Sân luyện võ.
Lâm Ngộ đi phía trước, Phương Vũ theo phía sau.
Tuy Thời Mai vẫn luôn nói võ quán Nguyên Thể rất nghiêm khắc trong việc nhận đệ tử, số lượng đệ tử khá ít.
Nhưng trên thực tế, vừa nhìn lướt qua, Phương Vũ phát hiện ra số lượng cũng không ít.
Trong sân toàn là người, lượng máu có cao có thấp, có người mạnh cũng có người yếu.
Bọn họ mặc một bộ quần áo có kiểu dáng tương đồng, trước ngực đều thêu chữ “Nguyên”.
Hình như là dấu hiệu nhận biết đệ tử của võ quán, nhưng hắn cảm thấy trông giống đồng phục hơn.
So với bọn họ thì bộ quần áo bình thường Phương Vũ đang mặc lại làm hắn trở nên nổi bật, không hợp với nơi đây hơn.
Trong lúc Phương Vũ đang đánh giá bọn họ, những người này cũng đang âm thầm đánh giá hắn.
“Hắn chính là đệ tử sư phụ mới nhận à?”
“Chắc là vậy, còn chưa thay quần áo kia kìa.”
“Lại thêm một kẻ đi cửa sau.”
“Các ngươi đoán hắn uống mấy bát thuốc?”
“Ta đoán năm mươi bát, mấy tên ăn chơi trác táng gia nhập bằng quan hệ rất thích đập tiền.”
“Ấy! Hắn đi tới khu cọc trâu kìa.”
“Khí huyết phù phiếm, bước chân không vững, vừa nhìn đã biết chưa bước vào võ đạo.”
“Mấy tên ăn chơi trác táng này không ở yên làm đại thiếu gia đi, cứ thích tới đây chịu tội, ta thật sự không biết bọn họ muốn làm gì.”
“Đừng nói nữa, trò hay sắp bắt đầu rồi. Ngươi nhớ cái tên đi cửa sau vào trước đó không? Đấm vào cọc trâu, ngược lại còn đấm gãy tay mình, ha ha ha.”
“Lâm Quan Từ đúng không? Sau khi dưỡng thương xong, đến bây giờ vẫn còn cảm nhận khí. Khí huyết của hắn đã bị nữ sắc ăn mòn, làm gì còn sức lực tập võ nữa. Hôm hắn gia nhập võ quán, uống ba mươi bát thuốc mà còn chưa thể nhập môn, đúng là rác rưởi.”
“Thế ngươi cảm thấy tên vừa gia nhập võ quán này tốt hơn được bao nhiêu? Cũng chỉ là Lâm Quan Tử thứ hai mà thôi.”
“Đợi đã! Các ngươi nhìn kìa! Hắn đang đi tới… Khu vực khiêu chiến cọc trâu!”
“Không thể nào! Chẳng lẽ vừa mới gia nhập võ quán, hắn đã muốn dùng cơ hội khiêu chiến rồi à?”
“Lãng phí! Quá lãng phí! Hắn không nghỉ ngơi lấy lại sức, luyện võ mấy tháng rồi đến đánh cọc khiêu chiến, ít nhất còn có thể lấy được ba lượng bạc. Bây giờ đánh, hai lượng bạc đã là nhiều rồi!”
“Không biết tự lượng sức mình!”
“Chà! Có trò hay để xem rồi đây!”
Không ít người xung quanh dừng lại và nhìn về phía Phương Vũ.
Phương Vũ không quan tâm.
Theo lời Lâm Ngộ, cọc gỗ trong khu vực này gọi là cọc trâu, thích hợp với đệ tử vừa nhập môn.
Cọc gỗ này được thiết kế rất đặc biệt, là một loại cọc gỗ di động, bên dưới kết nối với một vật trông rất giống đường ray, bên cạnh còn đánh dấu nấc.
Cọc gỗ cố định ở vị trí ban đầu, trên đỉnh cọc trang trí hai cái sừng trâu nên mới được gọi là cọc trâu.
Người khiêu chiến đấm vào cọc, lực độ làm cọc gỗ di chuyển về phía sau, di chuyển đến nấc nào thì chính là nấc đó.
Phương Vũ vươn tay cảm nhận cọc gỗ, rất nặng.
Với loại trọng lượng này, đúng là yêu cầu lực lượng rất mạnh mới có thể làm nó trượt ra ngoài.
“Không cần căng thẳng, một đấm toàn lực của người bình thường có thể đánh được một nấc, được chúng ta gọi là một lực trâu.”
“Nếu đã bước vào võ đạo thì hẳn là sẽ rơi vào khoảng 1.5 hoặc 1.8, cơ bản sẽ không tới hai lực trâu.”
“Sau này thông qua tu luyện có thể dần dần tăng cường lực lượng, đánh được xa hơn.”
“Đây cũng xem như một loại cơ chế khích lệ của võ quán, làm một vài đệ tử không giàu có, hơn nữa còn có thiên phú có cơ hội trả tiền cơm tháng thứ hai.”
Lâm Ngộ đứng bên cạnh giải thích nguyên lý của cọc trâu, Phương Vũ đã chuẩn bị sẵn sàng, đứng trước cọc.
Lâm Ngộ dừng lại rồi hỏi: “Ngươi xác định thật sự muốn dùng cơ hội khiêu chiến này à?”
Phương Vũ không trả lời, hắn đang tập trung tinh thần.
Sau đó, giơ nắm đấm lên cao.
Uy lực của cú đấm này sẽ quyết định hắn lấy được mấy lượng bạc! Cần phải dốc toàn lực ứng phó!!
…
Đám người đang âm thầm quan sát xung quanh không khỏi duỗi cổ.
“Tên tân nhân đó thật sự muốn đấm cọc khiêu chiến!”
“Hắn sắp đấm!”
“Cược nào! Mọi người đoán xem hắn có thể đánh ra mấy lực trâu!”
“Ta cược một lực trâu! Đây đã là cực hạn của người vừa bước vào võ đạo rồi.”
“Ta cược 1.5 lực trâu, dám đánh cọc trâu thì hẳn là có thực lực, nhưng không nhiều lắm.”
“Hơi cao, kỷ lực cao nhất của tân nhân lần trước cũng chỉ 1.8 lực trâu, hắn có thể chạm vào đã không tệ rồi.”
“Ta cược không lực trâu, cọc trâu đứng im!”
“Ha ha ha ha…”
Mọi người lập tức không nhịn được cười vang.
Đúng lúc này, nắm tay của Phương Vũ đã đấm mạnh vào trên cọc trâu.
Rầm!!
Một tiếng vang không giống bình thường bỗng vượt lên những âm thanh xung quanh.
Ù ù ù…
Cọc trâu bị luồng sức mạnh này va chạm, phát ra tiếng cọ xát chói tai với đường ray trên mặt đất.
Lực đánh vào khổng lồ mà nắm đấm Phương Vũ mang đến làm cọc trâu đi lướt qua nấc thứ nhất một cách dễ dàng, lao về phía nấc thứ hai với tốc độ không giảm.
Tiếng cười của mọi người cũng dừng lại vào giây phút này, tất cả đều mở to hai mắt.
Vèo!
Nấc thứ hai lập tức bị vượt qua.
“Phá hai lực trâu?!”
“Phá hai lực trâu, hắn đã bước vào võ đạo!”
“Cọc trâu vẫn đang chạy về phía trước! Tên mới tới khoẻ thật!”
“Sao có thể! Sắp phá ba lực trâu rồi!”
“Phá rồi!!”
Có người hét lên.
Tiếng hét này lập tức khiến càng nhiều người nhìn về phía bên này hơn.
Một nấc, hai nấc, ba nấc!
Ba lực trâu!
Hơn nữa cọc gỗ vẫn đang di chuyển về phía trước!
Bốn lực trâu, đã qua nấc thứ tư!
Cho đến khi gần tới năm lực trâu mới thong thả dừng lại.
Kết quả cuối cùng là… 4.7 lực trâu!!
Hiện trường lập tức lặng ngắt như tờ.