Chương 9: "Tụ Boom"

Nhà ở của hắn nằm trong khu ngoại vi ký túc xá, vì hạ phẩm tư chất như hắn có rất nhiều, nên dày phòng cũng cực kỳ dài, kèo dài vòng vo quanh chân vài ngọn núi mới sắp xếp đủ cho hơn 4k người ở, mỗi phòng mặc dù tiện nghi không đầy đủ nhưng cũng khá sạch sẽ, khô ráo, một phòng ở được 5 đến 6 người nhưng vì hắn "tư chất mét sáu" nên chả ai thèm ở chung với hắn cả vì ai cũng muốn ở cùng một người kha khá để còn học tập được chút gì đó, hắn chọn một phòng khá nhỏ vì chỉ có mình hắn ở, tại trước phòng hắn là một cây đa khá to, rủ bóng mát xuống phòng, nên trong lúc trời nắng nóng thì khu của hắn vẫn khá mát mẻ. trong phòng bày biện cũng khá đơn sơ, 2 chiếc giường, một chiếc bàn gỡ khá cũ kỹ cùng với 2 chiếc ghế có lưng tựa vào tường, phía bên trong là nhà vệ sinh cũng khá sạch. Nghe nói ở khu này linh khí cực kỳ thiếu thốn, mà đúng như vậy, tại đây Bão cảm thấy không khí hít thở không sảng khoái như ở quảng trường hôm qua, không còn cảm giác tường luồn khí mát mẻ chạy qua từng lỗ chân lông.Dọn dẹp các thứ đồ đạc, chỉnh sửa phòng ốc một chút theo sở thích của mình, Bão có cảm giác một lần nữa trở về thời sinh viên của mình, cũng một căn phòng nhỏ,cũng chiếc giường gỗ, cũng chiếc chiếu manh, cảnh thì thật giống nhưng hắn đâu phải là hắn nửa, dù sao tại thế giới này, suy cho cùng hắn cũng là người ngoài, là người từ nơi khác đến, chính bản thân còn phải là bản thân, là hắn nhưng không phải là hắn, hắn ở đây nhưng sự thật hắn không hề ở đây, lan man cùng suy nghĩ về quê nhà đã khiến chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết.

Trong lúc hắn tiến vào giấc ngủ thì nhưu có như không, 5 luồng ánh sáng,trong đó màu đỏ cùng vàng khá rõ ràng hắn các màu còn lại, từ gốc cây trước nhà tràn vào phòng hắn, lượn lờ quanh cơ thể Bão, như muốn kiểm tra chính cơ thể hắn, luồng khí này cứ như vậy lượn lờ như vậy suốt 3 tiếng đồng hồ sau đó cùng nhau tràn vào mi tâm của Bão sau đó biến mất, vô anh vô tung như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Bão mở mắt tỉnh dậy, lúc này đã là 6 giờ, hắn phải chuyển bị cho lớp học cơ bản của Đại học viện, vì nhà khá xa, Bão phải đi bộ suốt gần 30 phút đồng hồ mới đến đươc khu giảng đường, đây là hắn gọi như vậy vì hắn cảm thấy gọi là giảng đường nghe khá thân thuộc đối với hắn, như cuộc sống sinh viên khá gian khổ nhưng cũng rất vui, khu giảng đường rộng lắm, cũng phải vài hecta, chia ra rất nhiều khu, phù hợp với từng khóa học sinh, cùng tư chất học sinh và điều kiện tu luyện tốt hay ít hơn cho từng nhóm đối tượng.

Hắn theo thời khóa biểu bước vào lớp đã được sắp xếp trước,hôm nay học sinh cũng khá đông, từng tiếng cười đùa như đưa hắn trở về thời cấp 3 mới tới lớp vui vẻ, dù sao tại đây hắn chỉ mới 15 tuổi thôi,lớp học hôm nay chỉ khoảng 50 người, ngồi khá thoải mái, rộng rãi,

“Rengggggggg…”

Tiếng chuông báo hiệu giờ học tới, cả lớp im ắng hẳn lên, chỉ nghe tiếng cộp cộp từ xa vọng lại, đoán chừng là của phụ nữ, tiếng gót chân tới gần, gần dần, cuối cùng hạ lạc tại lớp cảu hắn, bước vào lớp là một cô gái trẻ tầm 25 tuổi, gương mặc bầu bĩnh, cực kỳ đáng yếu, ngây thơ vô cùng,

Gương mặt ngây thơ nhưng thân hình không hề ngây thơ à nha, cô mặc một bồ đồ công sở, váy đen ngắn lên trên gối, mặc một chiến áo sơ mi trắng dài tay đã được xắn lên,chiến cổ áo tháo hờ 1 hạt nút, làm lộ ra chiếc cổ trắng ngần, điểm xuyến lên đó là một nốt ruồi màu hồng trên bầu ngực cực kỳ kích thích, chiếc cổ trắng ngần vươn lên trong chiếc cổ áo, đi trên đôi giày cao gót,làm cho bờ mông cong lên chữ S cực hoàn mỹ,sau khi tiến đến bàn giáo viên trước con mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của bọn con trai, và ánh mắt ghen tỵ của bọn con gái, cô bước lên bàn giáo viên, sau đó hướng mắt về cả lớp, ánh mắt cực kỳ bình tĩnh, dường như cô đã quan với các ánh mắt như vậy rồi, có lẽ cũng đúng thôi, cô cũng tự nhận định được nét quyến rủ cảu bản thân,

-“Chào các em, cô là cô giáo Huỳnh Thị Thu Thảo, các em cứ gọi cô là cô giáo Thảo đươc rồi!!”

-“CÔ GIÁO THẢO” Bão không nhịn được thốt lên, mặc dù khá nhỏ nhưng bọn bên cạnh vẫn là nghe được,

-“Ủa,mày quen cô giáo hả mày???” Một thằng bên cạnh nhìn Bão với ánh mắt hình viên đạn, dường như chỉ đợi Bão ừ một tiếng nó sẽ bay vào nuốt sống hắn vậy,

-“À, À không không, chỉ là người quen bên trong một câu chuyện thôi, ahihu”

Trong đầu Bão hiện lên hình ảnh một câu chuyện mà hầu nhưu thằng con trai nào ở Việt Nam đều biết, một số hình ảnh không trong sáng nhất htowif hiện ra trong đầu Bão, ai bảo hắn củng là đàn ông làm chi, làm sao có thể tránh khỏi những cảm dỗ này chứ.

Cố gắng gạt bỏ những tạp niệm trong đầu, hắn tiếp tục lắng nghe cô nói.

-“Hôm nay chúng ta sẽ học bài học cơ bản về linh khí, và tập tụ linh chuyển hóa linh lực”

-“Linh khí là một loại phi vật chất lưu chuyển trong không thời gian, rất khó nắm bắt, sức mạnh của linh khí rất cường đại nếu đươc sử dụng đúng cách, có thể dùng để tấn công, phòng thủ, gia cố căn cơ cơ thể, khuếch đại giọng nói, tăng cường thần niệm, điểu khiển máy móc…..Và để sử dụng được linh khí, chúng ta phải chuyển hóa nó thành linh lực của bản thân”

“Vậy làm sao để chuyển hóa linh khí??? em nào biết”

Đợi tầm 3 phút, không có ai giơ tay, cô Thảo cũng không trách mắng, cô chỉ mỉm cười phất tay, 50 cuốn sách “tụ linh cơ bản” suất hiện trước mặt mọi người trong sự ngỡ ngàng của 50 cặp mắt, “ cái này ảo thuật thật siêu a”

-“Các em lật trang 4 “

Đập vào mắt Bão là loại chữ cái hoàn toàn lạ hoắc,như giun bò thế này nhưng không biết như thế nào từ trước tới sau hắn đều hiểu được hết, đây có lẽ là ký ức của tên Bảo Kỳ à nha.

“Muốn tụ linh, trước hết phải tĩnh tâm, loại bỏ tạp niệm, tâm trung tinh thần tại dưới cằm, cảm nhận luồng khí mát mẻ nhưng cũng hơi ấm nóng lưu chuyển trong không gian, sau đó cố gắng vận chuyển luồng khí đóa luồng từ dưới cằm ra trước miệng, tiếp tục hướng dẫn luồng khí này tập trung tại nhân trung(giữ môi trên và mũi), từ đó lan chuyển khắp cơ thể, cuối cùng tập trung tại đan điền”

-“Đệch, lằng nhằng vl, hít mẹ bằng mũi có phải ngon không, lắm chuyện”

Thầm mắng một câu, sau đó Bão cũng bắt chước mấy người trong phim kiếm hiệp, ngồi xếp bằng lịa trên băng ghế, sau đó thực hiện chu thiên vận chuyển theo bản thân,

Hít vào đường mũi, sau đó cho tụ khí xuống đan điền,Một lần, hai lần, ba lần,…. Bão làm gần 30 lần vẫn chưa cảm thấy gì “luồng khí mát lại còn nóng ấm” này, hay là bản thân chưa gồng đủ công lực nhỉ,

Nghỉ đến đây hắn không để tau lên đùi nữa mà chuyển thành tư thế Siêu xayda, hít một ngụm khí siêu lớn, sau đó chuyển xuống đang điền,hai tay gồng mạnh, mặt trân lên, hắn đang thầm nghĩ ahwns sẽ đạt tới siêu xayda cấp mấy đây, mọi người xung quanh cũng đang tập tụ linh nên không ai thèm để ý hắn,hăn thiết nghĩ, để thành công chắc phải đọc thần chú như trong truyện.

“A lê hấp, sô cô la hột gà sukuchi bánh mì ốp la…..”

_”Bủm”

Một tiếng BỦM rõ to làm mọi người đang trong trạng thái hoàn toàn tập trung hồi tĩnh lại, tiếng Bủm nổ ra rắt nhỏ nhưng trong tình trạng lớp học siêu im ắng thế này chẳng khác nào quả boom hạt nhân.

Tất cả ánh mắt mọi người tập trung trên người hắn, một mùi thum thủm bốc lên lan tràn toàn lớp hợp, cô giáo thì bụm meiengj cười nứt nẻ, còn bọn bên cạnh thì mau chóng ly tán ra khỏi khu vực 16m50,

“ĐÙ, đây là chuyện gì, ta không tin, ta không tin……..”

Bão chỉ biết cười ra nước mắt, hắn hận mặt đất không nứt ra một cái lỗ để hắn chui vào, tụ linh thì không làm được, mà tụ boom thì thành công thế này, lịa còn trước 50 đứa bạn mới gặp, còn có cả cô giáo Thảo xinh đẹp, sĩ diện đàn ông hai kiếp người đã bị hắn chà đạp không còn gì, “con xin lỗi ba má, xin lloix cuộc đời”, dcm bố lại xui vcl rồi.

-“Thôi, hôm nay học tới đây thôi, các em về nhà thực hành mai chúng ta tiếp tục học, à hí hí,…”

Cô lên tiếng giải vây cho Bão, cũng không quên bịt tay lên miệng vì không nhìn đươc cười, Bão như mũi tên nháy mắt biến mắt trong lớp học, hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy về nhà đóng cửa để tự xám hối.