Chương 87: Giáo Môn Thần Bí! Mai Phục Tại Quỷ Thị!

Trên con đường bên trong Quỷ thị, có rất nhiều ánh nến mỏng manh, nhưng dường như ánh sáng đã bị bóng đêm nuốt chửng, tạo nên khung cảnh âm u, kỳ dị.

Đại đa số mọi người đều bày quán nhỏ, buôn bán những loại thương phẩm mà ở bên ngoài khó có thể nhìn thấy, cũng khó có thể bán ra.

Kể cả những người đi lên hỏi, cũng cố ý đè thấp âm thanh, phòng ngừa làm những người khác chú ý.

Tô Trường Không mặc hắc y, đeo mặt nạ hình quỷ màu đỏ.

Nếu ở bên ngoài, loại tạo hình này thuộc dạng khá bắt mắt, nổi trội nhưng đặt vào bên trong Quỷ thị, lại chỉ là loại hóa trang bình thường, sẽ không khiến bất cứ ai kinh ngạc.

Theo như thường lệ, Tô Trường Không đi xuống bên dưới mái hiên một căn phòng bỏ hoang trong Quỷ thị, chờ đợi.

Non nửa canh giờ sau, bên tai hắn vang lên một âm thanh quen thuộc: "Quỷ Diện huynh."

Tô Trường Không đưa mắt nhìn lại, nhìn thấy ở cách đó không xa, có một nam tử mặc áo xanh, trên mặt mang theo mặt nạ thuần trắng, đang đi tới.

Người này đúng là Triệu Thanh!

"Lần này tổng cộng là năm cây nỏ, ngươi kiểm tra một chút đi." Triệu Thanh đã xuất hiện, Tô Trường Không cũng không nhiều lời vô nghĩa, lập tức buông sọt, nói với đối phương.

"Ta tin được danh dự của Quỷ Diện huynh. Đây là ngân phiếu năm trăm lượng." Triệu Thanh sang sảng cười, lấy ra ngân phiếu năm trăm lượng từ trong lòng, giao cho Tô Trường Không.

Tuy rằng ngoài miệng nói như thế, nhưng Triệu Thanh vẫn như cũ kiểm tra năm cây Thập Tự nỗ một chút.

Trong hơn nửa năm qua, Tô Trường Không đã bán ra đại khái gần 20 cây Thập Tự nỗ cho Triệu Thanh. Chuyện này cũng khiến Tô Trường Không buôn bán lời hơn hai ngàn lượng bạc trắng.

Nhờ vậy, hắn mới có thể chống đỡ được lượng tài nguyên tu luyện khổng lồ trong quãng thời gian này.

Tô Trường Không thấy Triệu Thanh kiểm tra không có sai lầm gì, hắn chuẩn bị rời đi.

"Chờ một chút!" Nhưng lần này Triệu Thanh đã gọi Tô Trường Không lại.

"Còn có chuyện gì sao?" Tô Trường Không nhìn về phía Triệu Thanh.

"Quỷ Diện huynh... Ngươi tuyệt đối không phải vật trong ao, ta muốn mời ngươi gia nhập giáo môn ta. Lấy bản lĩnh của ngươi, nhất định sẽ dương danh lập vạn (trở nên nổi tiếng), một bước lên trời!"

Triệu Thanh cất giọng cực kỳ chân thành nhưng những lời đối phương nói ra lại khiến Tô Trường Không sửng sốt.

Người này muốn mời hắn gia nhập môn phái?

"Xin hỏi tên giáo môn của các ngươi?" Tô Trường Không thoáng trầm ngâm sau đó mới hỏi một câu.

Trên thực tế, trong đầu hắn căn bản không có một chút ý niệm sẽ gia nhập giáo môn của Triệu Thanh kia.

Triệu Thanh thường xuyên đi tới Quỷ thị, còn mua lượng lớn nỏ.

Chỉ từ điểm này thôi cũng đủ biết, môn phái này chẳng phải hạng người lương thiện gì.

Hắn hỏi một câu như vậy, thuần túy là xuất phát từ khách khí mà thôi.

"Chỉ khi Quỷ Diện huynh gia nhập, ta mới có thể nói cho ngươi biết tin tức về giáo môn chúng ta. Nhưng ta có thể cam đoan, thực lực của giáo môn chúng ta vô cùng hùng hậu, tuyệt đối sẽ không vùi dập ngươi!"

Triệu Thanh cũng không có nói cho hắn biết giáo môn kia tên là gì, nhưng vẫn cất giọng cực kỳ chân thành.

Chuyện này càng khiến Tô Trường Không sinh lòng cảnh giác.

Ngay cả tên giáo môn cũng không nguyện ý nói?

Còn âm thầm mua vũ khí vi phạm lệnh cấm?

Nghĩ thế nào cũng thấy không bình thường!

Tô Trường Không lập tức khéo léo nói: "Ta nhàn tản đã quen, không thích bị ước thúc, hay là thôi đi."

Tô Trường Không từ chối uyển chuyển, nhưng Triệu Thanh vẫn có thể nghe ra sự kiên quyết trong lời nói của hắn.

Chuyện này khiến Triệu Thanh thở dài, tỏ ra cực kỳ tiếc nuối nói: "Vậy tại hạ cũng sẽ không miễn cưỡng."

Sau khi hoàn thành giao dịch Tô Trường Không cũng không tiếp tục lưu lại, một mình hắn đi trước ra bên ngoài Quỷ thị.

Triệu Thanh đứng yên tại chỗ nhìn theo bóng dáng Tô Trường Không rời đi, hồi lâu vẫn yên lặng không nói gì.

"Triệu Thanh này tuyệt đối không phải người tốt, về sau khi giao dịch cùng hắn, nhất định phải thâm tư thục lự (nghĩ sâu tính kỹ)!"

Tô Trường Không vừa đi vừa nhủ thầm.

Qua ngôn hành cử chỉ (lời nói và việc làm) của Triệu Thanh này, có thể nhận ra đối phương tuyệt đối không phải hạng người lương thiện, khiến cho Tô Trường Không phải cân nhấc tới chuyện nên chấm dứt vụ mua bán này.

Tốt hơn hết là không nên tiếp xúc quá sâu với loại người như vậy, tránh dẫn phiền toái lên người!

"Ừm?"

Trên ngọn núi hoang bên ngoài Quỷ thị, một mình Tô Trường Không đang yên lặng di chuyển.

Mục tiêu của hắn là xuống núi, bàn chân đạp lên lớp lá khô phát ra tiếng vang rất nhỏ của lá cây khô giòn bị vỡ vụn.

Thế nhưng, ngay lúc đó, lỗ tai Tô Trường Không hơi hơi động, hắn nghe được mấy âm thanh “bồng bồng” nối liền thành chuỗi vừa vang lên!

Tô Trường Không rất quen thuộc với âm thanh này.

Đây chính là tiếng vang phát ra khi linh kiện cơ quan của Thập Tự nỗ vận động!