Chương 168: Lâu Ngày Không Gặp Vương Vân!

"Đang đang đang!"

Tô Trường Không mồ hôi tuôn như mưa, đang vung thiết chùy ở bên cạnh hỏa lò, bận rộn rèn tạo các loại linh kiện tinh tế.

Uớc chừng nửa tháng sau, Tô Trường Không mới tạo ra tụ nỗ lý tưởng trong lòng hắn.

Nhìn từ bên ngoài, bộ phận chủ chốt trong tụ nỗ do Tô Trường Không tạo ra có dạng ống tròn, dài nửa thước (một thước = 1/3 mét), trên bề mặt có ba lỗ hổng, có thể đặt vào đó ba mũi tên.

"Ca ca ca!"

Tô Trường Không đeo tụ nỗ ở phía trên cánh tay trái, lắp lên đó ba mũi tên được đặc chế nguyên bộ, kéo căng cơ quan dây cung, linh kiện bên trong tụ nỗ lập tức chuyển động, siết thật chặt, phát ra một tiếng vang rất nhỏ tựa như lên dây cót cho đồng hồ báo thức!

Có hai phương thức để phát động tụ nỗ này.

Một là hai tay phối hợp, ấn vào cơ quan, bắn ra mũi tên!

Hai là phát động bằng một cánh tay, cần nắm chặt năm ngón tay, cơ bắp căng cứng, sau đó cổ tay dùng sức gấp khúc lại, phát động cơ quan, khiến cho linh kiện buông lỏng, phát ra mũi tên.

Thực hiện theo cách thứ hai, sẽ khiến công kích càng thêm bí mật!

Cũng may, kỹ năng rèn của Tô Trường Không đã đạt tới trình độ Thần Hồ Kỳ Kỹ, mới có thể tạo ra tụ nỗ với kết cấu tinh diệu như thế.

Tô Trường Không đứng trong sân, tay trái nhắm ngay vào một gốc đại thụ gần đó, nắm chặt năm ngón tay, gấp khúc cổ tay, cơ bắp căng cứng, phát động cơ quan tụ nỗ!

"Bành Bành Bành!"

Âm thanh nặng nề do các cơ quan thúc đẩy, cùng với tiếng linh kiện hoạt động vang lên. Tụ nỗ ở bên trong cánh tay Tô Trường Không lập tức được phát động, ba mũi tên được xếp thành hình tam giác nhanh chóng bắn ra, trúng vào cây đại thụ trong sân.

Phốc phốc phốc!

Ba mũi tên cắm vào thân cây khoảng một phần ba chiều dài của nó, uy lực tương đối mạnh!

"Ta cần phải tăng thêm chất lượng mũi tên, hy sinh tầm bắn, khiến cho tầm sát thương hữu hiệu chỉ đạt hơn mười thước. Mặt khác để tăng mạnh uy lực, phụ tải linh kiện tụ nỗ rất lớn, không dùng được vài lần linh kiện sẽ bị tổn hại..." Tô Trường Không yên lặng nói trong lòng.

Hắn tỏ ra khá vừa lòng với thành quả trong suốt nửa tháng qua.

Tụ nỗ, chỉ có thể bắn ra ba mũi tên một lần, uy lực trong vòng mười bước là mạnh nhất, hơn nữa, nếu dùng nhiền lần linh kiện sẽ bị tổn hại, nhưng chuyện này lại hoàn toàn không phải vấn đề với Tô Trường Không.

Dù sao tụ nỗ này cũng là ám khí, thuộc loại vũ khí không thường dùng, cho nên độ tổn hại không đáng lo.

Thêm nữa, nếu thiết kế tầm bắn đủ xa, chỉ sợ địch nhân sẽ nương vào điểm này để tranh thủ thời gian tìm cơ hội phản ứng lại. Bởi vậy khoảng cách mười bước là đủ rồi!

Tô Trường Không vẽ loạn Phí Huyết tán ở phía trên mũi tên gắn vào tụ nỗ. Và đương nhiên hắn cũng tiến hành bôi độc cho Trảm Thiết đao!

Chỉ cần bị binh khí của hắn làm thương tổn, dù là võ giả Khí Huyết cảnh, cũng rơi vào cục diện cửu tử nhất sinh!

Không còn nghi ngờ gì nữa, trong tay có thêm tụ nỗ Phí Huyết tán cũng tương đương với Tô Trường Không nắm được một con bài chưa lật mới, khiến cho bản thân hắn có thêm một chút cảm giác an toàn.

"Đã rất lâu rồi không tới nha môn gặp Vương Vân. Qua hai ngày nữa phải đi một lần, ta cũng nên kiếm nhiều tiền hơn một chút." Tô Trường Không duỗi cái thắt lưng, thầm nhủ.

Trong khoảng thời gian này, Tô Trường Không rất bận rộn. Lúc trước, hắn đã thu thập xong dược liệu Phí Huyết tán, lại trải qua chuyện ban đêm xông vào Hắc Kỵ bang, tiếp đến là tạo ra nỗ tiễn, tu dưỡng thân thể… Đại khái đã gần một tháng Tô Trường Không không đi gặp Vương Vân rồi.

Tô Trường Không vàVương Vân từng có ước định, mỗi lẫn Tô Trường Không chém giết một đệ tử Hắc Liên giáo, Vương Vân sẽ trả cho hắn một ngàn lượng bạc trắng thù lao!

Trước mắt, đây cũng là nguồn thu nhập chủ yếu của Tô Trường Không!

Hiện giờ, sau khi hắn đã hoàn thành xong xuôi mọi chuyện, đang chuẩn bị qua chỗ Vương Vân bên kia xem đối phương có tình báo mới hay không, đặng kiếm nhiều tiền một chút.

Chờ sau khi Tô Trường Không kiếm đủ tiền, hắn sẽ đến Mặc Lâm phủ thành, thử tìm cách tạo ra Khí Huyết đan, khiến cho bản thân mình tiến thêm một bước, đặt chân vào Khí Huyết cảnh!

Qua ngày hôm sau, Tô Trường Không cải trang một phen, mặc hắc y, khuôn mặt lạnh lùng, lấy thân phận Văn Thái tới tri huyện nha môn, gặp Vương Vân.

"Văn đại nhân, mời qua bên này."

Tô Trường Không vừa đến nơi, đám thủ vệ ở cửa nha môn đều cung kính đối đãi. Bọn họ biết vị Văn tiên sinh trước mắt này là khách quý của Vương Vân tri huyện, không ai dám chậm trễ đối phương!

Một đường tiến vào nha môn hậu viện, nơi Vương Vân ở lại, xử lý công việc.

Không bao lâu sau, Tô Trường Không đã gặp được Vương Vân, có điều ở lần gặp mặt này, Vương Vân có vẻ tiều tụy hơn so với lần trước.