Tại một nơi ít người qua lại trong Trung Tâm Thương Mai, có bốn người đang dằng co với nhau. Trong đó có ba hắc y nhân, ăn mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ hình đầu lâu . Bốn người vây quanh một người thanh niên bị trói chặt trên ghế
Người thanh niên này khoảng hơn 20 tuổi, tóc ngắn húi cua màu đen, gương mặt khá đẹp trai mang theo một vẻ cương nghị hiếm có, dù không đạt đến mức hư cấu như Lục Đạo, thế nhưng cũng được tính là mỹ nam.
Thanh niên bị chói ghê trên ghế, thân thể không ngừng dãy thoát nhưng bất thành, ánh mắt kinh hoàng nhìn ba tên hắc y nhiên xung quanh mình, lắp bắp
“ Các.. các ngươi là ai? tại sao lại bắt ta?”
“ Đối với một kẻ sắp chết như ngươi. Chúng ta không cần thiết trả lời” Một tên hắc y nhân cười hắc hắc nói. Phía sau mặt nạ, hắn dùng mắt hung tợn , mang theo sát ý mãnh liệt nhìn thanh niên
Bị tên hắc y nhân trừng một cái, thanh niên lập tức sợ tới khuôn mặt trắng bệch, hoảng hốt
“ Ta… ta với các ngươi không quen biết? tại sao lại muốn giết ta?”
“ Ha…ha? muốn biết? vậy hãy hỏi cha mẹ ngươi ah. Ai bảo bọn họ đặt lên ngươi là Nguyễn Huy làm gì?” tên hắc y nhân phẳng phất muốn đùa chết Nguyễn Huy, thế nên cười đến điên cuồng, âm thanh trở nên lăng lệ ác liệt
“ Tên của ta? Chẳng lẽ cha mẹ ta có thù với các ngươi sao?”
“ No!! bọn ta vốn không quen biết ngươi, thế nhưng giờ lại thì lại có rồi” tên hắc y nhân cười khà khà. Nguyễn Huy chỉ là người thường, cảm thấy nhanh vậy giết hắn đi thật không thú vị, thế nên mới cùng đối phương nói nhiều vậy, mục đích là dọa sợ hắn
Còn đang định mở miệng đùa giỡn, thì một tên hắc y nhân khác, có vẻ là thủ lĩnh lên tiếng, âm thanh tựa như u linh vậy, âm u đến người ta phải sởn tóc gáy
“ Số ba! Mày nói nhảm ít thôi. Mau động thủ đi”
“ Ok! Đại ca… Ha…ha, nhóc con, ta còn muốn đùa giỡn với ngươi một hồi. Bất quá, đáng tiếc ah” hắc ý nhân vừa nói, trong tay xuất hiện một thanh đoản đao đâm về phía Nguyễn Huy
“ Câu nói này… phải để ta nói mới đúng. Cảm ơn tình báo của các ngươi” Nguyễn Huy gương mặt vốn kinh hoàng trong nháy mắt biến mất, thay vào đó là nụ cười đầy tà ý.
Nụ cười này... câu nói này... để số ba dự cảm không ổn, tốc độ liên đề thăng cực hạn
“ Phanh”
Một đạo sương mù xuất hiện ở vị trí của Nguyễn Huy, đến khi sương môn tan biến, nào còn thấy đối phương đâu
Nhìn một cảnh này, tên Đại Ca lập tức biến sắc hô lớn
“ Đây là Khói Thế Thân? Chết tiệt! tên đó là Hư Không Hình Cảnh. Mau, truy đuổi hắn”
“ Alo! Chị Hai. Em, Huy đây. Em có thêm manh mối về vụ án rồi”
Phía trên mái nhà, Nguyễn Huy không ngừng di chuyển, một bên rút ra điện thoại , hưng phấn hô hào
Nghe Nguyễn Huy nói vậy, đầu bên kia trầm mặc một hồi, sau đó một thanh âm kiều mị vang lên
“ Ái chà! Thằng em chị cũng được việc đó nhỉ. Nói đi, manh mối ra sao?”
]
“ Em đã gặp hung thủ rồi” Nguyễn Huy một bộ đắc ý cười ha hả. Hắn phẳng phất có thể thấy được chị gái mình khi nghe xong câu này sẽ biểu lộ thế nào
“ Cái gì?” Quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn, đầu bên kia nghe xong lập tức kinh hô, một bộ khiếp sợ cực kì
“ Hung thủ của vụ thảm án này là người mà chị không ngờ tới đâu. Hung thủ chính là…”
- Phanh
Nguyễn Huy chưa nói hết thì một tiếng xé gió vang lên. Lập tức, một hồi đau đớn từ ngực truyền tới . Hắn gương mặt cứng ngắc, dùng ánh mắt khó có thể tin được nhìn xuống ngực mình
Chỉ thấy ở ngực hắn xuất hiện một lỗ nhỏ, máu tươi không ngừng chảy ra thấm nhuộm cả chiếc áo.
Nguyễn Huy chỉ thấy ý thức trở nên mơ hồ, trong tay điện thoại cũng theo đó rơi xuống.
“ Mẹ nó! chẳng lẽ ta phải chết ở đây sao? Fuck! Ta còn là trai tân ah”
Mang theo tâm tình không cam lòng, Nguyễn Huy liền chìm vào hắc ám, thân thể hắn như diều đứt dây từ trên không rơi xuống
Ba tên hắc y nhân chạy phía sau, thấy Nguyễn Huy trúng đạn. Tên Đại Ca liền vui vẻ
“ May mà số bốn tinh ý. Nếu không thật để cho thằng này chạy thoát”
“ Đại ca! phía dưới là ngoài đường rồi. Chúng ta làm sao bây giờ” một tên khác nói nhỏ.
Hắn thấy Nguyễn Huy vị trí rơi xuống chính là ngoài phố, bọn họ muốn truy cùng diệt tận giết Nguyễn Huy, chắc chắn phải lộ diện. Mà đây là điều bọn họ không thể ah
“ Mẹ kiếp!! thôi bỏ đi, chúng ta tìm mục tiêu khác vậy. Thằng này ăn ngay phát trúng tim, dù hắn có là Nguyên Sư thì họa có thần tiên cứu được hắn” Tên đại ca chửi thề một tiếng, sau đó mang theo đàn em mình rời đi
“ Onichan!! Mau nhìn... Sao lại có nhiều người vậy?” Miki lôi kéo Lục Đạo nhìn về phía trước, hỏi nhỏ
Nghe thế, Lục Đạo không khỏi nhìn sang. Hắn thấy được một đám đông đang vây quanh không ngừng chỉ trỏ, nhìn bộ dạng có vẻ như có chuyện gì đó
“ Chúng ta qua xem thử ah” Vừa nói, Lục Đạo liền lôi kéo Miki chạy tới. Khi thấy cảnh bên trong, hắn sắc mặt liền thay đổi
“ Onichan!! Có chuyện gì vậy?”
Miki bởi vì thân thể nhỏ bé, thế nên cũng không thấy được cảnh tượng bên trong, thấy Lục Đạo im lặng, nàng liền hiếu kì nói rằng
“ Không có gì!! Chỉ là có người bị thương nặng mà thôi. Em đứng đây đợi, để anh cứu người”
Vừa nói, Lục Đạo liền dùng Rinegan thay đổi vị trí của mình với một tên gần nạn nhân nhất. Hiện tại tình thế cấp bách, hắn cũng không có kiên nhẫn hô hào mọi người tránh ra
Khi thấy nạn nhân , Lục Đạo không khỏi kinh dị một phen. Hắn không phải vì thảm trạng máu me be bét của đối phương mà giật mình. Hắn giật mình, là bởi vì một con số 00: 05:40 màu đỏ tươi hiện lên trên đầu của nạn nhân
“ Cái này… đây là cái gì vậy? Hệ Thống, cho ta giải thích” Lục Đạo ngờ vực thầm nghĩ, sau đó trong đầu liền hướng về hệ thống hô hào.
Hắn thấy người xung quanh cũng không có vẻ gì khác thường, điều này chứng tỏ con số đó chỉ có mình hắn mới thấy được. Mà hắn cũng đã đóng lại Rinegan, như vậy có thể nói, Con số này cùng Huyễn Mộng Hệ Thống có quan hệ
“ Đây là Con Số Vận Mệnh, biểu thị tuổi thọ của một người. Bởi vì ngài hấp thu Vận Mệnh Mảnh Vỡ, vì thế có thể nhìn thấy được nó. Bất quá, bởi vì Vận Mệnh Lực của ngài quá yếu đuối, thế nên cũng chỉ thấy được thời gian còn lại của một người sắp chết mà thôi”
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Lục Đạo, hệ thống liền cho hắn ra một câu trả lời chính xác. Con Số Vận Mệnh: biểu thị tuổi thọ của một người
“ Nếu nói vậy… nạn nhân trong năm phút nữa sẽ chết” Lục Đạo cũng không kinh ngạc. Theo hắn lý giải thì Vận Mệnh là quá khứ, hiện tại, tương lai của một con người. Có thể biểu thị ra tuổi thọ của một người, cũng là điều hết sức bình thường
“ Có thể nói như vậy?” Hệ thống máy móc trả lời
Nghe thế, Lục Đạo liền vẻ mặt ngưng trọng nhìn nạn nhân. Đối phương còn năm phút nữa sẽ chút hơi thở cuối cùng, hắn không nhanh tay thì thằng này quy tiên là cái chắc
“ Vết thương do súng bắn tỉa gây ra ư!? Không ngay lập tức chết, thằng này xem ra phúc lớn mạng lớn ah”
Vừa nói , hắn liền đi ra khỏi đoàn người, đi tới chỗ nạn nhân
“ Cậu trai trẻ này… định làm gì vậy ta?”
“ Chẳng lẽ hắn định cứu người sao?”
“ Không thể nào… nhìn nạn nhân thế này 99% là đã chết. Còn cứu cái gì?”
….
Lục Đạo xuất hiện để mọi người một phen ồn ào, bất quá cũng không ai ngăn cản Lục Đạo. Bọn họ nhận định nạn nhân đã chết, Lục Đạo đi tới cũng chỉ là tò mò mà thôi.
Đối với ánh mắt quái dị của người xung quanh, Lục Đạo biểu thị không thấy. Hắn lôi ra từ trong không gian nhẫn một chiếc kim châm, nhìn nạn nhân, Lục Đạo hít một hơi thật sau thì thào
“ Nói gì thì nói ngươi cũng sắp chết rồi. Không bằng đánh cược vận mệnh cho ta, nếu thử nghiệm thành công thì ngươi sống . Ngược lại, kiểu gì cũng chết mà thôi”
Vừa nói, Lục Đạo liền một châm đâm lên ngực hắn, thúc dục Khí tiến vào cơ thể của đối phương. Theo dòng Khí tiến vào cơ thể của nạn nhân, vẻ mặt của Lục Đạo liền trở nên khẩn trương cực kì
Bảy năm không tu luyện, Lục Đạo buồn chán đọc rất nhiều sách, trong đó chủ yếu là y thuật . Chủ yếu là kiến thức về cơ thể nhân loại, những nghiên cứu về Cửu Môn,...
Trải qua bảy năm dùi mài kinh sử, y thuật của hắn đã đạt tới trình độ cao ngất ngưởng: Thượng Đẳng. Thượng Đẳng Y Thuật, tương đương với cấp bậc Thần Y , bách bệnh đều trị khỏi
Bất quá đó là lý thuyết, còn thực nghiệm thì Lục Đạo chưa làm bao giờ. Không phải bởi vì hắn không muốn, mà bởi hắn có một suy nghĩ cực kì lớn mật
Vô Cực Tinh Hệ có hai kiểu trị bệnh. Một là dùng khoa học kỹ thuật chữa bệnh. Và hai là dùng đan dược do Luyện Đan Sư luyện chế. Mà ý nghĩa của Lục Đạo, chính là sáng lập một kiểu chữa bệnh thứ ba, dùng Khí cứu người
Mà bởi đây là con đường mới , Lục Đạo cần một người thí nghiệm. Tốt nhất là người gần chết. Bởi lẽ dù thí nghiệm thất bại hay không, thì bệnh nhất cũng chết mà thôi. Rốt cuộc, cơ hội cũng đã tới với hắn
Khí của Lục Đạo tiến vào cơ thể của nạn nhân. Lập tức, trong cơ thể đối phương xuất hiện 9 đạo Khí màu nâu tiến về phía ngực. Khí thế bức người, phẳng phất như chín đạo quân hung hãn muốn tiêu diệt kẻ thù xâm lăng vậy
Thấy thế, Lục Đạo tâm niệm khẽ động. Ngự Nữ Tâm Kinh vẫn chuyển, lập tức Khí của hắn liền chuyển sang màu nâu, cùng màu với chín đạo Khí trong cơ thể nạn nhân
Mà chín đạo Khí kia, phẳng phất như thấy được người nhà của mình vậy. Bỗng chốc trở nên ôn hòa, sau đó tựa như được thống soái hạ lệnh lui quân, quay đầu rời đi.