Chương 26: Lâm Thanh Đàn Tự Chơi(18+)

"Chuyện ta làm có thật sự đúng không! Rõ ràng Lâm Duyên đại ca và Lâm Hà đại tỷ sắp là phu thê mà ta lại chen chân vào! Có lẽ ta không nên tiếp tục mà nên trở về nhà và chúc phúc cho hai người họ!”

Lâm Thanh Đang bước tới chiếc giường mà Lâm Duyên đang ngủ say, khuôn mặt tràn đầy do dự bắt đầu nhớ lại tất cả hình ảnh từ hồi bé đến giờ, trong lòng suy nghĩ gan dạ ban đầu dần chuyển hoá thành không muốn làm tiếp.

“Chát…!”

"Không được! Lâm Thanh Đàn! Mày phải quyết tâm lên! Rõ ràng mày là người đến trước! Sao có thể bỏ qua Lâm Duyên đại ca chứ! Hơn nữa Lâm Duyên đại ca mạnh mẽ như vậy chắc sẽ không ngại có thêm một vị thê tử đâu?

Đang có vẻ do dự Lâm Thanh Đàn lấy tay vỗ má đánh thức mình, trong lòng suy nghĩ cũng tỉnh táo lại, hôm nay nàng đã liều lĩnh đến tận đây và sắp thực hiện thành công rồi nhưng tại sao lại có thể có suy nghĩ từ bỏ chứ.

“Soạt… Soạt… Soạt…!”

Trong lòng tự quyết tâm đã triệt để khai mở, Lâm Thanh Đàn kéo đứt dây vải dùng để buộc y phục khiến quần áo rơi từng kiện xuống sàn nhà và để lộ ra thân hình với làn da tuyết trắng của một nữ tính non trẻ.

Nhan sắc còn trẻ nhưng đã để lộ ra tương lai sẽ là một đại mỹ nhân Lâm Thanh Đàn dần leo lên chiếc giường mà Lâm Duyên đang ngủ say, sau đó hai tay ngọc kéo dứt dây buộc màn che lấp quang cảnh bên trong.

Tuy Lâm Thanh Đàn nhân cơ hội Lâm Gia tất cả mọi người bởi vì uống rượu say mà ngất đi nên mới tìm tới Lâm Duyên chỗ nghỉ ngơi và muốn làm chuyện động trời nhưng thiếu nữ không hề hay biết rằng có người vẫn chưa ngủ say.

Lâm Gia chỗ tiệc rượu có vô số người say ngất đi, nhóm ba người nghiện hút Lưu Tinh Lệ năng lượng là Tiểu Điêu, Tổ Thạch và Thiên Địa Môn đã nhìn rõ tất cả mọi chuyện nhìn nhau không biết nên nói gì.

Bởi vì lần trước gặp phải xuyên việt giả khác tên Lâm Diễm ẩn nấp trong Lâm Gia nên trước khi tham gia tiệc rượu thì Lâm Duyên đã căn dặn cả ba người gồm một thú, một thạch, một môn bảo hộ cả Lâm Gia nếu hắn quá say.

Cả ba cũng làm rất tốt nhiệm vụ, tinh thần lực của cả ba vẫn luôn bao phủ cả Lâm Gia nhằm tránh cho có kẻ lạ mặt xông vào đánh tập kích nhưng không nghờ tới sẽ thấy được cảnh tượng kích động như vậy.

"Các ngươi nói giờ chúng ta phải làm sao đây? Có nên ra tay không! Ta thấy tiểu cô nương kia rõ ràng là đang muốn cướp Lâm Duyên lão đại trong sạch a!”

Trên một cái bàn thuộc bãi chiến trường la liệt say ngất vô số Lâm Gia người, Tiểu Điêu khuôn mặt hiện lên vẻ mặt cổ quái không biết nên nói gì nhìn Tổ Thạch khí linh - Nham và Thiên Địa Môn hỏi thăm.

"Ta nghĩ tốt nhất là không nên làm gì hết! Dù sao tiểu cô nương kia là Lâm Động tiểu tử muội muội! Nếu bây giờ xông vào không chỉ bại lộ thân phận của chúng ta! Còn khiến tiểu cô nương kia xấu hổ không dám nhìn mặt Lâm Duyên tiểu tử nữa!”

Có suy nghĩ khác với Tiểu Điêu, Tổ Thạch khí linh - Nham truyền ra âm thanh vô cùng bình tĩnh, sống vô số năm nó cảnh tượng gì chưa từng thấy, chuyện mà Lâm Thanh Đàn đang làm nó không muốn xen vào.

“Đúng! Đúng! Đúng! Các ngươi cũng không phải chưa từng thấy qua tiểu cô nương kia đối với Lâm Duyên tiểu tử có tình cảm khác thường! Chờ Lâm Duyên tiểu tử tỉnh lại tự để hắn giải quyết đi! Dù sao đây là hoạ hắn gây ra!”

Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất - Thiên Địa Môn cũng lên tiếng đáp lại, bây giờ nó đã nhận Lâm Động làm chủ nhân, Lâm Thanh Đàn lại là muội muội của Lâm Động, tiểu cô nương kia muốn làm chuyện xấu hắn cũng không muốn can thiệp.

“Không làm gì hết! Các ngươi mẹ nó có nói giỡn không vậy! Nếu để lão đại chủ phát hiện ra sẽ hỏi tội chúng ta trước đấy!”

Tiểu Điêu nhìn một thạch, một môn bằng khuôn mặt cổ quái, sau đó không biết nên nói gì đành chỉ bộc thốt lên mắng nhưng Tổ Thạch và Thiên Địa Môn không những không sợ hãi mà còn lên tiếng mắng lại:

“Tiểu hắc thử! Chuyện này chúng ta không muốn quản! Đừng quên Lâm Duyên tiểu tử chỉ bảo rằng chúng ta canh trừng có kẻ lạ mặt xâm nhập Lâm Gia! Còn liên quan đến chuyện khác thì chúng ta không tiếp!”

Tổ Thạch và Thiên Địa Môn nói xong liền tiếp tục hấp thu Lưu Tinh Lệ năng lượng để mặc cho Tiểu Điêu bơ vơ một mình, cuối cùng tiểu hắc thử thở dài và cũng gia nhập vào, nó quyết định cũng không tham dự vào chuyện của Lâm Duyên nữa.

Cùng lúc này ở trong căn phòng của Lâm Duyên, xuân sắc khí vụ bao trùm mà ở trên chiếc giường ngủ hai thân ảnh một nam một nữ bắt đầu quấn chặt lấy nhau, nói đúng hơn là chỉ có phía bên nữ tính đang hành động.

"Lâm Duyên đại ca! Muội rất thích huynh! Muội thật sự không biết tình cảm này bắt đầu từ khi nào! Có lẽ là kể từ lúc huynh lần đầu ra tay cứu muội hoặc có lẽ là những lần trợ giúp muội hoá giải hàn khí!”

“Đáng tiếc là Lâm Duyên đại ca sắp cưới Lâm Hà đại tỷ nhưng cũng nhờ nó mà muội nhận ra tình cảm của mình dành cho huynh! Đêm nay nơi này ta muốn trao thân cho huynh! Ta cũng muốn trở thành thê tử của huynh như Lâm Hà đại tỷ!”

Nhìn Lâm Duyên ngủ say trước mặt, Lâm Thanh Đàn thì thào nói nhỏ từng câu từng chữ, thiếu nữ lúc này giống như đang bày tỏ cùng giảng giải để làm cho mình giảm bớt sự lo lắng khi làm chuyện xấu xa.

“Lâm Duyên đại ca! Thanh Đàn tới đây!”

Lâm Thanh Đàn sau đó cũng đã không kìm chế được nữa, thiếu nữ thì thào nốt câu cuối rồi bắt đầu cúi thấp đầu xuống khiến bờ môi của nàng đặt lên bờ môi của Lâm Duyên, hai người cứ thế trao nhau nụ hôn ướt át.

“Chụt… Chụt… Chụt…! Lép nhép… Lép nhép… Lép nhép…!”

Trên giường ngủ, một nam thanh một nữ tú quấn lấy nhau, bờ hai cả dính chặt, từng âm thanh dâm dục vang lên khiến cảnh tượng xuân sắc và tràn đầy dâm mỹ càng trở nên nổi bật khiến huyết dịch người xem sôi trào.

“Hô… Hô… Hô…! May quá…! Lâm Duyên đại ca vẫn không tỉnh lại! Xem ra huynh ấy đêm nay rất say! Như vậy ta làm ra chuyện xấu sẽ không dễ bị phát hiện!”

Một lúc sau, Lâm Thanh Đàn mới buông tha bờ môi của Lâm Duyên, thiếu nữ vừa thở hổn hển, vừa nhìn người mình thầm thích vẫn còn đang ngủ say, trong lòng thì thầm nói, sau đó liền tiếp tục chuyện chính.

Hai chân nàng quỳ xuống nền giường, hai tay gỡ lấy phòng thủ cuối cùng của mình là bạch sắc áo yếm xuống, sau đó cũng bắt đầu tháo dây buộc y phục của Lâm Duyên và nhìn thấy được con c-c của cậu ta.

"Thật to quá đi! Lớn như vậy ta liệu có thể chịu đựng được không! Lâm Duyên đại ca thật khủng bố a..!”

Lâm Thanh Đàn tuy thì thào nói nhưng động tác vẫn không có chậm lại, sau đó bàn tay của thiếu nữ nắm lấy con c-c của Lâm Duyên và cái đầu cũng từ từ hạ thấp xuống, cái miệng nhỏ nhắn cũng mở rộng đem con c-c nuốt trọn.

“Lép nhép… Lép nhép… Lép nhép…!”

Lâm Thanh Đàn một tay nắm chặt con c-c của Lâm Duyên liên tục phun ra nuốt vào, một tay khác thì thò xuống cái l-n của mình và liên tục móc âm đạo khiến dâm thuỷ tuôn ra như suối như chứng tỏ nàng đã rất nứng.

“Phụt… Phụt… Phụt…!”

Dưới sự cố gắng của Lâm Thanh Đàn thì con c-c của Lâm Duyên cuối cùng vẫn không giữ được thành luỹ và bị đánh đổ, một lượng lớn tinh dịch bị phóng ra dù chủ nhân của nó vẫn đang ngủ say.

“Ực… Ực… Ực…!”

Lâm Thanh Đàn chờ đợi con c-c của Lâm Duyên phóng ra hết tinh dịch mới há miệng đem nó thả ra khỏi miệng mình, sau đó thiếu nữ đem toàn bộ tinh dịch đang trong miệng mình nuốt hết xuống rồi còn liếm môi thèm thuồng.

"Lâm Duyên đại ca! Đến giờ lấy đi trinh tiết của Thanh Đàn rồi! Sự trong sạch và thân thể của muội chuẩn bị giao cho huynh rồi!”

Dạo đầu đã kết thúc, Lâm Thanh Đàn đứng thẳng dậy, phần háng chỉ thẳng xuống con c-c của Lâm Duyên, khóe miệng Lâm Thanh Đàn nở ra nụ cười hành phúc, nàng sắp sửa trở thành một phần của Lâm Duyên đại ca rồi.

"Lâm Duyên đại ca! Thanh Đàn tới đây…!”

Lâm Thanh Đàn hai bàn tay ngọc ngà banh rộng cái l-n của mình ra để vừa với con c-c của Lâm Duyên, sau đó thiếu nữ đem dâm thuỷ từ trong lỗ l-n bôi trơn con c-c rồi từ từ hạ xuống, trong mắt hiện lên tương lai mong chờ.

"Phốc…!”

“Xoẹt…!”

“Ah… Ah… Ah…!”

Con c-c của Lâm Duyên thẳng tắm đâm vào bên trong cái l-n của Lâm Thanh Đàn, nó xuyên qua mọi vật cản trở đường đi của mình, ngay cả màng trinh có bảo hộ thì con c-c vẫn tiếp tục tiến tới và chạm tới thành tử cung.

"Đau quá! Đây là máu! Như vậy trinh tiết của ta đã bị Lâm Duyên đại ca lấy đi! Thật sự hạnh phúc quá! Ta và Lâm Duyên đại ca đã hoà làm một rồi!”

Mặc dù phá thân rất đau đớn nhưng Lâm Thanh Đàn vẫn cúi đầu nhìn xuống nơi cả hai người giao hợp, thấy rõ từng dòng máu tươi đang chảy ra thì thiếu nữ trên khuôn mặt rơi xuống từng giọt nước mắt hạnh phúc, miệng thì thầm.

Ah…Ah…Ah…! Đau quá... nhưng rất sướng..! Ứ.. Ứ… Ứ…! Lâm Duyên đại ca…! Con c-c của huynh chọc tới tử cung của muội rồi…! Thanh Đàn sướng quá…! Ưm… Ưm… Ưm…! Thật thoải mái…!”

Đã cảm nhận được con c-c của Lâm Duyên nằm sau trong cái l-n của mình, Lâm Thanh Đàn nhẹ nhàng dùng lỗ l-n nhấp con c-c tuột lên rồi tuột xuống, theo thời gian trôi qua đau đớn dần biến thành sự sung sướng không gì sánh bằng.

“Tách… Tách… Tách…! Lép nhép… Lép nhép… Lép nhép…!”

Từng âm thanh vô cùng dâm dục do va đập giữa con c-c và cái l-n của hai người vang lên, Lâm Thanh Đàn lúc này liên tục nhún nhảy trên người Lâm Duyên, dâm thuỷ từ trong lỗ l-n phun ra như suối làm cả căn phòng tràn đầy mùi vị kì lạ.

“Ah... Ah...Ah…! Tử cung... thật thoải mái...! Ư…Ư… Ư…! Sướng quá…! Cảm giác... này… thật tốt…! Ưm… Ưm… Ưm…! Lâm Duyên đại ca…! Nhanh...! Mau đâm xuyên tử cung ta đi...! Làm Thanh Đàn càng thêm thoải mái đi…!”

Khoái cảm từ giao hợp tình dục che lắp mọi thứ khiến Lâm Thanh Đàn lý trí đánh mất, thế là thiếu nữ tiếp tục công cuộc tự sướng cho chính mình, liên tục dập mông đem cái l-n của mình ăn trọn con c-c to lớn của Lâm Duyên.

“Ah.. Ah…! Ah…! Lâm Duyên đại ca…! Ưm… Ưm… Ưm…! Thanh Đàn không nhịn được nữa…! Ứ… Ứ.. Ứ…! Muội ra… Muội ra mất rồi…!”

Sau khi trải qua một khoảng thời gian dài hoan ái thì Lâm Thanh Đàn vẫn không thể nào nhẫn nhịn được sự thoải mái của tình dục mang đến nên chỉ kịp kêu lên một tiếng tràn đầy thoả mãn, sau đó ngã nằm vào trong ngực Lâm Duyên.

“Phốc… Phốc… Phốc…!”

Cùng lúc Lâm Thanh Đàn gục ngã thì Lâm Duyên mặc dù đã say ngất nhưng cơ thể bởi vì giao hợp tình dục với Lâm Thanh Đàn nên dựa theo bản năng liền phóng ra lượng lớn tinh dịch từ con c-c của mình vào tử cung của thiếu nữ.

“Nóng… nóng quá…! Ah… Ah… Ah…! Đây là… Lâm Duyên đại ca tinh hoa sao? Ưm… Ưm… Ưm…! Nó tràn ngập tử cung của Thanh Đàn rồi…! Ư… Ư… Ư…! Phóng nhiều như vậy không biết ta có mang thai hay không! Nếu được thì tốt quá..!”

Lâm Thanh Đàn bị Lâm Duyên bắn lượng lớn tinh dịch vào trong tử cung thì liền kêu ra âm thanh vô cùng sung sướng và lần nữa tiết thân phun trào dâm thuỷ, cả căn phòng hương vị xú uế lần nữa trở nên nặng hơn.

“Hô… Hô… Hô…!”

Không biết có phải bởi vì quá sướng hay không mà Lâm Thanh Đàn mệt mỏi nằm trong lòng Lâm Duyên thở hổn hển, khuôn mặt ửng hồng, cơ thể liên tục co giật, đặc biệt nhất vẫn là dâm thuỷ xen lẫn tinh dịch vẫn đang chảy ra ở lỗ l-n.

“Đây… đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Tại sao Thanh Đàn lại ở trong phòng ngủ của ta? Hơn nữa chúng ta hình như vừa trải qua một chuyện gì đó cấm kị!”

Trong lúc Lâm Thanh Đàn vẫn còn đang phê pha sau đại chiến tình dục thì vốn dĩ đã lâm vào ngủ say Lâm Duyên bởi vì cơ thể trước đó quá sung sướng nên đã tỉnh lại theo bản năng và đang lâm vào khổ não suy nghĩ.

“Thanh Đàn! Ta biết muội vẫn còn tỉnh táo! Muội có thể đi ra giải thích cho ta được vì sao lại làm như vậy không?”

Cuối cùng Lâm Duyên vẫn không nhịn được liền lên tiếng hỏi thăm mà chuyện này khiến cho Lâm Thanh Đàn đang phê liền giật thót mình, thiếu nữ không có nghờ tới được mình làm chuyện xấu lại bị chính chủ bắt được.

“Lâm… Lâm Duyên đại ca! Chuyện… chuyện này là do ta quá thích huynh! Có lẽ huynh không biết khi biết huynh và Lâm Hà đại tỷ sắp thành thân thì tim ta cảm thấy rất đau! Kể từ lúc đó muội mới nhận ra mình đã yêu huynh mất rồi!”

Có lẽ bởi vì hoảng hốt, cũng có lẽ bởi vì cảm giác mình đã là người của Lâm Duyên nên Lâm Thanh Đàn liền bộc thốt hết tất cả tiếng lòng của mình, điều này làm cho Lâm Duyên không biết nên ứng phó ra sao cho tương lai sắp tới.

Một bên là Lâm Thanh Đàn vì yêu thích cậu mà liều lĩnh ban đêm tới dạ tập, lại còn thành công, một bên là tương lai sắp cưới thê tử Lâm Hà cũng đã cùng cậu đã xảy ra quan hệ, Lâm Duyên cảm giác mình sắp bị đao bổ củi.