Chương 47: Ngày đầu trong bí cảnh

Một cảm giác chóng mặt truyền đến, cảm giác như say tàu xe giống như vậy, thời gian diễn ra cảm giác khó chịu này cũng không lâu lắm, cũng gần 5 phút thì Bão cùng với “tấm đệm” dưới mông rơi xuống một khi đất trống, một bên là một hồ nước rộng, một bên là vách núi cheo leo, hắn biết là đã vào trong bí cảnh rồi, lòng vẫn thầm chửi lão gia hỏa Hiệu phó,

“đúng là mấy tên lão già dính dáng tới Đại Học Viện không tên nào là nhã nhặn, lịch sự cả, có cơ hội phải trở về đòi lại chút lợi ích mới thỏa “

Đến lúc này cơn đau từ dưới mông mới kéo hắn lại từ mơ tưởng, trận trận tê buốt mang hình dáng bàn chân truyền đến làm hắn nhăn mặt, khóe mắt có chút thủy lệ, môi có vài cái co giật, nhẹ đưa tay xuông xoa mông, Bão mới cảm thấy có điều gì đó không đúng, hắn hình như đang ngồi lên một người khác à nha, giật mình đứng lên, tên kia cũng lật đật bò dậy, cũng không xa lạ gì tên kia, là cái tên bị hắn đánh trên phi thuyền, cái tên top 3 Đại hội tranh tài đây mà, nay bị hắn đè lên người một chữ cũng không thở ra nổi.

Tên trong top càng là uất ức, ngay lúc mọi người tung hô bước vào cổng dịch chuyển, thì dường như có một quả sao băng lao ầm vào lưng hắn, suýt chút nữa đánh gãy đôi lưng, trực tiếp mất mặt bắn thẳng vào cổng, sau cùng lại tỉnh dậy trong tư thế làm đệm đít cho một thằng khác, móng nóng nổi lên, hắn có mất lớp da cũng phải dần bầm dập tên kia mới được, vào trong này bí cảnh, cũng không ai tới ngăn cản hắn được a, nhưng điều làm cho hắn nuốt ngược cơn giận đó là ngay khi định phát tác, hắn mới phát hiện ra cái tên lấy hắn làm ghế chính là cái tên ốm yếu, lưng khòm một mình chấp 3 thằng tụi hắn, trong khi đó tên kia mới sĩ tầng tầng 4, cũng chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt, nếu không muốn bị tẩn them một trận nữa, lúc trước 3 đứa còn dây dưa được một lúc, bây giờ một mình hắn, có ăn gan hùm cũng không dám chọc đến tên gia hỏa kia.

Khi thấy Doom đứng dậy, hắn như được tha bổng, cũng bật dậy trước khi mọi người khác bên kia bờ hồ tới đây tập trung, dù sao thầy hiệu phó cũng nói trước tập trung tại nơi cái tên Doom này hạ lạc rơi xuống.Mặc dù không biết vì sao nhưng đương nhiên mọi người sẽ không ai ý kiến việc này, đương nhiên thầy hiệu phó sẽ có lý của thầy.

Sau khi thấy Doom rơi xuống bên này, 18 người còn lại cũng nhanh chóng tụ tập lại, 20 người đứng bên bờ hồ, bắt đầu cảm thấy không giống như bên ngoài thầy hiệu phó đã lường trước, trong này thực sự rộng lắm, nhưung có vẻ như nguy hiểm luôn cận kỳ, nhất là hoang linh thú, càng là nhiều vô kể, chỉ cần đứng đây cũng dễ dàng cảm nhân vài đạo ánh mắt theo dõi chờ đợi của thú hoang từ trong rừng rậm.

Nam tử áo trắng, thần thái phiêu dật, nhã nhặn,, ngừoi mang trong mình tư chất Phong hệ, Nguyễn Bỉnh Tinh cũng là người được thầy hiệu phó giao cho trọng trách huynh trưởng, trực tiếp điều phối các vấn đề chiến đấu, kế hoạch trong đội.Đứng trước sự ngưỡng mộ của các cô gái trong đội, Bỉnh Tinh lên tiếng sau một hồi tính toán:

-Kế hoạch có chút thay đổi, bởi vì những gì ở đây khá khác biệt với tính toán ban đầu, thú hoang ở đây khá nhiều, mặc dù chủ yếu là Linh thú cấp 1, tương đương với thể phàm tu sĩ, nhưng không không ngoại lệ có cấp 2-cấp 3 linh thú, thực lực có thể đạt đến sĩ tầng hậu kỳ, thậm chí úy tầng sơ kỳ, cho nên kế hoạch chia nhỏ đội mỗi đội 4 người sẽ không thể tiến hành được, bây giờ theo ý tôi, mọi người chia làm 2 tổ, mỗi tổ mười người, một tổ do tôi làm đội trưởng, tổ còn lại sẽ do Doom làm đội trưởng, sau đó tiến hành tìm kiếm trước hết là 40 thẻ bài mang khí tức riêng của Nam Bộ, phải tìm những gì chắc chắn trước, sau đó nếu có thời gian sẽ tìm kiếm các thẻ bài tự do, đương nhiên trong lúc tìm thẻ bài, hạn chế tranh đấu nhất có thể, nhất là chạm trán với đội Tây Nguyên, “

Mọi người có đầy thắc mắc, thứ nhất là tại sao Doom lại làm đội trưởng đội 2 chứ, mặc dù thực lực của hắn mạnh thiệt, nhưng để làm đội trước, để lời nói có trọng lượng thì ít nhất phải trong tầm hiểu biết của mọi người, phải được mọi người tín nhiệm, nhưng có ai ở đây biết hắn được hơn vài ngày tập trung đến khi đi thi không?. Sự tin tưởng là điều cần thiết nhất để trở thành một đội trưởng.

Thứ 2 là tại sao lại tránh va chạm với đội Tây Nguyên, rõ ràng đội Tây Nguyên là đội yếu nhất trong 4 đội, có thể dễ dàng nhìn thấy qua hai vòng thi lúc trước, độ ảo diệu trong sử dụng linh thuật gần như không có, chủ yếu như một võ sĩ bình thường đánh đấm tay chân là chủ yếu, lúc vòng 2 combo càng là lộ ra điểm yếu, gần như không có sự phối hợp nhuần nhuyễn giữa các thành viên, đây chẳng phải đối tượng tốt để tiến hành cướp đoạt thẻ bài sao?.

Đọc được suy nghĩ của mọi người, Bỉnh Tinh cũng không gắt, nhẹ nhàng giải thích,

-“Về phần vì sao Doom được làm đội trưởng đội hai bởi vì Doom có một giác quan cảm nhận rất tốt từ khá xa, có thể dể dàng phát hiện khí tức của thẻ bài, thêm vào đó thực lực của Doom rất mạnh, hắn làm đội trưởng chắc mọi người cũng không ý kiến gì chứ, còn về phần có thể tin tưởng được hay không, mọi người có thể lấy việc làm của hắn để trực tiếp đánh giá lên nhân phẩm của ta đây, có ta đảm bảo.”

Mọi người cũng không ý kiến nữa, đội trưởng đã nói vậy thì cũng không cần lo lắng quá nhiều thêm, cũng chỉ làm lục đục nội bộ mà thôi.

-“Về việc vì sao các người không được chạm trán với đội Tây Nguyên, đây cũng là điều thầy Đỗ Minh Long nói với ta trước khi tiến vào bí cảnh này, theo như hiểu biết của các tiền bối đi trước, người Tây Nguyên có một khả năng cực kỳ khủng bố, đó là kết hợp thuộc tính bản thân vào thuộc tính của linh thú, khiến thực lực bản thân trở lại với hoang dã, sức mạnh đó chúng ta chưa chắc có thể điều phối đươc đâu, nhưng có một tin tốt là đạt đến úy cấp sơ kỳ mới có thể sử dụng khả năng này, nhưng theo tình báo biết được, có một tên ở sĩ tầng đỉnh phong đã có khả năng như thế tham gia đại hội lần này, cho nên hãy hạn chế tranh đấu với đội Tây Nguyên”

Mặc dù thấy vài ánh mắt không cam chịu của vài tên nằm trong top, nhưng Bỉnh Tinh cũng không muốn nói nhiều, tự kiêu như một đức tính vốn có của tu sĩ rồi, nếu mạnh mẽ dập tắt đôi khi lại đem lại kết quả trái ngược, mất đi sự kiêu căng cũng như mất đi sự tự tin vậy, như thế tương lai tu luyện sẽ gặp tâm ma, đôi khi muốn kiềm chế lai tính xấu đó, trải nghiệm mới là liều thuốc thử tốt nhất.

Người thắc mắc cũng có Bão một người trong đó a, tại sao lại kêu hắn làm đội trưởng chứ, mặc dù hắn có thể làm thật, bản lĩnh làm việc nhóm, làm lớp trưởng, làm trưởng nhóm đại học hắn cũng nhiều vô kể a, tâm lý càng là vững chắc, nhưng làm nhiều mới biết cái khó chịu ở trong đó, một đội chín người, mừoi ý. Ai cũng nghĩ mình đúng, một đội trước hết chính là một đống ô tạp, chỉ khi nào thực sự hiểu ý nhau mới là một đội,, đó là còn chưua nói đến thực lực của đội nữa. Nay lại một lần làm đội trưởng, hắn cũng là ngán ngẫm không thôi, nhưung được cái tên kia tâng bốc thế cũng khiến hắn hỉnh mũi không thôi, chỉ thiếu điều ngửa mặt lên trời cừoi hắc hắc mà thôi. Nhưng hắn đang đóng vai ngầu, thanh niên cứng cho nên đành nuốt lại mấy lời kia, trực tiếp im lặng nhập lấy vị trí đội trưởng này.

Đợi mọi người suy nghĩ thấm thấp xong xuôi, Bỉnh Tinh tiếp tục chia nhóm, mỗi nhóm mười người, dường như được ai đó nhắc trước, để đảm bảo sự tập trung cho Doom, Bỉnh Tinh sắp xếp Diễm, cũng như Băng đội của hắn, Đội của Doom chiwr là vài tên lạ mặt, cùng với mấy đứa con gái xấu,

Bão càng là tức trong lòng, “DM thằng chóa, tưởng tốt lành thế nào, giành hết gái xinh, chóa chóa”,nhưng vẫn phải đóng vai ngầu, Bão càng là uất ức không đôi, trong đội ai chả muốn có gái đẹp, lâu lâu tia vài cái cơ chứ, nhưu thế mới có hứng thú mà làm việc được chứ, dù tau lúc này là thằng khòm, xấu trai vê lờ nhưng cũng là đàn ông mà, “Fuck u”

Một sự đối lập không hề nhẹ, 20 người chia làm hai đội, mội bên toàn mỹ nam, mỹ nữ, phiêu phiêu đạo cốt, xoay camera 180 độ sang phía đối diện, một thằng khòm xấu xí với vài thằng lùn, cộng thêm vài đứa con gái xấu, có cả em Happy-pola “cứu tôi với trên phi thuyền”

Môi bão càng là giật giật tức giận, không nói nên lời chỉ đành ngậm họng dẫn người đội mình quay đi, Nếu đứng ở đây nữa chắc sẽ nhịn không được mà dọng vô cái bản mặt dương dương tự đắc kia mất.

Theo sau là 9 người,à không 8 người với một con lợn, theo dấu vết khí tức thẻ bài của đội mà tiến vào phía ngược lại so với đội 1,nhanh chóng chiếm được dễ dàng 5 thẻ bài đầu tiên màu vàng,các vị trí khá lộ liễu nên cũng rất dễ lấy được, linh thú hoang cũng là vài con cấp 1, không có khó khăn gì trong việc tiêu diệt, vài con còn bị lột da lmà áo khoát cho các bạn nữa trong đội, riêng Happy-pola thì phải năm lần người khác lượng da thú mới làm được một chiếc áo cho bản thân.

Nhưng bắt đầu tìm thẻ bài có chút khó khăn, không còn lộ thiên như trước nữa, xuất hiện ở những nơi khá khó lấy, hoặc đôi khi được linh thú cấp 2 canh giữ, hoặc đúng hơn chính là những thẻ bài này đã không may bay đến chỗ ở của mấy linh thú này.

Cũng phải khó khăn trầy trật mới tìm thêm được 5 lá thẻ bài cho ngày đầu tiên, xế chiều cả đội tìm nơi nghĩ chân, thấy một khoảng trống đất rộng rãi, tính toán dựng lều thì từ gần đó một nam tử nhỏ con trong đội chạy lại, trên tay vẫn hớn hở cầm một chiếc thẻ bài màu vàng chạy lại, rõ ràng là cướp được tại nơi ở của linh thú hoang kia, sau đó bỏ chạy lại đây.Vừa nhìn thấy con thú này,Bão cũng thầm giật mình, con này là mạnh nhất ngày hôm nay cả đội gặp phải a, cấp 2 đỉnh phong linh thú, tương đương với sĩ tầng tu sĩ hậu kỳ rồi, linh thú mặc dù độ thông minh rất thấp, nhưung sự trâu đồ, lỳ đòn thì cách xa tu sĩ con ngừoi, đây lại là một con Thổ trư, thực lực rất là kinh khủng à nha.

Doom nhanh chóng ra lệnh cho mọi ngừoi dàn trận, sau khi nam tử kai chạy lại lập tức bao vây lấy thổ trứ, con thổ trư cấp 2 đỉnh phong, to lớn vô cùng, cũng phải 5-6 tấn, ngang ngửa một con voi trưởng thành, bộ da dày cộm gần 10 cm, mũi thở phì phò,Răng nanh 2 cái trắng hếu xỉa ra, dài cũng phải 30 cm, đây cũng là vũ khí của nó.

9 ngừoi tế xuất pháp bảo của mình, những ngừoi cận chiến thì dùng kiếm, trường thương cố gắng xuyên qua lớp da dày của nó, nhưung liên tục trượt ra ngoài,thổ trư cũng liên tục húc răng nanh về phía người đội của Bão, những thành viên theo đường pháp sư, từ xa dung linh thuật tấn công, có vẻ khả quang hơn cân chiến, thổ trư có vẻ khó chịu, càng là tỏ ra hung tợn, bốn chân khuấy động mặt đất, bụi đất cuốn lên che khuát tầm nhìn từ phía các pháp sư, áp lực từ linh thuật giảm xuống, thổ trư càng là tung hoành, hai nanh liên tục húc vào những ngừoi cận chiến, Bão nhiều lần, hai chân sau đá vào những ngừoi con lại, có 1 một người bị nanh heo xuyên qua đùi, hét lên đau đớn ngã xuống đất, nhanh chóng được những người còn lại che chở rút lui.

Mọi ngừoi cân jchiến lùi ra, các pháp sư cố gắng làm chậm thổ trư, ta sẽ hạ nó. Nhiều lần thử xuyên qua lớp da dày không được, qua lần đồng đội bị răng nanh xuyên qua đùi, Bão đã thấy được điểm yếu của nó rồi, đó là dưới cổ, phần da cổ vẻ mỏng hơn,

Nghe lời Bão, 4 ngừoi cận chiến lui ra, 4 ngừoi pháp sư dùng chính combo đã biễu diễn tại vòng 2 để khống chế lại thổ trư

2 người hệ thổ vận linh lực, vỗ mạnh xuống đất, một vòng hào sâu tạo thành vòng tròn xong quanh thổ trư, pháp sư hệ nước tiếp tục huyễn háo ra dòng sông đổ xuống lấp đầy hào sâu nào, khép chặt không gian hoạt động của thổ trư,

Kim thuộc tính pháp sư huyễn hóa ra một lồng sắt, bao vây lại khoảng không gian phía trên thổ trư, dần dần khép chặt lại,

Bão cũng là há hốc miệng, đúng là làm việc nhóm có hiệu quả không lường mà,hắn trên tay huyễn hóa kim hệ ra một thanh kiếm màu vòng sáng choang, cánh tay từ cùi chỏ trở xuống cũng được bọc lấy một lớp giáp kim loại cực ngầu, tiến lại gần mép của hào sâu, đợi thổ trư như mất bình tĩnh, liên tục đâm đầu vào khung sắt, trông có vẻ pháp sư hệ kim kia đã gần đến cực hạn, không thể cầm cự được nữa, sức của thổ trư quá tàn bạo.

Bão đến giừo vẫn chưa ra tay bởi vì hắn muốn thổ trư tiêu hao bớt sức lực, và cơ hội chỉ có một lần, nếu xổng ra rất khó bắt lại.

Bão xuống tấn rồi gật đầu ra hiệu cho kim pháp sư, ngừoi này hiểu ý, mở ra một cánh cửa ở cạnh bên lồng sắt, thổ trư đang rối loạn, bổng thấy một đường ra còn suy nghĩ gì nữa, vọt ra phóng qua hào nước sâu, đây cũng chính nơi Bão đã đợi sẵn, đúng tư thế, Bão nhẹ tụ một luồng lôi linh lực vào đầu thanh kiếm, đủ để mọi ngừoi không thấy được, ngay lúc đâm vào cổ thổ trư mới huyễn xuất ra.

“Éccccccccccccccccc”

Thổ trư nằm dưới đất quẩy dụa với một thanh kiếm màu vàng cắm nơi cổ họng, máu tươi liên tục óc ra, mũi thở phì phò, sau hơn 5 phút mới hoàn toàn yên tĩnh đoạn khí.