Từ trên cao Nguyên Thần khoác trên người bộ áo giáp làm bằng kim loại biến hình mà kĩ sư đã đưa cho hắn từ trước đó. Bộ giáp được trang bị rất nhiều thiết bị hiện đại nên có thể giúp hắn phi hành trên không mặc dù mới chỉ luyện khí kì thập tầng.
-Khả năng phi hành nhẹ nhàng đến vậy, chẳng lẽ hắn đã đạt tới kim đan kỳ sao?
Đám người Mặc gia bắt đầu cảm thấy lo sợ, phải biết rằng chúng tu vi cao nhất mới chỉ là trúc cơ kỳ đỉnh phong mà để có thể phi hành đi mây về gió nhẹ nhàng như vậy thì tu vi cũng phải bước vào kim đan kỳ.
Nguyên Thần nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, bộ áo giáp biến hình của hắn cũng biến mất vào trong hư không.
-Hừm! Thì ra ngươi có thể nhẹ nhàng phi hành như vậy là do sở hữu bảo vật, cũng chỉ là giả thần giả quỷ!
Đám người Mặc gia bị Nguyên Thần hù dọa một màn, giờ nhận ra tu vi của đối thủ cùng lắm mới có luyện khí kỳ thập tầng.
-Một con kiến hôi tu vi mới có luyện khí tầng mười còn chưa đủ tư cách đứng ra tranh đấu! Nguyên Thần, nếu ngươi biết điều thì mau thu dọn đồ đạc rồi biến đi!
Mặc Vương lớn tiếng quát, Nguyên Thần đối với hắn chỉ là một cái phế vật trong suy nghĩ của hắn.
-Không nói nhiều nữa. Mặc gia các người kẻ nào muốn khiêu chiến bổn thiếu chủ thì lên đi!
-Không cần phụ thân phải đích thân ra tay, ta cũng sẽ dạy cho tên phế vật nhà ngươi một bài học!
Mặc Vương lập tức xông ra ứng chiến với Nguyên Thần, hắn vẫn chưa nhận ra khả năng của mình khi chỉ vừa nãy thôi hắn đã so tài ngang sức với một tên luyện khí kỳ cửu tầng, tu vi thấp hơn hắn nhiều lần.
-Thôi Sương quyền!
Mặc Vương triển khai võ kĩ đặc trưng của Mạc gia ngay từ đầu. Thôi Sương quyền là hoàng cấp hạ phẩm võ kĩ, mỗi quyền đánh ra như bao phủ bởi một lớp sương mù trắng khiến cho kẻ địch không kịp trở tay.
Chẳng mấy chốc cơ thể Mặc Vương hoàn toàn chìm trong sương trắng, tiến tới Nguyên Thần.
Bụp
Âm thanh nghe được rất nhẹ nhàng, Mặc Vương chỉ cảm giác như vừa đấm vào một tấm đệm thịt, toàn bộ lực công kích của hắn bị giải trừ.
Nhìn về phía Nguyên Thần lúc này, tay trái của hắn đã nắm chặt quyền của Mặc Vương. Chân khí phát ra từ cơ thể hắn tạo thành hình một bạch hổ trảo xung quanh tay trái.
-Không thể nào! Đây là võ kĩ gì chứ?
Nguyên Thần cười mỉm và không trả lời ngay, thay vào đó hắn bẻ cổ tay Mặc Vương rồi dùng lực ấn Mặc Vương phải quỳ xuống đất ,vô pháp chống đỡ.
-Ngươi muốn biết sao?
Mặc Vương lúc này cảm nhận như cả một tảng đá cực lớn đang đè lên tay hắn, lực lượng của Nguyên Thần lớn đến nỗi mặt đất phía dưới cũng bắt đầu vỡ nát.
-Là thứ võ kĩ gì chứ? Sao nó có thể uy lực đến vậy?
-Phục Hổ quyền!
Đáp án này khiến người ta phải chấn kinh sợ hãi không thôi.
-Cái gì? Phục hổ quyền chẳng phải chỉ là hạ phẩm phàm cấp võ kĩ thôi sao?
-Không thể nào! Phục hổ quyền dù có đạt cảnh giới tối cao đi chăng nữa cũng không mạnh như vậy!
Nếu hỏi bất cứ ai ở Đông Hoang rằng võ kĩ nào là phổ biến nhất thì chắc chắn đó là Phục Hổ quyền. Nó phổ biến tới mức kể cả bình dân bá tánh cũng biết, khồn cần phải là tu luyện giả cũng có thể luyện tập. Một võ kĩ được tạo ra nhằm chống lại các loại thú vật hoang dã nhỏ như hổ ,báo, sư tử,… Nhưng không có tác dụng nhiều lắm khi chống lại ma thú.
-Giờ thì, ngươi bại!
Nguyên Thần ngay lập tức tung ra một cước đá thẳng vào mặt Mặc Vương đang quỳ dưới đất khiến hắn lập tức cắm đầu xuyên qua bức tường phía sau.
-Mặc Thiên Minh, đại diện của các người đã bị đánh bại, còn không mau cút đi?
-Cái gì mà đại diện cơ chứ? Là nhi tử của ta chủ động tấn công ngươi trước nhưng Đông Hoang tri phủ đại nhân vẫn chưa ra hiệu trận đấu bắt đầu, sao có thể tính là chúng ta bại cơ chứ?
Mặc Thiên Minh quả thực hết sức vô sỉ.
-Như vậy cũng được, bổn thiếu chủ hôm nay muốn đánh cho Mặc gia các người một trận nên thân, kết thúc nhanh như vậy đúng là nhàm chán.
Nguyên Thần thực sự muốn đám phản loạn này hôm nay phải bỏ xác tại đây.
-Ngông cuồng! Xin tri phủ đại nhân hãy cho phép trận đấu bắt đầu.
-Được thôi, nếu hai bên đã sẵn sàng rồi thì trận đấu bắt đầu vậy, sinh tử có số, nếu có người tử vong trong trận đấu này thì bổn quan cũng không chịu trách nghiệm.
Đông Hoang tri phủ đáng lẽ đã phán Nguyên Thần trở thành Huyền Thiết thành thành chủ ngay lập tức, hắn cũng cảm thấy Mặc Thiên Minh thực sự quá vô sỉ nhưng hắn lại nhắm mắt làm ngơ. Hắn muốn chứng kiến thêm thực lực của Nguyên Thần.
-Tiểu tử! Tiếp của ta một Thạch Phá chưởng!
Mặc Thiên Minh đánh ra một chưởng ấn đầy cương khí, Nguyên Thần cảm nhận được hắn không thể đối cứng được nên vội lui về sau tránh né.
Ầm!
Mặt đất nơi Nguyên Thần vừa đứng hiện giờ là một cái thủ ấn hố to đủ để cho một người nằm.
-Hừm! Né được chưởng ấn của ta? Cũng không tệ, hai mươi tuổi mà đạt được thành tựu luyện khí kỳ tầng mười cũng có thể nói là thiên phú không tệ. Hôm nay chính tay lão phu sẽ trực tiếp bóp chết một cái thiên tài.
Mặc Thiên Minh vận chân khí, chuẩn bị bồi thêm một chưởng nữa, nhưng lúc này Nguyên Thần cũng có chuẩn bị.
-Hệ thống, kích hoạt kĩ năng x15 lực lượng cho ta.
Nguyên Thần lúc này chỉ cảm thấy lực lượng của hắn tang mạnh, hắn cảm nhận được một chưởng này của hắn hoàn toàn có thể miếu sát Mặc gia gia chủ.
Grào!
Nguyên Thần đấm mạnh một quyền về phía trước, chân khí bao trùm xung quanh cơ thể hắn tạo thành một đầu bạch hổ. Hoàn mỹ Phục Hổ Quyền lúc này đã siêu việt phàm cấp võ kĩ không biết bao nhiêu lần, uy lực nó mang lại không ai có thể tưởng tượng lại là do một hạ phẩm phàm cấp võ kĩ gây ra.
Tiếng bạch hổ gầm lên, trong bán kính tram dặm không ai không nghe thấy, thậm chí đến cả Đông Hoang tri phủ hồn phách cũng phải giật nảy mình.
Mặc Thiên Minh không ngoại lệ cũng phải sợ hãi, Thạch Phá chưởng chưa tích tụ đủ cương lực nhưng vội vàng đánh về phía Nguyên Thần, tiếng hổ gầm cũng khiến chân khí trong cơ thể hắn trở nên hỗn loạn, tiên huyết phun ra ngay từ khi chưa tiếp một chiêu của Nguyên Thần.
Ầm!
Cánh tay phải của Mặc Thiên Minh va chạm với đầu bạch hổ kia lập tức nát vụn, cơ thể của hắn bị Nguyên Thần một quyền đánh chìm sâu vào trong lòng đất.
Khi mở mắt ra Mặc Thiên Minh đã chìm sâu năm mét dưới đất, một cái hố lớn như hố bom được Nguyên Thần tạo ra.
-Tay ta… Tu vi của ta…
Mặc Thiên Minh lúc này chỉ còn có thể thều thào như người sắp chết, tay phải hắn đã bị phế, toàn bộ kinh mạch trên cơ thể hắn do chân khí nhiễu loạn và bị đánh trọng thương nên đã đứt gãy hết. Mất đi tu vi, Mặc Thiên Minh già đi trông thấy, vừa rồi hắn giống như một trung niên nhưng bây giờ đã trở thành một lão giả râu tóc bạc phơ.
Thắng bại đã rõ, Nguyên Thần bình an vô tổn nhưng tất cả các tu luyện giả xung quanh và bình dân thì không như vậy. Tiên huyết đang nhỏ ra từ miệng của tất cả tu luyện giả trừ Đông Hoang tri phủ.
-Thiếu chủ… lợi hại…
Họ bị tiếng bạch hổ gầm làm cho sợ hãi, chân khí trong cơ thể trở nên bất ổn và chạy lung tung. Ai cũng bị nội thương và suýt chút nữa tẩu hỏa nhập ma. Còn bình dân bách tính thì trợn tròn mắt và không nhúc nhích, tất cả giống như người mất hồn.
-Hệ thống, chuyện này là sao chứ?
-Theo tính toán thì chiêu Bạch Hổ hống trong phục hổ quyền hoàn mỹ uy lực thực sự đủ để chủ nhân nhất kích đánh bại Mặc gia gia chủ. Kĩ năng này có thể phát ra âm thanh gây hiệu ứng sợ hãi, kết hợp với chủ nhân sử dụng x15 lực lượng nên đã khiến cho tất cả đối tượng xung quanh rối loạn chân khí, mất đi chiến lực.
Nguyên Thần không thể ngờ mình vừa giết gà bằng dao mổ trâu.
-Phục Hổ quyền hoàn mỹ là phàm cấp hạ phẩm võ kĩ gì chứ? Gọi là phàm cấp thần phẩm võ kĩ thì đúng hơn.