- Đây, cầm lấy và bảo vệ nó giúp ta!
Sau một hồi hàn huyên chuyện trò, Toàn bỗng lấy từ trong ngực ra một con tiểu xà màu hồng, dài gần hai gang tay, nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy con rắn nhỏ có hai cục u trên đầu, dưới bụng nhô ra bốn cục thịt và phía chót đuôi có một ít lông mao hồng sắc lấp lánh.
Chính là cô nàng Hồng Ngọc thuộc hải tộc được hắn cứu lúc trước, bị Long Hoàng Vương đánh cho hiện ra nguyên hình.
Toàn đưa tiểu xà cho Phù Dung, dặn dò nàng bảo vệ cho nó, bởi lúc này con rắn đang ngủ say, cuộn lại thành một khối tròn vo, thỉnh thoảng có chút ít tà khí từ trong những chiếc vảy nhỏ bốc ra.
- Long tộc? Là ngươi làm nó bị thương?
Phù Dung nhìn thấy tiểu xà màu hồng thì tỏ ra ngạc nhiên, ngay sau đó giọng nàng trở nên lạnh lùng, ánh mắt lấp lóe sát khí nhắm vào Toàn.
Đều là yêu tộc với nhau, Phù Dung hiểu rõ sự thèm khát của con người đối với yêu thú quý hiếm mãnh liệt cỡ nào! Từ lâu con người đã khai thác, săn bắt yêu thú một cách thái quá, rất nhiều chủng loài yêu thú bị con người đuổi tận giết tuyệt, với mục đích “làm nặng” túi tiền của bọn họ.
Lòng tham của con người là vô đáy, cứ thấy của lạ là hai mắt liền sáng lên, sẵn sàng trả giá để đoạt được.
Điều này dĩ nhiên Toàn cũng rõ ràng, biết Phù Dung hiểu lầm, nhưng hắn không có tức giận, mà lại lựa chọn lời lẽ từ tốn để giải thích.
- Haha! Ta làm? Ngay cả mấy tên Long Đế của Tứ Đại Hải Vực đều là những tồn tại cửu cấp yêu thú, ta còn chẳng thèm quan tâm đến, huống hồ là thu phục một con ấu long, ngươi nghĩ xem ta có cần dùng vũ lực không? Nó thành như vầy, tất cả là do bị đồng tộc mưu hại, ta vô tình thấy thương xót nên cứu nó một mạng, để cho tà khí xâm nhập nội thể, giữ lại tính mạng cho nó !
Hời hợt và có chút bất đắc dĩ, Toàn đáp, lúc này nghi ngờ và sát khí trong mắt Phù Dung mới biến mất.
Nàng nhẹ nhàng vuốt ve tiểu long, sau đó thả nó vào trong cổ áo, để tiểu long ngủ yên trong ngực nàng.
- Ực!
Nhìn con vật nhỏ bé từ từ biến mất giữa khe rãnh sâu hoáy của bộ ngực đồ sộ căng mọng, Toàn thầm nuốt nước miếng, hai bầu vú trắng nõn của nàng cứ lồ lộ ra như thế, bảo hắn làm sao kháng cự lại cho được!
...
Xong xuôi, nàng cùng hắn sánh bước trở lại chỗ cũ, nơi đó có biết bao ánh mắt đang hướng về phía này, chứa đựng vô số nghi vấn và ghen tuông.
Hỏa Phù Dung, cuối cùng nàng ta cũng bị Toàn thu phục, có một tuyệt sắc mỹ nhân ở bên cạnh làm người hầu, hắn khoái chí, bắt đầu bày vẽ những mưu đồ bẩn bựa trong đầu.
...
Chuyển một chút qua tình huống của Hành Không. Tên này phải nói là hết sức an nhàn, hắn lúc này đang ngồi cạo râu ở dưới đất, dáng ngồi xếp bằng, ung dung để cho hình chiếu pháp tướng quỷ ảnh ngàn tay đàn áp tam thú Phật Thủ Cự Lực Trư, Bạch Bì Man Tượng và Tiếu Diện Hắc Hổ.
Lưỡi dao cắt vào đám râu phát ra tiếng sồn sột như cắt vào kim loại, chợt Hành Không dừng tay, hắn nhìn về phía xa, thấy Toàn vẫn là một bộ dáng bình an vô sự, đang ung dung bước tới, sau lưng hắn là bóng đỏ thướt tha, đúng là Hỏa Phù Dung kia.
-Chà chà, quả nhiên không hổ danh là huynh đệ của ta, lại dám có ý định “ăn” con ả kia ư? Chẳng lẽ hắn không sợ dẫn lửa thiêu thân, chơi với lửa có ngày cháy nhà a! Thiện style, thiện style! Hỏa Phù Dung này nhan sắc đinh ninh là thuộc vào hàng đỉnh cao trong cực phẩm, không ngờ chính tay ta lại dâng quả ngọt lên cho ngươi! Đáng hận! Ta không phục! Tại sao những thứ tốt đẹp trên đời này đều quy tụ vào tên tiểu tử thối tha kia chứ?
Tức tối, và hụt hẫng!
Tay cầm lưỡi dao nhỏ bằng ngón tay, mỏng như cánh ve sầu, thân dao bóng loáng dài chừng mười cen-ti-met, được chế tác với hình dáng hết sức hoa mỹ, có khắc họa hoa văn huyền bí, vừa nhìn liền biết không phải là con dao bình thường, chắc chắn là một loại pháp bảo đặc chế, hắn nhẹ nhàng cạo cạo vài cọng râu rí rí ở môi trên và dưới cằm, Hành Không rất là bực bội, trong lúc nhất thời đã thốt ra khỏi miệng những dòng suy nghĩ của bản thân, không biết nếu Toàn nghe được những lời hắn nói....thì tình nghĩa anh em chắc có bền lâu!
...
Ngoại giới, bên ngoài Kim Ô bí cảnh.
Vô số những kẻ lạ mặt trên người tỏa ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ xuất hiện khắp nơi tại các cửa vào của Kim Ô bí cảnh.
Bọn họ đã có mặt ở đây vài giờ liền rồi, tất cả mang theo một loại ánh mắt bất bình tĩnh, dường như đang trông chờ điều kì diệu bên trong bí cảnh.
- Tin tức kia liệu có thật không? Thủ pháp truyền tin của Đạo Tông ta, ngoại nhân làm sao có thể biết được?
Giọng nói già nua vang lên, là tiếng của một ông lão có dáng dấp tiên phong đạo cốt, trên người lão mặc một bộ đạo bào, sau lưng có đồ án thái cực hắc bạch.
Lão ta lơ lửng giữa trời cao, hai chân đạp vào không khí hệt như đứng trên mặt đất. Nhẹ giọng thì thầm, liên tục lặp lại những câu nói khó hiểu.
Sự nghi hoặc và khó hiểu được thể hiện rõ thông qua đôi mắt trắng đục.
Phía trước mặt lão già kia, một cánh cửa không gian chình ình chắn đường, là một trong số những cửa vào của Kim Ô bí cảnh.
- Nhìn kìa, tại sao lại xuất hiện nhiều người lạ như vậy?
- A! Ta nhận ra! Đó chính là người của Ân Ái Đường!
- Còn kia? Không phải là người của Thiên Long Bang ư? Vì sao bọn chúng lại đều động nhiều cao thủ như vậy?
- Trời ơi, tất cả cửa vào bí cảnh đều bị những thế lực lớn vây quanh lại và canh gác nghiêm mật rồi! Ai đó làm ơn nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gù vậy?
- Nghe đồn là ở bên trong Kim Ô bí cảnh có bảo tàng cổ xưa xuất hiện, những người tiến vào bên trong đã thông báo tin tức về cho thế lực của bọn họ biết, dẫn đến tình trạng như hiện tại.
Những người không hiểu rõ sự tình, thoáng cái nhao nhao hết cả lên sau khi nhận dạng được lai lịch của một số thế lực mạnh, những tin đồn vịt, nhanh chóng lan truyền như một làn sóng, được hưởng ứng nhiệt tình.
Ở nơi xuất hiện các cửa vào khác cũng đều có sự hiện diện của những kẻ xa lạ, ngay sau đó toàn bộ cửa vào liền được bọn họ bảo vệ, chăm chú canh gác.
Sắc mặt tất cả đều trở nên ngưng trọng và âm trầm, dường như có một tin tức quan trọng nào đó được lan truyền trong giới các cao tầng lãnh đạo của những thế lực lớn trên Trù Thiên Tinh Cầu.
- Còn mười ngày, đúng mười ngày nữa cửa vào sẽ lại mở ra, lúc đó hi vọng tin tức ta nhận được là sự thật!
Tiếng của ai đó chợt vang lên, là giọng nữ cực kỳ trong trẻo.
Thiên hôn ám,
Địa phân đoạn,
Nhân gian lu mờ,
Thời gian lắng động.
...
Trở lại bên trong Kim Ô bí cảnh.
Tất cả những tu luyện giả nhân tộc và yêu tộc giờ đây đều lộ diện và tập trung tại khu vực địa hình lòng chảo, các phe phái và liên minh tạm thời nhanh chóng được thành lập.
Toàn, tỷ muội họ bạch, Phù Dung cùng đám yêu tộc cũng có mặt ở đây, tam nữ đứng chung tại một chỗ với Toàn. Ánh mắt hắn bĩnh tĩnh quan sát thế cục, thỉnh thoảng lại làm bộ ngu ngốc, đưa ra những câu hỏi ngớ ngẩn khiến cho đám người xung quanh tỏ thái độ xem thường. Nhưng Toàn vẫn mặc kệ bọn chúng, vì đây chính là loại biểu hiện mà hắn muốn thấy nhất.
Độp một cái!
Vài bóng đen bị trói chặt bằng dây xích kim loại màu bạc, trên đầu có túi vải đen trùm kín, bị một nhóm tu luyện giả áp giải ra, trưng bày giữa đám người đông như kiến cỏ!
- Đó là gì vậy? Phải dùng đến pháp bảo Tỏa Liên Xích của Đạo Tông để trấn áp khống chế!
- Xem kìa, trên cơ thể của những thứ này đều bốc ra khí độc và nấm mốc, vừa nhìn đã biết là tà vật kịch độc!
- Nghe nói minh chủ của Liên Minh Thanh Thiếu Niên mấy ngày trước tự mình thâm nhập vào một hang sâu dưới lòng đất, sau đó đã bắt được những dị sinh vật này.
...
Vô số tiếng bàn tán xôn xao vang lên trước ánh mắt tò mò của đám đông.
- Các vị, xin hãy trật tự!