Chương 65: xiết chặt nắm tay

"Hiện giờ chúng ta đã trở thành thế gia nhị đẳng, hẳn là nên đi khinh thường những thế gia mạt đẳng đó sao?"

Nam Lăng Tầm lắc đầu: "Nha đầu, ta không muốn thảo luận với ngươi mấy vấn đề này, ta chỉ hy vọng ngươi tìm được một người xứng đôi với thân phận của ngươi, ta hy vọng ngươi có thể hạnh phúc. Đặc biệt là tình huống hiện tại, nếu ngươi cố ý muốn ở bên thiếu niên kia, chuyện của thiếu niên kia không còn là chuyện cá nhân của hắn, mà là chuyện của ngươi, là chuyện của Nam Lăng gia chúng ta, toàn bộ Nam Lăng gia chúng ta đều sẽ bị kéo xuống nước, ngươi biết không?"

Nam Lăng Chiêu trầm mặc không nói.

Nam Lăng Tầm tiếp tục nói: "Ngươi cho rằng địch nhân của thiếu niên kia vẻn vẹn chỉ là Tiêu gia và thư viện Thanh Châu sao? Ngươi có biết, có bao nhiêu tông môn thế gia âm thầm cưỡng đoạt danh ngạch đặc chiêu của người khác không? Ngươi có biết loại thao tác hắc ám như Quan Huyền thư viện Thanh Châu kia đã giằng co bao nhiêu năm không? Nếu việc này thật sự bị tra rõ, ngươi có biết phải liên lụy bao nhiêu người, bao nhiêu tông môn thế gia không?"

Nói xong, Nam Lăng Tầm thấp giọng thở dài: "Địch nhân của hắn, là tất cả giai cấp đặc quyền trong Quan Huyền vũ trụ chúng ta."

Nam Lăng Chiêu xiết chặt nắm tay.

Nam Lăng Tầm lại nói: "Hành vi lần này của ngươi đắc tội với rất nhiều người, nếu không phải Nam Lăng gia chúng ta còn có chút lực ảnh hưởng, nha đầu, e là lần này ngươi không về được."

Nam Lăng Tầm ngẩng đầu nhìn về phía Nam Lăng Tầm, cả giận nói: "Phụ thân, Ngoại Các và Nội Các thật sự không quản sao?"

Nam Lăng Tầm lắc đầu: "Nha đầu, việc này không thể quản, một khi quản sẽ liên lụy tới rất nhiều người, mà những người đó nhất định sẽ kết thành một đoàn, Ngoại Các và Nội Các mặc kệ, cũng là vì ổn định đại cục, dù sao, hiện tại thiếu chủ vừa mới trở về, lập tức tiếp nhận chức vụ viện trưởng. Còn nữa, ai cũng không muốn đi làm chuyện tốn sức mà không có kết quả này, việc này, chính là đắc tội với người."

Nam Lăng Chiêu nhẹ giọng nói: "Nếu Phương Ngự viện chủ còn ở đây, ông ấy chắc chắn sẽ không mặc kệ."

Nam Lăng Tầm thấp giọng thở dài: "Nếu Phương tiền bối còn ở đây, chắc chắn ngài ấy sẽ quản. Nhưng nha đầu, ngươi phải hiểu một chuyện, năm đó sau khi Phương tiền bối đắc tội nhiều người như vậy mà vẫn có thể sống tốt, đó là bởi vì Quan Huyền Kiếm Chủ ở phía sau chống đỡ ông ta! Ngươi nhìn xem, sau khi Quan Huyền Kiếm Chủ và Phương tiền bối bọn họ rút lui, cuộc sống của Phương gia hôm nay có tốt không? Nếu không phải kiêng kị Phương tiền bối, ngươi có tin hay không, cả nhà Phương gia đã sớm diệt sạch cả nhà rồi."

Nam Lăng Chiêu thở dài thật sâu, nàng không thể phản bác.

Nam Lăng Tầm tiếp tục nói: "Như ta vừa nói, nếu ngươi lựa chọn hắn, Nam Lăng gia chúng ta nhất định sẽ bị kéo xuống nước. Nha đầu, ngươi cảm thấy Nam Lăng gia chúng ta có thể đối kháng với bọn họ không? Đây không phải chuyện nhỏ, sơ sẩy một cái là Nam Lăng gia sẽ vạn kiếp bất phục! Phụ thân thân là tộc trưởng, không thể chỉ nghĩ tới hạnh phúc của một người, càng phải suy nghĩ cho toàn bộ gia tộc."

Nam Lăng Chiêu nói: "Phụ thân, ta hiểu người, nhưng chuyện này với hắn mà nói, thật sự không công bằng, quá không công bằng."

Nam Lăng Tầm nói: "Thế đạo này, chuyện không công bằng là rất nhiều, có một số chuyện không công bằng, ngươi có thể quản, nhưng có một số chuyện không công bằng, ngươi không quản được, ngươi làm tới như bây giờ, đã xứng với thân phận này của ngươi, cũng xứng với thiếu niên kia. Mà bây giờ, ngươi nhất định phải thu tay lại, vì bản thân, cũng vì toàn bộ gia tộc."

Hiển nhiên Nam Lăng Chiêu không muốn từ bỏ như vậy, nàng đi tới trước mặt Nam Lăng Tầm: "Cha, có thể vận dụng quan hệ Nam Lăng gia, để hắn gia nhập một châu không?"

Nam Lăng Tầm lắc đầu.

Nam Lăng Chiêu không tức giận, mà đi tới phía sau cha mình, đấm lưng cho cha mình, cười nói: "Cha, ta biết cha là lo lắng cho ta, là tốt cho ta, nữ nhi chưa từng trách cha, nữ nhi cũng biết, những năm gần đây nữ nhi có thể ở bên ngoài 'xử lý theo lẽ công bằng', tất cả là bởi vì có người chống đỡ cho nữ nhi, nếu không, nữ nhi đắc tội nhiều người như vậy, đã sớm chết tám trăm lần. Trong lòng nữ nhi đều biết..."

Vẻ mặt Nam Lăng Tầm vốn nghiêm túc từ từ trở nên nhu hòa, khóe miệng bất tri bất giác nổi lên một vòng ý cười.

Thấy Nam Lăng Chiêu còn định nói gì đó, Nam Lăng Tầm lại vội vàng nói: "Được rồi được rồi, đừng nói mấy lời này nữa, cha tự mình tới Trung Thổ Thần Châu một chuyến, nhưng cha không dám cam đoan sẽ thành..."

Nam Lăng Chiêu trừng mắt nói: "Cha, có thể đổi một châu lợi hại một chút không? Trung Thổ Thần Châu nơi này hiện tại thật sự là quá lạc hậu, hơn nữa còn là tội châu..."

Nam Lăng Tầm trừng mắt nhìn nàng một cái: "Cô nãi nãi, ngươi cho rằng thư viện là cha ngươi mở sao?"