người mới vừa sở hữu được lực lượng siêu phàm như Ngạo Lân thì làm vậy quá vô vị.
Bản thân hắn vẫn muốn hưởng thụ cảm giác khi bùng phát lực lượng cùng khoái cảm bồng bềnh trên không trung này đấy.
"Bành!!"
"Rầm!!"
"Rầm!!"
....
Vì vẫn chưa khống chế được lực lượng hoàn mỹ, cho nên khi đáp xuống từng tòa nhà đều tạo ra âm thanh rầm rầm vang dội, tạo ra âm thanh lớn như vậy tất nhiên sẽ hấp dẫn Zombie.
Nhưng vì khu vực này vừa có một Zombie triều cỡ nhỏ cho nên xung quanh đây còn lại lác đác không có bao nhiêu con cả, dù tập hợp lại cũng không có mấy chục cái, cho nên Ngạo Lân vẫn là lười giết.
Có thời gian dừng lại giết còn không bằng nhanh chóng tìm kiếm vật tư cùng một số Dị Thú thu phục làm thú sủng xem sao?.
Thoáng chốc Ngạo Lân đã nhảy xa cách vị trí cũ hơn 5km rồi, Hồn Nhãn quét tứ phương lục soát mấy cái cửa hàng tiện ích, cùng tiệm tạp hóa, nhưng tất cả đều bị dời đi trống rỗng hết rồi.
Cuối cùng cũng quét đến nơi có thức ăn cùng nước uống, có vẻ như là nơi trú ẩn của một nhóm người ô hợp tụ lại cùng nhau để tạm lánh nạn vậy.
"Ầm!!!"
Nặng nề đáp xuống một đầu đường phố, 2 chân mang theo một cỗ lực lượng to lớn tiếp xúc cùng mặt đường, và nện cho mặt đường bê tông thành một cái hố to 3m, xung quanh là chi chít vết nứt như mạng nhện.
Mặc dù vậy Ngạo Lân chỉ thấy hơi tê dại một hồi lại hồi phục như cũ, sau đó hắn nhìn về bốn phía hoang tàn vắng vẻ, à cũng không vắng vẻ lắm, bởi vì có hàng trăm con Zombie bị tiếng động to lớn hấp dẫn đang lao đến.
Lúc trước bị hơn ngàn con Zombie vây công, nhưng đó là ở trong con hẻm nhỏ, có một số Zombie thấy hắn, nên như điên dại mà xông lên tấn công, còn số còn lại chỉ là theo bản năng nghe thấy động tĩnh mà bu vào mà thôi.
Còn hiện tại là ở trên con đường trống trãi, tất cả Zombie đều nghe theo tiếng động cũng như xác định vị trí của hắn mà hóa thành sự khát máu điên cuồng lao đến.
Tràng diện như thế này đối với người bình thường, thậm chí một số Dị Năng Giả cũng có thể nói là khủng bố, bởi vì cho dù họ có cầm được vũ khí lạnh sắc bén trong tay, hay sở hữu dị năng uy lực mạnh mẽ cũng chỉ giết được một vài con hoặc 10 ~ 20 con zombie mà thôi.
Tiếp đó là sẽ lấy trạng thái sức cùng lực kiệt, tinh thần hoảng loạn mà đối mặt với làng sóng zombie đông như kiến cỏ bao trùm lấy, điên cuồng cắn xé thân xác huyết nhục của họ.
Nhưng đối với Ngạo Lân thì không đáng để ý rồi, chỉ là chút lòng thành mà thôi.
"Gào!!!"
"Rống!!!!"
"Haha! đến tốt!!!!" Ngạo Vân nhìn thấy từng dãy Zombie hướng về phía mình lao đến thì hưng phấn cười to.
Hắc Thiết Kiếm lăng không xuất hiện trong tay, Ngạo Lân nhấn chân mạnh xuống đất, lấy tốc độ hơn 100m mỗi giây, thân thể của hắn như hóa thành một đạo tên bắn, nhanh như thiểm điện bay vọt đến giữa đàn Zombie.
"phốc phốc phốc...."
Một vòng huyết quang hiện ra, tiếp theo là từng cái đầu zombie bay lả tả lên không, hàng chục cổ thi thể không đầu phùn lên từng cột máu đen dơ bẩn.
Ngạo Lân tay cầm Hắc Thiết Kiếm sắc bén, xông vào đàn zombie tiếp tục công cuộc cắt lúa của mình.
Với toàn thuộc tính x36 lần người bình thường thì ngoại trừ hắn đang hạn chế tốc độ di chuyển của mình để từ từ thích ứng ra.
Thì với Linh Hồn cường đại của mình, hắn hoàn toan có thể kiểm soát được tốc độ ra đòn của bản thân, dù chỉ số này đã được +80% tốc độ từ Hắc Thiết Kiếm.
Cho nên tốc độ trảm kiếm của hắn cũng nhanh đến không tưởng, mắt thường hoàn toàn sẽ không nhìn thấy được đường kiếm của hắn, dù chỉ là một đạo tàn ảnh cũng không được.
Hiện tại, dù cho hắn vẫn chưa thuần thục việc dùng kiếm, lại không hề học một tí kỹ xảo hay kiếm thuật nào, nhưng đã có thể sánh ngang với một số cao thủ dùng Khoái Kiếm rồi đấy.
...
Không đến 10p đồng hồ, rốt cục hắn cũng chém sạch tất cả Zombie vây công.
"Keng! Chúc mừng Kí Chủ đánh giết 394 con Phổ Thông Zombie nhận được 3940 Điểm Năng Lượng, Tinh Hạch x394".
"Ưm!"
Nhìn mấy trăm cái thi thể Zombie không đầu ngã rạp dưới chân, lại nhìn Điểm Năng Lượng của mình được bổ sung thêm một mớ, đạt đến hơn 1 vạn 6 ngàn, Ngạo Lân hài lòng gật đầu.