Chương 4: Thức tỉnh Thiên Nhãn?

Chương 4 : Thức tỉnh Thiên Nhãn?

Hắn thật tình không biết rằng, trong lúc nhìn vào ảnh đại diện của bạn nào đó trên facebook, con mắt của hắn lại lóe sáng thành màu xanh.

Hắn thật tình không hiểu, nãy hắn nhìn ông bà hắn thì có hiện hình ảnh gì trong đầu đâu ?

Đột nhiên đầu hắn lóe lên một suy nghĩ, hắn mở cửa kính oto của ngoảnh đầu nhìn dòng xe đằng sau, và cả những người trên vỉa hè, quán xá.

Thì trong đầu hắn từng hình ảnh thú vật lẫn cả người, ma quỷ hỗn loạn hiện lên trong đầu hắn.

Nhưng hắn chú ý nhất là khi hắn chú ý đến người nào thì hình ảnh sẽ hiện trong đầu hắn. Nhưng cũng có người hắn nhìn vẫn là người. Tỷ như ông, bà hắn, có người trên vỉa hè,quán xá cũng thế.

“ Chẳng lẽ.. ta thức tỉnh thiên nhãn ?”

Hồi trước hắn cũng đọc rất nhiều bộ Tiên Hiệp, nên cũng thông ngộ được nhiều thứ.

Với lại hắn là một người xu hướng Thần học, hắn tin thế giới này có nhiều điều thần bí mà khoa học, con người chưa khám phá ra.

Hắn cũng hay tìm hiểu trang web thegioivohinh của Việt Nam.

Hắn ngồi trong xe ngẫm nghĩ.

“Sao thế ?” Bà hắn thấy hắn quay tới quay lui, nên hỏi.

Duy cười đáp: “ Không ạ”

Hắn lâm vào trầm ngâm.

“Thật là thức tỉnh thiên nhãn ?”

“Chẳng lẽ nó có liên quan đến giấc mơ chân thực kia ?”

Về đến nhà, hắn lao ngay lên tầng 2 phòng hắn, bật laptop lên. Tìm kiếm ngay quả “thiên nhãn” “và thức tỉnh thiên nhãn như thế nào ?” trên google.

Rất nhanh google cho hắn vô vàn đáp án. Nhưng toàn những cái không có cơ sở. Chỉ có điều hắn thấy khái niệm về thiên nhãn, hắn mới thấy có nhút giống mình.

Hắn tìm hiểu được công năng của thiên nhãn rằng có thể nhìn thấu vạn vật, nhìn ra yêu ma quỷ quái như Hỏa Nhãn Kim Tinh của Tôn Ngộ Không vậy !

Ấy vậy mà cái công năng này nó giống hết với cái mà con mắt mình thi triển sao ?

Duy mừng rỡ như điên, hắn cười to sung sướng, hắn có Công Năng Đặc Dị !

Hắn thầm nghĩ : “ Liệu có thể nhìn xuyên thấu ? như thần bài Châu Tinh Trì ?”

Là một fan cứng của Châu Tình Trì, hắn không thể nào quên được công năng đặc dị trong phim Thần Bài.

Nghĩ đến đây, hắn liền vội vàng chạy xuống tầng chạy thật nhanh ra hàng quán ngoài đường để mua bộ bài về thử nghiệm.

Nhưng rất tiếc cho hắn, bởi vì hắn chẳng nhìn được xuyên bài. Thậm chí khi hắn cố gắng trừng mắt nhìn lá bài, hắn còn nhìn ra được hình ảnh cây gỗ nguyên liệu làm lá bài.

Duy cười khổ, cất bài đi. Hắn lại ngao du trên những trang mạng, tìm hiểu về “Thiên Nhãn” nhưng càng tìm hiểu càng làm cho hắn rối não bởi có rất nhiều các vị “thần” trên mạng xã hội nói về thiên nhãn, nói đến thức tỉnh thiên nhãn là hủy thiên diệt địa luôn.

Và rất nhanh những cái thí nghiệm của hắn liền bắt đầu.

Đầu tiên hắn thí nghiệm, nhìn một quả táo trong một thùng gỗ. Kết quả nhìn thấy khiến hắn vui mừng, vì hắn có thể nhìn thấy trong đó là một quả táo. Nhưng không phải hình ảnh mà nhìn xuyên mà là một góc độ 360 độ.

Duy cảm thán, hắn đã hiểu được cơ chế của Thiên Nhãn.

Thiên Nhãn nhìn thấu vạn vật chứ không phải “nhìn xuyên”. Bởi thế nên thí nghiệm nhìn xuyên lá bài của hắn mới thất bại.

Hắn lại loay hoay lôi bài ra. Đặt 5 lá bài ngẫu nhiên trên bàn. Trong tâm trí hắn muốn nhìn thấu 5 lá này, và thế là trong đầu hắn liền xuất hiện trong không gian đen lòm có 5 lá bài thẳng đứng là 7 rô, 8 cơ, 2 bích, joker, k tép.

Duy vui mừng, hắn đã hiểu cơ chế hoạt động của Thiên Nhãn, sau này chắc chắn sẽ giúp ích cho hắn. Và hắn cũng phát hiện ra khi nào hắn nhìn thấu một vật thì con mắt hắn sẽ chuyển thành màu xanh rồi trở lại bình thường.

Suốt mấy ngày này, hầu hết thời gian hắn đều dành thời gian nghiên cứu công dụng của Thiên Nhãn. Hồi trước hắn từng đọc một câu truyện của Trung Quốc viết về một thằng có công năng đặc dị đạp chân lên nhân sinh đỉnh phong !

Hắn cũng có mơ ước..đó là : Thống trị thế giới !

Duy chìm đắm trong ảo tưởng, hắn mê đắm đuối đến nỗi cười không ngậm được miệng.

“Duy ơi ! mua hộ bà chai tương ớt !”

“Vâng !” – Duy hớt hải nói.

Hắn chạy ra quán tạp hóa bên cạnh nhà mình nói : “Bác ơi, bán cháu chai tương ớt”

Một ông bác trung niên cười nói đưa chai tương ớt cho hắn : “ của cháu đây !”

Duy con mắt hắn lóe lên, hắn rất tò mò ông bác hàng xóm “kiếp trước”.

Nhưng để hắn ngẩn người khiến cho ông bác khó hiểu.

Ông bác hỏi : “ Cháu làm sao thế?” khiến hắn mới tỉnh lại.

Duy gãi đầu đưa tiền cho ông bác cười nói : “Cháu vừa mới trầm tư suy nghĩ mấy chuyện”

Ông bác vẻ mặt hớn hở hóng chuyện hỏi : “chà chà ! tuổi như cháu, chắc chỉ có yêu đương. Thế nào ? Có người yêu chưa ?”

Hắn lúng túng không biết trả lời sao.

“Cháu đã làm gì có người yêu, cháu còn đang sợ ế đây này !”

Ông bác rút một điếu thuốc trong bao 555, châm điếu rít một hơi nói : “Bằng tuổi mày, bác tán cả 10 em cơ đấy !”

Duy nhếch mép cười nói.

“Cháu về đây, cháu chào bác”

Ông bác lẩm bẩm : “Tuổi trẻ chưa trải sự đời !”

Hắn nhanh trở về nhà với chai tương ớt trong tay. Trong những ngày này, hắn đã nhìn thấu hết những người hắn quen. Tựa như nhóm bạn hắn đã xác định. Bố, mẹ hắn kiếp trước đều là kỳ nhân dị sỹ, thế mà ông bà hắn lại không thấy, có thể là người bình thường.

Như ông bác hàng xóm hắn vừa xem được thì lão ta kiếp trước là con ốc sên to lớn.

“Một con ốc sên tu luyện thành tinh ?”

Duy thầm nghĩ, giờ hắn đã có thiên nhãn nên hắn chẳng cách nào phủ nhận sự tồn tại của tâm linh.

Nhưng cũng chẳng sao, vì kể cả không có Thiên Nhãn, hắn vẫn là người phản đối thuyết Vô Thần.

Những ngày này hắn đã có thể điều khiển Thiên Nhãn tùy tâm sở dục bằng tâm trí. Chỉ cần một ý niệm hắn bật mode Thiên Nhãn.

Có lẽ do trước đó, hắn mới thức tỉnh Thiên Nhãn không lâu, nên chưa thể điều khiển được nó, bất quá cũng phải khen hắn là một người có “thiên phú” thì mới có thể trong ngần ấy thời gian, điều khiển được Thiên Nhãn.