“Lão Đại! Ngay lúc này!” Tiếng hô trầm thấp của Nhị Trưởng lão Huyết Diễn vang lên và ngay sau đó, tại vị trí Trần An Vĩ đang đứng, vô số Trận Văn màu đỏ rực như máu cấp tốc hiện ra, hợp thành một tòa địa trận bảo bọc toàn bộ Trần An Vĩ vào bên trong.
Nó là Định Huyết Trận, một phiên bản nâng cấp của Định Thân Trận, nó không nó không chỉ làm bất động toàn bộ sinh linh bên trong, mà kể cả máu huyết cũng sẽ bị định vị.
Chưa hết, ngay sau khi Định Huyết Trận được hình thành, một giọng nói trầm thấp lạnh lẽo vang lên, cùng với đó là vô tận máu huyết tại hiện trường như được triệu hoán mà cấp tốc bay về cùng một phía.
“Huyết Hải – Hiện!”
Một cái Huyết Hải phô thiên cái địa như ẩn như hiện ra sau lưng Huyết Hào, nó cung cấp vô tận Huyết Lực cho đòn thế tiếp theo của hắn, khiến chúng trở nên cực kì dữ tợn.
Hắn lại tiếp tục thủ ấn, lạnh lùng quát lên một tiếng “Linh cấp Trung phẩm Huyết Thuật – Huyết Hải Trấn Thiên Địa!”
Huyết Hải Trấn Thiên Địa là Huyết Thuật Trấn Môn của Huyết Hải Môn, khi tu luyện sẽ hình thành nên Huyết Hải trong cơ thể. Khi thi triển, Huyết Hải sẽ cung cấp vô tận Huyết Lực cho một đòn tấn công duy nhất.
Vì thế, không đến lúc nguy cấp, Huyết Hải Môn sẽ không thi triển Huyết Hải Trấn Thiên Địa. Bất quá lúc này đây, nhận ra sự nguy hiểm của Trần An Vĩ, Huyết Hào quyết định sử dụng đến Huyết Hải của mình.
Theo hiệu lệnh của hắn, từng dòng Huyết Lục trong Huyết Hải trào ra, muốn trấn xuống chỗ Trần An Vĩ.
Mà Trần An Vĩ lúc này, do bị Định Huyết Trận tác động, nên hắn không thể di chuyển. Nhưng điều đó không có nghĩa hắn bó tay chịu trói, bởi vì Hồng Hỏa Vực, Sát Ý cùng Chiến Ý của hắn đang dần phá huy trận pháp, khiến nó dần trở nên yếu hơn.
“Quá chậm!” Trần An Vĩ trong đầu thầm gắt một tiếng, bằng với tốc độ hiện tại, muốn phả Định Huyết Trận chỉ bằng các loại Ý thì hắn đã sớm bị Huyết Hải Trấn Thiên Địa “trấn” cho dẹp lép rồi.
Vì thế hắn chỉ tập trung vào phá trận ở những vị trí quan trọng như đầu và tay, nhưng ngay khi hắn định tiếp tục, thì một tình cảnh đã diễn ra trước mắt hắn. Tình cảnh khiến hắn không bao giờ có thể quên.
Một thân ảnh nữ nhân đã chắn trước mặt hắn, nàng dùng toàn bộ lượng Nguyên Lực còn lại trong cơ thể, hòa vào trong thanh Lôi Vận Kiếm, Băng Hỏa Luân Hồi Diễm cũng xuất hiện bổ trợ cho nàng.
“Thiên cấp Trung phẩm Nguyên Thuật – Phạt Lôi Động Thiên Kiếm!”
Theo tiếng quát thanh lãnh của nàng, Phạt Lôi Động Thiên Kiếm trực chỉ dòng Huyết Lực kia mà chém tới, Băng Hỏa Luân Hồi Diễm cũng nhanh chóng hóa thành Băng Hỏa Kiếm mà trảm xuống một kiếm.
Thế công của Lục Thanh Vân tuy rất mạnh, nhưng đối mặt với nàng là một Linh cấp Trung phẩm Huyết Thuật, lại được cường giả Nguyên Tông cảnh thi triển, vì thế Phạt Lôi Động Thiên Kiếm chỉ cầm cự được một chút, rồi lập tức bị nghiền nát.
Huyết Hải Trấn Thiên Địa sau khi phá nát Phạt Lôi Động Thiên Kiếm, nó vẫn vô tình mà trấn xuống cơ thể nõn nà của người con gái dũng cảm lấy thân mình bảo vệ cho nam nhân trong lòng.
Ảnh Lôi Y cùng Lôi Vận Kiếm thay chủ nhân nó kiên cường chống đỡ Huyết Lực đang liên tục tràn vào cơ thể. Bất quá, vì sự chênh lệch quá lớn, Lôi Vận Kiếm chỉ chống chọi được một lúc rồi vỡ nát, mà Ảnh Lôi Y cũng ảm đạm phai mờ.
Huyết Lực của cường giả Nguyên Tông cảnh thực sự không dễ chịu, nó liên tục tàn phá cơ thể Lục Thanh Vân, mà nàng thì đã không còn Nguyên Lực để đối kháng với nó.
Trong lúc nguy cấp, Thiết Thổ Nguyên Lực mà Trần An Vĩ đã sử dụng để bảo vệ mọi người lúc trước được kích hoạt, nó đánh bay tất cả Huyết Lực đang ăn mòn cơ thể Lục Thanh Vân, nhờ đó cứu nàng một mạng trong gang tấc.
Dù vậy, nàng vẫn bị thương không hề nhẹ, cố lấy chút sức cuối cùng trước khi ngất đi, nàng ngoái đầu lại phía sau, nhìn Trần An Vĩ bằng ánh mắt trìu mến nhu tình nhất, cố gắng mỉm cười, như thể muốn nói “Chàng không sao là thiếp mãn nguyện rồi!”
“Vân Nhi!!!” Trần An Vĩ gào lên một tiếng, nhìn thấy nữ nhân trong lòng chịu đau đớn mà bản thân không thể làm được điều gì, hắn như muốn phát điên.
“Hừ, chút thực lực đó mà muốn đỡ một kích của ta?” Huyết Hào nhìn thấy cảnh này thì liền tỏ ra khinh thường, một Nguyên Vương nhỏ nhoi muốn chống một kích toàn lực của hắn? Nằm mơ giữa ban ngày!
Răng! Rắc!
Đang muốn tiếp tục làm ra hành động, thì đột nhiên hắn nghe được tiếng nứt vỡ cùng tiếng cười điên cuồng vang lên. Nó phát ra từ người thiếu niên đang bị vây nhốt trong Định Huyết Trận kia.
Chẳng biết từ khí nào, hắn đã thoát khỏi sự khống chế của nó, trên tay hắn lúc này ôm lấy thân thể rướm đầy máu của Lục Thanh Vân, đôi mắt hằn đầy tơ máu cùng huyết lệ.
Nhìn thấy Lục Thanh Vân từ từ ngã xuống, từng hình ảnh của kiếp trước lại hiện về trong đầu hắn, từng hình ảnh một, chúng khiến Trần An Vĩ như muốn phát điên.
Hắn đã tự nhủ, sẽ không bao giờ đặt bản thân mình vào tình cảnh bất lực như kiếp trước. Nhưng hiện tại thì thế nào?
Hắn lại vì một chút nóng vội không khống chế được bản thân mà lập tức tấn công Hàn Vô Lĩnh, kéo theo đại chiến nổ ra, kinh động tới Huyết Hải Môn, khiến Vân Nhi của hắn lại một lần nữa phải lấy thân mình đỡ thay cho hắn một kích.
Hắn cữ ngỡ rằng, kiếp này mình có Hệ Thống, có Vô Thượng, tình cảnh trong quá khứ sẽ không tiếp tục lặp lại. Nhưng hắn đã lầm, chính hắn lại là người khiến các nàng lâm vào nguy hiểm.
“Công tử! Mau bình tĩnh lại!” Ảnh Nhi ở một bên nhìn thấy tình trạng Trần An Vĩ hiện giờ, biết hắn sắp mất khống chế, liền lên tiếng nhắc nhở, giọng điệu tràn đầy lo lắng bất an.
Nhưng đã quá muộn, Trần An Vĩ mặc cho Ảnh Nhi có gọi thế nào, hắn muốn phát điên, hắn phải bắt tất cả những kẻ đã khiến các nàng bị thương phải trả giá.
“Aaaaaaaaa…” Trần An Vĩ gầm lên một tiếng, từ trong cơ thể hắn, Sát Ý và Chiến Ý được tăng lên đến cực hạn, toàn thân hắn tỏa ra một cỗ khí tức âm u lạnh lẽo khiến toàn trường vô thức rùng mình.
Trong đầu tự hỏi “Cỗ khí tức kia là gì?”. Bởi bọn hắn cảm nhận được cỗ khí tức kia vừa giống Chiến Ý và Sát Ý, nhưng lại cao thâm hơn không biết bao nhiêu lần, cảm tượng như nếu bị nó trấn xuống, bọn hắn chỉ có thể đứng bất động.
“Vực?” Lương Thăng Lộc cùng Tuyết An đồng loạt kinh hãi thốt lên. Người khác có thể không biết, nhưng hai người làm sao có thể không nhận ra. Cỗ khí tức trên người Trần An Vĩ lúc này, là của hai loại Vực.
Nhưng khiến hai người bất ngờ chính là hắn chỉ mới bao nhiêu tuổi? Làm sao có thể có được hai loại Vực cao thâm như này?
Tu vi Trần An Vĩ cấp tốc được đề thăng, như một hệ quả tất yếu của việc hình thành Sát Vực và Chiến Vực.
Phải, Sát Chiến Thống Vạn Quân như bị tâm trạng của chủ nhân ảnh hưởng, nó kích hoạt tới cực hạn, đem Sát Ý và Chiến Ý của Trần An Vĩ hóa thành thực chất mà ngưng tụ ra Sát Vực cùng Chiến Vực.
Tu vi hắn lúc này đã không phải khái niệm mà toàn trường có thể đo đếm, nhưng bọn hắn biết, Trần An Vĩ lúc này có thể một kích diệt sát toàn bộ bọn hắn.
Không đợi bọn hắn hoàn hồn, Trần An Vĩ lúc này đã kích phát thế công tới hai người Huyết Hào. Chiến Vực cùng Sát Vực nhanh chóng trấn xuống hai người bọn hắn, khiến cả hai không thể di chuyển một chút nào.
Trên tay lại xuất hiện thanh Băng Hỏa Kiếm, nhưng lúc này nó không còn là thanh sắc hỏa diễm của Băng Hỏa Luân Hồi Diễm, mà nó thuần một màu đỏ rực của Chiến Ý cùng đen kịch của Sát Ý, khiến nó âm trầm vô cùng. Không chút do dự, hắn đã biến mất.
Nhìn thấy thế công đang tới, hai người bọn hắn bất lực mà gào lên, nhưng không hề có âm thanh nào được phát ra, bởi vì bọn hắn chưa kịp gào lên đã lập tức bị Trần An Vĩ một kiếm chém đứt đôi.
Không chỉ có thế, Sát Vực cùng Chiến Vực lập tức nghiền nát toàn bộ thân thể bọn hắn, không để lại chút gì.
Tình cảnh này rơi vào mắt toàn trưởng khiến đám người hãi hùng, không thể tin được một Nguyên Vương cảnh lại có thể làm được tới mức này. À không, thứ bọn hắn nhìn thấy trước mắt lúc này không phải là Nguyên Vương cảnh nữa.
Mà là một vị Đế Vương tràn đầy tang thương cùng mất mát, trên tay vẫn ôm lấy thân thể rướm máu của thê tử, ánh mắt tràn đầy thống khổ nhìn lấy nàng. Tình cảnh khiến ai nhìn cũng phải đau lòng.
“Phu quân!” Mấy nữ cũng không nhịn được nữa mà lao tới ôm lấy hắn, như muốn dùng chính thân thể ngọc ngà của mình mà xoa dịu đi nỗi lòng của Trần An Vĩ.
Cảm nhận được từng cỗ hơi thở ấm áp ngọt ngào trên cơ thể mình, Trần An Vĩ cũng dần bình tĩnh lại, Chiến Vực cùng Sát Vực dần tan biến, trở lại là Chiến Ý và Sát Ý như ban đầu.
Sát Chiến Thống Vạn Quân cũng được hóa giải, Trần An Vĩ ngước nhìn từng gương mặt quen thuộc, rồi lại nhìn lấy Lục Thanh Vân đang hôn mê trong tay mình, trong lòng dâng lên một nỗi tự trách cùng áy náy.
Đang muốn nói gì đó, thì lại nghe giọng nói dịu dàng ấm áp của các nàng vang lên bên tai “Mọi chuyện đã kết thúc rồi, chàng đừng cảm thấy tự trách!”
Câu nói của các nàng thực sự như một lời cứu rỗi cho tâm linh của hắn, chút gắng gượng cuối cùng cũng biến mất, Trần An Vĩ mệt mỏi ngất đi trong vòng tay của chúng nữ.
Di chứng do sử dụng Sát Chiến Thống Vạn Quân trong thời gian dài là quá lớn, hắn lại còn kích phát tầng cao nhất của nó, không lập tức bị nổ chết đã là kì tích rồi.
Mấy nữ thấy hắn ngất đi cũng không chần chừ mà nhanh chóng đem hắn cùng Lục Thanh Vân đặt lên một chiếc giường nệm, tránh cho những vết thương lại bị va chạm.
“Tuyết Ca, mau đến giúp bọn hắn đi!” Nhị Cung chủ Tuyết Vực Cung – Tuyết An là người đầu tiên hoàn hồn sau mọi chuyện.
Nàng liền hướng về thân ảnh nữ nhân bên cạnh, nàng ấy thân mặc thanh y bó sát, toàn thân tỏa ra khí tức thanh mát của Mộc Hệ Nguyên Lực, cũng là người duy nhất sở hữu Hỗn Độn Thuộc Tính trong Cung.
Chính là Tuyết Ca, nàng sở hữu Niết Bàn Sinh Mộc Thủy, Hỗn Độn Thuộc Tính duy nhất thời điểm hiện tại có khả năng hồi phục với một tốc độ không thể đo lường.
Tuyết Ca ở bên cạnh nghe gọi thì bất ngờ, bất quá cũng nhanh chóng tiến lại gần Trần An Vĩ và Lục Thanh Vân.
Càng tới gần, Tuyết Ca càng kinh ngạc, bởi vì nàng nhìn thấy Trần An Vĩ dù bị Bí Thuật phản phệ, dù hôn mê, nhưng vẫn luôn ôm chặt lấy Lục Thanh Vân, một chút cũng không buông. Phải yêu thương nhiều như thế nào mới có thể làm được như vậy?
Chúng nữ cũng phát hiện ra điều này, các nàng càng nhìn càng đau lòng. Nhưng cũng thầm vui vẻ, bởi vì các nàng biết dù lúc đó là ai trong số các nàng, thì hắn vẫn sẽ đối xử như vậy.
“Mọi chuyện kết thúc rồi, Thanh Vân tỷ sẽ không sao đâu mà!” Trần Yên Nhiên nhẹ giọng trấn an hắn một câu mà nhờ đó hắn mới từ từ buông lỏng vòng tay, để chúng nữ dễ dàng trị liệu cho Lục Thanh Vân.
Tuyết Ca cũng không chậm trễ, một lần nữa xuất ra Niết Bàn Sinh Mộc Thủy, bắt đầu trị liệu cho cả hai người.
Phải nói rằng Niết Bàn Sinh Mộc Thủy thực sự rất kinh người, chỉ trong thoáng chốc mà vết thương bên ngoài của cả hai lập tức kết vảy rồi lành lặn như chưa hề có gì xảy ra.
Thậm chí những vết thương bên trong cũng có xu hướng được chữa lành rất nhanh chóng.
Rất may mắn là vì có Thiết Thổ Nguyên Lực của Trần An Vĩ bảo vệ trong lúc nguy cấp, nên Lục Thanh Vân không bị tổn thương quá nặng, dù bị Huyết Lực ăn mòn, nhưng cũng không ảnh hưởng tới lục phủ ngũ tạng và Nguyên Hải Tâm.
Nhưng Trần An Vĩ thì không may mắn như vậy, hắn sữ dụng Bí Thuật, mà sử dụng Bí Thuật nào cũng đều có cái giá của nó. Tuyết Liên Nở Rộ của các nàng cũng vậy, mà Sát Chiến Thống Vạn Quân hắn vừa sử dụng cũng không ngoại lệ.
Sử dụng Bí Thuật càng lâu, phản phệ càng nghiêm trọng. Mà với sự thông minh của nàng, Tuyết Ca đương nhiên biết Trần An Vĩ trong lúc mất khống chế đã kích hoạt tầng cao nhất của nó khi chưa thuần phục, dẫn tới phản phệ càng nghiêm trọng hơn.
Dù những vết thương đã được chữa lành, nhưng phản phệ do Bí Thuật gây ra không phải chỉ là những vết thương bình thường này. Đặc biệt là loại Bí Thuật đẳng cấp cao như Sát Chiến Thống Vạn Quân này.
Nhìn thấy những vết thương trên cơ thể cả hai lần lượt được chữa lành, chúng nữ cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Ưm…” Bất chợt có tiếng ưm nhẹ vang lên, chúng nữ liền tiến tới xem thì thấy Lục Thanh Vân đã dần tỉnh lại.
Tình cảnh này khiến mấy nữ Trần Yên Nhiên trong lòng vừa mừng vừa háo hức. Các nàng mừng vì “bà cả” đã không còn nguy hiểm, còn háo hức là vì… các nàng vừa nảy ra một ý nghĩ giảo hoạt.
Đợi sau khi Trần An Vĩ tỉnh lại, nhất định phải nói hắn thu Tuyết Ca này mới được, năng lực hồi phục rất không tồi.
“Nếu chàng có thể thu được cả Nhị Cung chủ và năm vị sư tỷ thì dưới trướng của chàng sẽ có một cỗ lực lượng không nhỏ đâu!” Hai nữ Tuyết Nhi nhìn nhau thầm nghĩ.
Tuyết Ca ở bên này bắt gặp ánh mắt của mấy nữ, trong lòng dâng lên cảm giác kì quái.
“Các nàng nhìn ta làm gì nha?” Tuyết Ca thầm nghĩ, rồi lại lắc đầu, tiếp tục trị liệu cho Trần An Vĩ.
Càng trị liệu cho hắn, nàng càng kinh ngạc khi phát hiện ra, lượng Nguyên Lực nàng truyền vào cơ thể hắn cứ như muối bỏ bể vậy, ngoài việc trị liệu những vết thương bên ngoài, thì hoàn toàn không còn làm được gì khác.
Điều này khiến nàng vô thức cảm thấy tò mò. Nàng đương nhiên biết chuyện quá khứ của hắn, bị cướp mất Nguyên Hải Tâm, từ thiên tài trở thành phế vật không thể tu luyện.
Lần đầu gặp hắn, nàng nhìn thấy hắn có thể điều động Nguyên Lực, trong đầu đã vô thức tự hỏi “Hắn đã tu luyện được rồi sao?”
Nhưng ngày hôm nay, khi trị liệu cho hắn, cảm nhận tình huống cơ thể của hắn. Hắn không hề có Nguyên Hải Tâm như nàng tưởng tượng, nhưng lại có một thứ gì đó đang liên tục hút lấy Nguyên Lực của nàng.
Không đúng, “nó” chỉ hút lấy Thủy Hệ và Mộc Hệ Nguyên Lực từ Niết Bàn Sinh Mộc Thủy, còn Thủy Hệ và Mộc Hệ Nguyên Lực mà nàng đưa vào thì không hề được đả động tới, thậm chí còn bị đào thải ra ngoài.
Điều này khiến nàng lại càng ngạc nhiên hơn, phải biết rằng nàng sở hữu Niết Bàn Sinh Mộc Thủy đã lâu, khí tức của nó ít nhiều gì cũng đã trở nên giống với nàng.
Thậm chí ngay cả bản thân nàng cũng đôi khi không phân biết được đâu là Thủy Hệ Nguyên Lực của bản thân và đâu là Thủy Hệ Nguyên Lực của Niết Bàn Sinh Mộc Thủy.
Ấy vậy mà “nó” lại có thể chắt lọc từng tia Nguyên Lực mà hấp thu.
“Nó là cái gì đây?” Tuyết Ca từ hỏi, lần đầu tiên trong đời cảm thấy hứng thú về một thứ gì đó của nam nhân.
“Nó” không gì khác ngoài Vô Thương Công Pháp – Thiên Địa Quy Nhất Kinh, nó đang thay Trần An Vĩ tu luyện.
Ngươi không nghe nhầm, à nhầm là đọc nhầm, theo từng dòng Thủy Hệ và Mộc Hệ Nguyên Lực của Niết Bàn Sinh Mộc Thủy đi vào cơ thể, Vô Thượng giúp Trần An Vĩ thích nghi được với Thủy Hệ Nguyên Lực.
Nhờ đó hình thành nên cơ sở tu luyện cho Thanh Thủy Nguyên Lực, khiến Thanh Thủy Nguyên Lực của hắn vốn chỉ thuần thục một phần, này lại vô thanh vô tức mà tăng lên thành hai phần. Tu vi cũng nhờ đó mà tăng lên Tam Tinh Nguyên Vương.
“Đột phá?” Chúng nữ ở bên ngoài đương nhiên cũng nhận biết được điều này liền kinh ngạc. Tên này ngay cả khi hôn mê cũng có thể đột phá sao?
Chợt từ trong cơ thể hắn, một luồng Mộc Hệ Nguyên Lực nồng đậm sinh mệnh trào ra, kết hợp cũng Niết Bàn Sinh Mộc Thủy mà trị thương cho Trần An Vĩ.
-----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花