Chương 2: Người Đàn Ông Trong Bồn Tắm (2)

Mời nhấn thích (hình trái tim) ở cuối trang để gom like từ từ tạo động lực cho mình nha!

Một đề cử 90 điểm cũng sẽ bonus chương nè!

----------------------------------

Chu Hải không nói gì, Mập Mạp (Từ Bưu) từ bên ngoài nhô đầu nhìn vào trong phòng tắm, chọc chọc lưng Lương Hồng Cương, dùng cằm hất hất về phía Chu Hải.

"Đừng quấy rầy anh Hải của cậu! Nhìn kỹ đi, chụp hình dựa theo yêu cầu của anh Hải. Nơi này đúng là khu nhà ở cao cấp, chất lượng rất tốt. Nhiều nước tràn ra như vậy, trần nhà tầng dưới vẫn không bị thấm nước, đúng là không thể so sánh được mà!

Nhà tôi ở một tòa nhà cũ, chỉ cần đổ một ly nước ra sàn thôi, chưa tới 10’ sau tầng dưới sẽ lao lên mắng vốn liền."

"Đã lấy mẫu nước trong bồn tắm chưa?"

"Ừ, lấy rồi. Mặt khác trên tường phòng tắm, có dấu vết của 7, 8 vệt máu tươi nhỏ hơn 0.3 cm vung lên. Dựa vào góc độ có thể chúng văng lên từ bồn tắm."

Mập Mạp dùng đèn lazer, chỉ vào miếng gạch men phía tây bồn tắm, một vài giọt máu đỏ sẫm.

Quả nhiên, rất khó phát hiện được chúng dưới gạch men màu đen.

"Xem qua tất cả các phòng khác rồi sao?"

Mập Mạp gật đầu, lông mày cau lại.

"Xem qua rồi, khóa cửa vẫn còn nguyên, căn nhà cũng không có dấu hiệu bị xáo trộn. Trong ngăn kéo tủ đầu giường của phòng ngủ, có hơn 50.000 nhân dân tệ tiền mặt, có thể loại trừ việc trộm cướp tài sản. Năng lực xóa dấu vết của hung thủ rất tốt, căn nhà được dọn dẹp quá sạch sẽ, không lưu lại bất kỳ thông tin có giá trị nào."

Khi anh ta còn đang nói, Chu Hải chỉ vào vùng da trắng bệch hình tròn trên ngón áp út tay phải nạn nhân, nói.

"Cậu Lương chụp ảnh, đây là dấu ấn của chiếc nhẫn bị lấy xuống sau khi người này chết, nên lộ ra vết chèn ép này."

"Vết dao trên ngực cũng phải chụp, trong này đều là nước, tất cả vết tích đều không có ý nghĩa, bây giờ nên bảo người nhanh chóng đưa thi thể về trung tâm đi."

Lương Hồng Cương cấp tốc chụp ảnh, cẩn thận giẫm lên những tấm ván bước ra khỏi phòng.

Nói với chi đội trưởng Hoàng ý kiến của Chu Hải, chi đội trưởng Hoàng nhanh chóng gọi điện dặn dò người khác.

Mập Mạp đi tới bên cạnh Chu Hải, giúp anh ta đưa vali ra khỏi phòng tắm.

Hai người đứng giữa phòng khách, nhìn bối cảnh hiện trường một vòng.

Chu Hải bước tới phòng ngủ, căn phòng này trang trí có vẻ đơn giản, nhưng lại cực kỳ thoáng mát.

Thoạt nhìn, chủ nhà là một người thành công, rất biết thưởng thức nghệ thuật, quét dọn phòng ốc tỉ mỉ, không có lấy một hạt bụi.

Anh ta bước đến tủ đầu giường, ngồi xổm xuống, trên mặt bàn ánh lên vết tích nửa vòng tròn, khiến Chu Hải chú ý.

"Hình như chỗ này từng đặt một cái cốc."

Mập Mạp híp mắt cười, "Tôi đã lấy mẫu rồi, tôi cảm thấy dấu vết này được tạo ra bởi một chất gì đó. Anh xem, nó giống như một chất bột màu trắng có thể tan trong nước, sau khi bốc hơi thì còn lại vết này."

Một âm thanh chấn động nhè nhẹ truyền đến, theo hướng của âm thanh, Chu Hải lật gối trên giường lên.

Không phát hiện gì, nhưng âm thanh rung động càng lúc càng lớn.

Chu Hải cúi đầu gần như dán mặt trên đất, lúc này mới nhìn thấy, phía dưới đầu giường có ổ cắm điện, trên đó là một cục sạc.

Nhìn theo dây sạc, một chiếc iPhone 6 phiên bản mới nhất thình lình xuất hiện trước mắt, mẫu này còn chưa được bán ở thị trường trong nước.

Mập Mạp khẽ giật mình đi tới, trên mặt xuất hiện một tia áy náy, xem ra anh ta làm việc chưa đủ tỉ mỉ.

Nhanh chóng lấy túi đựng vật chứng, chuẩn bị bỏ điện thoại và cục sạc vào trong.

Ổ cắm được đặt ở chỗ bí ẩn như vậy, đúng là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy.

Lúc này điện thoại không còn rung nữa, màn hình hiện lên hơn 20 cuộc gọi nhỡ.

Kiểm tra một chút, Mập Mạp nhanh chóng thu thập dấu vân tay, anh ta khá tâm đắc về việc này.

Quan sát một vòng, anh ta thở dài nói, "Vừa nãy phát hiện một chiếc điện thoại di động ở phòng khách. Không ngờ chỗ này còn giấu thêm một chiếc, đáng tiếc phía trên chỉ có vân tay của nạn nhân."

Chu Hải không nói gì, anh là một người rất ít nói.

Trừ lúc tiến hành giải thích giải phẫu, lúc phân tích vụ án, tái lập hiện trường, những lúc khác gần như chẳng nghe được âm thanh nào của anh.

Đến trung tâm nửa tháng, Mập Mạp đã hiểu rõ tính cách của anh, cười bỏ di động vào túi đựng vật chứng, niêm phong lại.

"Xác nhận thân phận người chết chưa?"

Mập Mạp cầm một khung hình sang trọng đưa cho Chu Hải, là ảnh chụp nạn nhân, người đó ngồi trước bàn làm việc, dáng vẻ của một kẻ thành công.

"Chi đội trưởng Hoàng đã xác minh, nạn nhân là chủ nhà, tên Bành Vũ Hoa. Năm nay 35 tuổi, độc thân, anh ta là phó chủ tịch của Công ty Bất động sản Khải Hoa thuộc Cục đường sắt Trung Quốc 14, cũng coi như là một người trẻ tuổi thành công."

"Liên hệ với người nhà chưa?"

"Nghe nói cha mẹ nạn nhân đều đang định cư ở nước ngoài, anh ta là con trai một. Bạn gái ~ cũng không ít, đội trưởng Hoàng đang do dự, không biết phải gọi cho người nào?"

Mập Mạp cười hề hề, thấy mình hở răng không hay lắm, lại cũng chẳng thu hút ánh mắt của Chu Hải.

Hai người vừa nói vừa đi tới phòng làm việc, Mập Mạp chiếu đèn UV, cho Chu Hải xem.

"Nhìn này, tất cả ngăn tủ và mặt bàn, toàn bộ đều được lau chùi rất cẩn thận, hoàn toàn không để lại vết tích, ngay cả công tắc điện đều được tắt và mở bằng vải."

Chu Hải gật đầu, hai người ra khỏi phòng.

Chi đội trưởng Hoàng đưa người tới, Chu Hải giúp đỡ bọn họ chuyển thi thể vào túi đựng, hành động như thế khiến nước trong bồn tắm tràn ra rất nhiều.

Vì co cứng tử thi (1) đã đạt đỉnh điểm, hai tay người chết hơi giơ lên cao.

Bất đắc dĩ, Chu Hải và Lương Hồng Cương phải phá hủy khớp tay mới có thể miễn cưỡng kéo túi đựng lại được.

Lúc Chu Hải xoay người lại, chợt thấy dưới đáy bồn tắm còn sót lại hai sợi tóc dài trong nước, anh nhanh chóng dùng kẹp gắp chúng bỏ vào túi vật chứng.

Tuy mặt đội trưởng mới tới chẳng thường biểu cảm, nhưng Mập Mạp và Lương Hồng Cương đều rất thích anh, vì kiệm lời tức là năng lực rất giỏi.

Tổ hai muốn mở mày mở mặt, chỉ cần đặt lòng tin vào Chu Hải là được.

Chu Hải ném túi vật chứng cho Lương Hồng Cương, "Đi về khám nghiệm tử thi thôi."

Dù Lương Hồng Cương có chút sợ hãi nhưng vẫn rất hưng phấn.

Phải biết cậu ta theo Chu Hải nửa tháng, cuộc sống trôi qua rất bình yên, hôm nay là lần đầu tiên tiếp xúc với án giết người.

Cậu ta không ngừng gật đầu, thấy Từ Bưu và chi đội trưởng Hoàng nói gì đó với nhau, không quấy rầy, bước nhanh theo Chu Hải.

Khóe môi Chu Hải biểu lộ một chút ung dung, biểu hiện của Lương Hồng Cương lúc này mới chính là trạng thái mà một người làm pháp y nên có.

Mập Mạp Từ Bưu mặc dù rất mập nhưng thể lực không tệ, xách hai cái vali dụng cụ đuổi tới.

"Pháp y Chu, tôi nói cái này ~ Chu Hải ~ anh Hải ~ chờ tôi với! Tôi còn muốn đưa mẫu đến khoa giải phẫu để tiến hành kiểm nghiệm, chi đội trưởng Hoàng thúc giục, đây là vụ án giết người đầu tiên của quận Đông Thành bọn họ trong năm nay."

Chu Hải đưa tay giữ cửa thang máy cho anh ta, Mập Mạp mang vali chen vào, ba người nhanh chóng tới trung tâm giải phẫu.

Trung tâm tọa lạc tại rìa đông nam thành phố Đông Giang, cách xa trung tâm thành phố, cũng xa lánh ồn ào và hỗn loạn.

Hai bên đều là tường cao bốn mét, phía trên tường đều gắn lưới thép.

Cuối con đường bê tông đối diện cổng chính là một tòa nhà bốn tầng, bức tường bên ngoài lát gạch trắng.

Trên khung thép có mười mấy chữ lớn màu đỏ: trung tâm giám định tư pháp cục công an Đông Nam, bày ra một thứ cảm giác âm trầm.

Từ trái sáng phải trên tầng một là phòng tiếp nhận thủ tục giải phẫu, bốn phòng giải phẫu, phòng thay đồ, phòng cấp đông, phòng trang điểm, phòng vệ sinh và phòng tắm ở bên phải cuối tầng một, gần cầu thang lên tầng hai.

Tầng hai là phòng quan sát video, phòng thực nghiệm phân tích vết tích và sáu văn phòng.

Tầng ba là phòng thí nghiệm pháp y và trung tâm xét nghiệm DNA, tầng bốn phòng là phòng hội nghị và văn phòng giám đốc trung tâm.

Chu Hải và hai người kia nhanh chóng đi vào trung tâm, bộ dạng của Mập Mạp vốn nhẹ nhõm bây giờ cũng trở nên khẩn trương, anh ta theo sát bước chân Chu Hải, nuốt từng ngụm nước bọt, vì muốn xua đuổi cảm giác sợ hãi, cố ý trêu ghẹo.

"Chu Hải à, đi chậm một chút! Anh cao một mét tám hai, tôi một mét bảy hai, cơ thể hai người chúng ta chênh lệch mười centimet, anh không thể để ý đến độ dài bước chân của tôi một chút sao?"

Lương Hồng Cương theo sát phía sau, cố nén cười, cậu ta làm một số thủ tục liên quan trong phòng trực ban, sau đó mới đuổi theo bọn họ vào phòng thay quần áo.

Dù là rạng sáng mùa hè, Lương Hồng Cương và Từ Bưu vẫn đổ mồ hôi sau khi vận động nhiều.

Nhìn Chu Hải gài đến tận nút áo cao nhất trên cổ, Mập Mạp thấy rất khó hiểu.

"Tổ trưởng ~"

"Gọi tên."

Mập Mạp khó khăn gật đầu, tổ trưởng mới của bọn họ đã quen với kiểu xưng hô ở nước ngoài, không thích người ta gọi anh là tổ trưởng.

Chỉ cho phép gọi là Chu Hải hoặc là pháp y Chu, có điều Mập Mạp vẫn mặc kệ điều đó, vẫn cứ ngọt ngào gọi anh là Hải.

"Được rồi, Hải à, chúng ta làm việc cùng một tổ đã gần nửa tháng, trừ những gì liên quan đến vụ án, anh nói chuyện với tôi không quá mười câu, mỗi câu còn chưa vượt qua được năm chữ. Cho tới bây giờ, toàn là một mình tôi nói còn anh nghe, giống như độc tấu vậy, có phải anh thấy tôi phiền lắm không?"

Chu Hải lắc đầu, "Không có."

"Xem kìa, vẫn là hai chữ, tôi phục anh thật sự!"

Mập Mạp tiện thể được voi đòi tiên, tiến đến một bước, giật giật cổ áo Chu Hải.

"Xem anh mặc quần áo kìa, tại sao lại gài đến tận nút cao nhất thế này, cả ngày anh không thấy nóng sao?"

Chu Hải đã thay đồ cách ly, giơ đôi găng tay lên, lạnh nhạt liếc Mập Mạp một cái.

"Không. Cậu Lương, hôm nay theo tôi, chính thức tiến hành khám nghiệm tử thi! Ban đêm không có ai, có thể cẩn thận hơn một chút."

"Được, anh Hải!"

Một câu đột ngột như thế, khiến Lương Hồng Cương sợ đến bật ho hai tiếng, bỗng nhiên cảm thấy sau lưng có chút lạnh lẽo, cánh tay nổi đầy da gà.

----------------------------

*(1)Co cứng tử thi: (tiếng Latinh: rigor mortis, trong đó rigor nghĩa là "sự cứng", mortis nghĩa là "của cái chết") là một giai đoạn sau cái chết khi các khớp xương trở nên cứng và khó dịch chuyển, nguyên nhân là do từng phần của các cơ co lại. Co cứng tử thi ở người diễn ra sau 3-4 giờ và đạt cực đại cứng sau 12 giờ rồi dần dần giảm đi xấp xỉ sau 24 giờ tính từ thời điểm chết. Tùy thuộc nhiệt độ cũng như các điều kiện khác, co cứng tử thi có thể kéo dài xấp xỉ đến 72 giờ.

----------------------------

Người dịch: Chikahiro

Dịch và đăng tải độc quyền tại truyenyy.com