Chương 68: Mượn Mạng Của Ngươi Dùng Một Chút!

"Phốc!"

Hiện giờ hai mắt Nghiêm Tùng đã bỏng rát, cực kỳ khó nhìn mọi vật xung quanh.

Một võ giả phía bên phải vung đao chém đến, xẹt qua trên vai Nghiêm Tùng, lập tức máu tươi bắn tung ra, trên vai hắn xuất hiện một miệng vết thương sâu đến mức nhìn thấy cả xương.

Nghiêm Tùng thầm nghĩ trong lòng, không ổn rồi, hắn vội vàng lùi về phía sau, lui tới góc tường, làm như vậy chỉ cần phòng ngự những đòn tiến công chính diện thôi.

"Làm thịt hắn!"

Ba người Tôn Bất Văn nhìn thấy Nghiêm Tùng trúng chiêu, ai nấy đều sĩ khí đại chấn, điên cuồng gào thét tới gần Nghiêm Tùng, nhất định muốn loạn đao chém chết hắn.

Tuy hai mắt Nghiêm Tùng không nhìn thấy gì, nhưng hắn đã đạt tới Nội Tráng cảnh đỉnh phong, lại kiêm tu nội công, ngũ tạng dũng mãnh, ngũ cảm linh mẫn, hắn dựa vào thính giác đã nhận ra tiếng xé gió, cũng rống giận vung trường đao trong tay thành lưới đao.

"Đang đang đang!"

Lưới đao xẹt qua, chiêu thức lấy mạng đổi mạng này đã bức bách ba người Tôn Bất Văn phải vội vàng lui về phía sau.

Ngay trong lúc ấy, không một ai dám tới gần, chỉ sợ sẽ bị con thú đã tới bước đường cùng Nghiêm Tùng kia kéo theo cùng chết.

Ba người Tôn Bất Văn liếc nhau, trong mắt đều hiện lên một nụ cười âm hiểm.

Một nam tử mặc hắc y đang đứng bên trái Tôn Bất Văn hiểu ý gật đầu. Hắn dứt khoát lật một cái bàn lên, sau đó lôi ra một thiếu niên chừng mười ba bốn tuổi, ăn mặc theo kiểu tiểu nhị khách điếm đang co rúm bên dưới ra ngoài.

"Làm... Ngươi muốn làm gì?" Thiếu niên kia hoảng sợ hô lên, không rõ vì sao mình lại gặp phải tai họa bất ngờ này.

"Mượn mạng của ngươi dùng một chút!"

Ý định của nam tử hắc y này rất đơn giản.

Hiện giờ Nghiêm Tùng đã rơi vào tình trạng hai mắt khó có thể nhìn xung quanh nhưng vẫn ương ngạnh lui về góc tường, dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, nếu ngay lúc này, ba người bọn họ cứng rắn xông vào chém giết, chỉ sợ sẽ có thương vong, không bằng đẩy một người đi qua hấp dẫn Nghiêm Tùng công kích, sau đó nhân cơ hội này dùng loạn đao chém chết Nghiêm Tùng!

Nam tử hắc y không để ý tới thiếu niên kia đang giãy dụa, đã dùng sức, chuẩn bị đẩy thiếu niên ấy tới chỗ Nghiêm Tùng.

Nghiêm Tùng kia không nhìn rõ, chỉ cần phát hiện có người tới gần, khẳng định sẽ vung đao công kích.

Thiếu niên này tuyệt đối cửu tử vô sinh (chín phần chết không có phần sống)!

"Không ai thèm để ý tới ân oán giữa các ngươi nhưng đừng liên lụy người vô tội như vậy!"

Nhưng đúng vào lúc ấy, một bàn tay đã đâm nghiêng ra từ phía bên trong, bắt được cổ tay nam tử hắc y, ngăn cản động tác của hắn, cùng lúc, một âm thanh khàn khàn trầm thấp vang lên.

Đó là một thanh niên mặc hắc y, khóe mắt hẹp dài, đeo đao bên hông.

Đúng là Tô Trường Không đã vận dụng Quy Tức Súc Cốt, thay hình đổi dạng!

Tô Trường Không không định nhúng tay vào ân oán giữa đám người Tôn Bất Văn và Nghiêm Tùng, nhưng đám người này lại chuẩn bị ném một thiếu niên vị thành niên qua bên đó, tựa như dùng đá dò đường, không coi mạng người vô tội vào đâu, coi thường sinh mệnh người khác.

Chuyện này lập tức khiến Tô Trường Không nhớ tới đám người Trương Càn chết mà không một ai hay biết ở trên tay Hắc Kỵ bang trước đó không lâu.

Hắn không nhịn được đã ra tay ngăn cản.

"Tiểu tử thối, dám nhúng tay vào nhàn sự (chuyện không liên quan) của Mang Sơn Cửu Hùng chúng ta? Vậy ngươi sẽ thay thế hắn!"

Nam tử hắc y giận tím mặt, mở miệng chửi mắng một tiếng, sau đó chợt bước về phía trước, hai tay dùng sức đẩy ra, muốn đẩy Tô Trường Không về phía Nghiêm Tùng.

Nhưng khiến cho nam tử hắc y thầm cả kinh trong lòng chính là, rõ ràng hắn đã đạt tới Luyện Lực cảnh đỉnh phong, thể lực đã vượt qua cực hạn của người bình thường, lại còn dồn sức đẩy mạnh, vậy mà Tô Trường Không trước mắt vẫn không chút sứt mẻ!

Phải biết rằng, chiến lực chênh lệch giữa Luyện Lực cảnh và Nội Tráng cảnh còn chưa phải cách biệt một trời một vực.

Nhưng chuyển sang Thần Lực cảnh lại hoàn toàn khác nhau.

Thân thể sinh ra lột xác, lực lượng đã đạt tới trình độ gấp đôi, gấp ba lần cực hạn của người bình thường.

So sánh với Luyện Lực cảnh, tựa như chênh lệch giữa hài đồng và người trưởng thành!

Ánh mắt Tô Trường Không phát lạnh: "Ta qua vẫn kém hơn ngươi tự mình đi qua!"

Tô Trường Không bắt được bả vai nam tử hắc y, cánh tay phát lực vung mạnh một cái. Nam tử hắc y kia bị ném tới, thân thể không thể khống chế, lập tức lắc lư lảo đảo, bổ nhào về phía trước mà phương hướng đối phương lao tới lại là chỗ Nghiêm Tùng.

Lỗ tai Nghiêm Tùng rung động, nghe được động tĩnh, hắn không chút do dự hai tay nắm đao, nâng lên toàn lực chém ra một kích!

"Phốc xuy!"

Nam tử hắc y còn không kịp phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, bị một đao của Nghiêm Tùng bổ tới, cái đầu vỡ ra tựa như quả dưa hấu.

"Nhị đệ!"

"Nhị ca!"

Hai người còn lại, Tôn Bất Văn và mặt thẹo đều kinh hãi hét lên.

Lại một đồng bạn của bọn họ tử vong.