Một vầng trăng hình bán nguyệt đã nhô cao,trong phòng Liễu Như Vân một mặt hồng nhuận,Thỉnh thoảng sẽ phát ra từ tiếng kêu khẻ “Ngươi tên là gì” Nàng vô ý thức hỏi một câu “Tiểu Lục,người ở đây thường gọi ta” phía dưới truyền đến thanh âm non nớt, “Ngươi có tên của riêng mình không ?” không có âm thanh truyền đến — “Ta từ khi hiểu chuyện đã là cô nhi.Năm đó vô tình gặp được bạch gia gia hai chúng ta liền nương tựa lẫn nhau,ta còn không biết rõ phụ mẫu mình là ai,thì sao mà có tên !” một lúc lâu thiếu niên mới đáp trả lời nàng.
“Bạch gia gia ! Hắn không lấy tên cho ngươi” Liễu Như Vân hứng thú hỏi — thiếu niên chỉ ậm ừ hai từ “Không Có” ,Liễu Như Vân nhìn xem thiếu niên nội tâm trong lòng thầm nghĩ hay là ta lấy tên cho hắn,nghỉ ngợi một lát sau mở miệng nói “Ta lấy tên cho ngươi như thế nào”.
Tiểu Lục nghe vậy trong lòng vui vẻ ngẩng đầu nói “Tốt..Tỷ tỷ lấy tên cho ta đi” — Trong hai con ngươi hiện lên vẽ chờ mong – thiếu niên lúc này đã quên lúc trước gọi là là gì buộc miệng kêu tỷ tỷ ,Liễu Như Vân lúc này trong lòng cũng vui vẻ ngẫm nghĩ nói “Người ở đây gọi ngươi là Tiểu Lục,vậy liền lấy Lục làm họ đi giống với phu quân ta gọi ngươi là Tiểu Thiên thế nào”.
Tiểu Lục cúi đầu đọc thầm vài câu rồi vui vẻ ngẩng đầu nói “tốt ta thích tên này”, Liễu Như Vân toàn thân hiện tại có nhiệt khuôn mặt lúc này có một mảnh đỏ ửng mỉm cười, Lục Tiểu Thiên nhìn có chút ngây người — Liễu Như Vân liếc thấy hắn ngây ngốc nhìn mình,một ngón tay trắng điểm tại tráng hắn kèm theo một luồng hương khí.
Lục Tiểu Thiên lúc này mới tỉnh táo lại xấu hổ cúi đầu,“Xinh đẹp không ?” Liễu Như Vân cười hỏi – Tiểu Thiên thốt lên “Tỷ tỷ thật xinh đẹp ” Liễu Như Vân lại lắc đầu nói “Được rồi ngươi xuống dưới đi”.
Lục Tiểu Thiên trong lòng không nở,bàn tay hắn nắm lấy chân ngọc một lần nữa xoa lấy.
Lúc này trong mắt hắn hiện lên một vòng dị sắc,cánh tay trái theo bàn tay hội tụ một luồng khí màu hồng sắc hội tụ vào hai ngón,đưa chậm rãi xuống phía dưới bàn chân Liễu Như Vân cọ xát lấy.
Lúc này Liễu Như Vân thân thể giật nảy có một chút bắn chân làm không ít mảnh nước lên người Tiểu Thiên “Tỷ tỷ.Ngươi làm sao vậy ?” Lục Tiểu Thiên có chút chột dạ hỏi lấy “Không có gì..” Liễu Như Vân vội vàng trả lời,vừa rồi như có một luồng điện trùng kích toàn thân nàng,giờ phút này nàng có chút bủn rủn mặc dù nàng đã ở cảnh giới võ đạo đỉnh cao.
Lục Tiểu Thiên vừa rồi hắn dùng một tia võ kỹ học đường từ bạch gia gia,lão già này thường xuyên ở trước mặt thổi phồng bản thân mình dùng thủ pháp này thu phục không ít nữ nhân.
“Ngươi biết võ kỹ không” Liễu Như Vân lần nữa bình tĩnh lại nhẹ nhàng hỏi,Lục Tiểu Thiên trong lòng giật thầm nói “Phát hiện gì rồi sao ” ,thần sắc hắn một uể oải nói “Không biết.Nhưng ta rất muốn học ”.
Liễu Như Vân trong lòng nghi ngờ buôn lõng thầm nghĩ “Là ta quá mẫn cảm sao ? ” hắn lại không có biết võ kỹ.
Nàng lại hỏi “Ngươi vì sao lại muốn học võ kỹ”.
Lục Tiểu Thiên nói “Ta muốn học võ để bảo vệ bản thân không bị người khác ức hiếp”.
Liễu Như Vân lại nhíu mày hỏi “Nghe ngươi nói bạch gia gia chắc hẳn vẫn còn ở cùng ngươi đi,hắn hiện tại nơi nào ? ” Tiểu Thiên có chút ấp úng trả lời “Gia gia hắn đem ta đến đây cầu xin lão bản thu nhận ta..rồi một mình đi mất rồi,hắn nói với ta muốn đi tìm thứ gì đó” đôi mắt hắn giờ phút này có chút ướt át.
“Được rồi ngươi xuống dưới đi.Ngày mai lại đến tìm ta !”
Lục Tiểu Thiên lúc này bưng lên chậu nước chậm rãi ra cửa “Chậm đã” có thanh âm đằng sau truyền đến, Lục Tiểu Thiên ngừng lại bước chân liền nghe “Ngươi biết chữ không ?” hắn lắc đầu.
“Sáng ngày mai đến chỗ ta dạy ngươi học viết chữ.Đi đi”.
Lục Tiểu Thiên ra khỏi phòng quay người đóng cửa lại,một đường thẳng về phòng nhỏ của hắn,nơi đây dùng để cho bọn tiểu nhị ở,đóng lại cửa phòng bước đến phía giường hắn lẳng lặng đứng một hồi,cánh tay phải giơ lên một ngón tay hội tụ một luồng hồng sắc quang mang.
Lúc này trên môi hắn khẽ nhếch một cái tiếu dung,nếu lúc này có người thấy cảnh tượng này sẽ ai nói hắn thật không biết võ kỹ đây.
Trong gian phòng Liễu Như Vân nằm trên giường, một cánh tay đã hướng đến phía địa phương riêng tư sờ sờ,lúc này nơi địa phương thần bí đã một mảnh ướt át,Vừa rồi Tiểu Thiên không ngừng làm cho nàng cả người không được thoải mái,Nội tâm nàng không khỏi thầm nghĩ “Chẳng lẽ ta như thế không chịu được sao”,Thật ra nàng không biết không phải nàng không chịu được mà là có người dùng chiêu thức làm cho nàng khó nhịn không chịu được.
Đêm khuya lúc này trong trấn trở nên một mảnh yên tĩnh.
Một người áo đen không ngừng di chuyển theo từng kiến trúc,hắn lúc này vượt nóc băng tường một đường lao nhanh.
Một lần vòng vèo phi nhanh ẩn nấp về sau,đến một gian nhà gỗ nhỏ hẻo lánh.
Người áo đen tiến đến định gõ cửa nhưng dừng lại bước chân,bên trong truyền đến tiếng rên rỉ của nữ nhân, khiến hắn không biết phải làm sao.
Hắn biết bên trong nữ nhân đến nơi này lại đi câu dẫn nam nhân,liếc mắt nhìn vào khe cửa hắn thấy tình cảnh bên trong,với tư cách là một người thường xuyên bên cạnh nữ nhân này, bây giờ nếu hắn không cần nhìn hắn cũng biết bên trong là cảnh tượng gì.
Nhưng lúc này nội tâm hắn đã sớm biết nữ nhân bên trong này đã biết hắn đến rồi,nữ nhân cũng không quan tâm hắn có thấy hay không,nhưng hắn lại không dám nhìn tiếp,vì khi bị nữ nhân này nhìn trúng hay không vui thì chỉ không có được kết quả tốt lành gì.
“Hảo ca ca. .Ư..làm tốt lắm..người ta chịu..không nổi” bên trong giọng nữ phát ra nghe có chút rung động lòng người — Tiếp theo đó là tiếng kẽo kẹt thanh âm còn mang theo tiếng thở dốc – Tiếng va đập giữa hai cơ thể truyền ra,những tạp âm bên trong giống như ma âm truyền ra không lúc nào không trùng kích thích lấy tinh thần và thính giác người áo đen.
“Có người tiến đến” bên trong phòng là một người đàn ông cường tráng,khuôn mặt có một bộ râu quai nón dài cùng với vết sẹo trên mặt làm hắn thêm mấy phần hung ác,lúc này trên người hắn không một mảnh vải che thân liên tục có từng giọt mồ hôi theo từng lỗ chân lông toát ra,phía dưới chính là một nữ nhân dáng người có chút mảnh mai nhưng các bộ phận đáng được vung đúc thì điều đầy đủ,gợi lên một thân hình quyến rũ không biết bao nhiêu nam nhân sẽ vì đấy mà không màng sinh tử lao vào ôm ấp.
Cường tráng nam bỗng nhiên dừng lại thế tiến công, liếc nhìn về phía ngoài cửa theo khe hở có thể thấy được người áo đen đứng lẳng lặng ở đấy,cường tráng nam trong lúc giao hoan nhưng bản năng cảnh giác không vì thế mà mất đi.
Lại nói lúc này nữ nhân không hài lòng với hành động của hắn,có thể nói một nữ nhân đang trong lúc lên đỉnh điểm cao trào mà lại người kia không phối hợp thì không vui đấy.
“Không cần để ý..hắn..tiếp tục tiến đến..dùng sức mà chơi ta..” hai tay nữ nhân vòng cổ cường tráng nam mượn lực ngồi dậy cả hai tư thế ôm nhau,một đôi nhũ hoa áp sát vào ngực cường tráng nam,đầu khẻ hướng về phía trước tựa trên vai cường tráng nam.
Nàng lúc này gương mặt áp sát vào cận tai hắn ,đôi môi khẽ thổi một hơi vào nhẹ nói “Thôi ! Đến lượt ta tiến đến” hai chân khẻ động mông nhấc lên hạ xuống, cường tráng nam nhân hai tay ôm lấy bờ mông nàng không ngừng phối hợp nhấc lên hạ xuống –– một lúc một nhanh không lâu sau lại một hồi – Bạch..Bạch..Bạch –– kẽo kẹt thanh âm vang lên,nữ nhân thân phát ra từng trận rên rỉ theo từng lần ngồi xuống,dưới cường tráng nam nhân hai tay càng thêm lực,nữ nhân này một đôi câu hồn đoạt phách mị nhãn thỉnh thoảng lại nhìn về phía khe cửa –– nhếch môi cười lấy.
Người áo đen bên ngoài nhìn thấy nữ nhân cười với mình – làm trong người hắn huyết khí dân lên,tâm thần không ngừng hiện ra dáng người của nữ nhân này,hắn không chỉ một lần thấy cảnh tượng này,mà là xem mãi thành thói quen,lúc này tâm thần hắn toàn là thân ảnh nữ nhân làm tình với nhiều nam nhân,nhiều năm nay trong nội tâm hắn cũng muốn được như từng nam nhân kia hưởng thụ lấy nữ nhân nhưng đột nhiên –– trong đầu hắn hiện lên hình ảnh những nam nhân này làm tình với nữ nhân xong lần lượt từng người bị hút khô đến chết tràng cảnh,phía sau lưng hắn không khỏi toát ra một trận mồ hôi lạnh.
“Ách..ách” Thời gian trôi qua một chén trà bên trong hai người lại đổi tư thế cho nhau,cường tráng nam lúc này đang dùng lực ôm lấy eo theo đỉnh lấy cây kia thô to côn thịt một đường thúc ngựa phi nhanh,nữ nhân mặt áp vào giường phía sau mông chổng cao lên đón lấy từng trận trùng kích mà đến,mỗi trận trùng kích vào vang lên tiếng thịt va chạm nhau kèm theo dương cụ ma sát vào huyệt động tạo ra từng trận “Ách..ách..ọt..ẹt..” thanh âm.
“Thoải mái...Thoải mái..Tốt... n..Ư...Thêm chút Lực..Ư..A..Mạnh...nữa.” cường tráng nam nghe thấy nữ nhân truyền đến dâm mỹ lời nói –– hưng phấn càng thêm lực,cường tráng nam có tên Lý Đại Tráng là một tên võ tu của “ Thanh Hoa Quận” một trong chín quận của Thanh Châu,phụ mẫu qua đời một mình đến trấn nhỏ sinh sống,chủ yếu dựa vào sơn mạch săn giết yêu thú kiếm sống,vì tướng mạo do bao năm săn giết yêu thú để lại vết sẹo với tính cách nóng nảy không sống hòa hợp cùng người trong trấn,hắn liền dựng một căn nhà gỗ có chút hẻo lánh với người trong trấn.
Những lần bán lấy yếu thú đi săn được Lý Đại Tráng thu được bao nhiêu điều đầu nhập vào — Thanh lâu cùng Tửu quán,không ít người hỏi sao không để dành dụm tích góp kiếm một bà nương lúc này hắn chỉ cười nói “Hôm nay có tiền mặc ta hưởng thụ nhân sinh” — bà nương tuy hắn cũng muốn kiếm nhưng tướng mạo hắn dữ tợn như vậy các cô gái trong trấn điều sợ hắn còn ai nào dám lấy.
Lý Đại Tráng mỗi đêm thường thì không dạo Thanh lâu cũng đi Tửu quán,nhưng hôm nay hắn lại không có đi — vì xuất hiện tại hắn trước nhà là một nữ tử yểu điệu xin được nghỉ nhờ,Lý Đại Tráng thấy được mỹ nhân vội vàng sắp xếp cho nữ nhân này ở lại — không ngờ một phen chung đụng nữ nhân vô ý té ngã Lý Đại Tráng vội vàng đỡ lấy,thân thể ở giữa tiếp xúc lấy Lý Đại Tráng đánh liều một phen,một tay chạm đến nơi cao nhất nhũ hoa,nữ nhân lúc đầu phản ứng chống trả nhưng không lâu trên giường đã là một đôi nam nữ không mảnh vải che thân.
Trở lại trong lúc chiến đấu nữ nhân miệng không ngừng kêu gọi lấy từng tiếng dâm ngữ “Tráng ca ca..dùng sức ..nữa đi a..Đại..Tráng..ca..” — Lý Đại Tráng ha ha cười “Tốt..muội..tử..hôm..nay..lão… ca..cho..ngươi..dục..tiên..dục..tử” hắn đỉnh động cây côn thịt cắm vào nàng sâu vào tận hoa tâm bên trong nữ nhân,“Đại..Tráng..ca..Làm..chết.. Ta..Hảo..Thư..Sướng..” — Lý Đại Tráng hung hăng nắm thương ra trận như là dũng tướng giết vào chiến trường — từng trận kiều mỹ tiếng rên rỉ còn có cả dâm dịch văng tung tóe theo từng lượt tiến vào rút ra giống như tiếng la tiếng hét tiếng huyết dịch rơi vãi của quân địch.
Một hồi cuồng phong vũ bão cấm vào Lý Đại Tráng thở phì phò hô lớn “Ta..Sắp..Ra..Rồi…” — Đột nhiên từ trong tử cung nữ nhân tuôn ra một luồng lực hấp,theo lực hấp này từng luồng tinh khí từ Lý Đại Tráng không ngừng bị hút lấy,Hắn bạo khởi gân xanh nhưng thân mình như bị định thân lấy — tuyệt vọng cảm nhận từng trận thoát lực lẫn tinh lực cùng sinh mệnh đang trôi dần mà đi,trong lòng hắn âm thầm hối hận không nên đụng vào nữ nhân này,nhưng trên đời này làm gì có thuốc hối hận đâu,có hay không chỉ là sinh mệnh của mình,một lúc lâu sau Lý Đại Tráng chỉ còn một cái xác khô bị nữ nhân đá văng ra một bên.
Người áo đen ở ngoài thấy một màn này cả người có chút run — dù đã thấy nhiều nhưng mà vẫn không thể thành thói quen được,“Vào đi thôi” bên trong truyền ra nữ nhân mệnh lệnh,người áo đen vội vàng đi vào,chân hắn còn có chút run rẩy,trước mặt là nữ nhân một tay chống đỡ đầu — hai chân bắt chéo cả người lõa lồ thân thể nằm đấy,một tay còn lại thì không ngừng xoa lấy hai ngọn nhũ phong,phía dưới còn có một mảnh đen nhánh thảo nguyên che lấp bí ẩn bên trong.
“Gặp qua Đại Hộ Pháp” Người áo đen chắp tay nói,“Lâm đường chủ vất vả rồi ” nữ nhân có chút lười biếng nói,người áo đen vội vàng quỳ xuống “Là bổn phận thuộc hạ phải làm” — “Tốt..đứng dậy đi..đến chỗ ta ngồi ”,người áo đen giọng có chút run rẩy trả lời “Thuộc hạ không dám” — nữ nhân ánh mắt có chút hung ác quát “Lên.Cho ta ngồi” người áo đen vội vàng đứng dậy liền đến ngồi tại mép giường “Khanh..khách ” nữ nhân cười một tiếng.
Một bàn tay luồn qua eo người áo đen xuống phía thắt lưng hắn mò vào bên trong,nắm lấy một căn côn thịt nóng hổi vẫn cương lấy tiện thể lôi ra ngoài,một cây côn thịt xuất hiện hùng dũng mà đứng còn được một bàn tay nhỏ nhắn nắm vuốt ve lấy “Ngươi xem này..biểu hiện của ngươi với nó thật không có tiền đồ — nó lại còn cứng rắn hơn nữa này” nữ nhân cười quyến rũ nói.
Người áo đen âm thầm giật mình hôm nay hạnh phúc đột nhiên tiến đến hắn cũng không vui vẻ gì sợ giống như cường tráng nam kia,hắn âm thầm mắng kê kê mình sao không an phận — “Lâm đường chủ điều tra được gì rồi ” nữ nhân tay ngọc vuốt ve lấy cây kia côn thịt vừa hỏi,“Bẩm..hộ pháp đã điều tra được có không ít võ tu cao thủ đã tiến đến trấn” ngươi nói xem có những ai “Có một nhà ba người mới đến là người Tôn gia” nữ nhân nhíu mày “Tôn gia ở nơi nào” người áo đen vội vàng nói “ Tôn gia ở Đông Châu ”.
Nữ nhân cười nói “Lần sao nói cho rõ ràng,đừng không nói chưa xong hết thì ngừng ” người áo đen cúi đầu nhân sai “Thuộc hạ lần sau không tái phạm chuyện như này ” — Nữ nhân bàn tay nắm vuốt lấy cây côn thịt của người áo đen một lúc một nhanh,hắn thần sắc hiện ra một thoáng thống khổ — lại một mặt hưởng thụ lấy “Còn ai nữa ?” nữ nhân lại hỏi “Còn có phu thê Lục Thiên Vấn hiện tại trọ Vãng Lai Khách Sạn ” người áo đen còn nói tiếp “Tình Báo Đường người còn phát hiện hai người đang trên đường đến — Chỉ một thiếu niên cùng với một phụ nhân,còn lại các thế lực khác còn đang trên đường đến”.
“Người nói xem hai người này ra sao” nữ nhân lúc này vừa nói vừa vuốt côn thịt của nam nhân quy đầu đã chuyển đỏ,người áo đen lúc này như đang tận lực kìm nén nói “Là một phụ nhân khoản ngũ tuần cùng với thiếu niên mười một mười hai tuổi ” — nữ nhân cười khẽ nói “Hai người này được người của ngươi để mắt đến,chắc hắn bất phàm” tay lại vuốt lên xuống liên hồi vì nàng cảm nhận người áo đen đã muốn bắn,lúc này người áo đen kêu rên một tiếng từng luồng tinh dịch bắn phát mà ra “Tốt..bắn thật nhiều ” nữ nhân thu tay lại đưa đến môi đẹp vươn chiếc lưỡi ra liếm láp một chút tinh dịch còn dính lại trên tay nói.
“Thật đúng là nhiều người đến,càng ngày càng náo nhiệt ”