Chương 3: Thung lũng đen.

Thấy Lâm Thiên do dự người áo đen kia liền nói một câu.

Sao ngươi sợ rồi à ! là Tu sĩ thì phải có lòng dũng cảm tu tiên vốn là ngịch thiên mà đi rồi.

Nếu ngươi sợ thì có thể trả lại ta tấm bản đồ này coi như chúng ta chưa từng có cuộc giao dịch nào.

Lâm Thiên nghe vậy liền Nói.

Đa tạ Tiền bối chỉ điểm !

Đây chắc có lẽ là cơ duyên của ta nên ta chắc chắn sẽ đi, nói xong Lâm Thiên cáo từ người mặc áo đen rồi đi.

Về đến nhà hắn lôi lại tấm bản đồ ra xem, trên bản đồ có ghi rõ địa điểm là Thung Lũng Đen bên sâu chỗ trong trên bản đồ còn đánh một dấu X to lớn chắc có lẽ chỗ mà có liên chi hoa.

Hắn đi vào trong nhà mình lục tìm một lúc những đồ lúc trước hắn dùng để đi mạo hiểm, một cái balo lớn bên trong đó chứa đựng những dụng cụ cần thiết để đi như đèn pin, kiếm, giáp, đồ ăn .

Sau khi chuẩn bị xong hắn đã xác định ngày mai sẽ bắt đầu lên đường đi đến thung lũng đen, lúc này hắn lại lôi viên đá hắc thạch ra xem.

Hắn rất tò mò về viên hắc thạch này theo như lời người áo đen nói thì làm bằng cách gì nó cũng không xi nhê gì kể cả có nung nó trong lò luyện 2 ngày hai đêm khi lấy ra nó vẫy vậy không có một chút tổn hại nào.

Lâm thiên lôi nó ra thử một chút hắn dùng toàn bộ sức lực của mình ném một phát mạnh vào tảng đá phía trước nhà.

Rầm ! một tiếng nổ lớn chỉ thấy tảng đá bị vỡ ra còn hắc thạch vẫn không xi nhê gì.

Nhìn thấy vậy Lâm Thiên cũng khá là ngạc nhiên, hắn nói thầm rằng nếu như trong lúc đánh nhau mà cầm nó choảng nhau không biết liệu địch nhân có đánh vỡ được nó không ?

Nói xong Lâm thiên đi đến nhặt lại Hắc Thạch cất cẩn thận vào trong balo, sau đó hắn đi vào trong nhà một lúc lâu hắn đi ra trên tay hắn còn đang cầm lấy một thanh kiếm bị gãy.

Thanh kiếm này chỉ còn mỗi chuôi kiếm, lưỡi kiếm bị gãy 2/3, hắn nhặt được thanh kiếm này trong lúc vô tình đi nhầm vào một cấm địa cổ xưa.

Lâm thiên nhìn qua chuôi kiếm này một lúc hắn thở dài nói.

Hazzz ! trong nhà mình nghèo không có đủ tiền để mua một thanh phàm Khí. Chỉ còn mỗi chuôi kiếm này cả gia tài của ta đầu tư hết vào viên hắc thạch với mua tin tức rồi không còn đủ để mua vũ khí cho mình nữa.

Hắn buồn rầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, mặt trời cũng đã sắp lặn xuống về ban đêm thì ở thời tận thế là nguy hiểm nhất lũ zombie chúng hoạt động nhiều hơn ban ngày.

Như buổi tối hôm qua bọn zombie có vẻ đã đánh hơi được mùi của người còn sống nên chúng mò đến đây, nhưng chưa kịp làm gì đã bị thanh niên độ kiếp kia dẫn thiên lôi hủy diệt hết dám zombie xung quanh đây.

Chắc do vì dư âm của lôi kiếp vẫn còn nên khiến lũ zombie sinh ra một tia sợ hãi, khiến chúng không dám lở vởn quanh đây nữa.

Cho nên đêm nay Lâm Thiên có thể an tâm ngủ một giấc thoải mái đến sáng, nhưng khi hắn chìm vào giấc ngủ thì những chuyện xảy ra với gia đình hắn lại hiện ra.

Không ! Không. Lâm thiên bật dậy trên gương mặt còn toát ra vẻ sợ hãi, những giọt mồ hôi cũng toát lên.

Khi hắn tỉnh dậy, cảnh vật xung quanh thay đổi không còn là ở căn cứ lúc trước, mà là ở nhà hắn ngôi nhà trước thời mạt thế mà gia đình hắn vẫn còn sống.

Lúc này ngoài trời cũng đã sáng dần, Lâm Thiên nhìn ra bên ngoài nói.

Có vẻ như ta đã ngủ được 8 tiếng đồng hồ rồi ! Nói xong hắn đi xuống giường chuẩn bị cho cuộc hành trình sắp tới ở Thung lũng đen.

Hắn chuẩn bị kỹ càng đồ vật, thậm chí còn lôi ra lôi ra lôi vào xem có thiếu thứ gì không, khi hắn nhìn vào đồng hồ treo trên tường kim ngắn đã chỉ đến 6 giờ kim dài chỉ đến số 12.

Lâm Thiên khoác balo lên người thanh chuôi kiếm Lâm thiên để đằng sau lưng, hắn quay lưng nhìn lại ngôi nhà của mình, bởi vì trong lòng hắn có chút không nỡ nhưng hắn không còn sự lựa chọn nào khác nữa.

Hắn biết chắc rằng chuyến đi này chưa chắc hắn có thể sống trở về, nhưng nghĩ lại lời nói của người áo đen hắn lại áp chế xuống tâm tính của mình.

Nếu tu tiên là nghịch thiên mà nghịch thiên đi ngược lại chống đối lại trời, vốn dĩ nó đã nguy hiểm vạn lần, nếu không tranh giành cơ duyên thì làm sao có thể tu tiên.

Nghĩ xong hắn quay đầu đi thẳng về hướng thung lũng đen, từ chỗ hắn ở đến thưng lũng đen cần mất 1 buổi với tốc độ của luyện khí đỉnh phong thì đó là nhanh nhất rồi.

Lâm thiên bắt đầu vận sức vào hai chân mình. Rầm ! trên đất bị lõm một mảng lớn còn lâm thiên thì đã chạy được 30 mét rồi. Hắn đồn sức vào 2 chân để chạy trên đường đi hắn gặp rất nhiều zombie cấp 1, hắn chỉ biết níu lưỡi một cái nếu như cả đám này mà bâu vào hắn chắc chắn hắn sẽ chết.

Không quan tâm tới lũ zombie xung quanh Lâm Thiên bắt đầu tăng tốc nhanh hơn, đi được 500 mét về sau thì bỗng nhiên hắn phát hiện ra không khí xung quanh đang thay đổi lớn.

Mùi hôi thối của xác chết bắt đầu nồng lên, lúc này bỗng nhiên ở giữa đường có một con zombie cao ít nhất gần 3 mét phần bụng của nó còn lộ rõ ra một khúc ruột vẫn còn đang lung lay.

Nhìn thấy Lâm Thiên con zombie đó nói.

Ngươi.......Nhân......loại....Chết !

Sắc mặt của lâm Thiên trầm xuống có vẻ như con zombie này rất nguy hiểm, hắn muốn xác định lại lần nữa liền hỏi lại để chắc chắn bản thân không nghe nhầm.

Ngươi nói cái gì ! Lâm thiên hỏi.

Nhân.....loại.....Chết ! còn zombie này ấp a ấp úng nói mãi mới được một chữ.

Lúc này Lâm Thiên xác nhận rằng bản thân hoàn toàn không nghe lầm, nhưng trên gương mặt hoàn toàn nổi lên sát khí, hắn muốn giết con zombie này.

Vì đa phần zombie cấp 2 đều đã có thể nói chuyện một như một con người, nhưng trí tuệ của chúng không cao như zombie cấp 3.

Lũ zombie cấp 2 tương đương với trúc cơ kỳ, nhưng con zombie này chỉ nói được lắp bắp chắc là nó vừa mới tấn cấp không lâu nên cơ hội để Lâm Thiên chiến thắng nó

Lâm Thiên rút ra đoản kiếm rồi dùng hết sức lao vào nó trong miệng nói thầm khẩu quyết và chiêu thức có vẻ như cậu ta định một chiêu lấy mạng nó.

Lưu thủy kiếm quyết chiêu thứ nhất Lưu Thủy. Nói xong trên thanh chuôi kiếm có xuất hiện một luồng nước nó bao phủ hết lưỡi kiếm tạo thành một lưỡi kiếm trong suốt.

Con zombie cảm nhận được nguy hiểm đến gần nhưng giờ phản ứng không kịp nó chỉ vừa mới tấn cấp lên cấp 2 vẫn chưa ổn định hoàn toàn nhưng lực đạo của nó chũng đủ để mạnh hơn luyện khí đỉnh phong.

Nó cầm lấy một con zombie cấp 1 bên cạnh ném về phía Lâm Thiên, Lâm thiên thấy vậy muốn né tránh nhưng vẫn không kịp lưỡi kiếm xé rách con zombie ra làm 2 nửa.

Nhưng chính vậy đac che mất tầm nhìn của hắn, khi hắn vừa lấy lại tầm nhìn thì con zombie đã chạy ra đằng sau Lâm thiên, nó vung ra một cái vả khiến Lâm Thiên bay ra 2 mét.

Cơ thể của Lâm Thiên bị chấn động Lục phủ ngũ tạng bị thương nhẹ, hắn bắt đầu ho ra những trận máu nhẹ thầm nói.

Hụ ! Hụ !Hụ ! Thật không ngờ đây là sức mạnh thật sự của zombie cấp 2 là khoảng cách về sức mạnh giữa luyện khí và trúc cơ sao.

Nói xong trong chòm mắt của Lâm thiên chỉ tràn đầy sát khí hắn không muốn con đường Tu tiên của mình dừng lại ở đây, hắn muốn ra chiến trường chiến khắp 4 phương, hắn muốn tên tuổi của mình lưu danh vạn cổ.

Hộc ! Hộc ! Lâm Thiên cố gắng đứng dậy hắn vẫn chưa có ý định đối đầu với một con zombie cấp 2 chỉ xét về khoảng cách sức mạnh cũng đã là một trời một vực rồi.

Hắn phải chạy ! trong đầu Lâm Thiên lóe lên ý nghĩ này.

Nhưng khi hắn vừa định chạy, thì câu nói của người mặc áo khoác đen lại vang lên trong đầu hắn, hắn nghiến răng xiết chặt nắm đấm nói.

Con đường tu hành của ta chỉ vừa mới ở giai đoạn đầu ta không thể để một con zombie cấp 2 ngáng đường ta được. Nếu như bây giờ ta từ bỏ tương lai ngươi ắt hẳn sẽ trở thành tâm ma của ta.

Nói xong lâm thiên cầm chuôi kiếm lên, hắn đã hạ quyết tâm lần này nhất định phải tử chiến.

Lâm thiên vận sức ở chân bật nhanh lao vào zombie trên miệng còn hét to hai chữ : Lưu Thủy.

Cảm nhận được sát khí mãnh liệt của Lâm Thiên đối với mình zombie dường như nó cảm nhận được sự uy hiếp của Lâm Thiên. Nó kêu lên một tiếng lao vào đánh nhau với lâm thiên.

Chiêu thức Lưu thủy Lâm thiên đã luyện nó tới mức lô hỏa thuần thanh, từng đợt kiếm va vào cơ thể của zombie nhưng chỉ làm cho nó bị dứt mất một cánh tay, thấy vậy zombie lên vung ra một tay lần này sức lực của nó mạnh hơn trước rất nhiều.

Nó đánh văng lâm thiên bay ra một khoảng cách xa, không như lần trước con zombie lần này có vẻ như sức lực của nó đã mạnh hơn có lẽ mấy lần trước là nó cố tình chơi đùa với Lâm Thiên.

Thôi xong rồi, có lẽ phải sử dụng vũ khí bí mật thôi ! Nói xong trong tay Lâm Thiên xuất hiện một viên hắc thạch.

Lâm Thiên bắt đầu dùng toàn bộ sức Lực cuối cùng của mình vào cánh tay, cơ thể của hắn đã bị thương rất nặng sau hai phát vả của zombie có thực lực Trúc cơ kỳ.

Nếu ngươi mà đỡ được đòn này thì coi như ta thua lúc đó ngươi tùy ý giết ta hay ăn ta như nào cũng được. Nói xong Lâm thiên nhằm vào đầu zombie ném Hắc Thạch chỉ thấy viên Hắc Thạch bay nhanh tới mức độ không nhìn thấy bóng.

Mặc dù zombie phản ứng được hắc thạch nhưng vẫn không kịp né nên bị một phát xuyên thủng đầu chết tươi.

Lâm thiên thấy vậy thì không khỏi cảm thán đúng là quân át chủ bài không có thứ gì có thể làm vỡ được nó nói xong Lâm Thiên chạy đến moi lấy tinh hạch của Zombie cấp 2 với hắc thạch.

Vừa cầm hắc thạch tới tay Lâm Thiên liền ho ra một ngụm máu. Trận chiến vừa rồi đã cướp đi toàn bộ sức lực mà cậu ta có bấy giờ.

Hụ ! Hụ ! Hụ ! Giọt máu chảy xuống hắc thạch hắc thạch liền sáng lên bắt đầu có đấu hiệu rạn nứt.