Không được cộng điểm kinh nghiệm nữa à?
Phương Vũ không quá quan tâm đến vấn đề này, hắn đang cảm nhận.
Hắn đã hiểu vì sao có người cả đời cũng không thể nhập võ đạo rồi.
Bát thuốc có thể kích thích cơ thể con người, làm con người cảm nhận được khí.
Nhưng cơ thể con người có kháng tính.
Số lượng thuốc uống càng nhiều thì thời gian tác dụng thuốc kéo dài càng ngắn, cơ hội bước vào võ đạo càng xa vời.
“Thêm bát nữa.”
“Mười sáu lượng, tương đương với mười sáu ngày thịt viên.”
“Ừm.”
Bát thứ sáu được mang lên.
Phương Vũ uống cạn rồi tiếp tục cảm nhận.
Một lúc lâu sau.
Hắn mở mắt ra.
Thất bại rồi.
Nhưng… Chỉ còn một bước nữa là thành công!
Hắn đã có thể cảm nhận được khí, có thể dẫn đường khí, nhưng chẳng qua thất bại trong bước dẫn khí nhập thể mà thôi.
Vẫn là câu nói đó, thiếu một chút thời gian.
“Thêm bát nữa, chắc chắn ta có thể thành công.” Phương Vũ nói với vẻ đầy thành khẩn.
“Ngươi đã vượt mức rồi.” Thời Mai khẽ lắc đầu.
“Thịt viên tháng sau cũng cho ngươi!”
Thời Mai đang hơi chần chờ thì lại nghe thấy Phương Vũ nói tiếp.
“Ba tháng thịt viên sau đều cho ngươi!”
Dù sao thì hắn cũng không ăn! Kiên quyết không ăn!
Thời Mai nghi ngờ: “Có thật không vậy? Ngươi trả được tiền cơm không đó?”
Phương Vũ mỉm cười rồi nói: “Ngươi biết ta gia nhập võ quán như thế nào mà.”
Lễ gia!
Thời Mai im lặng.
“Được!”
“Ba tháng, tổng cộng một trăm tám mươi viên thịt, tương đương chín mươi lượng. Ngươi đã dùng hết hai mươi tám lượng, bát thuốc tiếp theo trị giá ba mươi hai lượng.”
Giá trị bát thuốc chỗ Thời Mai ngang bằng với giá trị bát thuốc trong võ quán.
Bát sau đắt hơn bát trước.
Điểm khác biệt duy nhất là chỗ nàng có thể sử dụng thịt viên như ngân lượng để đổi lấy bát thuốc.
Rõ ràng chỉ là sáu người, mỗi người bán một bát thuốc được phát miễn phí mỗi tháng, lại vì quy tắc mà giá trị nhân lên gấp mấy chục lần.
Hành động này tương đương với việc cướp việc làm ăn của võ quán Nguyên Thể. Nhưng nếu Thời Mai đã làm việc trắng trợn như thế, vậy thì chứng tỏ không ai quan tâm đến hành vi này, thuộc về loại hình mắt nhắm mắt mở làm người kiếm khoản thu nhập thêm.
Dù sao hắn cũng không ăn thịt viên nên không có cảm giác gì cả.
Bát thuốc thứ sáu được mang lên.
Phương Vũ lập tức uống cạn.
Cảm nhận, dẫn khí, nhập thể.
Liền mạch lưu loát.
Bùm!!
Phương Vũ cảm thấy cả người chấn động, toàn thân như bỗng biến thành mạch điện, kết nối với nhau, hình thành cộng hưởng!
Thành công rồi!
‘Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi đã học tập công pháp cấp Hoa – Nguyên Thể Cố Bản công, kinh nghiệm +50.’
‘Hệ thống thông báo: Điểm kinh nghiệm đột phá 100, chuyển thành 1 điểm thuộc tính.’
‘Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi đã phá vỡ gông cùm xiềng xích, đột phá tới Hoa cảnh sơ giai, thân thể +0.5, tinh thần +0.5.’
Nội tâm Phương Vũ vô cùng mừng rỡ.
Hắn tin rằng, sau khi bước vào cánh cửa võ đạo, hắn đã lập tức tạo nên sự chênh lệch vô cùng lớn với 99% người chơi.
Không cần biết võ quán Nguyên Thể có gì mờ ám hay có yêu ma gì, chỉ cần là võ quán có thể làm người ta bước vào võ đạo thì chính là võ quán tốt!
Hắn mở giao diện thuộc tính lên.
‘Họ tên: Điêu Đức Nhất.’
‘Cảnh giới: Hoa cảnh sơ giai.’
‘Sinh mệnh: 22/22.
‘Thân thể: 2.2.’ +
‘Tinh thần: 1.7.’ +
‘Kỹ năng: Con Số Sinh Mệnh (cấp Nhân), Nguyên Thể Cố Bản công (cấp Hoa/ con đường ban đầu)+.’
‘Điểm thuộc tính: 3.
‘Điểm kinh nghiệm: 18/100.’
Tăng lên nhiều thật!
Phương Vũ mừng rỡ.
Hắn không khỏi xem lại lần thứ hai.
Sau đó, hắn bỗng sửng sốt.
Bởi vì phía sau Nguyên Thể Cố Bản công có dấu cộng.
Chẳng lẽ…
Phương Vũ chạm vào.
‘Điểm thuộc tính: 32.’
‘Nguyên Thể Cố Bản công (con đường ban đầu) Nguyên Thể Cố Bản công (gần đến tiểu thành).’
Một dòng nước ấm chảy qua toàn thân, xương cốt ma sát, sức mạnh như lại tăng vọt thêm một lần nữa.
Điểm thuộc tính còn có thể tăng võ công à??
Phương Vũ ngây người.
Hắn đọc lại phần mô tả công pháp.
‘Tên kỹ năng: Nguyên Thể Cố Bản công.’
‘Mô tả kỹ năng: Dùng nguyên khí rèn luyện thân thể, tăng phòng ngự và tấn công toàn diện.’
‘Độ thuần thục: Gần đến tiểu thành (0/300).’
Tăng phòng ngự và tấn công, nhưng không thể hiện trên thân thể?
Mơ hồ vậy.
Phương Vũ suy nghĩ một lát rồi đi tới trước cái bàn bên trái đại sảnh, vung nắm đấm xuống.
Rầm!!
Cái bàn vỡ nát, vụn gỗ bay loạn, Phương Vũ cũng nở nụ cười.
Bây giờ, nắm đấm mềm như bông ngày xưa đã tràn đầy uy lực!
Nếu cái bàn có thanh máu thì sát thương tối thiểu cũng phải từ ba điểm trở lên!