Chiyoya Saori không lướt bảng tin thì thôi, một khi lướt liền hiện ra một đống thông tin nhìn vào chỉ thấy ngán ngẫm như có người suy đoán thân phận của cô là công tử nhà giàu đi báo thù, hay con ông cháu cha có người làm quan lớn trong viện cảnh sát, hoặc là ngoài mặt nguỵ trang làm người tốt nhưng thật chất bên trong là gián điệp hai mang của tổ chức,…. Thậm chí còn có người thông quá một câu của cô “Muốn được nhớ kỹ” mà phân tích ra được tình huống cô có anh em song sinh nhưng vì một người đã bỏ mạng mà người kia liền thế chỗ vào.
Ừ thì…. Bộ não của những người có góc xem thượng đế đúng là không thể xem thường!
Tuy cô đúng là một người xuyên không nhập hồn vào người khác, nhưng Saori cũng không tính toán làm cho thân phận thực sự của “Saori” cứ như vậy bị bại lộ quá sớm.
Nghiêm khắc mà nói, “Chiyoya Toru” và “Chiyoya Saori” là hai người cần được tách ra rõ ràng rành mạch.
Dù sao những việc Toru làm trong những năm trước cũng như một Toru không có nguỵ trang làm việc không thể cùng bại lộ ra cùng một lúc… nếu không chỉ có một con đường chết chờ cô ở phía trước.
Dấu kĩ mặt nạ bảo hộ của mình mới có thể sống sót lâu dài.
Đến nỗi tính cách thật sự của Saori có thật sự ôn nhu như vẻ bề ngoài hay không, hình như cũng không ảnh hưởng đến người ngoài cho lắm.
Saori lại nhìn một chút thanh giá trị, mỗi một đạo cụ điều có giá niêm yết rõ ràng, không có cái nào là cô có đủ tiền để mua.
Hệ thống lên tiếng: (Bé yêu, thật sự không mua một cái gì sao? Hoàn toàn có thể ghi nợ! Cô xem độ nổi tiếng trên diễn đàng của cô cao như vậy, cuối tháng chắc chắn phiếu bỏ cho cô sẽ rất là nhiều!)
(Không cần, không dùng được.) Saori vô tình trả lời. (Nói thử xem, hạt dưa ngươi ăn cũng là đạo cụ à?)
Hệ thống liền nhanh chóng đem túi đựng hạt dưa của mình đè xuống, ngượng ngùng trả lời: (Cô nói cái gì, tôi nghe không hiểu)
Cuối cùng Saori vẫn là “lấy” ra được nhược điểm của hệ thống, từ trong túi đựng hạt dưa của hệ thống moi ra một lần rút thăm trúng thường.
(bây giờ ta mới biết hệ thống thì ra cũng có tiền tích góp riêng nha.) Saori ngữ khí kinh ngạc nói, (Vậy thì ngươi có cùng hệ thống khác hẹn đi ăn hoặc đi dạo phố không?)
Hệ thống đột nhiên nước mắt chảy thành sông: (Hẹn, hẹn cái bíp! Thế giới của hệ thống của không có cái gì có giá trị để đổi, tôi đối với kí chủ còn keo kiệt mới có thể có một ít tiền, lấy đâu ra tiền để đi ăn với người khác chứ…)
Saori trầm mặc, thì ra thế giới của các hệ thống cũng có phân biệt giàu nghèo à?
Hazzz, đúng là chỗ nào cũng có tư tưởng tư bản xã hội!
Sau đó, Saori vui mừng mà trực tiếp rút thăm trúng thưởng dùng hết!
Vặn công tắc xoay hai vòng, rớt ra được một quả trửng màu hồng nhạt, mở ra thì xuất hiện một con nhộng nho nhỏ.
Hệ thống bất lực nói: (dùng hết một lần con nhộng này, giá trị yêu thích tăng lên 2 điểm, có thể giải được bất kỳ loại thuốc nào trong một giờ.)
Nhìn quả trứng trước mắt không có giá trị sử dụng, còn phải đổi 10 điểm, Saori liền cảm thấy hoang mang về những lần rút thăm lần sau.
Thời gian không còn nhiều, Saori liền cùng hệ thống tạm biệt, ở trong ánh mắt “ngươi tàn nhẫn, ngươi vô tình” không chút do dự tắt đi màn hình diễn đàn.
Mở mắt ra, 7 giờ sáng, vừa lúc Hiromitsu cũng vừa tỉnh, liền nhìn thấy cô đang có ý định rón rén xuống giường,
Thấy Saori tỉnh lại, Hiromitsu chào hỏi: “Sớm nha, Toru, tư thế ngủ của ông thật tốt.”
Là thực sự tốt, cả một đêm liền một cử động cũng không có, nghiêm chỉnh nằm ngủ.
Hai ngươi có tư thế nằm ngủ tốt một trong một ngoài, tạo cảm giác rộng rãi cho dù là một chiếc giường đơn trống vắng.
Chiyoya Saori ngồi dậy, tinh thần thoải mái, cô cầm điện thoại lên, tính toán đi mua đồ ăn sáng trước, sau đó lại đi tìm hiểu về sự tình của vụ án.
Ai ngờ Hiromitsu cũng giơ lên điện thoại, trên đó là tin nhắn của huấn luận viên Onizuka gửi đến, vừa nhìn là biết được Takada trộm báo tin.
“Toru, huấn luận viên muốn chúng ta đi về để viết bản kiểm điểm, rồi sau đó có thể tự do hành động,….. cần thiết chúng ta sáu người đều giao bảng kiểm điểm cùng một lúc mới được.”
Thanh niên tóc nâu cười tươi ôn hoà nói lại như có điểm xấu hổ, nhưng từ trong mắt hắn có thể thấy được một tia bỡn cợt ý cười.
“Huấn luận viên Onizuka và cảnh sát Takada là người như thế nào, ông nếu còn có ý tưởng muốn nhúng tay vào vụ án này, nếu bị hai người đó phát hiện, khả năng còn có một bảng kiểm điểm dài hơn đang chờ.”
Saori: “…..”
Đáng giận, tại sao cô cùng bảng kiểm điểm cứ như có hận thù thâm sâu vậy!
“Làm một cảnh sát ngày sau phục vụ cho lợi ích công chúng, chúng ta điều đầu tiên cần nhớ đó chính là pháp luận Nhật Bản…”
Giáo sư mang gọng kính màu đen ở trên bục giảng nói về cơ sở tri thức, ngồi ở phía dưới học sinh một đám đang cúi đầu nhìn tư liệu, cũng không biết là đang nghiêm túc nghe giảng hay là đang thất thần.
Ngủ cũng không phải không được, nhưng tiền đề là không bị phát hiện. “Matsuda Jinpei! Bài luận này nên chọn như thế nào!” Một thanh âm vang lên với âm lượng lớn, trực tiếp đem Matsuda đánh thức.
Thanh niên đứng dậy cà lơ phát phơ không chút do dự trả lời nói: “B”
Kỳ lạ, hắn như thế nào cảm thấy cậu ta rõ ràng không có nghiêm túc nghe giảng mà nhỉ? Hắn còn chưa có đọc xong đề mục của câu hỏi mà!
Giáo viên đẩy đẩy mắt kính, xem đáp án, có chút nhục chí nói: “Đúng rồi, ngồi xuống đi.”
Ngồi xuống sau, Matsuda liền đem vở ở phía dưới viết viết, nhưng vừa mới viết được không quá hai chữ, hai mí mắt liền đánh nhau.
Nhưng lần này, ngồi ở cậu ta bên cạnh Hagiwara không chút do dự mà vươn chân dài, một chân đá cậu ta ra khỏi ghế ngồi.