Chương 37: Hồn Ấn !
Y có chút sững sờ, khuôn mặt có chút ửng đỏ trái tim có chút loạn nhịp.
Đối với lời nói sát thương chí mạng như vậy, gái Tây hay Ta đều sẽ bị trúng độc.
Y gật đầu.
Duy vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc nói: “BÁI TA LÀM SƯ PHỤ ?”
Duy nói xong thầm nghĩ dường như hắn đã nghe câu này ở đâu rồi thì phải, có chút quen quen
Con hàng Duy này mới Luyện Khí Hậu Giai mà thật gan lớn thu nạp đồ đệ, nếu để Lạc Long Quân biết nào có biết chết không có chỗ chôn.
Nhưng Duy nào để ý, hắn trong lòng còn đang tưởng tượng ôm mỹ nữ về không tiếc mọi giá lôi kéo ẻm về phía mình.
Y có chút sững sờ, nàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Bái ngươi làm sư phụ thật ra không thành vấn đề.”
Duy gật đầu, nội tâm có chút hôn mê, ngọa thảo chẳng lẽ thành công ?
Y nói tiếp: “Nhưng muốn đi theo ngươi lại khó, ngươi có niềm tin đánh bại Hội Dị Nhân ?”
Duy nhíu mày nói: “Xin chỉ giáo?”
Y nói tiếp: “Ta là một thành viên trong hội Dị Nhân,mỗi thành viên trong hội Dị Nhân đều phải đi chấp hành nhiệm vụ mà hội giao cho, không được phép từ chối. Hay nói cách khác là dị nhân đều phải tuân theo hội dị nhân”
Duy lông mày dương lên đáp: “Vậy chẳng phải là cầm tù hay sao ?”
Y cười chua xót nói: “Nói cầm tù thật ra cũng không đúng, dù sao mỗi người đều có quyền tự do của mình nhưng chung quy sẽ không được cản trở sự phát triển của hội Dị Nhân, ngươi biết đấy ta cấp bậc A, hơn những thế còn có tiềm năng rất lớn để trở thành hội trưởng tương lai.”
“Ta cũng không hề hứng thú với hội trưởng chức vụ này, vì ngươi có thể không biết, để duy trì dị nhân, mỗi dị nhân chúng ta đều có trách nhiệm phải cưới một dị nhân khác để duy trì nòi giống có năng lực dị nhân, và nếu ta làm hội trưởng sẽ bị ép buộc lấy con trai của hội trưởng bây giờ”- Y cười khổ nói ra tâm sự của nàng, thân là một cô gái nàng cũng rất bất lực, chính vì thế nàng lạnh lùng không tiếc mọi thứ, hao tâm làm nhiệm vụ để đạt được đá năng lượng để có một ngày thăng cấp.
Duy hỏi: “Vậy nếu không gặp ta, ngươi ý định như thế nào?”
Y nhìn hắn rồi trả lời lạnh lùng: “Còn như nào? Cố gắng trở nên mạnh hơn.”
Duy nở nụ cười, hắn xoa cằm suy tư rồi hỏi: “Dị nhân cấp bậc SSS mạnh như thế nào ?”
Y trả lời: “Ta chỉ trả lời được cho ngươi biết, rất rất rất mạnh, với quái thú kia chỉ cần một suy nghĩ.”
Duy ồ lên ngạc nhiên rồi hắn lại hỏi nàng một câu quái gở: “Vậy một chiêu có thể hủy diệt trái đất không ?”
Bờ sông Rio Grande một trong địa điểm của vườn công viên Big Bend, có hai nam tử phương tây vóc dáng to lớn, nhìn hai nam tử này có chút tương tự nhưng một tên có sẹo ở mắt trái, nhìn vô cùng mạnh mẽ, nam tính. Hắn dáng vẻ của một người đàn ông phương tây ba mươi tuổi, khuôn mặt bụi bặm, bên mắt phải màu nâu tràn đầy vẻ dã tính, bên mắt trái bị vết sẹo dài dường như kẻ nào đã chém vào mắt hắn, hắn có bộ râu quai nón nhìn càng thêm vẻ phong trần. Người còn lại dung mạo có chút tương tự tên này nhưng trẻ hơn, hai tên này đứng cùng nhau chắc chắn hớp hồn vô số cô gái trẻ.
Tên nam tử trông tầm ba mươi tuổi hỏi một ông chú trung niên mập mạp mặc áo bảo vệ tay cầm cây súng đứng cạnh đó.
“Thật không nhìn thấy ?”
“Không không, Tôi thật sự không nhìn thấy cô ta bao giờ. Hai người thử đi vào vùng sâu xem.”- Ông chú bảo vệ nói, trong lòng có chút hoảng sợ, đối mặt với hai tên này, nhìn thẳng vào mắt bọn hắn khiến hắn run lên bần bật, hắn chỉ cảm nhận được một cỗ khí thế hung dữ vô cùng.
“Charlie, anh làm tên kia sợ !”- Tên nam tử trẻ hơn có vẻ như là em ruột của Charlie kia nói.
Charlie liếc nhìn hắn rồi nói: “Đi thôi Mark, tên này thật vô dụng”- Nói xong hắn và Mark là tên của người em kia cùng lên chiếc trực thăng ở đó rồi đi mất.
Ông bảo vệ kia nhìn hai người kia lên trực thăng rời đi trong lòng vẫn còn sợ hãi, hai tên này thật đáng sợ, khí thế thôi cũng khiến hắn sợ toát mồ hôi.Lắc đầu rời đi dù sao hai tên kia cũng đưa ra thân phận đặc biệt của quốc gia là cái gì đó. Hắn cũng chẳng để tâm, hắn lại đi tuần tra nhanh nhanh để thay ca.
Charlie ngồi trên trực thăng, tay cầm điện thoại hiện lên màn hình nên là Y. Hắn con mắt sắc bén lẩm bẩm nói: “Y, em đang ở nơi nào a”
Mark lái trực thăng ngồi bên cạnh cười nói: “Anh trai, anh cứ bình tĩnh. Theo em đoán thì cô ta cũng không dám chống đối lại hiệp hội đâu”
Charlie chẳng thèm để ý hắn, chỉ hừ nhẹ.
Mark thấy một bên Charlie như vậy trong lòng thầm khinh thường, đúng là một tên nam tử ngu xuẩn, vị trí gia chủ gia tộc ngươi không đủ tư cách.
Y và Duy giờ phút này đang nói chuyện, Duy cười với nàng nói.
“Nha chỉ là dị nhân mà thôi, không có gì to tát. Ngươi yên tâm, ngươi bái ta làm sư phụ ta sẽ bảo vệ ngươi.”
Y đắn đo chần chờ một chút rồi cắn răng nói: “Được ! Ta chấp nhận”
Duy gõ đầu nàng nói: “Chấp nhận con khỉ mốc, còn không mau quỳ xuống.”
“Sư phụ”- Y nói từ “MASTER” tiếng anh
Y quỳ xuống, thật sự nàng không thể ngờ được hành động này đã mang vận mệnh của nàng quấn chặt với hắn.
Duy nở một nụ cười, ánh mắt tán thưởng, bộ mặt lộ vẻ hài tử dễ dạy, nhưng trong lòng thì đang suy nghĩ dạy con từ thưở còn thơ, dạy vợ từ thưở bơ vơ mới về.
“Đồ nhi ngoan.” – Trong lòng vui vẻ không thôi, thu được mỹ nhân khiến hắn vui vẻ.
“Từ nay, ta đã là ngươi sư phụ, đồ nhi, ngươi có kẻ thù nào cứ nói cho sư phụ, sư phụ xử lý.”- Duy phấn khởi nói ra một câu.
Y mắt sáng lên, cười trêu chọc, nàng nói: “ sư phụ ngài mau tiêu diệt giúp con bộ tộc người sói, bộ tộc dracula”
“Ách.. đồ nhi, con thật biết trêu đùa sư phụ mà” – Duy cứng miệng, hắn vội nói.
“Lại nói đồ nhi, tu tiên giả chúng ta phải coi hận thù là mây bay gió thoảng”
“Nhưng bộ tộc người sói muốn con gả cho nhi tử của tộc trưởng của hắn cũng là hội trưởng hội dị nhân hiện nay”
“Cái gì ! đồ nhi mau nói gia tộc kia ở đâu để ta đến đồ cả tộc hắn”- Duy vẻ mặt tức giận nói. Con mẹ nó cái gì vậy, hóa ra là tộc người sói dám đánh chủ ý này.
Y phụt ra tiếng cười, thật không thể tin được một nữ nhân luôn luôn lạnh lùng lại cười vui vẻ đến vậy.
Duy suy tư một lát rồi nói: “Đúng rồi đồ nhi, ta thấy con tên có chút ngắn. Từ bây giờ đi..ưm.. xem nào.. lấy tên là Nguyễn Thanh Yđi !”
“Nguyễn Thanh Y ?”-Y chấn động một hồi lẩm bẩm nói dù sao nàng người mỹ nói tiếng việt phi thường buồn cười, được một người đặt tên nàng phi thường vui vẻ, cái tên Y kia chính là mã số bị mật của nàng, dù sao từ nhỏ nàng đã bị gọi như vậy, giờ phút này nàng có tên mới làm sao nàng không vui cho được.
Nàng lại nghi hoặc không thôi, nàng một người âu mỹ lấy tên trung quốc a ?
“Sư phụ, tên này có chút Trung Quốc. Con là người âu mỹ”- Y nói.
“Trung Quốc chó má. Đây là tên Việt Nam, nước đánh bại Mỹ nghe con !” – Duy dặn dò nàng.
“Ta cũng là người Việt Nam nót người Trung Quốc nha, ngươi coi ta là người Trung Quốc cẩn thận ta thanh lý môn hộ”- Duy đáp.
“Từ giờ ngươi tên Nguyễn Thanh Y đi ! Y này không phát âm như tiếng anh mà phát âm là yyy ! Ta gọi ngươi là Tiểu Thanh. Lại nói ngươi trở thành tu tiên giả đều nhờ Thanh Tĩnh Kinh, ta tên họ tên là Nguyễn Thanh Duy, lấy họ Nguyễn Thanh ta làm họ ngươi.”
“Nguyễn Thanh Duy, Nguyễn Thanh Y, được ! Ta lấy tên này !”- Tiểu Thanh cười rạng rỡ, lần đầu trong cuộc đời được người đặt tên. Điều này khiến nàng cảm thấy Duy thân thiết vô cùng.
Duy gật đầu rồi suy nghĩ đến Linh Bảo Càn Khôn Trát, pháp bảo này là Linh Bảo có thể biến hóa,nó đã biến thành nhẫn và hắn luôn đeo nó ở trên tay. Hắn dù sao cũng không dùng nhiều đến Linh Bảo này nhưng dù sao đây cũng là Linh Bảo trấn tông của Hỏa Tông.
Hắn rút Hỏa Khôn Trát ra khỏi ngón tay rồi đưa cho Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh thấy hắn đưa cho mình nhẫn, sắc mặt hồng nhuận, lúng túng nói: “Sư phụ…” Nàng cũng biết nghi thức trao nhẫn cầu hôn, thấy hắn đưa cho mình chiếc nhẫn có chút luống cuống, trái tim trong ngực đập rộn ràng.
Duy vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tiểu Thanh, đây là lễ vật mà sư phụ tặng cho con.”
“Lễ vật sao”- Tiểu Thanh nhìn chiếc nhẫn vô cùng thích thú, ánh mắt mê ly nhìn chiếc nhẫn. Nữ tử luôn thích đồ vật xinh đẹp đúng chứ ? Lại nói Tiểu Thanh có vẻ hiểu nhầm nghĩa “lễ vật” của Duy.
Duy thấy nàng tiếp nhận nó, lộ ra vẻ hài lòng, hắn liền nắm lấy bàn tay của nàng để nàng giật mình ngơ ngác. Chỉ thấy hắn lấy một ngón tay của mình chạm vào một ngón tay của nàng, hắn chỉ cần thi triển Lôi Ấn chích điện nàng nhẹ thôi, nàng cảm thấy có con gì chích mình một cái như kiến cắn, ngón tay đó chảy ra một giọt máu, hắn nắm lấy ngón tay của nàng nhỏ giọt máu vào cái nhẫn nàng đang đeo.
Hỏa Khôn Trát rung lên, xong rồi hắn lẩm bẩm câu gì đó, có một giọt máu từ Hỏa Khôn Trát bắn ra.
“Ta vừa giúp ngươi lưu lại ấn ký, bây giờ Linh Bảo này là của ngươi. Ta ấn ký cũng biến mất ngươi thấy đấy.”- Duy cười đáp.
Tiểu Thanh nhu thuận gật đầu khiến Duy vui sướng vô cùng, từ một nữ nhân lạnh lùng trở thành nhu thuận ? hắn chỉ cảm thấy thành tựu không ai sánh được.
“Tiểu Thanh, ta là Luyện Khí Hậu Giai tu luyện công pháp đặc thù đó chính là Bát Đại Huyền Ấn, hiện tại ta sẽ truyền cho ngươi, để xem lĩnh ngộ của ngươi đến đâu !”- Duy vẻ mặt nghiêm túc nói.
Tiểu Thanh biết cơ sở tu tiên giả nên nào dám lơ là, vội lắng tai nghe Duy nói.
Nơi rừng sâu hoang dã một nam một nữ truyền đạo.
“Bát Đại Huyền Ấn”- Tiểu Thanh đôi mắt bạc mờ mờ ảo ảo dường như lĩnh ngộ cái gì đó.
Duy cũng không vội hắn chờ nàng lĩnh ngộ xong, nửa ngày sau Tiểu Thanh mở mắt lộ ra con ngươi màu bạc tinh quang chói mắt.
Duy biết nàng đã lĩnh ngộ nhưng không biết lĩnh ngộ Ấn nào. Hắn vội hỏi thì nàng trả lời: “Hồn Ấn !”
Duy nội tâm hét lớn ngọa thảo !
Hắn sợ hãi, con mẹ nó Bát Đại Huyền Ấn làm gì có ấn nào tên là Hồn Ấn ! Hắn lại hỏi lại nàng.
Nàng bảo: “Sư phụ, đồ đệ biết tên Bát Đại Huyền Ấn, nhưng trong phút lĩnh ngộ đột nhiên có một cái gì đó đã mách bảo con.. dường như là siêu năng lực của con gây ra !”
Duy giật mình không thôi, chuyện gì xảy ra ? chuyện này hắn không cách nào hiểu rõ được chắc chắn cần biết đến Lạc Long Quân phân thân chỉ điểm.
Nàng nhìn ra vẻ nghi hoặc của hắn, nàng cười hì hì nói: “Sư phụ, thật ra ngài không biết, siêu năng lực của con dùng chính là sử dụng não, con sử dụng được đến ba lăm phần trăm não bộ !”
Duy giật mình thật sự, hắn đã từng xem qua những bộ phim mà nhân vật chính sử dụng hết bộ não. Gỉa thuyết này là thật sao ?
Tiểu Thanh nói tiếp: “Con cần đến đá năng lượng có thể nâng cấp sử dụng bộ não cao hơn”
Duy nhìn nàng nhìn từ chân xuống dưới, nhìn từ dưới lên trên.
Tiểu Thanh nghi hoặc không thôi, nàng thấy hắn phi một mạch vào rừng. Rồi chục phút sau, đi ra với một bộ khố làm bằng lá cây, Tiểu Thanh gân xanh nổi trên trán.
“Sư Phụ !”- Tiểu Thanh gân xanh, vẻ mặt đỏ bừng bừng. Vị sư phụ này thật vô sỉ !
Duy cười cười rồi cầm chiếc quần rách tả tới của hắn đưa cho nàng nói: “Tiểu Thanh, ngươi mau đem chiếc quần này làm thành quần áo của ngươi đi ! Sư phụ không thể để đồ nhi mặc quần áo hở hang được”
Tiểu Thanh sửng sốt, trái tim của nữ tử thiếu nữ như ngưng lại, trong lòng ấm áp vô cùng. Vẻ mặt hồng nhuận một vẻ nhu thuận đáp: “Dạ !”
Chỉ thấy nàng một tay giơ về phía quần rách của Duy, trên lòng bàn tay xinh đẹp lộ ra một ấn ký màu bạc.
“Hồn Ấn !”
Chỉ thấy cái quần nhanh chóng bay vào trong người nàng, cùng bộ bikini huyễn hóa thành bộ quần dài, áo bra coi như là kín đáo.
Nhưng cảnh tượng nàng biến đổi quần áo trên cơ thể để khiến Duy máu cam phun ra tại chỗ.
Đồ nhi a, lần sau có làm như vậy hãy nói sư phụ trước – Duy khóc thầm.
“Đẹp không ?”
Tiểu Thanh cười xinh đẹp, tóc trắng dài xõa ra, đôi mắt màu bạc thực sự để nói đúng là vẻ đẹp của thiên thần.
Duy gật như đầu mổ thóc dơ ngón cái lên.
“Đẹp rất đẹp”
Tiểu Thanh bật cười, nàng thấy vị sư phụ này thật thú vị.
“Đồ nhi, từ giờ ta sẽ nói cho ngươi một chút về thế giới quan tu tiên giả.”
Hắn chỉ bảo nàng về pháp bảo Càn Khôn Trát trong tay nàng.
Pháp bảo: Pháp Bảo, Linh Bảo, Chí Bảo, Thánh Bảo, Thần Bảo. cấp bậc của mỗi loại bảo là Hạ Phẩm,Trung Phẩm, Thượng Phẩm.
Cảnh Giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh. Trong Luyện Khí chia bốn tầng sơ giai, trung giai,hậu giai, cao giai. Trong Trúc Cơ chia ba tầng Sơ Giai, Trung Giai, Cao Giai.