Chương 40: Tiên Thiên Chân Hồn

Cực Lạc Vĩnh Sinh

Dục Hỏa Thiêu Đốt

Niết Bàn Trùng Sinh!!!

Sau khi hồn thể bị Dục Hỏa đốt cháy thành Tro Hồn, từ trong đống tro chui ra một bóng dáng nho nhỏ, bé như hai ngón tay, chính là hồn thể của Toàn sau khi bị Dục Hỏa đốt cháy, nhưng hắn không phải được hồi sinh, mà là sau khi thiêu đốt, hồn thể của hắn teo nhỏ lại, bị tinh lọc sạch sẽ những tạp chất, đống tro kia, chính là tạp chất trong linh hồn hắn bị lọc ra.

Hắn liên tục niệm Tiên Ngữ không biết bao nhiêu lần, linh hồn bị tinh lọc đến mức không còn một chút tạp chất, sáng bóng như ngọc.

Dục Hỏa đến rồi lại đi, cháy rồi lại tắt, lặp lại không biết bao nhiêu lần. Cho đến một lần kia.

Sau khi bị Dục Hỏa thiêu đốt, trong đống Tro Hồn không có bóng dáng bé tí chui ra nữa, mà thay vào đó là tiếng động lạ phát ra.

Là tiếng tim đập, từng nhịp nhẹ nhàng phát ra từ đống tro.

Thình thịch...thình thịch...thình thịch...

Một quả tim to bằng nắm tay, và một con mắt tỏa ra Thần Linh chi khí đậm đặc rơi ra từ trong đống tro.

Sau bao nhiêu lần thất bại, cuối cùng Toàn đã cô đọng được hai phần quan trọng nhất của hồn thể. Hồn Tâm và Hồn Nhãn.

Hồn Nhãn từ từ bay lên trên Hồn Tâm, vô số sợi tơ linh hồn từ Hồn Tâm tách ra, quấn lấy Hồn Nhãn và sau đó bện lại thành một hình nhân cao hơn mét. Một quá trình thần thánh diễn sinh.

Những mảnh vỡ kí ức trước kia của Toàn bất ngờ xuất hiện, từng hình ảnh hiện ra, tổng cộng có tám bóng hình giống hệt nhau, bộ dáng thanh niên trẻ tuổi, tuấn tú và có chút ngang tàng.

Sau đó tám bóng hình lần lượt dung nhập vào hình nhân do hồn tơ bện thành kia.

Mặt khác, quá trình đồng hóa kí ức vào bên trong hình nhân kia đều bị những tồn tại thần bí nhìn thấy, kẻ nào cũng phải kinh ngạc, sau đó là khiếp sợ.

“Cửu Kiếp Luân Hồi? Cũng may là lúc trước Phượng Tổ có cảnh báo, nếu không vô cớ giết hắn, đợi hắn luân hồi một lần nữa, chắc chắn sẽ kéo cả nhà tới đây để đào mộ a!”.

“Cửu Kiếp Luân Hồi? Là bí thuật do những tên điên trên Vô Lượng Cửu Trọng Thiên sáng tạo ra ư? Nếu đúng là nó, vậy thì là may thật, địa phương đó toàn những tên điên điên khùng khùng sinh sống, động tới một tên trong số chúng là y như trêu chọc phải nguyên cả tổ kiến lửa vậy!”.

- Thời đã tới! Đợi cho hắn hoàn toàn dung hợp, liền đưa hắn đến chỗ của chúng ta đi!

Giọng nói thần thánh mạnh mẽ như sấm dậy vang lên.

- Bái kiến Phượng Tổ!

Tất cả tồn tại thần bí đều lộ diện, hiện ra nguyên hình, một đám Phượng Hoàng đồng thanh hót lên như chim én đón mùa xuân, tỏ lòng kính trọng với Phượng Tổ.

...

Kim Ô bí cảnh. Vị trí của bọn Toàn và đám yêu tộc.

- Lâu như vậy mà hắn còn chưa chịu tỉnh lại! Tên khốn này, thần bí đến đáng sợ!

Là giọng của Bạch Dung, cô nàng không còn kiêng nhẫn được nữa, ánh mắt nhìn Toàn đầy vẻ lo lắng, rồi giọng của nàng nhỏ dần khi nhìn qua quả cầu màu đen đang tọa trấn trên đỉnh đầu của thanh niên.

- Nhẫn nại! Muộn nhìn xem, sắc mặt của hắn đã hồng hào hơn trước rồi, chắc không bao lâu nữa sẽ tỉnh lại!

Bạch Ngân nhẹ giọng nói, lời nói dường như đang trấn an muội muội và luôn cả bản thân nàng.

- Hừ! Giả bộ thần bí, lại còn có người phụ họa, tỏ ra quan tâm lo lắng!

Mỹ nhân tóc đỏ bị khí tức tà ác của bảy quái thú trấn áp, không thể nhúc nhích, hay di chuyển, chỉ biết buông lời khiêu khích nhưng nàng cũng rất dè chừng quả hắc cầu trên đầu thanh niên kia, nó mang đến cho nàng và đám thuộc hạ cảm giác áp bức nặng nề, buộc bọn họ phải khuất phục, cảm thấy nhục nhã.

Hắc cầu mập mạp không hề quan tâm tới bọn họ, nó chỉ trận trung quan sát Toàn.

Thiết!!!!

Một loại cảm giác sợ hãi lóe lên trong linh hồn những kẻ có mặt ở tại đây, tất cả không tự chủ được thân thể, ánh mắt liên tục chuyển động, không biết nỗi sợ hãi kia từ đâu xuất hiện.

Chợt bọn họ nhìn thấy, người thanh niên vốn đang ngồi dưới đất bỗng nhiên đứng dậy, khí thế trên người hắn liên tực kéo lên.

Niết Bàn Cảnh trung kỳ.

Niết Bàn Cảnh hậu kỳ.

Oanh!!!

Tu vi khôi phục trở lại, hơn nữa còn đột phá một tiểu cảnh giới, vẫn chưa chịu dừng lại, khí thế trên người của Toàn ngày càng tăng mạnh như ánh sáng của mặt trời buổi ban trưa.

Niết Bàn Cảnh đỉnh phong!!!

Hoảng sợ và chấn động!

Đó chính là những gì xuất hiện trong mắt của tỷ muội họ Bạch và đám người yêu tộc.

Lúc này, một kẻ chỉ có tu vi Niết Bàn đỉnh phong lại đang dùng khí thế của mình đàn áp bọn họ, tất cả đều bị ảnh hưởng, Bạch Ngân, Bạch Dung cũng bị ảnh hưởng nhưng còn đỡ hơn đám yêu tộc kia.

Nữ nhân tóc đỏ, ba tên yêu tộc cầm đầu cùng đám thuộc hạ đều là thở không ra hơi, nói không nên lời.

Chỉ là Niết Bàn Cảnh nhưng chất lượng lại vượt trội xa so với Dung Hợp Cảnh!

- Còn chưa chịu ngừng lại, không lẽ hắn muốn mạnh mẽ đột phá, trực tiếp bước vào Dung Hợp Cảnh?

Heo Rừng, Voi Trắng và Hắc Hổ sợ hãi thốt lên.

Chợt, Hắc Hổ giọng run run, tay chỉ về phía người thanh niên.

- Mau...mau nhìn...hắc cầu vốn áp chế chúng ta đâu rồi? Nó biến mất rồi!

Mọi người kinh ngạc nhìn lại, quả đúng như tên này nói, hắc cầu tà ác đã biến đâu mất, nó không còn ở đây, tức là không kìm chế bọn họ nữa, nãy giờ thì ra là do uy áp của người thanh niên kia bày ra.

Khí thế của Toàn giữ nguyên ở cảnh giới Niết Bàn đỉnh phong được một lúc thì bỗng tán đi, tu vi của hắn dừng lại ở mức này.

Mọi người thầm thở phào, nếu hắn còn tiếp tục gia tăng, e là bọn họ sẽ bị uy áp đè bẹp mất!

...

Không gian Tổ Địa Khai Sinh Phượng Hoàng.

- Ngươi đi đi, những gì cần giúp chúng ta đã giúp, cần nói cũng đã nói! Mong ngươi sau khi có được thực lực nhất định sẽ chiếu cố đến Phượng Hoàng tộc, đa tạ!

Những con Phượng Hoàng khổng lồ nằm rạp xuống mắt đất, đầu ngẩn lên, đôi cánh lộng lẫy, kiêu sa xòe rộng, hướng hồn thể của Toàn hành lễ.

Bọn họ, chính là những tổ tiên lâu đời của Phượng Hoàng tộc, được gọi là Phượng Tổ!

Trong đám Phượng Hoàng, một con có hình thái to lớn nhất bầy, nó hướng đến vị trí của Toàn, vỗ nhẹ cánh, đưa hắn rời khỏi vùng không gian thần thánh này.

- Haizzz!!! Tất cả giải tán đi! Tiếp tục công việc ngủ của các ngươi!

Sau khi Toàn rời khỏi, những Phượng Tổ cũng lần lượt biến mất.

...

Linh hồn trở lại thể xác.

- Khà...Bán Tiên Thiên? Như vậy cũng được rồi, nếu lúc này linh hồn trực tiếp hóa thành Tiên Thiên Chân Hồn, sợ là sẽ bị thiên lôi đánh chết như mấy kiếp trước mất!

Khắp người tản mát ra khí tức thần thánh, sau khi đồng hóa toàn bộ kí ức, trông hắn chẳng có thành thục hơn tí nào, trái lại còn tỏ ra hèn mọn và tinh ranh hơn trước kia!

Toàn cười cười tà dị, đang định nói gì đó thì bất giác hắn quay đầu nghiêng qua một bên, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm thân ảnh tóc đỏ, vai gầy mảnh mai đang đứng trong vòng bảo vệ của ba con quái vật to lớn, khí tức nóng bức như lò lửa từ trên người nàng tỏa ra xung quanh, lập tức cây cỏ ở gần đó thoáng cái mất nước nhanh chóng trở nên khô héo, lụi tàn.

-Hỏa thuộc tính thật nồng đậm, lợi hại! Em là bad girl trong bộ váy ngắn?

Toàn không nhịn được, nhếch miệng tán dương một câu, trông hắn dường như rất hứng thú với nữ nhân tóc đỏ.