Chương 19: Bình An Hồi Phủ

Huynh Đệ Hội

“Thân thể vẫn quá yếu… Rèn luyện mấy tháng còn xa xa không đủ.” Lộ Thắng dừng lại một cái, lập tức cảm thấy toàn thân đau nhức.

Cũng may nội khí Ngọc Hạc công không ngừng tuần hoàn, lượng lớn sợi tơ như mạng nhện lan tràn, kết nối đến tất cả chỗ đau trên thân thể.

Theo nội khí không ngừng đưa vào tẩm bổ, chỗ vốn còn đang đau, ẩn ẩn truyền đến một tia ngứa ngáy.

“Quả nhiên hiệu quả kinh người. Loại cảm giác tê ngứa này hẳn là cảm giác vết thương khép lại.” Lộ Thắng suy đoán trong lòng.

Liếc nhìn thi thể trên mặt đất, hắn lần theo lỗ hổng Lâm Song Hỏa tiến đến đi vào.

Một bên khác của lỗ hổng là hậu viện nhà khác.

Đi vào hậu viện, Lộ Thắng quét mắt nhìn dấu chân dưới mặt đất, lại dọc theo dấu chân đi đến một căn phòng.

Vừa mới vào phòng, hắn khẽ giật mình, nhìn xem tình cảnh trong phòng.

Đập vào mi mắt là Lộ Khinh Khinh bị treo trên xà nhà, toàn thân chỉ mặc một cái áo lót màu trắng.

Cô nàng này đã hôn mê, quần lót trên thân cũng bị cởi xuống hơn nửa, lộ ra bờ mông tuyết trắng phấn nộn, hai chân càng bị trói tách ra, mở ra thật rộng, bày ra một tư thế xấu hổ.

Nếu không có tấm vải cản trở một điểm, kém chút có thể nhìn thấy bộ vị mấu chốt.

Thân trên càng là hơn phân nửa lộ ở bên ngoài, chỉ có đỉnh bổ ngực có tấm vải che lấp.

Xem ra nếu Lộ Thắng đến chậm thêm chút xíu thì xác định vững chắc Lâm Song Hỏa xong việc.

“Còn may còn may…” Lộ Thắng mau tới cởi áo ngoài, che lại toàn thân Lộ Khinh Khinh, rồi cởi trói.

Chuyện này không thể để những người khác biết được, nếu không danh tiết Lộ Khinh Khinh hoàn toàn xong.

Lộ Thắng quyết định giấu diếm chuyện Lộ Khinh Khinh bị bắt làm tù binh.

Nữ hài tử ở thời đại này, nếu bị người biết được gặp loại chuyện này, ai dám cam đoan Lộ Khinh Khinh có phải bị lên hay không?

Trong sạch của con gái, ở lúc này là thứ cực kỳ trọng yếu.

Nữ hài chưa xuất giá đã không trong sạch, đang ở trong gia tộc phải bị nhét vào lồng heo ngâm xuống nước.

Ôm Lộ Khinh Khinh. Lộ Thắng nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt nữ hài mấy cái.

Nếu nội khí có thể tự do khống chế, hắn còn nghĩ, có lẽ có thể giống như nội lực mình từng nghe nói qua, vận ra giúp những người khác chữa thương.

Đáng tiếc nội lực Ngọc Hạc công của hắn không thể động.

Không ngừng đập bàn tay mấy lần, Lộ Khinh Khinh mới chậm rãi hư nhược tỉnh táo lại.

Hai mắt nàng mông lung, vừa mới tỉnh dậy còn có chút mờ mịt.

Mãi đến cảm thấy toàn thân lạnh buốt, nàng mới bỗng nhiên nhớ tới, mình bị mấy kẻ xấu đánh bại, sau đó bị trói.

Lúc này tình huống khác thường trên người khiến toàn thân nàng run lên, kịp phản ứng về sau, nàng nhìn chằm chằm Lộ Thắng, vành mắt lập tức đỏ lên…

Đôi mắt tràn đầy nước mắt, lúc nào cũng có thể chảy ra.

“Mau mặc quần áo tử tế! Người trong nhà sắp đến.” Lộ Thắng thúc giục, đám người Triệu bá hẳn là rất nhanh sẽ tìm tới nơi này.

Từ hắn tiến đến, theo huynh đệ Quỷ Đầu đao giao thủ, trước sau kỳ thật chỉ qua thời gian rất ngắn. Cũng chính là vậy, lưu cho Lộ Khinh Khinh đủ thời gian giảm xóc.

Lộ Khinh Khinh khẽ giật mình, cấp tốc rõ ràng cái gì, nàng không phải người ngu, biết ý tứ đại ca nói như vậy.

Vừa nghe đến còn có hi vọng vãn hồi, nàng nhanh chóng đứng lên thân thể như nhũn ra, nhặt lên quần áo bị xé toang khắp nơi trong phòng, chỉ là quần áo có chút rách nát, không có cách nào hoàn toàn mặc vào.

Lúc mặc quần áo xuân quang tiết lộ, nàng cũng không lo được nhiều như vậy.

Lộ Thắng tự giác quay lưng đi.

Đợi đến khi Lộ Khinh Khinh mặc xong mới quay lại.

Trông thấy đại ca quan tâm như thế, Lộ Khinh Khinh cũng thở phào một hơi. Mặc dù mặt còn có chút đỏ, nhưng đã tốt hơn nhiều so với trước đó.

“Đại ca, những kẻ xấu kia đâu!?” Trên mặt nàng lộ ra vẻ cừu hận.

“Bị ta giết rồi.” Lộ Thắng bình tĩnh nói:

“Tiểu Bát đâu, không thấy được người khác?”

“Không biết… em không thấy được Tiểu Bát đến.”

Lộ Khinh Khinh nói xong, bỗng nhiên kịp phản ứng, lập tức khẽ giật mình.

Nhiều người như vậy, mấy tên cao thủ, thế mà bị đại ca một người giết?

Nàng có chút không tin.

Trong ấn tượng của nàng, Lộ Thắng luôn luôn là hình tượng công tử nho nhã, mặc dù gần đây mới bắt đầu luyện võ, nhưng mấy người này võ công cao cường, ngay cả sư phó của nàng đích thân đến cũng không nhất định có thể thành…

Đại ca một người làm sao có thể….?

“Quay lại lại đi tìm tiểu Bát, thu thập xong rồi? Một lát nữa nói anh và em liên thủ giết những người kia, rõ chưa? Lúc ta đến em đang cùng đồ đệ của bọn chúng quần nhau triền đấu.” Lộ Thắng chuẩn bị kịch bản sẵn.

“Ân!”

Lộ Khinh Khinh biết chuyện hậu quả nghiêm trọng, cũng không hỏi nhiều, nghiêm túc gật đầu đáp ứng.

Nhưng vừa mới nghĩ tới đoán chừng toàn thân mình bị đại ca thấy hết, trong lòng nàng có loại cảm giác xấu hổ quái dị.

Cảm thấy đứng ở trước mặt đại ca, giống như không mặc quần áo vậy.

Nghĩ tới đây, gò má nàng vừa đỏ, nhanh chóng cúi đầu xuống che giấu.

Lộ Thắng lại hơi thu dọn vết tích trong phòng một chút, thu lại dây thừng trói người.

Chờ thu thập một nửa, đám người Triệu bá rốt cuộc đã đến.

Tiếng bước chân dồn dập của một đám người tràn vào tiểu viện sát vách.

Sau đó là từng tiếng kêu kinh ngạc.

“Là huynh đệ Đoạn Đầu đao và Quỷ Đầu đao!” Một thị vệ tuổi tác hơi lớn bỗng nhiên lớn tiếng nói.

Đám người ồn ào, sau đó lại trầm mặc một trận.

Giọng nói Triệu bá vang lên: “Tìm Đại công tử và Nhị tiểu thư.”

“Chúng ta không có việc gì!” Lộ Thắng mang theo Lộ Khinh Khinh trở lại viện tử trước đó.

Triệu bá một thân trang phục hắc sắc, trong tay dẫn theo song đao, đang đứng ở trung tâm viện.

Thị vệ hộ vệ còn lại, chia ra lục soát kiểm tra thi thể và vết tích trong tiểu viện.

“Thắng ca! Không có chuyện gì thì tốt!” Hai mắt Triệu bá buông lỏng, khí thế trên thân vốn bén nhọn nhanh chóng hòa hoãn lại.

“Nơi đây không phải địa phương nói chuyện, về trước lại nói.”

Nói xong ông nhìn Lộ Khinh Khinh phía sau, ánh mắt như có điều suy nghĩ, hai người che giấu mặc dù giấu giếm được người bình thường, nhưng không thể gạt được lão giang hồ như ông.

Lộ Thắng gật gật đầu, biết trong phủ đã có người báo quan, hai người mang theo Lộ Khinh Khinh cùng một đám thị vệ, sau khi rời khỏi đây ngăn cản một chiếc xe ngựa.

Ba người ngồi xe, những người còn lại cưỡi ngựa hoặc chạy bộ, cấp tốc trở về theo đường cũ.

Trong viện cũng lưu lại mấy người phụ trách thương lượng cùng người quan phủ nha môn.

Một đường về phủ.

Sau đó đóng chặt đại môn.

Lộ Toàn An đã cùng Nhị nương và thân nhân trong nhà chờ ở đại đường.

Lộ Khinh Khinh đổi quần áo xong thì được mang theo đi tới đại đường.

Lộ Thắng không đi, hắn nói toàn bộ tình huống cho Triệu vụt một cái, duy chỉ có chuyện Lộ Khinh Khinh thì đổi một phiên bản, biến thành lúc hắn chạy đến, Lộ Khinh Khinh còn đang cùng đồ đệ đối phương dây dưa tử đấu.

Sau đó hắn lấy cớ trên người mình thụ thương, đi về nghỉ trước.

Đại phu bốc thuốc cũng tới kiểm tra thương thế trên người hắn.

Cơ bắp nhiều chỗ bị thương, nứt xương rất nhỏ, còn có chút xuất huyết bên trong. Xương cốt bả vai có chút sai chỗ, vân vân.

Lộ Thắng phiền nhất loại tam đường hội thẩm này, ông một câu tôi một câu, một chuyện đơn giản, muốn nửa ngày mới xong.

Một phen rửa mặt về sau, Tiểu Xảo rưng rưng nước mắt phục thị hắn cởi xuống áo ngoài, lên giường nghỉ ngơi.

Chờ đại phu vừa đi, Lộ Thắng lại cảm thấy trong chút thời gian vừa rồi, thương thế thân thể lại khôi phục không ít. Tinh lực tràn đầy, khí huyết tràn đầy, trên thân không hề có dấu hiệu sau đại chiến.

Sau khi Ngọc Hạc công đến tầng cao nhất, năng lực chữa thương quả thật mạnh mẽ.

Nằm ngửa trên giường, Lộ Thắng sờ lên bụng mới uống xong một bát canh gà nhân sâm, toàn bộ thân thể ấm áp, rất dễ chịu.

“Chuyến này cũng là sợ bóng sợ gió một trận. Không nghĩ tới Nhị muội gặp phải, không phải yêu qua quỷ quái, mà là hai tên tội phạm giết người nhiều năm trước.”

Vốn hắn còn thấp thỏm trong lòng, chính vì hắn từng gặp chuyện không thích hợp trên con đường kia.

Cho nên làm việc cẩn thận dị thường.

Kết quả không nghĩ tới là, không phải quỷ quái, mà là nhân họa.

Hắn nằm trên giường cẩn thận hồi ức quá trình giao thủ hôm nay.

“Từ đầu tới đuôi, ta xuất thủ, hẳn là còn có thể ngắn gọn một điểm. Nếu có thể linh hoạt vận dụng tiếng hổ gầm sinh ra cảm giác tê dại của Hắc Hổ đao, có lẽ còn có thể tránh đi cùng hai người cứng đối cứng một đao.”

Hắn nhăn mày, bắt đầu nghĩ lại.

“Gặp được đối thủ có lực lượng mạnh hơn ta, xác thực khó chơi, làm đao khách, lực lượng không phải điểm yếu của ta, có lẽ ta nên tìm một ít ngoại công gia tăng khí lực.”

Hắn chưa thử qua những ngạnh công ngoại công kia, không biết máy sửa chữa sửa chữa xong, những công phu kia sẽ có hiệu quả như thế nào.

…………

Đại đường Lộ phủ.

Lộ Toàn An ngồi ở chủ vị, sắc mặt âm trầm nhìn chằm chẳm Lộ Khinh Khinh bên dưới.

Bên cạnh ông ngồi mấy người Nhị nương, Tam nương…

Cả một nhà tam đường hội thẩm, tụ ở một chỗ.

Lộ Khinh Khinh và Triệu bá đứng bên dưới, còn có mấy thị vệ cũng ở đây.

“Tình huống đại khái là như vậy.” Triệu bá lại hoàn thiện một chút phiên bản Lộ Thắng cho ông, nói ra cho đám người nghe.

“Người bên nha môn, ta đã chào hỏi. Vụ án này là công lao của Thắng ca, ai cũng không đoạt được.” Triệu bá nói lên chuyện này, lập tức mỉm cười nói:

“Thắng ca yêu thích tập võ, không nghĩ tới thế mà liên tục giết chết Đoạn Đầu đao và Quỷ Đầu đao, có thể thấy được thực lực của Thắng ca đã có chút không tầm thường. Đây chính là thiên phú hơn người, có tài nhưng thành đạt muộn!”

“Đối với tiểu Thắng, ta rất hài lòng, cũng rất yên tâm.”

Sắc mặt Lộ Toàn An thoáng hòa hoãn điểm, tâm tình vốn phẫn nộ, cũng bởi vì có con trai Lộ Thắng không chịu thua kém, dễ chịu rất nhiều.

Lúc này lại nhìn Lộ Khinh Khinh:

“Tiểu Khinh, con xem đại ca con một chút, lại nhìn lại chính mình. Con ngoại trừ cho gia đình gặp rắc rối, cho đại ca con gặp rắc rối, con có thể vì trong nhà làm chút chuyện đứng đắn không?” Giọng nói Lộ Toàn An nghiêm khắc:

“Ta đưa con ra ngoài tập võ, không phải để con trở về quấy rối!”

“Cha… Nữ nhi biết sai rồi.” Trong lòng Lộ Khinh Khinh cũng rất hối hận, lần này nếu đại ca không kịp chạy tới, có lẽ cả đời của nàng sẽ bị hủy như vậy.

“Con biết sai rồi? Con lần nào chả nói như vậy. Kết quả đây? Nhiều lần như thế!” Lộ Toàn An càng nói càng nổi giận.

“Lần này dưỡng thương cho tốt, sẽ tìm nhà chồng cho con, gả đi sinh con trai chung quy có thể để con kiềm chế lại.”

“Không muốn!”

Lộ Khinh Khinh vừa nghe đến lấy chồng, lập tức như mèo bị dẫm đuôi, kém chút nhảy dựng lên.

“Con không muốn lấy chồng! Không muốn! Cha, nữ nhi sai rồi, về sau nhất định giúp trong nhà làm việc! Không đi gây rắc rối! Người yên tâm!

Thật! Lần này tuyệt đối là thật!”

Lộ Toàn An không để ý tới nàng, mà nhìn sang đại phu một bên vừa mới tiến vào.

“Thương thế của tiểu Thắng như thế nào?”

Kỳ thật đại phu này cũng là họ hàng xa Lộ gia, chẳng qua phân công khác biệt mà thôi. Sau khi Lộ phủ phát đạt thì triệu tập lại bọn họ.

“Còn tốt, chỉ là chút thương ngoài da. Điều dưỡng mười ngày nửa tháng thì có thể khỏi.” Đại phu tranh thủ thời gian trả lời.

“Vậy là tốt rồi, đến lúc đó lại hỏi nó còn muốn đi Duyên Sơn thành học võ hay không.” Lộ Toàn An nghĩ đến chuyện này, trong lòng cũng có chút bực bội.

Huynh Đệ Hội