Chương 1: Bắt Đầu

“Chặc, không biết chọn cái kiểu gì mà để đại diện sinh viên là cái đứa tóc vàng chứ, trong học viện có mỗi mình nó trông lạc quẻ nhất!”

“Đúng! Nếu Chiyoya-kun ở đây, thì cũng không đến lượt nó!”

Mấy đồng học đi ngang qua cố ý mà huých vào người hắn, Furuya Rei dọn sách vở trên bàn vào ngăn kéo, vừa định đứng dậy, liền cảm giác bả vai nặng hơn.

“Thì ra đây là năng lực hấp dẫn thù hận của thiên tài ha!” Morofushi Hiromitsu một tay chống trên vai Furuya, một bên trêu chọc nói, “Đi học thôi mà cũng nổi bật.”

Furuya Rei buồn cười hất tay bạn thân, “Chính bọn họ không bằng, sao có thể trách tôi?”

“Mà bọn họ nhắc tới người tên Chiyoya kia…”

Thanh niên tóc vàng theo bản năng nhìn đến vị trí trống không trong lớp.

Matsuda Jinpei ngồi bên cạnh đá chân, “Cái thắng đó vừa mới vào ngày đầu tiên báo cáo xong đã không thấy tăm hơi, ông với Hiromitsu lúc ấy còn chưa thấy mặt mũi đâu mà nó đã lặn mất.”

Hagiwara Kenji nói tiếp, “Kể ra cũng lạ, lần đầu tiên thấy có người vừa khai giảng xong liền biến mất hẳn ba ngày nhưng mà bài thi viết của tên đó điểm không phải dạng vừa đâu.”

“Hơn nữa còn khá đẹp trai.” Hagiwara sờ sờ cằm, “Nhưng mà tôi cũng không kém đâu, phải không Jinpei-chan?”

“Chặc.” Matsuda Jinpei không chút do dự mà cắt ngang, “Ông đi để mà nữ cảnh bên kí chọn xem, ông cùng Chiyoya ai đẹp hơn?”

Hagiwara Kenji ngay lập tức véo vai hắn, hai người lâm vào trận chiến một mất một còn.

Morofushi Hiromitsu thở dài một tiếng rồi cười nhẹ, “Xem ra cậu bạn kia là đối thủ khó chơi nhỉ?”

“Mấy cậu nói Chiyoya?” Ngồi trong văn phòng uống trà Onizuka Hachizou nhướng mày, bắt đầu cảnh giác, “Tôi nói cho các cậu biết, cho dù chiều nay có tự do tập luyện, mấy cậu cũng đừng hòng chạy đi quậy phá!”

“Không, không, chỉ là quan tâm đến đồng học một chút thôi mà thầy.” Hagiwwara Kẹni cười hì hì, “Đoàn kết, hữu nghị thì mới gọi là tập thể chứ.”

Huấn luyện viên lẩm bẩm, “Tên nhóc kia không có việc gì. Chỉ là làm việc nghĩa cứu người xong rồi đem chính mình vào bệnh viện thôi. Mấy cậu nều nhàn nhã không có chuyện gì làm thì đem nhà tắm lau…”

“Em chào thầy!”

Không chờ Onizuka Hachizou nói hết, năm miệng một lời cáo từ, như một trận giá lượn nhanh ra ngoài, để mặc huấn luyện viên đứng sau gào to trong bất lực.

“Trên bản tin ghi thanh niên làm việc nghĩa cứu người, hiện trường ở bên cạnh Học viện Cảnh sát.”

“Vậy nên nếu nhập viện, thì bệnh viện tốt nhất trong khu vực này là bệnh viện kia nhỉ!”

“Ấy, tôi nhớ là bảng tên dự phòng của cả lớp là do lớp trưởng cầm đúng không?”

Mấy thanh niên vừa đi vừa lẩm bẩm tập trung ánh mắt vào Date Wataru đang ngậm tăm xỉa răng lập tức dừng chân lại.

“Đi không?”

Năm thanh niên trẻ nhìn nhau rồi bật cười, sau đó nối chân nhau chạy dưới những cánh hoa đào bay phất phới của tháng tư, đây chính là điều tuyệt vời nhất của tuổi trẻ.

Ở một diễn đàng nào đó cũng đang sục sôi không kém.

[Sau tỷ năm thì cuối cùng cũng đến ngày này!!!]

[Cho hỏi ngu tý. Cái phía trước là máy bán hàng tự động đúng không cả nhà -_-]

[Hú hú hú! Có ngoại truyện nè! Nhân vật mới, đen trắng đánh nhau to rồi hí hí hí]

[Huhuhu Học viện Cảnh sát đều trong phần ngoại truyện mới nè, hóng sensei ra chap mới! Không biết nhân vật mới là ai nhỉ?]

[Nghe nói có nhân vật mới xuất hiện thì phải á (Đột nhiên cảnh giác.jpg). Hình như là phản diện mới, tội nghiệp Amuro nhà tui ☹]

[Đồ độc ác kia, Amuro là của tui màaaaaaa]

[Chương đầu tiền có lộ chút hình nè, nếu không phải là nhân vật quần chúng, chẳng lẽ là người thứ sáu? Tui muốn có thêm một anh đẹp trai!]

[Khôngggg! Năm cánh hoa anh đào!]

[5-4=0 (Tui đao đớn, tui gục ngã.jpg)]

[Huhu đừng có chọc vào nỗi đau nhau nữa!!!]

[Theo kiểu của mấy anh thì chắc chắn là sẽ đi đến bệnh viện xem người tên Chiyoya kia, nếu là làm việc nghĩa cứu người đến mức bị thương, thì chắc chắn là người tốt]

[Cứ bình tĩnh xem có phải là nhân vật quan trọng hay không! Tóm lại là xem mấy anh nhà trước đi!]

[Bà trên đội quần vào đi! Tui còn nhục dùm á!]

[Mấy người cứ cãi nhau đi! Tui ôm Jinbei với Kẹni nhà tui về đây!]