Ba ngày nhanh chóng trôi qua, tại trong phòng của mình. Nana, Ayaka, Kyouko , Mai, Madoka, Miki và Ayaka đều vẻ mặt chờ đợi nhìn Lục Đạo
“ Hì hì! Em biết thế nào chị Ayaka cũng đồng ý đi theo chủ nhân mà” Gương mặt trẻ con của Miki hiện rõ nụ cười đểu. Hiển nhiên, nàng nói tới sự có mặt của Ayaka trong chúng nữ
Nàng vừa lên tiếng, ở đây chúng nữ ánh mắt đều mang theo thâm ý nhìn Ayaka
Dù Ayaka bình tĩnh cỡ nào thì đối diện với sáu đạo ánh mắt quái dị của chúng nữ, vẫn không khỏi đỏ mặt thẹn thùng. Ôm lấy Miki, dùng hai tay xoa bóp má nàng, biến má nàng thành vô vàn hình thù, nàng nghiến răng nghiến lợi
“ Miki… em lại muốn ăn đòn phải không? lại dám trêu chọc chị”
“ Ô…ô.. em… em không dám” Miki mếu máo, trước dâm uy của Ayaka, nàng không thể không đầu hàng.
Đợi cho Ayaka buông tha mình, nàng liền nhảy vào lòng Lục Đạo , hô hào
“ Onichan!! Ayaka chan bắt nạt em”
Hai mắt to tròn đẫm lệ, bộ dạng như một con cún con bị người khác bạt nạt giờ về tố cáo chủ nhân vậy, để Lục Đạo, mặc dù biết nàng giả bộ thế nhưng vẫn không khỏi một phen thương tiếc, dỗ dành
“ Ngoan… đừng khóc… để tối nay anh trừng trị Ayaka chan, trả thù cho em ờ” Vừa nói, còn dùng ánh mắt sắc mị mị nhìn Ayaka chan
Bị Lục Đạo ánh mắt nóng rực nhìn chăm chú, Ayaka còn không biết lời nói của đối phương hàm ý ra sao. Trong nháy mắt, sắc mặt của nàng liền trở nên đỏ ửng.
Ngày hôm qua, chính bởi Lục Đạo “ trừng trị” mà để nàng triệt để thuần phục. Mãnh liệt khoái cảm, đỉnh cao cực lạc mà chủ nhân mang tới để Ayaka hoàn toàn trầm mê, đến nỗi nàng trực tiếp bỏ qua trách nhiệm đi theo tiếng gọi của tình yêu ah
( p/s: Viết sắc nhiều tốn chất xám… ta méo viết nữa -_-)
Ở đây chúng nữ thấy hai người “ mắt đi mày lại”, liền hiểu. Cảm tình Ayaka cũng không thoát khỏi ma trảo của chủ nhân , bị chủ nhân cho lên thớt… à không lên giường làm thịt ah.
“ Mọi người ở đây chờ ta, ta trở lại thế giới của mình sắp xếp một phen rồi sẽ gọi mọi người ra. Yên tâm, một khi ta trở về thế giới này sẽ ở bất động, thế nên khi ta quay lại, cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi”
Lục Đạo buông ra Miki, trấn an chúng nữ một câu. Sau đó trong ánh mắt sững sờ của mọi người, Lục Đạo bị một chùm sáng bao trùm, rồi biến mất
Mà theo hắn biết mất, toàn bộ thế giới Mai Farovite mất đi màu sắc, chỉ còn lại một màu xám tro tàn. Tất cả mọi hoạt động đều dừng lại
]
Không gian Huyễn Mộng Hệ Thống. Lục Đạo vẻ mặt kinh dị nhìn xung quanh
Chỉ thấy hiện tại hắn không còn đứng trong không gian hắc ám ngày trước nữa mà đang ở trong một căn phòng nhỏ. Căn phòng cũng chẳng có gì ngoài bốn bức tường màu trắng, một cái ghế dài và một quang cầu trôi lơ lửng giữa không gian
“ Hệ thống thăng cấp thành công. Mở ra chức năng “ Sủng Vật””
“ Chủ nhân lấy được Vận Mệnh Mảnh Vỡ, bắt đầu quá trình dung hợp”
Hai tiếng máy móc vang lên, sau đó Lục Đạo chỉ cảm thấy trong đầu mình nhiều hơn một thứ gì đó. Định thần nhìn lại, thì kinh ngạc phát hiện đó là một viên bi màu xanh, nhìn kỹ vào thì Lục Đạo không khỏi kinh hô. Bởi vì bên trong viên bi đó, lại là cả một giải ngân hà đang chuyển động
“ Hệ thống… chuyện này là sao?”
“ Thứ trong đầu ngài là Thứ Nguyên Châu, chứa đựng một thế giới Thứ Nguyên. Ngài đã dung hợp với Vận Mệnh Mảnh Vỡ của Mai Farovite. Thế nên ngài đã trở thành chủ nhân của Thứ Nguyên Châu” Hệ thống máy móc trả lời
Nghe xong, Lục Đạo không khỏi nhớ tới lời giải thích về Vận Mệnh Mảnh Vỡ: Nắm giữ Vận Mệnh Mảnh Vỡ liền sở hữu thế giới đó. Xem ra đây chính là ý nghĩa của câu giải thích rồi
Theo tâm niệm khẽ động, hắn chỉ thấy trong đầu hình ảnh thay đổi. Trong nháy mắt liền thấy được dinh thự trong Mai Farovite, sau đó hắn thấy được chúng nữ đứng bất động trong phòng mình.
Tâm niệm lại động, Lục Đạo rời khỏi dinh thự, xuất hiện ở Việt Nam - quê hương trước đây của hắn. Theo ý nghĩ của mình, toàn bộ Hà Nội biến mất thay vào đó là Vịnh Hạ Long, mà tại Vịnh Hạ Long thì xuất hiện thủ đô Hà Nội.
Lại theo ý niệm của hắn, thành phố Hồ Chí Minh biến mất, thay vào đó là thành phố New York của Mỹ.
Lại theo ý niệm của hắn, tổng thống Mỹ Trump biến mất, thay vào đó là vị tổng thống đầu tiên của nước Mỹ: Wasington
Không ngừng suy nghĩ, thế giới Mai Farovite cũng không ngừng thay đổi. Càng ngày, Lục Đạo càng cảm thấy hưng phấn, kích động, vui sướng cùng khoái nhạc.
“ Chưởng khống một thế giới. Cmn thật phê ah”
Hiện tại, hắn so với chúa tể thế giới còn bá hơn . Hắn đã trở thành chân chính Sáng Thế Thần không gì không làm được. Cảm giác cả thế giới trong tay mặc ta chơi đùa để Lục Đạo sướng đến phát rồ, so với hít thuốc lắc còn phê hơn.
“ Nắm giữ vận mệnh liền nắm giữ thế giới đó. Xem ra ta phải có một kế hoạch chu đáo cho tương lai mới được” Lẩm bẩm một câu, Lục Đạo không khỏi nhớ tới lúc chiều, hắn với Lạc Long Vương, một già một trẻ bàn chuyện quốc gia đại sự
----- Nhớ lại đường phần cách tuyến----
Trong phòng VIP của khách sạn, Lục Đạo ngồi đối diện với Lạc Long Vương, trên bàn còn đặt hai ly trà nóng.
“ Ta quên mất không nói với cháu điều này. Ba ngày nữa ở Học Viện Hà Bắc sẽ tổ chức Học Viện Chiêu Sinh. Cháu muốn vào trong đó học, phải vượt qua được Học Viên Chiêu Sinh ờ” Lạc Long Vương mở đầu câu chuyện , nói rằng.
“ Ok! Cháu biết rồi. Mà Chú Vương!! Cháu đi tới Nguyên Việt Tinh liệu không sao chứ?” Lục Đạo lo lắng hỏi.
Hắn không lo lắng về chuyện học viện Chiêu Sinh. Thời gian ba ngày, hắn hoàn toàn có thể thăng mấy cấp. Lại bằng Rinegan, hắn không cho là một cuộc thi nhỏ có thể làm khó mình. Điều hắn lo lắng , chính là việc mình tới Nguyên Việt Tinh bị lộ ra ngoài
Bảy năm ở trong hoàng cung, hắn đều mang tiếng là “ người thường”, không thể tu luyện. Cũng vì vậy mà Nhạc Mất Quần mới chọn hắn làm “ bù nhìn” chứ không phải tìm cách diệt hắn. Thế nhưng giờ lại đi tới Nguyên Việt Tinh, một tinh cầu Nguyên Sư, chẳng khác nào bảo Lục Đạo biết tu luyện, bảy năm qua chỉ là lừa dối. Nhạc Mất Quần không phái người tiêu diệt hắn mới là lạ
“ Ha…ha, việc này cháu yên tâm. Toàn bộ thông tin của cháu ở Vô Cực Tinh đều được liệt vào hàng cấp S của Việt Quốc, thậm chí đến cả Hư Không Hình Cảnh cũng không biết cháu là ai. Hơn nữa, ta đã sử dụng “ Cõi Mộng” lên Nhạc Mất Quần, cải biến hình ảnh của cháu trong mắt hắn, dù cháu có đứng trước mặt , thằng đó cũng không nhận ra đâu” Lạc Long Vương cười trấn an. Nếu đã dám mang Lục Đạo tới Nguyên Việt Tinh, hiển nhiên ông đã chuẩn bị rất kỹ càng
“ Chiêu thức thay đổi tâm trí người khác của Rinegan : Cõi Mộng? Tại sao chú không dùng nó để thay đổi tính cách của Nhạc Mất Quần, để hắn từ hoạn quan biến thành tham quan, không thì để hắn tự sát cũng được”
“ Cháu cho rằng ta không nghĩ tới một chiêu này sao. Bất quá, thằng này tâm trí thiết hạ một tầng phong ấn, để Cõi Mộng mất đi tác dụng. Ta chỉ có thể ở ngoài, thay đổi hình ảnh của cháu trong mắt tên đó đã là quá tốt rồi” Lạc Long Vương buồn bực nói
“ Ra vậy” Lục Đạo gật gù. Hắn ban đầu định tu luyện tới đẳng cấp nhất định sẽ dùng “ Cõi Mộng” để thay đổi Nhạc Mất Quần đấy, xem ra không được rồi
“ Lục Đạo! cháu nghĩ thế nào về đế quốc bây giờ?” Bỗng nhiên, Lạc Long Vương nghiêm túc nhìn Lục Đạo, nói
“ Chú muốn nghe lời thật lòng hay lời nói dối?” Lục Đạo không trả lời mà hỏi ngược lại
“ Tất nhiên là lời thật rồi. Cháu cứ việc nói đi” Lạc Long Vương gật đầu. Bất quá, trong lòng cũng đã sớm biết Lục Đạo sẽ nói gì
“ Vậy cháu xin nói thẳng. Tể Tướng lộng quyền, Ngọc Hoàng hữu danh vô thực, tham quan khắp nơi, bên ngoài dị quốc không ngừng xâm lăng. Cháu chỉ có thể nói một chữ: Loạn. Cứ tình trạng này, chẳng đến mấy năm chúng ta liền thành dân vong quốc” Lục Đạo đẩy gọng kính, không chút nào nể tình, trực tiếp thẳng thắn.
Thậm chí, hắn không gọi chú Thiên mà trực tiếp xưng thẳng tên của ông ta, có nghĩa giờ phút này Lục Đạo lấy danh nghĩa của một người dân đế quốc để nói lên tình trạng của đế quốc
Lục Đạo nói rất tàn khốc, rất chói tai thế nhưng Lạc Long Vương chỉ có thể lựa chọn im lặng. Bởi lẽ, Đại Việt Đế Quốc hiện giờ là vậy.