So với đám Tào Hoằng và võ giả Hắc Kỵ bang, người làm Tô Trường Không nổi lên sát ý mãnh liệt nhất chính là Ngọc Kiều, vị cô nương độc ác đã kéo hắn xuống nước kia!
Trên thực tế, nếu đổi lại là Tô Trường Không gặp phải tình huống giống như Ngọc Kiều, hắn cũng không biết chính mình có thể tha cho người vô tội qua đường kia, mà không kéo họ xuống nước hay không?
Nhưng Ngọc Kiều đã thẳng thừng làm như vậy.
Nếu không phải thực lực của Tô Trường Không đủ mạnh, chắc chắn hắn sẽ chết tại chỗ này.
Lại nói, Tô Trường Không đã giết cả đám người Tào Hoằng, hắn sẽ buông tha cho Ngọc Kiều vừa kéo mình xuống nước ư?
Huống chi Tô Trường Không cũng không muốn tham dự vào trận tranh đấu giữa Bạch Ngọc bang và Hắc Kỵ bang.
Về phần Hắc Kỵ bang, đương nhiên là đám người Hắc Kỵ bang này rất đáng giận, nhưng Bạch Ngọc bang cũng không phải loại người lương thiện gì.
Dù phong cách làm việc của bọn họ có kín đáo hơn Hắc Kỵ bang một chút, nhưng chắc chắn cũng làm không ít loại chuyện liên lụy người vô tội, ức hiếp kẻ bình dân!
Giữa hai bang phái này, ai chết cũng xứng đáng!
Tô Trường Không nhìn lướt qua đống thi thể đầy đất, cũng có chút không biết nên nói gì.
Hắn chỉ đi ngang qua mà thôi, thế nhưng cả hai đám người này đều kéo hắn vào chuyện của bọn họ…
Kết quả là tất cả đám người kia đều chết sạch!
"Ta vẫn chưa đủ mạnh... Đối mặt với một Tào Hoằng, lại phải xuất tới ba đao mới có thể chém giết hắn, nếu đám người ở nơi này đều có tiêu chuẩn như Tào Hoằng, sợ là ta sẽ gặp nguy hiểm!"
Tô Trường Không nắm chặt hai tay, vẫn đang có cảm giác thực lực của mình không đủ.
"Thu thập thi thể một chút, sau đó nhanh chóng rời khỏi nơi này." Tô Trường Không hít sâu một hơi, không tiếp tục chậm trễ nữa, bắt đầu đi lên lần mò trên từng khối cỗ thi thể.
Đầu tiên là Tào Hoằng và đám người Hắc Kỵ bang, Tô Trường Không lần lượt tìm tòi nhưng thu hoạch không lớn, mười mấy người cộng lại mà không được trăm lượng bạc.
Dù sao bọn họ cũng vội vàng đi theo đuổi giết Ngọc Kiều, không có khả năng sẽ mang theo nhiều bạc trên người.
Mà ở trên người Ngọc Kiều, Tô Trường Không lại có thu hoạch ngoài ý muốn!
"Ngân phiếu hai ngàn lượng!”
Hai mắt Tô Trường Không tỏa sáng, hắn phát hiện một xấp ngân phiếu chừng hai ngàn lượng ở trên người Ngọc Kiều.
Đâu tuyệt đối là một khoản thu nhập kếch xù!
Không chỉ như vậy, còn có thêm một cuốn sách được bọc cẩn thận bên trong túi vải, Tô Trường Không lấy nó ra xem, thấy được ba chữ —— Dưỡng Đao Thuật to trên toàn bộ trang bìa cũ nát.
"Dưỡng Đao Thuật? Hình như lúc trước Tào Hoằng và Ngọc Kiều cũng từng nhắc tới môn Dưỡng Đao Thuật này!"
Bên tai Tô Trường Không lại vang lên đoạn đối thoại giữa Ngọc Kiều và Tào Hoằng lúc trước.
Ngọc Kiều muốn dùng bí tịch《 Dưỡng Đao Thuật 》để mua mạng, nhưng bị Tào Hoằng từ chối.
Hơn nữa căn cứ theo lời nói của Tào Hoằng, bản Dưỡng Đao Thuật này vốn là độc môn tuyệt kỹ (tuyệt kỹ bí truyền) của Đoạn Đao Khách, một võ giả tiếng tăm lừng lẫy trong giới võ lâm Thanh Thủy thành.
Vì môn Dưỡng Đao Thuật này, Ngọc Kiều đã giết cả nhà Đoạn Đao Khách.
Vốn dĩ Ngọc Kiều mang theo hai ngàn lượng bạc trắng đi bái phỏng Đoạn Đao Khách, muốn tiêu tiền mua, nhưng Đoạn Đao Khách đâu thể bán ra độc môn tuyệt kỹ của mình?
Tất nhiên là hắn không chút do dự từ chối.
Ở mặt ngoài Ngọc Kiều lộ ra dáng vẻ tiếc nuối từ bỏ, nhưng sau đó…
Ngọc Kiều hoặc là không làm, hoặc là đã làm phải làm đến cùng. Nàng bắt cóc thê nhi Đoạn Đao Khách, bức bách hắn phải ngoan ngoãn giao ra bí tịch Dưỡng Đao Thuật, việc đã xong lập tức diệt khẩu toàn bộ gia đình Đoạn Đao Khách, cả hắn và thê nhi.
Hiện giờ Ngọc Kiều đã chết, tiền và bản 《 Dưỡng Đao Thuật 》ở trên người nàng đều rơi cả vào tay Tô Trường Không!
"Khi trở về có rảnh nên nghiên cứu một chút." Tô Trường Không cũng có chút tò mò với cái gọi là Dưỡng Đao Thuật này, nhưng nơi đây lại không phải chỗ để nghiên cứu.
Hắn nhét ngân phiếu, bí tịch vào trong ngực rồi xoay người nhanh chóng rời đi.
Chỉ để lại đầy những thi thể trên đất.
Có thể tưởng tượng được, cái chết của Tào Hoằng cùng với Ngọc Kiều, tất nhiên sẽ khiến hai bang phái Hắc Kỵ bang và Bạch Ngọc bang đều chấn động.
Nhưng chuyện này chẳng liên quan gì tới Tô Trường Không hết.
Tô Trường Không đi một chuyến tới Thanh Thủy thành, ở tạm nơi này một đêm.
Rạng sáng ngày hôm sau, nha môn tri huyện vừa mở cửa, hắn đã đi gặp Vương Vân, giao hai chiếc lệnh bài thân phận của Công Tôn huynh đệ cho đối phương, đạt được hai ngàn lượng bạc trắng thù lao.
Có thể nói là thu hoạch đầy bồn đầy bát.
Sau đó Tô Trường Không lại nhanh chóng chạy về Hắc Thiết sơn trang cho kịp giờ điểm danh. Hết thảy mọi chuyện lại như bình thường.
Không một ai có thể tưởng tượng nổi…
Vào ngày nghỉ ngơi hôm qua, Tô Trường Không đã đi một chuyến tới Phong Diệp trấn, giết hai đệ tử Hắc Liên giáo, trên đường trở về còn thuận tiện giết đám người Ngọc Kiều, Tào Hoằng…
Nhưng sáng ngày hôm sau, hắn vẫn bình yên không sứt mẻ xuất hiện ở Hắc Thiết sơn trang, kịp giờ điểm danh buổi sáng rồi đi làm như một chú tạo sư siêng năng cần mẫn nhất.