Chương 70: Quá khứ và hiện tại

Tại một vùng đất nằm phía đông Hành Thiên Đại Lục, nơi nồng đậm Hỏa Hệ Nguyên Khí, tọa lạc một Nhất phẩm gia tộc. Do tọa lạc tại nơi có vô vàn Hỏa Hệ Nguyên Khí mà bọn hắn từ cao tầng tới tộc nhân bình thường đều sở hữu Hỏa Hệ Nguyên Lực cực kì tinh thuần.

Chính nhờ sự tinh thuần của Hỏa Hệ Nguyên Lực, mà gia tộc này cũng là gia tộc có nhiều vị Luyện Đan Sư nhất trên toàn tinh cầu. Bọn hắn mang họ Dược, tự xưng Dược gia.

Cũng như bao Nhất phẩm gia tộc khác, dưới trướng bọn hắn cũng có vô vàn Nhị phẩm gia tộc chuyên thực hiện nhiệm vụ tìm kiếm và nuôi trông Linh Thảo cung cấp cho bọn hắn luyện đan. Trong đó, có Âu Dương gia.

Âu Dương gia là một Nhị phẩm gia tộc chuyên thực hiện nhiệm vụ tìm kiếm các nguồn Linh Thảo quý hiếm đem về cho các gia tộc khác nuôi trông. Đổi lại bọn hắn sẽ nhận được nguồn tài nguyên tương xứng. Và nhiều hơn cả là Đan Dược.

Phàm là tu sĩ, ai cũng biết tầm quan trọng của Đan Dược, chính vì Dược gia hứa cung cấp Đan Dược cho bọn hắn nên bọn hắn mới phải liều mạng vào các bí cảnh, tàn tích mà thám hiểm.

Lại nói về Dược gia, Dược gia xưa nay ở trong mắt người đời luôn là một gia tộc có danh vọng cao ngất trời. Bọn hắn chuyên cung cấp Đan Dược cho toàn bộ đại lục, thậm chí còn có tin đồn một số lượng lớn Đan Dược được bán ra từ Vạn Bảo Hội là do Dược gia cung cấp.

Mà bọn hắn cũng luôn là người chính trực, chưa bao giờ làm điều gì sai trái. Hoặc là… ít nhất thì bên ngoài nhìn vào là như vậy.

Dược gia đúng thật là chưa từng làm ra điều gì thương thiên hại lý, bất quá đó là trong quá khứ. Còn thời điểm hiện tại, dưới sự làm chủ của Dược Quân, Thiếu chủ Dược gia, Dược gia bọn hắn đã không còn giữ được bản chất của tổ tiên.

Ngoài ánh sáng, bọn hắn có thể vẫn là một gia tộc luyện đan danh cao vọng trọng, ai ai cũng ngưỡng vọng. Nhưng trong bóng tối, cao tầng Dược gia lại lén lén lút lút bắt ép các thiếu nữ phàm nhân, thậm chí là cả nữ nhi của tộc nhân các gia tộc dưới trướng phải gả cho nam nhân gia tộc bọn hắn.

Mang danh là gả, nhưng số phận thực sự của các nàng vẫn còn là một bí ẩn mà không ai có thể giải đáp. Chỉ biết rằng, các nàng một khi đi rồi, thì chưa từng quay trở về. Dù cho người thân trong gia tộc có tới tận Dược gia để hỏi thăm, cũng bặt vô âm tín.

Ngày hôm nay cũng vậy, đối tượng Dược gia nhắm tới chính là nữ nhi một vị Hộ Pháp của Âu Dương gia. Nàng không ai khác chính là Âu Dương Kỳ Hân.

Ngay khi nhìn thấy Dược gia tìm tới, phụ thân nàng đã biết có điều chẳng lành, nên đã dặn nàng phải rời đi thật xa. Nhưng tấm lòng nữ nhi đối với phụ thân làm sao có thể nói đi là đi?

Nàng ngoài mặt thì nghe lời ông, nhưng thực chất lại tìm một nơi vắng vẻ kín đáo mà bí mật ở lại. Thông qua bí pháp đặc biệt, nàng có thể nghe rõ cuộc đối thoại giữa phụ thân với Dược gia.

Nhờ đó, Âu Dương Kỳ Hân biết được Dược gia Thiếu chủ ham muốn sắc đẹp của mình, muốn nàng gả cho hắn, phụ thân nàng đương nhiên không muốn nữ nhi phải chịu khổ, ông liên tục tìm cách từ chối.

Tới cuối cùng, Dược gia thấy dùng lời nói không được, bản chất thật sự mới lộ ra, bọn chúng bắt đầu dùng vũ lực, thậm chí bọn hắn còn đe dọa nếu ông không gả nàng cho Dược Quân, chúng sẽ lập tức dùng “chút biện pháp” khiến phụ thân nàng lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Nghe tới đây, nàng đành phải đồng ý mối hôn sự này. Bất chấp sự can ngăn của phụ thân, nàng vẫn theo Dược gia trở về. Những tưởng số phận của nàng cũng sẽ giống như những nữ nhân trước đó, sẽ ảm đảm mà biến mất.

Thì bỗng một ngày nọ, Tiểu thư Âu Dương gia, cũng chính là vị biểu tỷ mà nàng rất thân thiết, tìm đến gặp nàng, ngỏ ý muốn giúp đỡ.

Như một tên ăn mày buồn ngủ gặp được chiếu manh, nàng ngay lập tức đồng ý, mặc cho phải tự tay móc lấy đôi mắt vốn là điểm xinh đẹp nhất trên gương mặt mình, nhằm khiến cho tên khốn kia từ bỏ ý định cưỡng ép nàng.

Quả nhiên hiệu quả, tên Dược Quân sau khi nhìn thấy nàng không còn đôi mắt, lập tức nổi trận lôi đình muốn đem nàng giết chết.

Âu Dương Kỳ Hân nàng chỉ là nữ nhi của một Hộ Pháp thuộc Nhị phẩm gia tộc, làm sao có thể so sánh với Thiếu chủ của Nhất phẩm gia tộc, tài nguyên tu luyện không bao giờ thiếu như hắn.

Bất quá, nàng cũng không muốn chấp nhận số phận, dù phải liều mạng, nàng cũng không muốn phải chết tại nơi này.

Kết quả cuối cùng, dù cho nàng bị trọng thương, nhưng Âu Dương Kỳ Hân lại còn rất vui mừng vì nàng trốn thoát được nơi đó.

Cũng chính nhờ lần đó mà nàng đạt được Lực Hóa Binh Quyết và truyền thừa của một vị Nguyên Tông cảnh từ xa xưa, không nhịn được mà đã lập tức bế quan. Nàng phải có thực lực nếu muốn tự chủ số phận.

Không biết qua bao nhiêu lâu, nàng xuất quan. Trong lòng khẽ cảm thán, Lực Hóa Binh Quyết quả là thần kỳ, chỉ mới tu luyện nó tới thức thư hai, nhưng nàng có cảm giác khả năng chưởng khống Hỏa Hệ Nguyên Lực đã được nâng lên tới cực hạn, tu vi cũng ẩn ẩn có xu hướng tăng lên.

Thực lực đại tăng khiến nàng cực kì vui vẻ, bất quá nàng là nữ nhân lý trí, biết Dược gia chắc chắn sẽ còn tìm tới gây phiền phúc cho mình nên đã thay hình đổi dạng mà hành tẩu.

Trên đường về gia tộc, nàng nhìn thấy rất nhiều bức họa vẽ hình mình và cả phụ mẫu của nàng. Âu Dương Kỳ Hân đã rất kinh ngạc, phụ mẫu nàng đã làm gì mà khiến hai người họ bị truy sát như vậy?

Linh tính nàng mách bảo đã xảy ra chuyện chẳng lành, nàng đi khắp nơi dò la tin tức. Và nàng nhận được một sự thật. Sự thật khiến nàng cực kì hối hận.

Hối hận vì khi đó nàng đã quyết định quá mức vội vàng, tự huy đi dung nhan, để đổi lấy tự do, nhưng tưởng sau khi thoát khỏi nơi đó, dù phải lẩn trốn một chút, nhưng ít nhất vẫn còn gia tộc chống lưng.

Nhưng cái nàng nhận được lại chính là, phụ mẫu nàng hiện đang bị truy sát, chưa rõ tung tích. Âu Dương Ngọc Tú, người biểu tỷ mà nàng tin tưởng nhất, tin tưởng tới mức độ không ngần ngại mà chấp nhận kế hoạch điên cuồng của nàng ta, cuối cùng lại chính là kẻ đã ra lệnh truy sát nàng và cha mẹ.

Âu Dương Kỳ Hân tự hỏi, nàng làm ra những chuyện này để làm gì? Ban đầu, vì thương cha mẹ, nên nàng bất chấp khuyên can của phụ thân mà chấp nhận cái hôn sự giả tạo này.

Sau đó, lại vì một phút yếu lòng mà chấp nhận thực hiện kế hoạch điên cuồng của Âu Dương Ngọc Tú, tự hủy đi nhan sắc mà nàng tự hào bấy lâu, khiến chính bản thân mình lâm vào nghịch cảnh. Tất cả… chỉ để đổi lại sự phản bội của gia tộc.

Nàng hận bọn hắn, hận Âu Dương gia, hận Dược gia, nhưng nhiều hơn chính là, nàng hận chính mình. Nếu như ngày đó có thực lực, nàng sẽ không phải rơi vào tình cảnh này. Nếu nàng có thực lực, phụ mẫu sẽ không phải chịu cảnh bị truy sát.

Bất quá, nàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, vì Âu Dương Kỳ Hân biết, đây không phải lúc để trả thù. Nàng cần thực lực, rất nhiều thực lực, và hơn cả chính là nàng phải tìm lại phụ mẫu. Đã mấy năm trôi qua rồi, không biết hai người họ ra sao?

Trong những năm qua, nàng liên tục đi thăm dò tin tức của cha mẹ, cũng không quên đề thăng thực lực, tìm kiếm thêm cơ duyên đồng thời cũng tìm sư phụ dạy Luyện Đan.

Đúng vậy, nàng quyết định trở thành Luyện Đan Sư, bởi vì chỉ có mạng lưới quan hệ rộng rãi của Luyện Đan Sư mới giúp nàng tìm lại cha mẹ. Cho dù có phải mạo hiểm bại lộ thân phận bản thân, nàng cũng phải biết cha mẹ như thế nào.

Bằng vào thiên phú vốn có, cùng khả năng chưởng khống Hỏa Hệ Nguyên Lực mà nàng đã tập luyện thông qua Lực Hóa Binh Quyết, cộng thêm sự nỗ lực không ngừng nghỉ, nàng chính thức bước vào con đường luyện đan, trở thành một trong những người thuộc tầng lớp cao quý nhất tinh cầu.

Nhưng các cụ có câu, không thầy đố mày làm nên. Dù có thiên phú tới mấy, nhưng Âu Dương Kỳ Ân chung quy vẫn chỉ là tự mình tìm tòi, đương nhiên sẽ không hiệu quả bằng một vị Luyện Đan Sư có sư phụ chỉ dạy.

Rồi một ngày, sự cố gắng của nàng như được đền đáp, nàng được một vị Luyện Đan Sư nhận làm đồ đệ, dù thực sự nàng chưa từng gặp người lần nào, nhưng sư phụ thần kỳ tới nỗi, chỉ bằng những lời nói bình thường của người cũng có thể giúp nàng đạt cấp bậc Đại Sư.

Cùng với sự chỉ dạy của vị sư phụ thần bí, Âu Dương Kỳ Ân nhanh chóng đột phá Luyện Đan Sư cấp bậc Đại Tông Sư, danh tiếng cũng bắt đầu nổi lên dù không quá nổi tiếng, nhưng cũng khiến Âu Dương gia và Dược gia chú ý.

Bọn hắn nhiều lần phái người tới gây phiền phức cho nàng, Âu Dương gia muốn tiêu diệt nàng, Dược gia lại muốn mời nàng về cống hiến cho bọn hắn.

Âu Dương Kỳ Ân làm sao có thể đồng ý, bất quá, nàng dù cho có hận chúng, nhưng cũng biết vẫn chưa tới lúc nên chỉ đành nín nhịn mà ngó lơ. Nhưng sự ngó lơ của nàng trong mắt chúng lại bị hiểu nhầm thành nàng lo sợ. Chúng càng ngày càng lấn tới khiến nàng không thể không ra tay.

Sau nhiều lần thuyết phục, dụ dỗ, thậm chí ra tay muốn diệt sát nàng đều thất bại, Âu Dương gia và Dược gia dường như cũng biết nàng đã không còn là thiếu nữ ngây ngô năm xưa, nên tạm thời không tiếp tục quấy nhiễu nàng.

Bất quá với trí thông minh của nàng, đương nhiên nàng biết đây chỉ là sự bình yên trước cơn bão. Hẳn là bọn chúng sắp làm điều gì đó.

Dù là điều gì thì nàng cũng không sợ, Âu Dương Kỳ Hân giờ đã có sư phụ, mặc dù chưa bao giờ gặp được người, nhưng qua lời nói của người, nàng biết sư phụ nàng có một thế lực gồm toàn Luyện Đan Sư nằm tại một tinh cầu khác, mang tên Đan Các.

Đan Các được sư phụ nàng thành lập từ rất lâu về trước, bằng vào tài năng của người, Đan Các lập tức trở thành thánh địa của mọi Luyện Đan Sư, cũng nhờ đó mà nó trở thành một trong những thế lực cự đầu của vũ trụ này.

Nếu có thể so sánh, Dược gia mặc dù mang danh là gia tộc Luyện Đan Sư nhưng nếu so về danh tiếng thì Dược gia chỉ như trẻ sơ sinh và Đan Các mới là lão quái vật thực sự.

Mà nàng, lại chính là Tiểu Thư của Đan Các, địa vị có thể nói trên toàn vũ trụ này ít ai có thể sánh bằng, há lại sợ một cái Âu Dương gia và Dược gia nhỏ nhoi?

Ngươi sẽ tự hỏi, nếu thực sự Âu Dương Kỳ Hân là Tiểu Thư của thế lực lớn như vậy, tại sao không trực tiếp xuất động lực lượng diệt đi hai dia tộc kia? Hoặc điều động lực lượng đi tìm cha mẹ?

Câu trả lời chính là vì chênh lệch đẳng cấp. Như đã nói Đan Các là một trong các thế lực cự đầu tại Thái Dương Vũ, tu vi của bọn hắn đương nhiên không phải thấp.

Mà ngược lại, mặc dù là Luyện Đan Sư, nhưng với tôn chỉ của Các Chủ, bọn hắn còn tinh thông chiến đấu, tu vi càng là dao động từ Nguyên Tôn tới Nguyên Thánh, thậm chí là cao hơn.

Mà An Nam Tinh Cầu nơi nàng đang ở, đẳng cấp cao nhất có thể đạt được chỉ là Nguyên Tôn, vậy thử hỏi khi phát hiện một đoàn Nguyên Tôn cảnh lạ mặt xâm nhập vào tinh cầu của mình, tình cảnh đó sẽ như thế nào?

Không cần một đoàn, một vị Nguyên Tôn cảnh nếu tự ý xâm nhập vào các tinh cầu khác cùng loại với An Nam Tinh, đều sẽ dẫn tới phiền phức không đáng có.

Nếu không nhờ bí thuật đặc biệt có thể che giấu khí tức, thì sư phụ cũng không thể gửi thân tín của mình tới bảo vệ nàng. Chính vì vậy, không phải Âu Dương Kỳ Hân không muốn, mà là không thể.

Mặc dù thân phận biến đổi nghiêng trời lệch đất, nhưng tính cách của nàng vẫn luôn không đổi, Âu Dương Kỳ Hân chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ lên mặt hay tỏ ra kiêu căng với bất kì ai, cũng không có ý định bại lộ thân phận cho bất kì ai.

Cũng theo lời sư phụ nàng, Âu Dương Kỳ Hân biết được rằng, vũ trụ nơi nàng sinh ra mang tên Thái Dương Vũ, tinh cầu nàng đang sống mang tên An Nam Tinh, chỉ là một tinh cầu nhỏ bị giới hạn đẳng cấp tại Nguyên Tôn cảnh.

“Sư phụ, người không phải ở vũ trụ này sao?” Nàng từng hỏi, với trí thông minh của nàng, làm sao có thể không phát hiện ra. Sư phụ rất ít khi liên lạc với nàng, dù có cũng chỉ là truyền âm, đa phần là phái thân tín đến bảo vệ nàng trong lúc nàng hành tẩu.

Sư phụ nghe thấy nàng hỏi, chỉ ừm nhẹ một tiếng rồi thở dài “Hân Nhi, nếu sau này ngươi trưởng thành, vi sư có chuyện cần ngươi giúp, ngươi liệu sẽ giúp sao?”

“Sư phụ, công đức của người đối với Hân Nhi cao hơn núi, việc người cần Hân Nhi giúp, chắc chắn Hân Nhi sẽ làm!” Âu Dương Kỳ Hân không do dự mà đáp.

Sư phụ nghe vậy nói tiếp, giọng điệu cực kì vui vẻ “Vậy đồ đệ thân yêu của ta phải nhanh chóng trưởng thành đó!”

Theo sự kỳ vọng của sư phụ, nàng tới nơi này tham gia Bách Long Hội Tụ, đạt được thành tích như hiện tại, cũng coi như không phụ lòng của người.

“Tiểu Thư! Tên nam nhân kia vẫn luôn nhìn người từ nãy giờ!” Bất chợt một giọng nói trong trẻo êm tai của nữ nhân vang lên khiến Âu Dương Kỳ Hân rời khỏi dòng suy nghĩ.

“Ta biết rồi!” Nàng nhẹ gật đầu, hướng về phía sau hỏi “Chẳng hay, Trần Thiếu Chủ tìm tới một kẻ vô danh vô phận như tiểu nữ là vì việc gì?”

Trần An Vĩ đứng quan sát nàng nãy giờ cũng không bất ngờ với việc nàng phát hiện ra mình, cũng chẳng ngại ngần gì mà thừa nhận luôn “Bản thân ta luôn ưa thích cái đẹp, lại bị khí chất của nàng thu hút nên không nhịn được mà tìm tới!”

“Tên này…” Câu trả lời của Trần An Vĩ khiến cho nữ nhân đang ẩn nấp trong không gian cũng phải nghiến răng nghiến lợi, hắn đã có nữ nhân rồi lại còn dám nói năng như vậy với Tiểu Thư nhà nàng?

Nếu không phải vì Tiểu Thư không cho phép nàng ra tay trừ trường hợp bất khả kháng, nàng đã lập tức xông lên đánh hắn một trận.

Âu Dương Kỳ Hân cũng nghe hắn nói vậy cũng chỉ nhẹ gật đầu, hoàn toàn không có ý tứ gì thêm.

Trần An Vĩ đối với phản ứng của nàng cũng không kinh ngạc, bởi vì ngay khi nhìn thấy một người có khí chất đặc biệt như nàng, kèm theo lời kể của Vân Nhi và Huyền Nhi, hắn đã không nhịn được mà dùng Chiêm Tinh Thuật tìm hiểu về nàng.

Từ quá khứ, cho tới hiện tại, tất cả những gì về nàng, hắn đều đã biết. Cả tính cách có phần điềm tĩnh do quá trình trưởng thành tạo ra của nàng cũng không ngoài tầm hiểu biết của hắn.

Bất quá vẫn có thứ mà hiện tại hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm rõ, chính là thân phận của nàng. Bằng vào Chiêm Tinh Thuật, hắn biết nàng có một vị sư phụ dạy Luyện Đan Sư, chính vị đó là người dạy nàng luyện đan, nhưng ngoài việc đó ra thì hắn không còn biết gì thêm.

“Công tử không cần thấy bất ngờ, vì sự chênh lệch giữa ngươi và vị đó quá lớn nên những chuyện liên quan tới vị đó sẽ bị giới hạn là điều đương nhiên!” Ảnh Nhi nhận ra băn khoăn của hắn, lập tức trả lời.

“Vậy có nghĩa nếu tu vi ta tăng lên, những việc bị ẩn giấu kia ta sẽ được biết?” Trần An Vĩ hào hứng hỏi, đối với những chuyện như này hắn luôn bị thu hút.

Ảnh Nhi lại lắc đầu như tạt nước lạnh vào mặt hắn, miệng nhỏ lè lưỡi trêu chọc “Công tử chỉ cần thu Âu Dương Kỳ Hân là được, khôn phải sao? Lúc đó ngươi muốn biết gì, nàng đều sẽ nói ngươi biết rồi!”

Trần An Vĩ nghe vậy liền phun ra một ngụm, cũng không tiếp tục để ý tới nàng, hắn lại nhìn về phía nữ nhân đang chuẩn bị rời đi trước mặt, mở miệng nói “Sư phụ nàng không giúp nàng chữa trị đôi mắt sao?”

Câu hỏi cùa hắn khiến Âu Dương Kỳ Hân khựng lại một nhịp, nhưng rất nhanh đang bình tĩnh trở lại, nàng quay lại đối diện với hắn, môi thơm hé mở “Trần Thiếu Chủ nói gì tiểu nữ không hiểu?”

Trần An Vĩ nghe vậy thì nhếch mép cười, ta muốn xem thử nàng còn diễn được tới bao giờ, bất quá hắn cũng không vạch trần mà đánh trống lảng nói “Ta có thể chữa trị đôi mắt cho nàng nếu nàng muốn!”

Âu Dương Kỳ Hân nghe vậy thì không thể hiện quá nhiều, nàng chỉ nói “Đa tạ Trần Thiếu Chủ đã quan tâm, bất quá tiểu nữ đã quen với việc thiếu khuyết đôi mắt này, cũng không có ý định muốn chữa trị nó!”

Nghe câu nói của nàng, nữ nhân trong không gian kia lòng đau nhói, phải hận thù tới mức nào mới có thể kiên quyết không chữa trị đôi mắt đó? Phải biết rằng chỉ cầng nàng muốn, Đan Các có vô số cách thức chữa trị nó cho nàng.

Bất quá, Âu Dương Kỳ Hân không muốn, nàng muốn nó như một lời nhắc về mối hận thù này, chừng nào còn chưa trả được thù, đôi mắt kia có cũng được không có cũng chẳng sao!

Trần An Vĩ cũng là nhíu mày, hắn không nghĩ tới hận thù trong người nàng lại lớn tới mức có thể kiên quyết vứt bỏ đi thứ đáng tự hào nhất, cũng chính là thứ đẹp nhất trên gương mặt của nàng.

Với bản tính thương hương tiếc ngọc của hắn, làm sao có chuyện để nàng thiếu khuyết bất kì phần nào trên người? Chính vì thế hắn đã nói một câu, một câu khiến Âu Dương Kỳ Hân sắc mặt đại biến.

“Ta có tin tức của cha mẹ nàng!”

---------------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花