Chương 26: Quỷ dị

Lúc này Vương Ngạo đang ngồi trên một cây cổ thụ đối diện Hắc Lang Bang . Trên miệng còn ngậm cộng cỏ nhấm nuốt vị đắng , con mắt híp lại quan sát một vòng hắc lang Sơn.

Diện tích nơi này nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ , chỉ tầm hai sân đá bóng cộng lại.

bầu trời âm u dị thường, oán khí tụ thành ô vân che khuất đại địa . Ẩn ẩn còn nghe thấy Tiếng kêu gào từ trong đó phát ra .

Gió, lạnh lẽo, thổi qua mặt đất hoang vu, phát ra trận trận ô ô thanh âm , không khí bên trong mang theo một cỗ như có như không máu tươi làm người cay mũi.

Mặt đất hoang vu khô cằn với những mẫu đá nhỏ lởm chởm.

Phía xa là một cái cổng trại cao chừng 20 mét được dựng từ gỗ. Trung tâm treo một cái bảng ghi hai chữ

Hắc Lang.

Cách đó không xa là một cái cột cờ in hình một con sói đen thần sắc dữ tợn đang ngửa đầu gào thét.

chính giữa lối đi treo một cái chuông báo hiệu màu vàng. Vài tên lâu la cầm giáo mác đi qua đi lại , ánh mắt cảnh giác đề phòng quan sát xung quanh.

Sau bức tường thành bằng gỗ kia là 4 cái liều to , che phủ phần lớn diện tích của Hắc Lang Sơn đỉnh núi.

Căn thứ nhất vị trí cao nhất cũng là lớn nhất. Cũng là nơi nghỉ ngơi của Bang Chủ Hắc Lang Bang, Lang Sát

Đường kính của nó ước chừng 100 trượng. Bộ khung được xây từ gỗ Hoàng Hoa Lê quý hiếm , bên trên phủ một lớp vải màu trắng chống nước. Trên đó còn vẻ một con hắc lang dữ tợn ngửa đầu hú dài. Đây cũng chính là biểu tượng tượng trưng cho địa vị của Lang Sát * Sói Đầu Đàn*.

Căn liệu Ở trung tâm, có phần đơn sơ hơn một chút, nơi này là nghị sự đường cũng là nơi sử lý sự vụ hay là hợp trại....

Căn Ở bên phải, có phần thoáng đãng, phía trước còn trang trí một ít đầu của yêu thú , căn này chính là nơi ở của ngũ đại phó bang chủ.

Căn Bên trái là kho vũ khí , lương thực, công pháp ....

Cuối cùng là nơi dành cho đám lâu la.

Quan sát một lần địa thế nơi này, đạc biệt là đám oán vân kia. Vương Ngạo nhíu nhíu mày.

"Quái lạ, Cho dù thổ phỉ cướp của giết người cũng không thể có nặng như vậy oán khí. Nồng nặc như vậy oán khí phải chết cực nhiều người mới tạo thành, khả năng cao là có người dùng nhân mạng để luyện tà công". Xem ra càng ngày càng thú vị đây.

Đang trầm ngâm suy nghĩ thì bắt gặp Ngọc Mai từ xa đạp không mà đến . Lập tức hấp dẫn ánh nhìn của hắn.

Lúc này nhìn nàng làm gì còn bộ dáng tiên tử siêu phàm thoát tục lúc đầu .

Lam sắc cung trang lúc đầu đã bị máu tươi nhộm đỏ, khuôn mặt tuyệt mỹ được tô điểm bằng đoá đoá huyết hoa, Trắng như tuyết trường kiếm chảy xuống giọt giọt huyết thủy .

Ngọc Mai lúc này giống như sát lục nữ thần vừa đi ra từ luyện ngục . Nhưng lại không có chút nào cảm giác tà ác , ngược lại càng thêm tôn lên nét đẹp quyến rũ đầy ma mị của nàng.

Vương ngạo nhịn không được tán thưởng " Rất đẹp".

Ngọc Mai phớt lờ sự tán thưởng của hắn nội tâm nàng đang rối rắm khôn cùng.

Lúc đầu nàng cật lực phản kháng giết chóc , nhưng sau khi giết vài người nàng lại yêu thích cảm giác này. Thâm tâm vô cùng sợ hãi, nhưng lại không thể khắc chế giết người khoái cảm . Cảm giác này như là kịch độc, không ngừng thôi miên nội tâm nàng hướng nàng vào sát lục chi lộ .

Ngọc Mai hoảng sợ vô cùng điên cuồng áp chế sát niệm hừ lạnh nói.

"Hừ ta thế này không phải là ngươi ban tặng sao? ác ma."

Vương ngạo cười cười chỉ tay về phía Hắc Lang Sơn ánh mắt sâu kín. Ngươi nhìn thấy gì.

Đang kiệt lực khống chế ác niệm Ngọc Mai cũng không để ý xung quanh, bây giờ Vương Ngạo đề điểm nàng mới đưa mắt nhìn sang, thấy cảnh tượng này nàng cau lại mày liễu.

"Một mảnh tử khí giày đặc vô số oán niệm gào thét , còn có một cỗ quen thuộc bị đạo."

Vương ngạo nhìn nàng hứng thú hỏi.

"Ồ ngươi biết thứ gì gây ra sao?."

Ngọc Mai cũng vó chút không xác định nói.

"Không biết chỉ là ta đã gặp khí tức tương tự như này ở đâu rồi, nhưng không thể nhớ rõ."

Vương ngạo cũng không thất vọng

"Không nhớ cũng không sao vào trong không phải biết rồi sao?."

.......

Vương Ngạo và Ngọc Mai cứ như vậy nghênh ngang đặt chân vào Hắc Lang Bang. Không phải bọn hắn khinh thường mà là thực lực cho phép.

Khi hai người vừa bước chân vào lúc, tại hang động sâu trong trại chủ phong . Nơi này có thể nói là luyện ngục nhân gian . Cả hang động đỏ lòm như bị máu tươi xối qua, chính giữa là một cái ao máu chất đầy sền sệt huyết dịch .

Lang Sát đang ngồi trong đó trước mặt hắn lơ lửng một bức tượng. Không lớn lắm chỉ bằng đứa trẻ như vậy , toàn thân nó đen kịt , tạo hình cũng quái dị cực kỳ ba đầu sáu tay hiên ngang đứng thẳng . Mỗi gương mặt của bức tượng đều mang sắc thái riêng, nhưng điểm chung của chúng nó là, 3 khuôn mặt ác quỷ dữ tợn, răng nanh lòi ra cực kỳ tà ác . Sáu cánh tay cầm sáu loại quái dị vũ khí , câu hồn lưỡi hái , chuỗi hạt bằng xương sọ , đao, thương kiếm, kích.

Trên thân bức tượng tản ra lạnh lẽo âm trầm khí tức bên trong còn có vô tận oán niệm đang gào thét cực kỳ khủng bố.

Ở trung tâm ao máu, Lang Sát vận chuyển công pháp, vô số máu tươi cùng oán niệm, không ngừng tràn vào cơ thể của hắn.

Mà tu vi của hắn đã bước vào kết đan kỳ đang ngưng luyện kim đan.

Như cảm ứng được cái gì đôi mắt nhắm nghiền bấy lâu đột nhiên mở ra Bên trong đen kịt một màu vô số oán khí lượn quanh.

Hắn nỡ ra nụ cười khác máu khặc khặc không ngờ lại đến "2 con tôm nhỏ chờ bổn toạ vào kết đan cũng là lúc tử kỳ của các ngươi tới."

Nói xong hắn đóng lại đôi mắt.

..........

Hai người đột nhiên xuất hiện lập tức hấp dẫn sự chú ý của đám tiểu lâu la tuần tra . Bọn hắn khuôn mặt tràn đầy cảnh giác, lui về phía sau, Một tên hoảng hốt hô to.

"Không tốt địch tập, địch tập. Mau đi gõ chuông cảnh báo."

Vương Ngạo cũng không có ngăn cản, như vậy rất tốt một lần giết sạch tránh phải mắc công tìm kiếm.

Thanh âm tên lâu la vang lên cả đám lâm vào cảnh giác cao độ. Trên cổng trại một tên lập tức gõ chuông.

Keng keng keng keng......

Sau một hồi vang vọng thanh âm , toàn bộ Hắc Lang Bang như mãnh thú thức tỉnh.

Tất cả bang chúng ùa ra, nhiều không đếm xuể , lít nha lít nhít như kiến cỏ. Bọn hắn tay cầm đủ loại kỳ quái binh khí cấp tốc sắp xếp với nhau.

Tạo thành ba vòng vây đem Vương Ngạo cùng Ngọc Mai vây kín bên trong . Phía trong cùng là đội cầm khiên với giáo dài . Vòng thứ hai là vũ khí cận chiến. Vòng thứ 3 là cung tiễn thủ xuất hiện ở điểm yếu hại sẵn sàng công kích khi được lệnh.

Nhìn Hắc Lang Bang triển khai trận thế Vương Ngạo gật đầu bình phẩm.

" Không tệ ! chỉnh tề , kỷ luật phản ứng nhanh chóng, vũ trang đầy đủ. Hoà Bình Trấn thất thủ không oan".

"Các hạ quá khen, không biết hai vị quý khách đến nơi này có gì chỉ giáo."

Từ trong phòng nghị sự Lang Nhị bước ra chào hỏi, theo sau hắn là Lang Tam , Lang Tứ, Lang ngũ , Lang Lục, cùng Lang Thất vừa mới lên chức.

Cả bọn khuôn mặt ngưng trọng rất là cảnh giác trốn ở sau cùng. Đánh giá hai người Vương Ngạo.

Bọn hắn cáo già thành tinh làm sao không nhận ra 2 kẻ này bất phàm.

Tuổi tác không lớn nhưng một thân tu vi cao không lường được, khí tức so với bang chủ còn cao hơn . Cộng với việc lên đến nơi này mà không ai có thể phát hiện. Cả đám khẳng định hai người này cực kỳ nguy hiểm.

Vương Ngạo cũng không thèm để ý hắn chỉ chỉ vào đám lâu la mỉm cười nói.

"Đây là đạo đải khách của Hắc Lang Bang sao?."

Mặc dù nghe được ý trào phúng trong câu nói của Vương Ngạo nhưng bọn hắn cũng không dám manh động. Bình tĩnh đáp trả.

"Nếu là khách quý đương nhiên là chúng ta sẽ nhiệt tình khoản đãi. Nhưng hai vị tự ý xâm nhập mà không báo trước. Đây là đạo làm khách sao?. "