“Thối Thể Cảnh Cửu Trọng! Không thể nào! Chỉ có nửa năm thôi mà sao ngươi có thể đạt tới cảnh giới này nhanh như vậy! Tất cả đều chỉ là giả!”
Lâm Duyên không có để ý đám người xung quanh xì xào bàn tán mà tiếp tục quan sát Lâm Hà và Tạ Doanh Doanh chiến trường, lúc này Tạ Doanh Doanh mặt mũi đã tràn đầy kinh ngạc nói.
Dường như không thể tin tưởng được đối thủ cũ đã bỏ xa mình, Tạ Doanh Doanh nguyên lực trong cơ thể tuôn vào hai bàn tay rồi hóa thành trảo, sau đó hướng về Lâm Hà quy mô khá lớn bộ ngực chụp tới.
Đây là muốn cho Lâm Hà ở những người quan chiến mất mặt, dụng tâm như vậy quá ác độc, Lâm Hà vội vàng lui lại nhưng không phải vì sợ bị vồ trúng hai quả cam, dù sao phu quân nhà nàng đã từng sờ qua vô số lần.
Tuy rằng không ngại trong lúc giao thủ sẽ bị sờ ngực nhưng Lâm Hà không muốn ai ngoài trừ phu quân nhà mình sờ vào hai quả cam của mình, cho dù đó là nữ nhân cùng giới tính với mình.
“Ha Ha Ha! Lâm Hà! Ngươi sợ sao? Cuối cùng ngươi vẫn là nữ nhân! Sợ bị ta vồ trúng ngực mà xấu mặt! Như vậy…!”
Tạ Doanh Doanh thấy Lâm Hà nhiều lần né tránh công kích của mình thì vui vẻ khích tướng nói nhưng khi nàng ta chưa kịp nói hết câu thì một thân ảnh xuất hiện trước mặt nàng và ra tay.
“Bành…!”
Một chưởng, chỉ đơn giản một chưởng vỗ ra liền đem Tạ Doanh Doanh đẩy lui về đằng sau, hai chân ma sát với mặt đất và cày ra hai cái đường rãnh sâu từ vị trí của Lâm Hà đến vị trí của Tạ Doanh Doanh.
“Lâm Duyên! Ngươi...... vô sỉ!”
Tạ Doanh Doanh bị đẩy lui nhưng không có lần nữa xông tới mà lại che lấy hai phần ngực vừa bị kích thương đến khó chịu, đồng thời mắng to thần bí nhân - Lâm Duyên vì hạnh động bất khiếm nhã của cậu.
“Vô sỉ? Ha Ha Ha! Lão tử chính là vô sỉ đó! Dù sao đây là nam nhân bản tính mà! Tạ Doanh Doanh tiểu thư có muốn làm lại một lần nữa không?”
Lâm Duyên bình thản nói, nếu vừa rồi Lâm Hà bị Tạ Doanh Doanh bắt được người xấu hổ sẽ đảo ngược mà Lâm Duyên sẽ không để chuyện đó xảy ra nên cậu muốn nữ nhân trước mặt nếm thử cảm giác này.
“Huýt… Huýt… Huýt…! Hay… Hay… Hay…! Tiếp… Tiếp… Tiếp…!”
Vây xem ăn dưa quần chúng há to mồm huýt sáo và hô lớn, vừa rồi Lâm Duyên động tác ra tay khiến không ít người mắt phát tinh quang, còn bản năng xoa xoa đôi bàn tay muốn thử xem cảm giác đó như thế nào.
Dù sao trong Thanh Dương Trấn thì Tạ Doanh Doanh cũng là số một, số hai đại mỹ nhân, hơn nữa còn là cao cao tại thượng, tràn ngập quý phái đại tiểu thư, đặc biệt nhất còn có hôn ước trên người.
Vị hôn phu của nàng vẫn là Thanh Dương Trấn trước đây đệ nhất thế lực - Lôi Gia - Lôi Lực, dám đối với nữ nhân như vậy động thủ vào bộ phận nhạy cảm thì chỉ suy nghĩ một chút đều kích động.
“Tạ Doanh Doanh tiểu thư vẫn rất khá! Ít nhất so sánh với nữ nhân ta từng đụng qua không thua kém bao nhiêu!”
Lâm Duyên đem bàn tay vừa bóp cam của Tạ Doanh Doanh lên mũi vừa ngửi, vừa nói, động tác này khiến xung quanh nam nhân đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn xem cậu nhỏ giọng nghị luận ầm ĩ.
Điều này khiến Tạ Gia người sắc mặt vô cùng khó coi mà xem như người bị hại - Tạ Doanh Doanh càng đỏ mặt, nàng chỉ hận bản thân mình bây giờ không tìm được một cái lỗ để chui vào tránh nạn.
“Lâm Duyên! Ngươi tại sao dám đối với Doanh Doanh làm chuyện như vậy! Đồ hèn hạ!”
Lôi Lực đang cùng Lâm Động giao thủ cuối cùng cũng thoát ra khỏi chiến trường và hướng về phía Lâm Duyên giết tới, hắn từ đầu nhìn rõ tất cả mọi chuyện nhưng bị khí vận chi tử dây dưa không thể chạy tới ứng cứu.
“Huýt… Huýt… Huýt…! Là Lôi Gia - Lôi Lực tới!”
“Ha Ha Ha! Tới thì có tác dụng gì! Dù sao Tạ Doanh Doanh đã bị Lâm Duyên…!”
“Đúng! Đúng! Đúng! Bây giờ không nên gọi là Lôi Lực mà phải gọi là Lôi Nón Xanh…!”
……………………………………………………………………..
Quần chúng thấy Lôi Lực xuất hiện liền lớn tiếng hô to đem không khí đẩy lên cao trào, thậm chí chuyện kích thích như vậy đã đem Thanh Sơn Trấn người phân lớn đi tới đây xem trò hay.
“Lực Ca! Ngươi nhất định muốn giúp ta giáo huấn đồ vô sỉ Lâm Duyên kia!”
Tạ Doanh Doanh giống như ủy khuất tiểu tức phụ ôm lấy Lôi Lực cánh tay tức giận nói mà Lôi Lực cũng gật đầu một cái, sau đó ánh mắt âm trầm nhìn về phía Lâm Duyên lên tiếng lạnh lùng nói:
“Lâm Duyên đúng không! Lâm Gia nửa năm trước đệ nhất thiên tài sao! Đáng tiếc là ngươi dám đối với Doanh Doanh ra tay thì ta không thể tha thứ! Vừa nãy ngươi đã dùng tay nào đánh Doanh Doanh!”
Lâm Duyên nâng tay trái nghiêm túc suy nghĩ, lại nâng tay phải lên xem xét, sau đó liên tục nhìn bên trái lại nhìn bên phải, cuối cùng thì tỏ ra bộ dạng có chút mơ hồ, lắc đầu nói ra âm thanh đầy trêu chọc:
“Xin lỗi! Vừa rồi làm quá nhanh nên ta không có nhớ rõ! Nếu không thì Lôi Lực thiếu gia nhường ngươi vị hôn thê tới để ta biểu diễn lại một lần liền có thể sẽ nhớ ra đó!”
“Phốc......!”
Quần chúng xung quanh không nhịn được bật cười, âm thầm giơ ngón tay cái, bọn họ không có nghờ tới Lâm Duyên gan lớn như vậy, nếu như câu nói này từ miệng bọn họ phun ra thì có thể đem Lôi - Tạ hai nhà đắc tội chết.
“Aaaaaaaa….! Lâm Duyên! Ngươi chết đi cho ta!”
Lôi Lực cuối cùng vẫn không thể chịu đựng được nữa, tức giận hét to, song quyền hiện lên đậm đà nguyên lực, Thối Thể Cảnh Cửu Trọng thực lực hoàn toàn bạo phát hướng về phía Lâm Duyên giết tới.
“Tứ Phẩm Vũ Học - Bôn Lôi Sát!”
Lôi Lực giờ phút này đã bị lửa giận bao trùm, ra tay vô cùng ác độc, song quyền nguyên lực toả ra lôi quang nhắm ngay Lâm Duyên vị trí yếu hại đâm tới muốn đem thiếu niên trước mặt giết chết.
“Lâm Duyên đại ca! Cẩn thận! Đó là Lôi Gia mạnh nhất võ học!”
Lâm Gia đám người hô lớn nhưng Lâm Duyên cũng không có ý định né tránh Lôi Lực công kích mà trực tiếp chỉ dùng tới sức mạnh thân thể vung quyền đánh về phía công kích của Lôi Lực.
“Bành…!”
Va chạm giữa cả hai làm vang lên âm thanh vô cùng lớn kèm theo bụi mù che phủ khiến quần chúng vây xem không thể nhìn thấy gì và cũng chỉ có thể chờ đợi bụi mù tán đi và cảnh tượng bên trong hiện ra.
“Đó là Lâm Duyên! Hắn là người thắng!”
Không lâu sau, quần chúng mới nhìn thấy được kết quả trận đấu, chỉ thấy Lâm Duyên lúc này ngoại trừ nắm đấm dính đầy máu tươi thì bình an vô sự và không có chút tổn thương gì sau va chạm.
“Lôi Lực cũng quá thảm đi! Bị một quyền đánh ngất rồi sao!”
Đã cảm thấy Lâm Duyên chiến thắng, quần chúng bắt đầu tìm kiếm Lôi Lực thân ảnh, cuối cùng phát hiện ra hắn đã nằm sau trong mấy tấc đất ngất xỉu, hai cánh tay thì bị vặn xoáy như cái bánh quai chèo.
“Quá yếu…!”
Lâm Duyên nhìn Lôi Lực phun ra hai chữ nhưng cậu cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên, dù sao chênh lệch thực lực quá xa, Lôi Lực chỉ là Thối Thể Cảnh Cửu Trọng mà cậu đã là Địa Nguyên Cảnh Sơ Kỳ.
Đây chỉ là đang nói về tu vi nguyên lực, không có nói tới sức mạnh thân thể đã đạt tới Địa Nguyên Cảnh trung kỳ, Tinh Thần Lực đã đạt tới Sơ Cấp Linh Phù Sư trung kỳ, võ học các loại, v.v…
“Không hổ danh là Lâm Gia thế hệ trẻ đệ nhất thiên tài! Một quyền đánh gục Lôi Lực…!”
“Ha Ha Ha! Lôi Lực bị đánh mặt a! Muốn đem nhân gia tay bẻ gãy mà lại bị bẻ ngược lại…!”
“Chí lý! Chí lý! Em vợ bị đánh mặt! Hôn thê thì bị sờ ngực! Hiện tại mình thì lại bị gãy tay! Lôi Lực có phục hồi lại thì cũng xem như phế đi..!”
Quần chúng liên tục cảm thán, hiện tại Lôi Lực có lẽ cảm thấy mình may mắn vì bị Lâm Duyên đánh ngất xỉu, nếu không phải như vậy mà là ở trạng thái thanh tỉnh thì có thể sẽ bị những lời bàn tán của quần chúng tức chết.
“Ngươi đã mạnh đến như vậy rồi sao? Chả lẽ mọi sự cố gắng của ta vẫn không thể đuổi kịp bước chân của ngươi sao?”
Lâm Hoành ánh mắt bên trong thoáng qua tịch mịch lẩm bẩm, đã từng bị chính hắn không coi vào trong mắt tộc nhân nhưng bây giờ lại đảo ngược lại, Lâm Hoành cảm thấy Lâm Duyên bóng dáng cách mình càng xa.
“Tỷ tỷ! Lôi Lực đại ca bại trận đến ngất xỉu rồi! Chung ta có muốn hay không đi cứu giúp hắn!”
Bởi vì sự xuất hiện của Lâm Duyên và Lâm Hà nên Lâm Thanh Đàn trong lúc vô tình không để ý đã để Tạ Đình từ trong tay chạy thoát về đến bên cạnh Tạ Doanh Doanh, nàng lúc này đang nhỏ giọng hỏi thăm tỷ tỷ của mình.
“Không! Nhìn vào tình trạng bây giờ chúng ta nếu xông lên không chỉ không cứu được Lực Ca mà còn góp thêm mình vào! Tốt nhất bây giờ là chờ đợi! Chỉ mong Lâm Duyên tên kia không điên lên giết chết Lực Ca!”
Tạ Doanh Doanh lắc đầu nói, sau đó nhìn về phía Lôi Lực đã ngất xỉu, bên trong ánh mắt tràn đầy thất vọng vì vị hôn phu của mình quá yếu, chỉ một chiêu đã bị Lâm Gia người đánh gục tại chỗ.
“Đáng tiếc Tạ Gia và Lôi Gia có hôn ước mà Lâm Gia thì lại là kẻ thù! Nếu không phải như vậy thì ta đã có thể từ bỏ Lực Ca mà tìm đến Lâm Duyên! Dù sao tiềm lực của hắn lớn hơn! Ở bên hắn sẽ có nhiều lợi ích hơn!”
Tạ Doanh Doanh trong lòng thở dài nói, sau đó vì Lâm Duyên cảm thấy không thú vị gì nữa liền xoay người mang theo Lâm Gia đám người rời đi thì Tạ Doanh Doanh và Tạ Đình mới đi tới vác Lôi Lực trở về.
Quần chúng xung quanh cũng rời đi nhưng âm thanh chế giễu vẫn liên tục bàn tán khiến Tạ Doanh Doanh và Tạ Đình rất tức giận nhưng vẫn phải nín lại chờ đợi đến Thanh Sơn Trấn săn thú thì đòi lại món nợ này với Lâm Gia.
“Hắc… Hắc… Hắc…! Lâm Gia nhân tài liên tục xuất hiện a! Ta chưa từng thấy Lôi Lực cùng Tạ Doanh Doanh chật vật như hôm nay! Chỉ là bên trong Lâm Gia các ngươi thì ai là đồng hương của ta đây!”
Ở trên một toà trà lâu, đến từ Cuồng Đao Võ Quán đám người đã quan sát từ đầu trận đấu giữa Lâm Gia, Lôi Gia cùng Tạ Gia và hiện tại đang liên tục bàn tán, chỉ có duy nhất thủ tịch đệ tử - Ngô Vân thì trong lòng thầm nghĩ.
Không sai, Ngô Vân cũng là một vị xuyên việt giả khác giống với nửa năm trước Lâm Duyên từng gặp phải Lâm Diễm, đây chính là lý do vì sao cậu nhanh chóng rời đi, dù sao Lâm Duyên không biết rõ tên kia có mưu tính gì.
Một thế giới không thể chứa hai tên xuyên việt giả, đây là một bài học Lâm Duyên nhận được sau khi trải qua tai nạn lần trước đến suýt chết do bị gây ra bởi xuyên việt giả khác tên Lâm Diễm.
Tên Thế Giới Đang Ở: Vũ Động Càn Khôn(Song Song Thời Không - Từ Võ Động Càn Khôn Bắt Đầu Đánh Dấu).
Chưởng Khống Giả: Thiên Tằm Thổ Đậu(Song Song Thời Không - Ngô Lang).
Thế Giới Chi Tử: Lâm Động.
Tên: Ngô Vân.
Tuổi: 15.
Kim Thủ Chỉ: Đánh Dấu Hệ Thống.
Chủng Tộc: Nhân Tộc.
Huyết Mạch: Nhân Tộc.
Tu Vi: Thối Thể Cảnh Cửu Trọng.
Thân Thể: Thối Thể Cảnh Cửu Trọng.
Tinh Thần Lực: Không.
Công Pháp:
Nguyên Lực:- Huyền Thiên Bảo Lục(Nhất Lưu Bí Tịch = Cửu Phẩm Vũ Học).
- Huyền Thiên Công(Huyền Thiên Bảo Lục tâm pháp - Bát Phẩm Vũ Học).
Tinh Thần Lực: Không.Vũ Học:
- Cuồng Đao Trảm(Tứ Phẩm Vũ Học).
- Huyền Ngọc Thủ(Bát Phẩm Vũ Học).
- Tử Cực Ma Đồng(Bát Phẩm Vũ Học).
- Khống Hạc Cầm Long(Bát Phẩm Vũ Học).
- Quỷ Ảnh Mê Tung(Bát Phẩm Vũ Học).
- Ám Khí Bách Giả(Bát Phẩm Vũ Học).
Binh Khí: Cương Đao(một thanh đao được rèn luyện rất tốt).
Sủng Vật: Không.
Thế Lực:
- Cuồng Đao Võ Quán.
Thân Phận:
- Cuồng Đao Võ Quán Thủ Tịch Đệ Tử.
Ngoài những yếu tố trước đó thì còn có Bí Cảnh Hệ Thống vừa mới đưa cho Lâm Duyên số liệu về Ngô Vân cũng như kim thủ chỉ của hắn nên cậu muốn trở về chuẩn bị một cuộc mai phục diệt trừ vị xuyên việt giả khác này.
Dù sao Lâm Duyên vẫn chưa từng quên những vị xuyên việt giả khác này còn có một con át chủ bài là thiêu đốt đặc thù Luân Hồi Ấn nên muốn đối phó với bọn họ thì cậu cần nhiều con át chủ bài hơn.