Chương 65: Nghiêm Tùng! Mang Sơn Cửu Tặc!

Bởi vì hắn vừa nhìn thấy một bóng người quen thuộc ở bên trong lầu một khách điếm.

Ngay bên cạnh một chiếc bàn đặt nơi góc khách điếm, có một nam tử cao gầy, tháo vát ngồi uống rượu, ăn thịt một mình, yên lặng không nói gì.

Nam tử này chừng ba, bốn mươi tuổi, trên người tản ra một luồng khí tức sắc bén mờ nhạt, khiến người ta không dám dễ dàng tới gần.

"Nghiêm Tùng?"

Người vừa khiến Tô Trường Không hơi sửng sốt kia không phải ai khác, đúng là Nghiêm Tùng!

Ở hơn một năm trước, vì bí tịch nội công, Tô Trường Không đã tham gia hội đấu giá Triệu gia.

Trên hội đấu giá nọ, Nghiêm Tùng ra giá mua Xích Hỏa Công, kết quả lại bị những người khác tiệt hồ (nhanh chân mua trước).

Nghiêm Tùng kia vốn có danh khí không nhỏ trong giới võ lâm Thanh Thủy thành.

Hắn được xưng là Phi Sa đao, là tróc đao nhân võ nghệ cao cường, dựa vào nhận nhiệm vụ treo thưởng từ phía quan phủ, từ đó kiếm vàng bạc, kiếm sống bằng nghề này.

Lúc ấy Nghiêm Tùng bất mãn nam tử đeo mặt nạ hồ ly đã mua mất Xích Hỏa Công kia, cho nên người ấy vừa rời khỏi, hắn đã theo dõi đằng sau, không thèm che giấu ý đồ.

Tô Trường Không biết chuyện này những chẳng muốn dây vào phiền phức, không đi tham gia.

Hiện giờ Nghiêm Tùng đã bình yên xuất hiện ở nơi này, cũng không biết hắn đã cướp được bí tịch từ trên tay nam tử đeo mặt nạ hồ ly kia hay là hai người này đã đạt thành hiệp nghị gì khác.

Nhưng dù xảy ra loại trường hợp nào hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Nghiêm Tùng vốn là võ giả có cảm giác cực kỳ nhạy bén, tựa như hắn đã chú ý tới tầm mắt của Tô Trường Không, bởi vậy rõ ràng hắn đang cúi đầu ăn thịt uống rượu, bỗng quay đầu nhìn về phía đối phương, hai mắt chăm chú đánh giá Tô Trường Không.

Tô Trường Không không muốn chọc phải phiền toái, hắn lập tức chuyển mắt đi, Nghiêm Tùng chỉ nhíu nhíu mày, sau đó nghiêng đầu qua, tiếp tục ăn cơm.

Lầu một khách điếm vẫn đang cực kỳ náo nhiệt nhưng đột nhiên, trong đại sảnh bất ngờ yên tĩnh hơn một chút.

Chỉ thấy lúc này ở ngay cửa khách điếm, có một hàng năm người cất bước tiến vào.

Năm người này đều mặc kính trang của võ giả, bên hông treo binh khí, ánh mắt ẩn chứa sát khí, mang tới cho người ta một loại cảm giác đây là loại người không dễ trêu chọc.

Năm người ăn mặc theo kiểu người giang hồ này, vừa tiến vào trong khách điếm, đã nhìn chung quanh một vòng. Tiếp đó, ánh mắt bọn họ dừng lại ngay trên một cái bàn gỗ đặt trong góc.

Không, nói một cách chính xác hơn, bọn họ hướng tầm mắt về phía Nghiêm Tùng đang ngồi bên cạnh bàn dùng cơm.

Ngay sau đó, cả đám lập tức đi qua!

"Nghiêm Tùng, đúng là oan gia ngõ hẹp (tình cờ gặp phải thù xưa), không ngờ lại gặp được ngươi ở chỗ này!" Một tráng hán tóc ngắn ở giữa năm người, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nghiêm Tùng rồi trầm giọng nói.

Trong đại sảnh vốn đang náo nhiệt chợt trở nên im lặng, ánh mắt của tất cả những vị khách nhân đều nhìn về phía này, trong mắt mơ hồ có vẻ hưng phấn.

Bọn họ đã đánh hơi thấy mùi thú vị rồi, có lẽ hôm nay sẽ được nhìn thấy một màn người giang hồ tranh đấu, báo thù đặc sắc, sống động!

Nghiêm Tùng vốn là tróc đao nhân, hiển nhiên cũng từng trải qua không ít sóng gió, năm người với khí tức hung hãn kia tới gần cũng không khiến hắn bối rối.

Nghiêm Tùng buông bầu rượu xuống, xoa xoa khóe miệng, lúc này mới ngẩng đầu nhìn đến mấy người kia rồi mở miệng nói: "Không biết mấy vị là người phương nào? Nghiêm mỗ từng có khúc mắc với các vị sao?"

Tráng hán tóc ngắn cười lạnh một tiếng: "Ta họ Tôn, tên là Tôn Bất Văn. Tôn Bất Võ là đại ca ta!"

"Hoá ra là đồng bào của Tôn Bất Võ, tên cầm đầu Mang Sơn Cửu Tặc kia. Quả thật đầu của hắn đã bị ta cầm đi đổi tiền thưởng rồi. Các ngươi đến báo thù cho hắn sao?" Nghiêm Tùng nghe vậy, hơi giật mình nói.

Nghiêm Tùng là tróc đao nhân, chuyện nhận nhiệm vụ treo thưởng từ quan phủ, đã chém giết không ít những tên cường đạo bị quan phủ truy nã, tự nhiên là kết không ít cừu nhân (kẻ thù).

Từng có một đám tặc phỉ vào nhà cướp của, được xưng là Mang Sơn Cửu Tặc, rất hung hăng ngang ngược.

Đầu lĩnh Tôn Bất Võ của bọn chúng bị quan phủ truy nã, Nghiêm Tùng nhận treo giải thưởng.

Lúc ấy, hắn lại ngẫu nhiên phát hiện ra hành tung của hai, ba người bọn Tôn Bất Võ, vì thế liền ra tay chém giết bọn họ.

Mà hiện giờ, Nghiêm Tùng lại gặp phải những kẻ khác trong đám Mang Sơn Cửu Tặc kia ở ngay tại Thải Tham trấn này.

Năm người đó lấy tráng hán tóc ngắn Tôn Bất Văn cầm đầu tụ tập đến nơi đây, muốn tìm hắn báo mối thù năm đó!

"Biết là tốt rồi, hôm nay ta muốn lấy đầu của ngươi cầm đi bái tế đại ca!" Tôn Bất Văn liếm liếm môi, vẻ mặt dữ tợn.

Bốn người còn lại cũng lộ ra vẻ mặt lạnh như băng.