Chương 29: Khảo Nghiệm
Vị trung niên nam tử mặc kim khải giáp trầm ngâm đáp: “tiểu tử ngươi có không ít bí mật nha.”
Lúc này Thanh Cao thần niệm cũng quỳ xuống trước vị Hưng Đạo Đại Vương thần niệm này. Lão tâu: “Thanh Cao tiểu tử, đời gia chủ thứ ba mươi kính thưa Tổ Phụ, hắn không phải người Trần gia, bản tôn của tiểu tử chỉ có một nữ nhi mà thôi”
Cha của Thanh Cao thần niệm cũng bèn nói với hắn: “Nhỡ hắn là hài tử của bản tôn của ngươi với người con gái nào chăng ?”
Thanh Cao thần niệm trợn mắt nhìn lão, đáp: “Không có khả năng, bản tôn bị kẻ thù giết vợ chắc chắn không có thêm một người vợ nào nữa cả. Lão đầu tử, ta khác ngươi a, ai như ngươi tam thế tứ thiếp trêu hoa ghẹo nguyệt”
Duy khóe miệng co giật, đối mặt với nhạc phụ đại nhân với cả bố của nhạc phụ đại nhân thần niệm hắn cũng có chút im lặng.
Hắn phát hiện vị nhạc phụ đại nhân thần niệm này tính tình cũng có chút mạnh mẽ nào giống Thanh Cao ?
Vị trung niên nam tử mặc kim giáp nhàn nhạt đáp: “Tiểu tử đó không phải là tộc nhân của chúng ta, tuy nhiên hắn tu luyện công pháp Bát Đại Huyền Ấn.”
Thanh Cao thần niệm và các lão già tổ tông của Trần gia giật mình nhìn về phía Duy.
Duy có chút không hiểu, hắn khó hiểu hỏi: “chính chú Thanh Cao cho phép chị Trúc truyền cho cháu, tại sao thần niệm của chú lại không biết ?”
Đầu óc hắn có chút rối tung rối mù, dù sao chuyện này thật khó hiểu. Cũng như chính Lạc Long Quân tổ phụ mà hắn biết, thì thần niệm của ngài đều có thể câu thông với bản tôn, có sự liên kết với phân thân của ngài.
Tại sao trước mặt Thanh Cao thần niệm lại không hề biết chuyện gì xảy ra ? Hơn nữa tính tình còn có chút trẻ trâu ?
Thanh Cao thần niệm cười thần bí, lão đáp: “Đó chính là nơi này ngăn cách với ngoại giới. Nơi này là một không gian riêng.”
Duy giật mình, không gian riêng ?
Cha của Thanh Cao cũng đáp: “Đúng vậy, nơi này chính là không gian riêng. Nhưng chỉ là một không gian không hoàn thiện. Nhưng cũng đã đáp ứng tiêu chuẩn của một không gian. Và ngươi linh hồn đang ở trong một pháp bảo.”
Duy giật mình pháp bảo chẳng lẽ là …
“Pháp bảo tên là Trần gia lệnh bảo. Nó được tự tay Vương gia chế tạo nhằm truyền xuống trong gia tộc. Mỗi một đời tiếp nhận vị trí gia chủ của Trần gia đều sẽ tiếp nhận nó và sẽ đưa thần niệm của mình vào trong này. Nó có ý nghĩa đại biểu vị trí Trần gia gia chủ. Khi gia chủ mới nhậm chức sẽ được tiếp nhận đưa vào trong không gian này gặp các gia chủ phía trước khảo nghiệm và thông qua. Chính lúc đó sẽ chân chính trở thành gia chủ”-Cha của Thanh Cao thần niệm nói tiếp.
“Haizz, nhưng đến đời Cao nhi tiếp nhận gia chủ, hài tử ngu ngốc này chỉ chung tình với một cô gái. Trần gia gia chủ chúng ta chỉ có đàn ông mới được tiếp nhận, đó chính là tộc huấn. Hiện tại Trần gia bị kẻ thù tàn sát, chỉ còn hậu nhân làTrúc nhi tiểu hài tử này sống sót cũng không tiếp vị được vị trí gia chủ. Ây chà, ta năm đó sớm biết Cao nhi tầm nhìn hạn hẹp cũng không đem chức vị gia chủ cho hắn”- Cha của Thanh Cao vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Các vị lão gia chủ từng đời đều thở dài ngao ngán, năm đó Trần gia khí thế như hồng, ai ngờ giờ phút này đứng trên bờ vực diệt vong.
“Thôi đi lão già, năm đó chẳng qua gia tộc bị diệt nhanh quá, ngươi còn không kịp chọn vị trí gia chủ đời kết tiếp nên mới bất đắc dĩ đưa cho ta” – Thanh Cao thần niệm nói với vẻ mặt đầy khinh bỉ.
“Tiểu tử, ta dù sao cũng chỉ là thần niệm của Thanh Cao khi tiếp nhận vị trí gia chủ sau khi bị diệt tộc mà thôi. Việc ngoại giới ta đều không hề hay biết gì ? Ngươi ..ngươi nói xem ? Tiểu Trúc hiện giờ thế nào ? đã biết đi chưa ?”-Thanh Cao thần niệm hỏi hắn dồn dập.
Duy khóe miệng co giật, hắn cũng thành thật trả lời từng câu hỏi của Thanh Cao và các câu hỏi liên quan đến ngoại giới liên quan Trần gia.
“Đã lớn như vậy rồi sao !” –Thanh Cao thần niệm giật mình, vẻ mặt vui vẻ kích động.
Duy cười đáp: “Cũng do công của nhạc phụ đại nhân nuôi dưỡng”
Dù sao hắn cũng đã kể đến việc hắn cùng nàng kết bái phu thê nghi thức của Trần gia.
Duy cũng nghĩ nghĩ Thanh Trúc nói là thực hiện tâm nguyện của cha, nên mới kết bái phu thê với hắn, ngẫm lại thì cũng không có biết tâm ý chân thật của nàng.
Thanh Cao thần niệm phút này cao hứng vô cùng, dù sao hắn chỉ là thần niệm lúc tiếp nhận vị trí gia chủ còn rất trẻ, mới đang bồng Thanh Trúc a, nên tính tình tuổi trẻ cũng mãnh liệt vô cùng. Thanh Cao cười hớn hở đáp: “Tiểu tử không tệ, nhưng… việc này phải xem ý kiến của tổ phụ. Bởi vì đây là tộc huấn tổ phụ răn xuống.”
Giờ phút này Thanh Cao thần niệm mới quỳ tiếp xuống hướng vị trung niên nam tử mặc kim giáp tâu chuyện này.
“Chuyện này cũng không hợp lẽ, dù sao cũng là tộc huấn..”- Một vị gia chủ gương mặt trung niên đứng bên cạnh vị trung niên nam tử mặc kim giáp nói.
“Đúng, dù sao Trần gia ta cũng chưa từng để người ngoài tộc tiếp nhận vị trí gia chủ.”- Các vị gia chủ khác cũng nói.
“Tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, giờ chỉ còn hài tử Thanh Trúc thân nữ mà thôi. Mấy lão già các ngươi còn như vậy Trần gia sẽ diệt vong ”- Cha của Thanh Cao nào cũng dạng vừa, vẻ mặt trợn mắt đáp lại
Thanh Trúc là nữ nhi nên theo tộc huấn không được tiếp nhận vị trí gia chủ.
Hắn thân là cha nàng cũng biết vị trí gia chủ đầy gánh nặng, cũng không mong nữ nhi mình khổ sở.
Lại nữa Duy tuy tu luyện Bát Đại Huyền Ấn nhưng cũng chỉ là người ngoài.
Mặc dù trong tộc huấn không có cái cấm người ngoài lấy hậu nhân Trần gia làm gia chủ nhưng dù sao để người ngoài làm gia chủ Trần gia cũng là sự tình không chấp nhận nổi.
Các lão gia chủ phân thành hai nửa chiến tuyến cãi nhau um sòm.
Duy khóe miệng có chút co giật hắn đành tiến lên quỳ xuống ôm quyền đáp: “Tiểu tử kính thưa Hưng Đạo Đại Vương, kính thưa các vị gia chủ Trần gia, tiểu tử đến đây cũng không có ý định tiếp nhận vị trí gia chủ Trần gia, chỉ muốn các vị đồng ý cho tiểu tử và Trúc Nhi kết bái phu thê.”
Cuộc tranh luận của các vị gia chủ đời trước mới dừng lại.
“Chỉ có như vậy ?”
“Nha, nếu thế thì ta chấp nhận”
“ Dù sao cũng không vi phạm tộc huấn” –Các vị gia chủ bên nửa phản đối Duy làm gia chủ Trần gia đáp.
“Không được, tiểu tử, Trúc nhi một thân nữ nhi không thể gánh vác vị trí gia chủ”- Thanh Cao thần niệm đáp.
“Cầu xin tổ phụ xem xét”- Thanh Cao thần niệm và các vị gia chủ đời trước trước nhao nhao quỳ xuống trước mặt vị trung niên nam tử mặc kim giáp.
“Tổ huấn ta đặt ra cũng có thể sửa đổi, tổ huấn quan trọng nhưng các ngươi cũng biết ý chí của ta chính là gì ?”-Hưng Đạo Đại Vương thần niệm đôi mắt vẫn nhắm lại như cũ đáp.
“Chỉ cần Đại Việt còn tại, Trần gia cũng diệt cũng chẳng sao. Chỉ cần chúng sinh ấm no, Trần gia ta nghèo đói cũng chẳng sao ?”
Các vị lão gia chủ đời trước trước biến sắc nào dám phản bác. Đây chính là ý chí của tổ phụ.
Thần niệm hay có tên gọi khác còn là một phần ý chí. Mỗi người sẽ có ý chí riêng, ý chí của Hưng Đạo Đại Vương đặt chúng sinh hơn trên Trần gia.
Âm thanh của Trần Hưng Đạo vang vảng trong tai hắn chấn động không ngừng, trong người khí huyết sôi trào cuồn cuộn hắn hận mình không thể cống hiến một phần sức lực cho quốc gia.
Xem ra coi như Tổ Phụ cũng đồng ý, Thanh Cao thần niệm cũng thở nhẹ một hơi.
“Nhưng muốn tiếp nhận vị trí gia chủ cũng không dễ dàng gì, phải thông qua khảo nghiệm của tộc huấn !”-Hưng Đạo Đại Vương đáp.
Các vị gia chủ đời trước trước lúc trước theo phe phản đối Duy làm gia chủ nào dám phản bác, Tổ Phụ ý đã quyết, giờ xem ra chỉ cần tiểu tử này không thông qua khảo nghiệm là xong.
Thanh Cao thần niệm lúc này mới nói: “Tiểu tử, ngươi muốn thông qua khảo nghiệm thì phải đánh bại một trong chúng ta, đương nhiên đó chính là do Tổ Phụ sắp xếp”
Duy gật đầu, chuyến này tình cờ vào Trần gia lệnh bảo, vốn không có ý muốn tiếp nhận vị trí Trần gia nhưng xem ra làm gia chủ cũng không tệ, dù sao hắn cũng kết bái phu thê với Thanh Trúc, hắn cũng không muốn nàng tiếp nhận gánh nặng này.
Gánh nặng mang trọng trách bảo vệ Trần gia, không để Trần gia diệt vong, chấn hưng Trần gia. Giờ khắc này trong đầu hắn cũng là bảo vệ Thanh Trúc vì Trần gia giờ chỉ còn Trần Thanh Trúc a.
Hưng Đạo Đại Vương thần niệm vẻ mặt vẫn như vậy, nhàn nhạt đáp: “Tiểu tử, chuẩn bị xong chưa ta đã chọn xong đối thủ cho ngươi”
Duy gật đầu.
Một vị nam tử đứng trước mặt hắn.
Thanh Cao thần niệm lúc này biến sắc.
“Sao có thể !”
Vị này người mặc đạo bào, vẻ mặt khôi ngô tuấn tú, hắn nói: “Trần gia gia chủ đời thứ hai Trần Quốc Nghiễn, xin tiếp chiêu !”
“Trần gia gia chủ đời thứ hai, đây chính là Hưng Đạo Đại Vương nhi tử, Hưng Vũ Vương Trần Quốc Nghiễn. Dù chỉ là thần niệm nhưng cũng nguy hiểm vô cùng”- Thanh Cao thần niệm truyền âm cho Duy.
Duy chấn động, nhi tử của Hưng Đạo Đại Vương. Đây cũng là một nhân vật truyền thuyết.
Duy khóe mắt run rẩy, Hưng Đạo Đại Vương ngài sao lại chọn nhân tuyển khủng nhất để đối đầu với một Luyện Khí Hậu giai.
Hưng Đạo Đại Vương nở một nụ cười nhàn nhã, đôi mắt vẫn nhắm nghịt nói: “Cũng không phải so đấu tay đôi, đó chính là so công pháp !”
“Bát Đại Huyền Ấn ?” –Duy thầm nghĩ.
Duy ôm quyền đáp: “Tiểu tử Nguyễn Thanh Duy gia chủ đời tiếp theo Trần gia xin được tiếp nhận”
Các gia chủ khóe miệng co giật, gan thật lớn, hô họ tên Nguyễn lớn như vậy đây là muốn khiêu khích Trần gia.
Các gia chủ đời trước trầm cảm không nói được câu gì.
Trần Quốc Nghiễn đã từng đánh bại quân Mông Nguyên lần thứ ba xưng Hưng Vũ Vương được triều đình phong là Khai Quốc Công, đã cùng Hưng Đạo Đại Vương và các tướng sĩ lập nhiều chiến công vang dội.
Hưng Vũ Vương thần niệm sau lưng hiện lên hư ảnh sáu màu quang mang lóe lên. Đó là các màu kim, đen,đỏ,tím,trắng,xanh nước biển đại diện cho Thiên Ấn, Trạch Ấn, Hỏa Ấn,Lôi Ấn, Phong Ấn, Thủy Ấn.
Hưng Vũ Vương mỉm cười nói: “Tiểu tử mau thi triển Bát Đại Huyền Ấn, ta muốn xem ngươi lĩnh ngộ ra Ấn nào. Yên tâm ta sẽ không chiếm tiện nghi ngươi, chỉ cần ngươi đánh bại một ấn của ta cũng xem như thành công !”