Hắn vẻ mặt ngu người không hiểu vì sao, chả nhẽ mẹ hắn là tiểu thư con nhà giàu nhưng hắn nhớ là mẹ hắn xuất thân rất bình thường và lấy cha hắn cũng bình thường không kém. Sao giờ hắn trở thành thiếu gia
“các ông có nhận nhầm người không, tui không phải là thiếu gia gì hết nhà tui rất bình thường mà” hắn nghi hoặc hỏi cảnh sát
“không nhầm được chúng tui có cảnh chụp cậu nè” nói xong cảnh sát trung niên đưa ảnh cho hắn xem, lúc đó hắn bị hôn mê nên không bít ai chụp
“để tui về hỏi gia đình đã chứ tui không tin mấy người” hắn muốn bít trong này có ẩn khúc gì
“ không cậu hãy về gặp ông nội sẽ bít rõ mọi chuyện” cảnh sát trung niên bước lên nắm lấy tay hắn kéo lên xe
“bọn sâu bọ các người muốn bắt ta đi ah không có chuyện dễ thế đâu” cảnh này giống như bắt tội phạm làm hắn bực mình, trong người tỏa ra ít sát khí để áp bức mấy cảnh sát này
Sát khí vừa tỏa ra khiến cho mọi người cảm thấy lạnh còn cảnh sát thì cảm thấy một con rồng đang há miệng lúc nào cũng có thể giết chết bọn họ, cảm giác tử vong lần đầu bọn họ thấy kéo trong là linh hồn của họ như bị kéo xuống tầng địa ngục nóng.
Đùa lúc trước hắn giết cả ngàn người trong tộc chưa kể lúc rèn luyện hắn còn giết rất nhiều người và ma thú tắm trong máu của, hắn thả ít chứ thả nhiều chắc trăm dặm quanh đây chết hết quá. Nhớ lại lần trước khi rèn luyện hắn ngủ nhưng cơ thể hắn lại tỏa ra tất cả sát khí của mình hậu quả sáng hôm sau toàn bộ động vật cây cối xung quanh chết hết nên hắn rất ít tỏa ra sát khí của mình
Kì kèo một lúc thì có chiếc xe sang trọng chạy tới. Bước xuống xe là một người râu tóc bạc phơ nét mặt già nua mang theo sợ tang thương của năm tháng, ông lão cũng tầm 70t nhưng nhìn kĩ sẽ thấy vẻ già hơn. Lão bước đến gần hắn
“Long nhi con đã trưởng thành rùi” ông lão nhìn hắn rùi ôm chầm lấy hắn
“ Xin lỗi lão có nhận nhầm không” hắn nhìn ông lão cứ ngỡ bị đãng trí hay gì kêu nhầm. Mà hắn có phải tên Long đâu
“Không không cháu là cháu của ta, chuyện rất dài nên có gì từ từ nói, lên xe trước đi rùi ta sẽ chở con về nói rõ” ông lão nhận thức đây không phải chỗ địa phương nói chuyện nên kêu hắn lên xe
Hắn mặc kệ miễn sao có xe đi là được ngu gì cuốc bộ rùi bị lạc nữa mà lạc cũng được phúc chứ. Hắn chạy chào tạm biệt hai mẹ con Hồng và Diệp
“Hai người cứ yên tâm luật lệ của bản xứ hai người ta sẽ thực hiện” hắn chính nghĩa nói đùa mĩ nhân trước mắt cho không ngu gì không lấy
“Anh đã nhìn cơ thể em thì em chỉ có thể gả cho anh thui, em sẽ đợi anh đến đón” Diệp nghe hắn nói vậy cũng chỉ bít đợi, luật lệ cô phải theo nhưng hắn đẹp trai thế cô cũng thầm thương hắn. Con gái mà thấy trai đẹp là sáng mắt lên
Còn Hồng thì không nói gì cô chỉ lặng lẻ nhìn chàng trai nhìn thấy cơ thể của nàng. Nàng chỉ mong rằng hắn đối tốt với con gái của mình và chăm sóc nó, còn nàng thế nào cũng được chồng rượu chè cờ bạc làm khổ mình và con gái, 2 năm trước chồng nàng tai nạn qua đời để lại số nợ cho nàng bây giờ chỉ bít sống nhờ nhà mẹ chứ căn nhà cũ đã bán đi trả nợ hết
Hàn huyên hứa hẹn một lúc hắn lên xe trở về, hắn ngồi im nhắm mắt ngủ chuyện chưa được sáng tỏ nên hắn không nói nhiều
Còn ông lão thấy hắn vậy thì trong mắt hiện lên tia hưng phấn “trầm ổn khí chất mạnh mẽ không bít tính quả quyết như thế nào, đối với kẻ thù tàn nhẫn hay hiền từ” chỉ một số chuyện ông rất muốn cháu mình thành người quả quyết để gánh vác gia tộc
Cứ thế chạy khoảng 2 tiếng thì xe dừng ở ngôi nhà nhỏ nơi mà hắn sinh sống. Hắn chắc chắn là ông lão muốn làm rõ quan hệ với chứng cứ
Hắn vào nhà thì thấy cả ba người đang ngồi ngay bàn vẻ mặt ngưng trọng có vẻ như họ bít ngày này sẽ đến
“Cháu ngồi xuống đây để ông giải thích cho cháu mọi vấn đề” ông lão hiền từ nhìn hắn lão rất nôn nóng vì thời khác nguy cơ đã đến
“Mẹ rốt cuộc chuyện này là sao vậy” hắn nhìn mẹ mình hỏi cũng rất muốn bít sự thật như thế nào
“Mẹ không bít bắt đầu từ đâu nữa chắc để ông Kim giải thích với con, ông cũng là ông nội của con đấy” Hà lên tiếng xác nhận cô cũng không giải thích hết được
“Thật ra là ta đem con đưa cho Hà nuôi dưỡng cũng như giúp con tránh kiếp nạn của gia tộc cũng như để lại huyết mạch cho đời sau” lão nói mà trên mặt hiện lên vẻ đau lòng khi suy nghĩ về quá khứ