Thời Mai nói rất rõ ràng, nhưng khuôn mặt của Phương Vũ lại hiện lên vẻ mờ mịt
“Thịt viên?”
Thời Mai như đã chuẩn bị từ trước, cũng không lừa dối người khác.
Tất cả giao dịch đều công bằng, tự nguyện.
Nàng lấy một cái hộp gấm từ trong lồng ngực rồi mở nắp hộp ra.
Bên trong có một viên thịt màu trắng, xung quanh che kín gân màu đen, co rút lại như vật còn sống.
Dường như hộp gấm còn có hiệu quả giữ ấm nên thịt viên vẫn còn bốc hơi, giống như vừa được nấu chín xong vậy.
“Hộp gấm này là ta đặc biệt dùng tiền mua, nó là ôn thực cẩm, có thể bảo tồn hương vị và phẩm chất tốt nhất của đồ ăn.”
“Còn về thịt viên trong hộp gấm, đó chính là viên thịt cung cấp trong ba bữa cơm mỗi ngày, tên là thịt viên Nguyên Tâm.”
“Nguyên liệu chính của thịt viên Nguyên Tâm là máu thịt của yêu ma, được nấu nướng bằng bí pháp đặc biệt của võ quán, có hiệu quả đại bổ với người tập võ…”
Khi nói đến thịt viên Nguyên Tâm, vẻ mặt của Thời Mai trở nên rất say mê.
Mỗi khi mùi hương của thịt viên bay vào mũi, nàng đều có một loại cảm giác thoả mãn.
Nhưng sau đó, nàng lại thấy Phương Vũ dại ra, hai mắt mở to như không dám tin tưởng, khuôn mặt tràn đầy ngạc nhiên và khiếp sợ.
Bởi vì trong mắt Phương Vũ, thịt viên trong tay Thời Mai có một cái tên hoàn toàn khác.
‘Toản Tâm Yêu: 0.1/0.1.’
Thịt viên… Có thanh máu?
Còn là loại yêu ma nào đó??
Lượng máu 0.1 là chuyện thế nào?
Phương Vũ cứng đờ nhìn về phía Thời Mai.
“Mai… Mai sư tỷ, đây là loại sủng vật gì à?”
“Gì mà sủng vật? Đồ chưa hiểu việc đời, đừng nhìn vẻ ngoài của thịt viên Nguyên Tâm khác lạ, nhưng nó có hiệu quả đại bổ với võ giả, ngươi hãy nhìn đây!”
Phương Vũ chưa kịp lên tiếng ngăn cản thì Thời Mai đã nuốt thịt viên Nguyên Tâm!
Linh linh linh…
Trong chớp mắt tiếp theo, đôi mắt của Phương Vũ chấn động. Tiếng lục lạc vang lên, một cảnh tượng làm cả đời hắn cũng không quên được đã diễn ra trước mắt.
Chỉ thấy khi Mai sư tỷ nuốt thịt viên Nguyên Tâm, cùng lúc đó, trong cơ thể nàng cũng hiện lên mấy nghìn thanh máu ngắn rậm rạp.
Cả người nàng lập tức bị vô số thanh máu che lại, không nhìn thấy mặt đâu nữa!
Mà điều làm người ta cảm thấy kinh khủng nhất chính là, tên của tất cả thanh máu trong cơ thể nàng đều giống y như nhau!
‘Yêu ma Toản Tâm: 0.1/0.1.’
‘Yêu ma Toản Tâm: 0.1/0.1.’
‘Yêu ma Toản Tâm: 0.1/0.1.’
‘Yêu ma Toản Tâm: 0.1/0.1.’
Hàng trăm, hàng nghìn, hàng vạn thanh máu ký sinh trong cơ thể Mai sư tỷ như những con ký sinh trùng! Chúng nó chấn động như vẫn còn sống, phát ra tiếng vang mỏng manh, hình thành cộng hưởng.
Trong chớp mắt đó, Phương Vũ như nhìn thấy mấy vạn con sâu đang chui ra chui vào từ lỗ chân lông trên làn da của Mai sư tỷ, cả người nàng đã biết thành một ổ sâu!
Đây còn là người nữa không?
Đây là người làm từ sâu mới đúng!
Phương Vũ chỉ vào Mai sư tỷ, sợ tới mức lùi về phía sau một bước rồi ngã xuống mặt đất.
“Ngươi… Ngươi…”
“Ngươi có nghe thấy tiếng nguyên khí cộng hưởng không? Đây chính là tác dụng của thịt viên Nguyên Tâm, làm nguyên khí chấn động, từ đó cường hoá cơ thể!”
Tiếng chuông biến mất, vô số thanh máu trên người Thời Mai cũng biến mất.
Lúc này, Phương Vũ mới nhìn thấy vẻ mặt say mê của nàng.
Nàng thật sự không biết gì cả!
Hơi thở của Phương Vũ trở nên dồn dập.
Sau khi cảm nhận hiệu quả của thịt viên, Thời Mai mới liếc mắt nhìn Phương Vũ đang ngồi dưới mặt đất.
Nàng thở dài một tiếng rồi bước tới định đỡ hắn đứng dậy.
Nhưng nàng vừa bước về phía trước một bước, Phương Vũ đã sợ tới mức sử dụng cả tay cả chân điên cuồng lùi về phía sau, kéo dài khoảng cách.
“Ngươi muốn làm gì?!”
“Đỡ ngươi dậy chứ làm gì, ngươi sao thế?” Khuôn mặt của Thời Mai tràn đầy hoang mang.
Phương Vũ nhìn lên thanh máu của nàng.
‘Thời Mai: 150/150.’
Sau khi cân nhắc chênh lệch thực lực giữa hai bên, hắn nhanh chóng bình tĩnh lại rồi ép mình nở nụ cười.
“Ta không sao.”
Ta tới đây làm gì?
Ta tới để học võ đúng không?
Vì sao ta lại cảm thấy như mình đã chọc vào tổ yêu ma vò vẽ thế!
“Vậy ngươi cảm thấy điều kiện ta vừa đưa ra thế nào? Ngươi có muốn dùng thịt viên để đổi lấy thuốc không?”