Nhằm giảm bớt bầu không khí căng thẳng, Toàn chợt mở miệng, lời nói mang theo ý tứ trêu đùa, đau đớn do vết thương trên vai mang lại cũng theo đó mà vơi đi phân nữa.
- Hừ, ngươi và tên hòa thượng kia vừa nhìn liền biết là cùng một bọn! Đừng có đánh chủ ý dơ bẩn lên trên người ta!
Mỹ nhân tóc đỏ vừa điểu khiển hư ảnh Kim Ô phóng Hỏa Tiễn, miệng đẹp cáu gắt, giọng nói tuy có chanh chua một chút nhưng mà vẫn khiến cho người nghe phải nhớ thương.
- Khà khà, chủ ý dơ bẩn? Vậy nàng hãy mở to mắt ra mà nhìn xem thứ này là gì?
Phần Thiên Đại Pháp – Tiên Thiên Thần Hỏa!
- Hiện!!!
Hắn cười cợt, dùng giọng nói khiêu khích ánh mắt của mỹ nhân tóc đỏ, buộc nàng phải đưa mắt nhìn vào vị trí giữa hai bàn tay của Toàn.
Một tiếng quát nặng nề, âm thanh như có ma lực tà dị, vừa thánh thiện cũng vừa đen tối, vang vọng khắp không gian.
Ngay sau đó hai tay Toàn linh hoạt kết một loạt các thủ ấn phức tạp, từ vị trí giữa hai bàn tay, một đốm lửa nhỏ bạch sắc bỗng xuất hiện.
Đốm lửa kì lạ vừa hiện, không khí ngập tràn trong sóng nhiệt nóng bức, vô số lông vũ bằng hỏa diễm do hư ảnh Kim Ô phóng ra dường như gặp phải thứ gì đó cực kỳ đáng sợ, lông vũ run rẩy bất ổn, tự động bay ngược trở về bản thể của Kim Ô.
Đột nhiên đốm lửa bạch sắc trên tay Toàn thoáng nhảy lên, từ màu tráng liền chuyển sang màu tím, nhiệt độ nóng bức trong không khí lập tức biến mất, thay vào đó là khí tức chết chóc, một mảng lớn tử vong khí dày đặc hiện diện, hóa thành đám mây tím lơ lửng trước mặt Toàn và nàng hậu duệ Kim Ô.
Một lúc sau, dưới sự điều khiển cực kỳ linh hoạt của Toàn, đốm lửa nhỏ trong tay hắn đổi màu liên tục, cứ mỗi khi đổi thành một màu nào đó là có thêm khí tức kì lạ tương ứng với ngọn lửa xuất hiện, sinh mệnh khí, sát khí, đế khí, thi khí, độc khí......
Thanh niên múa lửa biểu diễn, mỹ nhân tóc đỏ đường đường là hậu duệ Kim Ô cao quý, lúc này bản thân nàng lại như một đứa trẻ, hai mắt dại ra nhìn vào đốm lửa trên tay Toàn liên tục biến hóa, sau đó nàng nhìn hắn, gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ bất đắc dĩ, cuối cùng là bất lực, sợ hãi.
Dừng lại tất cả các đòn tấn công, thu hết sát ý, ánh mắt không còn thù địch nữa.
“Khà khà, mồi dụ thơm phức bằng Tiên Hỏa luôn? Thử hỏi sao mà tiểu mỹ nhân này không động tâm cho được!”.
Trong vùng không gian não bộ của Toàn, thất đại quái thú đang vui vẻ đùa giỡn, coi bộ ý nghĩ của bọn chúng sắp thành công rồi.
Hình chiếu của Pháp Tướng phía sau lưng được nàng thu lại, Hỏa Kim Ô sợ hãi kêu lên mấy tiếng, sau đó mới hóa thành một đám lửa, chui vào trong người nàng. Thấy vậy, Toàn cũng thu lại hỏa diễm kì lạ, nhưng mà ánh mắt cảnh giác, cả người không dám buông lỏng chút nào, đề phòng mỹ nhân tóc đỏ bất thình lình tung ra một đòn chí mạng.
Ở cái thế giới tu chân đầy rẫy nguy hiểm này, chỉ cần một giây lơ là thôi thì cũng đủ để trả giá đắt, có khi còn phải dùng cả tính mạng để bù vào cái giá ấy!
- Ta...Hỏa Phù Dung là tên của ta! Ngươi...kỹ năng khống hỏa thật cao tay, hơn nữa hỏa diễm của ngươi thập phần khủng bố, ngay cả Kim Ô Thần Hỏa cũng không dám nảy sinh địch ý với nó! Thật đáng sợ, rất xin lỗi vì lúc trước đã mạo phạm!
Giọng nói ngọt ngào, không chút địch ý của hậu duệ Kim Ô cất lên, thì ra nàng ta tên là Hỏa Phù Dung, lúc này nàng có vẻ ấy náy, hướng về Toàn, khom người xin lỗi.
- Ha? Hỏa Phù Dung? Chà chà...không chỉ có nhan sắc xinh đẹp, mà cả cái tên cũng đẹp như vậy! Xứng đáng với hai tiếng mỹ nhân!
Giọng của Phù Dung ngọt như mật, rót vào tai Toàn làm cho hắn say sưa, mở miệng khen mấy tiếng, Phù Dung nghe hắn nói như vậy liền đỏ mặt dậm chân, nũng nịu từ chối cho ý kiến.
- Hứ! Người ta nào có hoàn hảo như ngươi nói chứ! Tên dẻo miệng. Hai cô gái lúc trước đi theo bên cạnh ngươi, chắc cũng bị những lời đường mật này mê hoặc chứ gì?
Sự cảnh giác giữa hai người dần vơi, Toàn chậm rãi hạ xuống bên cạnh Phù Dung, hai người sóng vai bước đi, cùng nhau trò chuyện cũng như giải bày những hiểu lầm lúc trước.
Rừng núi hoang sơ, cảnh đẹp vắng vẻ chỉ có hai người bầu bạn.
- Con người! Ngươi có thể dạy ta phương pháp khống hỏa vừa rồi không?
Phù Dung hai mắt long lanh, nhìn Toàn, ánh mắt nàng mang theo sự khẩn cầu, mong chờ.
- Dạy ngươi? Ừm...cũng được!
Toàn đáp bằng giọng hời hợt, không có quan tâm bao nhiêu.
- Hả? Là thật? Ngươi sẽ dạy ta?
Tiểu cô nương tóc đỏ hoe, háo hức đến mức chụp lấy một cánh tay của hắn, vui vẻ reo lên. Trong Phù Dung như một nữ hài mới lớn.
Dù cho cơ thể của nàng có hơi lớn một chút, nhưng thật ra tâm hồn cũng không khác gì thiếu nữ mới mười mấy tuổi đầu, ngây thơ và tinh nghịch.
Có lẽ đây là một mặt hại do bị giam cầm trong vùng không gian này nhiều năm.
- Ta sẽ dạy ngươi, với một điều kiện! Điều kiện này cũng rất đơn giản, nhưng lại mang tính ràng buộc cao...chính là ngươi sẽ đi theo bên cạnh ta...ừm, ngoan ngoãn làm một nữ hầu!
Không một chút cảm xúc nào, giọng Toàn lạnh nhạt, hắn gỡ tay Phù Dung ra, trực tiếp nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh của nàng, như muốn thấy rõ những gì nàng đang nghĩ.
- Ta...điều kiện này...ta...ực!!! Ta...đồng...ý!
Vốn tưởng rằng nàng sẽ mắng hắn một trận, nhưng ai ngờ, sau vài giây lưỡng lự khó xử, cuối cùng Hỏa Phù Dung cũng quyết đoán gật đầu, ánh mắt tha thiết nhìn Toàn, làm cho một kẻ từng đứng ở đỉnh cao trong trời đất cũng phải nổi da gà.
“Chí Tôn! Cá cắn câu rồi kìa! Một cô hầu gái xinh xắn, ở đằng kia lại có một đôi tỷ muội nhu tình. Hahahaha! Kèo này thơm lừng nha chủ nhân! Ờ mà ngài nên cẩn thận, nên nhớ bản thân ngài là kẻ thả câu, còn nàng ấy là cá, đừng để đảo ngược tình huống a!”.
Cái giọng bẩn bựa của bảy con thú cứ văng vẳng trong đầu Toàn, nhiều lần hắn cũng muốn cười thật to, nhưng suy nghĩ lại liền cố kìm nén.
...
Phía Bắc Trù Thiên Tinh Cầu.
Nơi có một quốc gia được tất cả tu luyện giả trên Trù Thiên Tinh Cầu gọi là Sứ Sở Mặt Trời Mọc.
Phù Tang Đế Quốc.
Địa phương sản sinh ra những tên Samurai thần thoại trong truyền thuyết. Bên cạnh đó, trường phái Ninja cũng phát triển rất mạnh mẽ, góp phần nâng cao tên tuổi và địa vị của Phù Tang Đế Quốc.
Cuối cùng, Phù Tang Đế Quốc được gói gọn qua những cụm từ sau:
Tinh thông các loại nhẫn thuật,
Bậc thầy sử dụng ám khí,
Bậc thầy rèn kiếm Katana,
Bậc thầy về ẩm thực và sắc dục.
Hầu hết 90% tu luyện giả trong Phù Tang Đế Quốc đều sử dụng kiếm Katana, một vài địa phương trong quốc gia này gọi chúng là đao, chúng là một dạng kiếm có thân cong, dài, bản kiếm nhỏ nhưng rất sắc bén và cứng rắn. Các tu luyện giả Phù Tang thường mang trên người ba thanh kiếm, thanh dài nhất gọi là Katana, thanh trung bình gọi là Tanto và thanh cực ngắn, chuyên dùng để đâm chém khi cận chiến hoặc mổ bụng tự sát khi bại trận, nó có tên gọi là Daishō.
Huyền bí và đáng sợ, Phù Tang Đế Quốc được xếp vào hàng thứ tám, một trong hai mươi hai quốc gia có lịch sử lâu đời và bí ẩn nhất Trù Thiên Tinh Cầu.
...
Rừng Tamashenzu.
Beng...beng...cang....
Một căn nhà nhỏ đơn sơ nằm ở bìa rừng. Người đàn ông đứng cạnh lò rèn, trên tay ông ta là một cái búa cực lớn, toàn thân đen tuyền, mạnh mẽ nện từng đợt xuống thanh kim loại được nung đỏ lè, đặt ở trên khối đe kim loại.
Sau mỗi cú nện búa chuẩn xác lên thanh kim loại nung đỏ, từ thân búa và khối đe toát ra những vòng sóng linh lực cực mạnh, tản ra xung quan thân thể của người thợ rèn, mặt ngoài của búa đen và khối đe lấp lóe hoa văn huyền ảo cổ xưa, vừa nhìn đã biết là bảo vật lâu đời, hơn nữa còn là bảo vật cực kì lợi hại.
Xèo!!! Ục ục ục!!!!
Khói nóng và hơi nước bốc lên trắng xóa.