"Trên đời này có tà ác như vậy tông môn sao? "
"Chẳng lẽ thế giới này thật sự có thần sao? Thần đều tà ác như vậy?'
Minh Nguyệt vẻ mặt ghét bỏ rất là xem thường nói .
"Hừ một đám phế vật ỷ có chút tu vi tùy ý ban phát một ít lực lượng cho một đám ngu muội . Mạo danh tà thần nhằm thu thập tín ngưỡng chi lực để tăng cao tu vi mà thôi."
"So với Tà Thần đạo chân chính rác rưởi cũng không bằng ."
Vương Ngạo gật đầu, nếu là thần không ai sẽ làm như vậy tà ác tín ngưỡng.
"Theo nàng nói tín ngưỡng chi lực chắc hẳn rất đặc biệt. Chẳng lẽ là đồ tốt."
Minh Nguyệt gật đầu lại lắc đầu, làm hắn chả biết thế nào.
" Thứ này cũng không phải là cái gì tốt, nó là con dao hai lưỡi, biết sử dụng thì tốt , nhưng không biết sử dụng lại dễ lâm vào ngã rẽ không thể quay đầu. "
Vương ngạo hứng thú tăng mạnh." Ồ như thế nào thuyết pháp."
Minh Nguyệt vuốt vuốt mờ ảo loạn tóc nhẹ nhàng nói.
"Tín ngưỡng chi lực là , sự tôn kính, ngưỡng mộ, cảm phục.... Về một thứ gì đó tạo thành."
"Đơn giản mà nói."
"Bây giờ ngươi là chủ thể giới này, mọi người sẻ tôn sùng ngươi , Kính sợ ngươi. Chỉ cần ngươi lập lên tượng của mình, thì sự sùng kính đó sẽ chuyển thành tín ngưỡng chi lực đi vào bức tượng kia . Chỉ cần hấp thu liền sẽ tăng tu vi lên, nếu tín ngưỡng chi lực đủ nhiều sẽ làm cho người đó tu vi tăng rất nhanh. Từ đó làm người mê mụi không thoát ra được ."
"Nhưng nó cũng có tệ hại rất lớn.
Người dùng tín ngưỡng tăng cao tu vi, căn cơ cũng không vững chắc bởi vì không phải bản thân làm nên. Phải phân ra tu vi của mình để trợ giúp tín đồ khi bọn hắn triệu hoán.
Trong lúc đánh nhau mà mất nguồn cung cấp tín ngưỡng chi lực thì chỉ có, mặc người chém giết. Tu vi càng cao thì cần tín ngưỡng chi lực càng nhiều.
Tín ngưỡng chi lực, của tu sĩ cấp thấp không đáp ứng được nhu cầu. Mà Người tu luyện lên càng cao, nhận thức của họ sẽ càng rộng , bọn họ chỉ tin vào bản thân, sẽ không tin vào thần linh hay gì đó. "
"Lúc đó sẽ rơi vào trạng không đủ tín ngưỡng chi lực để đột phá ."
Căn cơ lại càng bất ổn càng lên cao sẻ càng khó đột phá.. Đến một cảnh giới nhất định bọn họ sẽ dừng lại vĩnh viễn, hoặc không giám đột phá tu vi."
Vương Ngạo chậc chậc miệng .
"Quả nhiên thế gian không có chuyện dễ ăn như vậy. Vẫn nên đi từng bước thì tốt hơn."
Minh Nguyệt lại nói tiếp.
"Tuy nhiên tín ngưỡng vhi lực đối với ngươi là đồ tốt."
Vương Ngạo gật đầu ánh mắt nóng bỏng nhìn về Tà Thần pho tượng.
" Đúng vậy, nếu ta có thể cướp đoạt tín ngưỡng chi lực từ nó , dùng Thiên Địa Hồng Lô chuyển thành khí huyết lực tu vi của ta sẽ tăng nhanh."
Như cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Vương Ngạo , Lang Sát mở ra cặp mắt.
Cả hai ánh mắt đồng loạt va vào nhau.
Vô hình áp lực, làm hư không như một cái lồng giam vô cùng kìm chế. Trong Lang Sát Vương Ngạo thấy được vô biên oán niệm, vô số oan hồn gào thét, nhưng không thể phá vỡ lồng giam. Thứ mà Lang Sát thấy được lại là một cây đao, trầm trọng lại mang theo sắc bén, cuồng ngạo bá đạo, trảm phá vạn Vật đao.
Trong nháy mắt cả hai đã giao thủ mấy ngàn chiêu, mặc dù Vương Ngạo chỉ có một thanh đao . Nhưng dù Lang Sát có thiên quân vạn mã , cũng không thể ngăn cản nó , lần lượt bị chém giết sạch.
Một lúc sau Lang Sát không chịu nổi cỗ này áp lực, dời mắt đi nơi khác. Trên trán lấm tấm mồ hôi mịn. Trong lòng hắn nghi hoặc
"Tiểu tử này có chút cổ quái".
Rõ ràng chỉ đứng yên như vậy, lại mang cho ta áp lực cực lớn.
Lang Sát cũng không nghĩ nhiều. Theo hắn một tên trúc cơ sâu kiến, với một ả kết đan mà thôi, tiện tay có thể
diệt sát . Hắn là đệ tử của bát cấp thế lực, mặc dù chỉ là ngoại môn thấp kém. Nhưng nội tình trong đó cũng không phải mấy tông môn cấp thấp có thể xánh ngang. hơn nữa ở nơi khỉ ho cò gáy thế này, lấy đâu ra cao thủ chứ. Với lại hắn còn đồ đạc , cũng chẳng ngại va chạm.
Nghĩ đến đây, Lang Sát, nở nụ cười dữ tợn .
"Ha ha ha, hai con tôm nhỏ chờ bản toạ độ kiếp xong, sẽ làm thịt các ngươi."
Nói xong hắn toàn lực phóng xuất khí thế kết đan nhất trọng của mình .
Nhất thời bầu trời âm u lại càng thêm u tối . Gió, cuồng bạo, sới lên bụi đất , mây đen từ bốn phương tám hướng, hội tụ về đây, tầng tầng mây đen chồng chất khiến cả Hắc Lang Sơn lâm vào một mảnh hắc ám thâm uyên. Đưa tay chỉ thấy lờ mờ vài ngón. Từng đạo thô to thiểm điện cắt ngang chân trời. Khí thế hủy diệt mà cường đại làm người run sợ.
Thấy vậy Vương Ngạo ném ánh mắt hỏi thăm về phía Ngọc Mai .
Biết Vương Ngạo cô lậu vả văn, Ngọc Mai cũng không treo hắn khẩu vị, nàng nhẹ giọng nói.
"Tu sĩ khi đến kết đan kỳ, đã bắt đầu đạp vào tu tiên chi lộ. Kết đan phía sau, mỗi khi đột phá một đại cảnh giới, thiên đạo điều giáng xuống 9 đạo lôi kiếp để khảo nghiệm. Nếu thông qua sẽ nhận được 1 phần thiên địa linh khí coi như khích lệ . Nếu thất bại nhẹ là tàn phế, nặng thì hoá thành kiếp tro."
"Hơn nữa lôi kiếp chỉ dành cho người độ kiếp. Kẻ nào ở gần vùng lôi kiếp đều phải bị liên lụy, tùy theo tu vi của ngươi mà thiên đạo sẽ điều chỉnh lôi kiếp."
"Nếu có kẻ dám xen vào quá trình độ kiếp đều sẽ bị thiên đạo giáng xuống thiên phạt. "
Minh Nguyệt bổ xung thêm.
Vương Ngạo gật gật đầu.
"Ừm cảm ơn nàng."
Ngọc Mai nhìn lên bầu trời lo lắng nói.
"Vương Ngạo, chúng ta đi thôi tên này tu tà đạo lạm sát vô cớ, nên lôi kiếp rất khủng bố, không nên dính vào thì hơn ."
"Vương ngạo bình thản như không, trên miệng còn nở một nụ cười hài lòng. "
Ngươi đi trước đi, bảo bối như này, thế nhưng rất ít gặp.
"Nhìn thấy nụ cười kia của Vương Ngạo , Ngọc Mai vô cùng sốt ruột nàng nắm tay hắn "
"Đi mau, nếu không thì không kịp nữa."
Thấy nàng xoắn xuýt như vậy Vương Ngạo mỉm cười .
"Ngươi lo lắng cho ta".
Ngọc Mai có chút sấu hổ hừ hừ nói.
"Hừ, lo ngươi cái đại đầu quỷ ngươi chết rồi, ta cũng không muốn bồi ngươi".
"Yên tâm đi ta cũng không ngốc đến mức tự tìm đường chết, ngươi ra ngài trước đi."
Ngọc Mai nhìn chằm chằm Vương Ngạo đây. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn Vương Ngạo ở khoảng cách gần như vậy.
Lúc này Vương Ngạo toàn thân mặc một bộ bạch bào thêu hình kim long cao quý, mày kiếm dựng thẳng , ánh mắt sáng như sao trời. Sóng mũi thẳng tắp, khuôn mặt tuấn dật tản ra vô tận tự tin. Hắn chắp tay mà đứng, trên thân tản ra vô tận bá khí, coi thường thiên địa. Ánh mắt Ngọc Mai có chút phiêu hốt nhẹ gật đầu .
Mặc dù không biết hắn muốn làm gì nhưng nhìn thấy hắn bình tĩnh như vậy nàng cũng an tâm.
"Vậy ngươi cẩn thận " nói xong nàng đạp không bay đi.