Đội viên lòng đầy căm phẫn đã lao về phía thanh máu.
Thôi xong! Điểm kinh nghiệm của ta…
Phương Vũ còn chưa kịp hối hận thì đã nghe thấy một tiếng gầm gừ như dã thú vang lên phía trước.
“Grừ!!”
-215!
-172!
-188!
Chớp mắt tiếp theo, ba cái đầu người phía trước bay thẳng ra ngoài.
Những người còn lại sợ hãi tới nỗi liên tục lùi về phía sau. Lúc này, Phương Vũ mới bình tĩnh lại và quan sát, chỉ thấy yêu ma Ẩn Quang đã lộ ra nguyên hình, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.
Đó là một con quái vật có phần đầu gần như chiếm lấy toàn bộ thân thể.
Vẻ ngoài trông khá giống cú mèo, nhưng cái đầu khổng lồ, miệng ngoác ra to như chậu máu lại cực kỳ dữ tợn.
Trên người nó mọc rất nhiều lông bao trùm toàn thân, tay chân không khác gì nhau, có bốn móng vuốt, hai vết thương chân đứt và một vết thương gãy đuôi, đứng vững như con người.
Điều kỳ lạ nhất là trên thân thể yêu ma Ẩn Quang bốc lên từng giọt nước màu đỏ, trên đầu cũng không ngừng hiện lên nhắc nhở mất máu -0.1, -0.1.
Đôi mắt của nó trắng dã, không có lòng đen, chỉ điên cuồng gào thét với người xung quanh giống như rơi vào trạng thái cuồng bạo nào đó vậy.
Cứ như thế một lúc, nó đã chỉ còn 1.5 máu.
‘Yêu ma Ẩn Quang: 1.5/1000.’
“Bắn tên!!”
Nhạc Quảng thấy yêu ma vẫn hung mãnh như thế bèn lập tức kéo cung tên.
Những người còn lại sôi nổi làm theo.
Nhưng không ngờ, mũi tên của Nhạc Quảng vừa bay đến trước mặt yêu ma Ẩn Quang thì đã bị móng vuốt của nó bắt lấy rồi trực tiếp bẻ gãy.
Số mũi tên còn lại lập tức bị nó kéo qua xoay một vòng rồi quăng lại!
“A!”
“Không hay rồi!”
“Sao con yêu ma này mạnh thế?!”
-198!
-211!
-179!
Tiếng kêu thảm thiết và tiếng hô sợ hãi vang lên, có ba người trực tiếp bị mũi tên xuyên qua cơ thể, chết không nhắm mắt.
Những người còn lại miễn cưỡng tránh thoát cũng bị doạ sợ không dám hành động linh tinh.
Đám người nhìn về phía yêu ma Ẩn Quang với ánh mắt không dám tin. Sau khi con yêu ma này hiện nguyên hình, thực lực của nó đã tăng vọt, bọn họ căn bản không phải là đối thủ của nó!
Nhưng trong mắt Phương Vũ, lượng máu của con yêu ma Ẩn Quang này đã rơi xuống chỉ còn 0.5.
‘Yêu ma Ẩn Quang: 0.5/1000.’
“Sao… Sao nó lại trở nên mạnh như vậy chứ?!”
“Hoá ra trước đó không phải là cực hạn của con yêu ma này!
“Đây mới là thực lực chân chính của yêu ma ư… Tất cả những hành động trước đó đều là đang đùa giỡn chúng ta thôi ư??”
Đám người ngơ ngác nhìn yêu ma Ẩn Quang, chỉ cảm thấy nó giống như một ngọn núi khổng lồ ép xuống làm người ta không thở nổi.
Đúng lúc này, yêu ma Ẩn Quang bước một bước về phía bọn họ!
Một bước này lập tức làm mọi người sợ hãi!
“Chạy đi! Nhất định phải chạy đi!”
“Không thể địch nổi! Thực lực của con yêu ma này không phải là thứ chúng ta có thể đối phó!”
“Chúng ta chỉ có thể chạy đi mà thôi! Chạy được bao xa thì chạy bấy xa, mang theo cả Lễ đại nhân nữa!”
Lúc trước bọn họ còn có thể dùng cung tên bắn từ xa, bây giờ cung tên cũng không còn có hiệu quả nữa rồi.
Thực lực mang tính áp đảo này làm mọi người nâng Lễ Thiên Huyền trên mặt đất lên rồi vội vàng quay đầu chạy.
Nhưng khi mọi người đang chạy trốn, lại có một người đi ngược với số đông, đi lướt qua đám người đang chạy.
Bước từng bước về phía yêu ma Ẩn Quang phía đối diện!
Giống như mỗi lần bước một bước, khí thế của hắn càng trở nên mạnh hơn vậy!
Nhạc Quảng như nhớ ra chuyện gì đó, hắn bỗng quay đầu lại, khuôn mặt hoàn toàn thay đổi.
“Điêu Đức Nhất?!”
Nghe thấy tiếng gọi của Nhạc Quảng, mọi người nhao nhao quay đầu lại nhìn, vẻ mặt cũng hoàn toàn thay đổi.
“Điêu Đức Nhất, dừng lại! Ngươi điên rồi à?!”
“Điêu Đức Nhất! Chạy đi! Chạy cùng với chúng ta nhanh lên!”
“Hắn muốn làm gì thế?”
“Điêu Đức Nhất! Ngươi đang tự tìm đường chết đó!”
Nghe thấy giọng nói phía sau, Phương Vũ cười, cười rất to! Hắn nắm chặt thanh kiếm rồi kiên định bước về phía trước.
Các ngươi biết gì chứ… Các ngươi thì biết gì chứ!!
Người khác sợ hãi, ta tham lam!
Người khác thiệt thòi, ta lời to!
Người khác rút lại, ta cược hết!!
Ta tuyên bố, bây giờ, nơi đây chính là… Sân khấu của Điêu Đức Nhất!