Chương 16: Cơ Duyên

Chương 16 : Cơ Duyên

Duy hít một hơi sâu rồi gật đầu.

“Cháu sẵn sàng !”

Lạc Long Quân phất tay, Duy lại thấy đầu óc đảo điên, trời đất đảo lộn. Mở mắt ra hắn nhìn xung quanh toàn là bốn bức tường màu trắng.

Duy liếc nhìn xung quanh. Một căn phòng trắng muốt, nếu không tiến lại gần chạm thử thì còn để người ta tưởng tượng ra rằng đây là một con đường màu trắng vô tận.

“Ta nhớ nãy Lạc Long Quân bảo rằng phải dùng bản năng để chiến đấu !”

Duy cảnh giác nhìn 4 phía xung quanh.

Nhưng được 1 tiếng, 2 tiếng, 5 tiếng, 10 tiếng. Hắn rốt cuộc thả lỏng, khuôn mặt khó hiểu nói: “Quái lạ, sao không có thằng nào chiến đấu !”

Hắn hét lớn gọi Lạc Long Quân, nhưng chẳng thấy Lạc Long Quân.

“Ngồi 1 mình như này thật chán chết !” – Duy than thở nói.

Một ngày sau, hắn rốt cuộc không chịu nổi sau những hành động vô bổ như hắn đã đi dò xem có cơ quan bảo mật để mở cửa gì đó không ?

Nhưng đi mãi vẫn vậy, chỉ một màu trắng. Một màu trắng vô tận, Duy bắt đầu cảm thấy ngao ngán.

Thật lạ lùng, mặc dù không có đồng hồ nhưng hắn cảm thấy thời gian trôi qua cũng được vài ngày rồi nhưng tại sao cơ thể của hắn không cảm thấy mệt mỏi ?

Hắn chán nản, quyết định đành ngồi thiền như trên mạng dạy.Trên thế giới hiện nay tuy tư tưởng vô thần chiếm rất đông đảo nhưng những thứ tâm linh như tarot, thiền, luân xa rất được nhiều người tìm hiểu.

Có rất nhiều người dạy thiền nhịn ăn này nọ, rồi nói là làm như thế sẽ đắc đạo, rốt cuộc cũng chỉ là bàng môn tà đạo.

Duy ngồi thiền cũng không theo phương pháp gì. Hắn ngồi im như tượng, nhắm mắt, cảm nhân hơi thở từ từ của mình.

Mặc kệ không gian trắng tinh vô tận, Duy lúc này đã Nhập định.

Mới đầu hắn chỉ ngồi được 30 phút, nhưng thời gian qua đi, càng ngày hắn càng ngồi được lâu bởi vì ở đây không cảm thấy đói bụng hay gì cả. Hắn đã ngồi hơn 1 năm.

1 Năm này hắn tỉnh dậy, hắn ngồi nghịch lung tung, hắn thỉnh thoảng sẽ ngồi nghĩ lại cơ sở võ học Thanh Trúc.

2 năm trôi qua, 5 năm trôi qua, 10 năm trôi qua.

Bất tri bất giác đã trôi qua 10 năm, giờ đây Duy đã cảm thấy dưới chân có một luồng khí chạy lên sống lưng. Hắn cảm thấy chắc hẳn hắn đã đánh phá được mạch Nhâm Đốc, bước vào Nhâm Đốc Khai Thông.

Duy hít một hơi, khí trong cơ thể chạy lên sống lưng lên đến đỉnh đầu, cảm giác thật sảng khoái.

Hắn lại bắt đầu ngồi thiền, giờ đây hắn đã có xu hướng nghiện ngồi thiền vì lúc này hắn cũng chẳng biết làm gì cả. Ngồi thiền chính là đam mê của hắn.

20 năm trôi qua, hắn lại càng nghiện cảm giác nhập định. Mỗi lần thức dậy hắn không biết làm gì. Hắn quá chán nản, lần này rảnh rỗi hắn lại lôi Thanh Tĩnh Kinh trong đầu hắn ra nghiên cứu. Kết quả hắn không thể tưởng tượng, khí trong cơ thể hắn bắt đầu chạy điên cuồng mỗi khi hắn đọc Thanh Tĩnh Kinh.

Thanh Tĩnh Kinh là kinh được lưu truyền ra ngoài đời rất nhiều, nhưng ít ai ở Việt Nam tìm hiểu, vì đa phần nó là kinh của Đạo Giáo. Còn người dân Việt Nam hiện đại tin ngưỡng Phật Giáo.

Phật giáo thì hắn cũng tìm hiểu qua, nhưng hắn cảm thấy thích đạo giáo hơn, vì tư tưởng vô tư tự tại. Phật giáo thì hắn có biết Bát Nhã Tâm Kinh.

Thế là hắn bắt đầu nghiên cứu 2 kinh này. Bất chợt hắn đã nghiên cứu được 20 năm, lúc này con mắt của hắn đã trong sáng vô cùng. Cả thân thể đều toát ra khí chất siêu phàm thoát tục.

Lúc đầu hắn bằng khả năng ngộ siêu phàm của mình dùng 5 năm cũng đéo ngộ được ra cái gì.

Nhưng ông trời không cho không ai cái gì, mãi đến 2 năm sau hắn bắt đầu ngồ ngộ ra được Thanh Tĩnh Kinh. Hắn chạm được một chút đạo lý của kinh.

100 năm sau, Duy đang ngồi thiền, con mắt đang nhắm chặt đột nhiên mở ra, nếu ai nhìn rõ sẽ thấy được có tia rực rỡ trong mắt của hắn. Khí chất siêu phàm thoát tục biến mất.

Duy lẩm bẩm:

“Thì ra là vậy ! Thì ra là vậy”

Hắn ngồi ngẫm 1 lúc, lại bắt đầu ngồi thiền ngộ đạo lý của Bát Nhã Tâm Kinh.

Lần này hắn lại dùng đến 99 năm, ngộ ra được đạo lý trong Bát Nhã Tâm Kinh.

Con ngươi của Duy tràn đầy dị sắc, hắn lúc trước tìm hiểu đã hoài nghi Bát Nhã Tâm Kinh có chút giống giống Thanh Tĩnh Kinh.

Nhưng hiện tại hắn đã chắc chắn được phần nào, tuy bên ngoài câu từ có thể khác, nhưng bên trong đạo lý đều giống nhau.

Duy trầm ngâm nhìn vào trong không gian trắng tinh vô tận, hắn nói: “Lạc Long Quân, cháu đã ngộ !”

“Thế gian này chính là Không ! tất cả chỉ là không !”

Đột nhiên không gian trắng tinh biến mất. Lạc Long Quân hiện ra.

Lạc Long Quân khóe miệng co giật.

Tiểu tử này nhanh như vậy đã hiện ra, cmn, phải biết muốn ngộ được Không chính là cần ngộ tính vô địch. Nhớ lại vạn năm năm trước ta tu luyện khởi đầu cũng chính là dùng 500 năm để ngộ được tính Không.

“Tiểu tử ngươi dùng bàng môn tà đạo gì ra nhanh như vậy ?”

Duy cười hớn hở nói: “Cháu ở trong đấy, chán quá chẳng biết làm gì nên ngồi thiền với tìm hiểu Thanh Tĩnh Kinh và Bát Nhã Tâm Kinh”

Lạc Long Quân nghi hoặc hỏi: “Thanh Tĩnh Kinh, Bát Nhã Tâm Kinh ? ngươi nói xem là cái gì ?”

Thế là Duy liền đọc cho Lạc Long Quân nghe.

Lạc Long Quân giật mình, gật gù, nói: “Không ngờ ngươi lại có được 2 cuốn kinh như này, chẳng trách có thể ngộ được tính Không thời gian ngắn ngủi như thế”

Duy cười đắc ý, điệu cười này vào mắt Lạc Long Quân chính là đậm chất tiểu nhân.

“Vậy còn phần thưởng thì sao ạ?”

Lạc Long Quân nhoẻn miệng cười nói: “Gì nóng vội thế”

Lạc Long Quân vung tay ra.

3 ánh sáng chói lòa xuất hiện trước mặt hắn.

Duy chỉ nhìn thấy đó chính là 1 giọt máu màu vàng, 1 cuốn sách màu vàng, 1 quả cầu khí tròn.

Lạc Long Quân nói: “Đây chính là: Chân Long Chi Huyết có thể khiến huyết mạch chân long dường như đứt quãng của ngươi cải thiện, để sau khi ngươi tiến vào Trúc Cơ mới bắt đầu từ từ luyện hóa nó. Còn hiện tại ngươi luyện hóa sẽ bạo thể !”

Lạc Long Quân búng tay, Chân Long Chi Huyết chui vào cơ thể của Duy.

Duy xoa xoa bụng cũng không cảm giác gì.

Lạc Long Quân cười nói: “Đây chính Chân Long Quyết, công pháp của chân long chi tộc chúng ta, sau này ngươi sẽ tu luyện công pháp này.”

Duy kích động vô cùng: “Chân Long Quyết ? cái tên thật siêu phàm !”

Đột nhiên hắn nghĩ đến một cái đó, hắn liền hỏi Lạc Long Quân : “Công pháp này sẽ không phải bằng tiếng thời kỳ thượng cổ chứ ?”

Lạc Long Quân gật đầu: “đúng vậy, nhưng ngươi sẽ không cần học đâu !”

Búng tay 1 cái, Chân Long Quyết chui vào trong mi tâm của Duy.

Duy chỉ cảm thấy oành 1 cái, hắn ngất đi.

Trong thế giới thần thức hắn nhìn thấy được cảnh tượng Thanh Long tróc vảy hóa thành Chân Long, nó ngâm lên tiếng hống chấn động thiên địa.

Đột nhiên thanh âm thời thượng cổ vang lên.

“ Chân Long Hóa Pháp Quyết, Hóa Chân Long, Vượt Cửu Thiên, Xé Tiên Môn”

Oanh oanh oanh !

Duy nhìn thấy đối diện hắn chính là cuốn công pháp màu vàng kim hóa thành 9 chữ vàng bám vào người hắn.

Duy mở mắt, con mắt dường như có kim long xẹt qua.

Hắn đã hiểu rõ và thuộc lòng Chân Long Quyết. Bây giờ hắn kích động không kìm được muốn ngồi xuống tu luyện.

Nhìn thấy tâm tư của hắn, Lạc Long Quân nhếch mép nói: “Không được đâu, công pháp này không tu được ở Luyện Khí.Ngươi phải tiến vào Trúc Cơ mới tu luyện được !”

Duy không nhịn được liền hỏi: “Tại sao lại vậy ?”

Lạc Long Quân cười nói: “Người đời thường nói Trúc Cơ chính là cánh cửa của đại đạo, Luyện Khí chỉ là thiên hạ của phàm nhân.Còn nữa Long tộc chúng ta sinh ra đã có cấp bậc Kim Đan, Trúc Cơ tùy theo huyết mạch tinh thuần của người đó. Nên làm gì biết đến Luyện Khí. Nhưng theo ta biết,nguyên lý tu luyện Chân Long Quyết ngươi phải có được điều kiện Kinh Mạch khai thông thông hoàn toàn”

Duy cười khổ đành nén nỗi buồn bực trong lòng hỏi: “Chân Long Quyết là công pháp cấp bậc gì ?”

Hắn đọc truyện tiên hiệp thấy trong truyện cấp bậc công pháp chia rất nhiều.

Lạc Long Quân cười ha hả nói: “Ngươi nói xem người đời chính là muốn thành tiên, mà muốn thành tiên phải qua tiên môn. Muốn qua tiên môn cần có Tiên Thể, Chân Long Thể vậy ngươi đoán xem là công pháp gì?”

Duy sợ hãi nói: “Chẳng lẽ đó chính là công pháp Thiên Cấp trong truyền thuyết ?”

Lạc Long Quân khóe miệng co giật, gì mà Thiên Cấp với đa cấp, quên mất tên này chỉ là phàm nhân không có kiến thức tu luyện, đành thở dài nói: “Thời thượng cổ công pháp được chia thành: Phàm Quyết, Hạ Quyết, Thiên Quyết,Nguyên Quyết, Tiên Quyết.”

Duy kích động vô cùng: “Tiên Quyết, ta có được tiên quyết”

Duy lại kích động tò mò có chút chờ mong nhìn vào quả cầu khí tròn đang xoay kia.

Lạc Long Quân cười nói: “Đây chính là Khí Vận của Lạc Quốc, năm đó ta phi thăng tiên giới, đã tiên đoán ra tương lai quốc gia sẽ bị xâm lược. Nên đã không để lại Khí Vận cho con cháu. Ngươi chính là người nhận được truyền thừa của ta, vậy hãy dựng lại Việt Nam đi !”

Nói xong, Lạc Long Quân vung tay khí vận của Lạc Quốc bay vào thể nội của Duy. Duy chỉ cảm thấy có 1 luồng ấm áp trong cơ thể. Duy vẻ mặt sảng khoái thỏa mãn.

Duy nghĩ đến một chuyện liền hỏi : “Không biết Lạc Long Quân tổ tiên có thể dạy cháu Thượng Cổ ngôn ngữ được không ạ”

Lạc Long Quân nghĩ thầm tên tiểu tử này thật hiếu học. Nghĩ vui vẻ liền vung tay soạn ra được 1 cuốn sách ném vào trong tay Duy.

Duy nhìn lên tiêu đề cuốn sách: “Hướng dẫn học tập Thượng Cổ ngôn ngữ”

Duy liền hỏi Lạc Long Quân về phương pháp luyện khí. Nhưng Lạc Long Quân lắc đầu kêu không biết. Nói đùa rồng sau khi sinh ra cảnh giới đã Trúc Cơ trở lên.

Duy khóe miệng co giật liền hỏi hết những thắc mắc của mình.

Ví dụ như con người tiến hóa từ khỉ đúng không ?

Lạc Long Quân nhẫn nại trả lời từng câu cho hắn.

Lúc này hắn cũng không biết, bên ngoài đã đánh nhau đến máu chảy thành sông.

Các đệ tử của Môn Phái Trung Quốc đều giết người như gà, khiến mọi người oán trách vô cùng, chỉ biết hậm hực bỏ báu vật xuống. Tuy nhiên cũng rất nhiều kẻ không nỡ bỏ bảo vật mà tìm cách chạy trốn.

ẦM !

Long Huyền chân nhân, nhìn thấy cánh cửa Long Môn đang rung động.

“Thăng Long động phủ sắp đóng lại”

Các đệ tử trong động phủ đều cảm thấy mặt đất rung chuyển rồi được truyền tống ra bên ngoài.

Tán tu được truyền tống ra bên ngoài, những kẻ nhận được cơ duyên đều tứ phương tháo chạy đề phòng bị đệ tử môn phái cướp bóc. Có kẻ đen đủi bị bắt lại, có kẻ may mắn sống sót chạy thoát.

Một bên một kẻ tán tu đã đứng ở cách xa nhìn về hướng Long Môn đang dần khép lại. Hắn đang tìm kiếm bóng dáng của Duy.

“Sao vẫn chưa thấy bóng dáng của hắn ? Chẳng lẽ đã tán mạng trong động phủ ?”