Chương 7: Đại trợ lực

Hàn Mộng Nhu là con gái của Ngũ Trưởng lão Hàn Liễu. Nàng cũng chỉ là một thiếu nữ ngây thơ hồn nhiên được sống trong vòng tay ấm áp của phụ mẫu như những thiếu nữ khác.

Chỉ là… cố nhân có câu hạnh phúc thì thường không kéo dài quá lâu. Một ngày nọ, không biết ma xui quỷ khiến thế nào, tên Thiếu chủ Hàn Bạch lại nhìn trúng dung nhan nàng. Tên này bản tính hoang dâm vô độ, không biết có bao nhiêu thiếu nữ bị hắn lăng nhục tới chết.

Ngũ Trưởng lão Hàn Liễu cũng biết điều này, ông liên tục chối từ, không để cho tên khốn đó gặp được nàng. Nhưng Hàn Bạch với thân phận Thiếu chủ của Nhất phẩm gia tộc Hàn gia cao cao tại thượng, mà Hàn Liễu phụ thân nàng chỉ là Ngũ Trưởng lão. Sự chênh lệch có thể thấy không nhỏ.

Hắn nhiều lần chèn ép gia phụ mẫu nàng, giao cho họ những nhiệm vụ thập tử vô sinh. Đỉnh điểm là một lần, trong lúc làm nhiệm vụ, phụ mẫu nàng bị chính những Trưởng lão khác trong gia tộc hãm hại. Và từ đó, Hàn Mộng Nhu không còn được thấy họ nữa.

Phụ mẫu bị hãm hại, nàng dù có hồn nhiên tới mấy thì vẫn biết kẻ đứng sau là ai. Vì để trả thù, nàng lao đầu vào tu luyện. Trời cao có mắt, nàng từ Nhị tinh Nguyên Úy thăng thành Lục tinh Nguyên Sư chỉ trong vòng hai năm.

Điều này lập tức kinh động tới cao tầng Hàn gia, đặc biệt là tên Hành Bạch kia. Hắn sợ nàng trả thù, cho nên luôn cho người theo dõi nàng, tùy thời tùy khắc đều muốn hãm hại nàng. Cũng may với bản tính luôn cẩn thận, nàng nhiều lần thoát khỏi độc thủ của hắn.

Hôm nay cũng vậy, kẻ thù lại ra tay. Nhưng vạn lần nàng không ngờ tới, lần này tới lại là Tứ Trưởng lão Hàn Vô Tứ. Với tu vi cao hơn hai đại cảnh giới, lại ra tay đánh lén, nàng chỉ có thể bất lực bị hắn mang đi.

Cứ tưởng sẽ bị đưa đến chỗ Hàn Bạch, tốn một phen công sức mới có thể thoát ra, thì đột nhiên một đạo lôi đình đánh xuống làm ý thức nàng quay trở lại. Lúc nàng tỉnh lại, thấy Hàn Vô Tứ vội vàng rời đi, cạnh đó không xa còn có một vũng máu. Dù nàng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng chắc chắn nếu không có đạo lôi đình kia đánh xuống, phỏng chừng nàng đã chết.

Nhớ lại nhiều lần bị tên khốn Hàn Bạch tính kế, phụ mẫu còn mất mạng vào tay hắn, nỗi căm thù trong nàng lại dâng lên. Không nghĩ ngợi nhiều, nàng lập tức đứng dậy, vận dụng Nguyên Khí thi triên công kích về phía Hàn Vô Tứ.

Ngay lúc nàng chuẩn bị thi triển công kích mạnh nhất của mình, thì một bàn tay thô ráp khẽ đặt lên đôi vai nhỏ bé của nàng, bên tai văng vẳng một giọng nói trầm ấm, “Kẻ này cứ để ta, nàng còn thù của phụ mẫu.”

Hàn Mộng Nhu toàn thân chấn động, nàng đưa mắt nhìn lấy chủ nhân của giọng nói kia, dù toàn thân hắn mặc hắc y, nàng vẫn lờ mờ cảm nhận được hắn đang cười với nàng. Không hiểu sao khi nhìn thấy nụ cười đó, nàng lại vô thức cảm thấy an tâm. Không hiểu vì sao hắn biết được chuyện của nàng, nhưng nàng lại vô thức chọn tin tưởng hắn.

Biến cố đột ngột xảy ra khiến Hàn Vô Tứ giật mình, đường đường là cường giả Lục tinh Nguyên Hoàng như hắn lại không thể phát giác ra sự hiện diện của tên hắc y nhân này. Bản năng cho hắn biết kẻ này không đơn giản.

Nếu Trần An Vĩ biết suy nghĩ của hắn thì sẽ liên tục cười nhạo vì cái suy nghĩ ếch ngồi đáy giếng này. Hắc y mà hắn đang mang trên người mang tên là Ẩn Tức Bào, Thiên cấp Cực phẩm Pháp Bảo, thứ mà hắn mua được ở Nguyệt Ảnh Quầy.

Có Ẩn Tức Bào, trừ khi hắn cố ý thả ra khí tức, bằng không dưới Nguyên Tông Cảnh đừng mong phát hiện ra hắn

“Vị đạo hữu này, vì sao lại xen vào chuyện của Hàn gia chúng ta? Hắn cố ý nhấn mạnh hai chữ Hàn gia, như nhắc nhở ngươi muốn xen chuyện nội bộ của Hàn gia chúng ta, cũng phải xem ngươi có bản lĩnh đó không?

“Hàn gia… cao quý lắm sao?” Nhưng Hàn Vô Tứ không ngờ là, hắc y nhân lại không hề sợ hãi, trái lại chỉ nhếch môi đầy khinh thường nói một câu.

“Ngươi…” Nghe thấy sự khinh thường trong lời nói của hắc y nhân, Hàn Vô Tứ không thể không nổi giận “Đi chết!”

Vô tận Băng Hệ Nguyên Lực từ cơ thể trào ra, hóa thành hai cái đại thủ hướng về phía hắc y nhân và Hàn Mộng Nhu chụp đến.

“Cẩn thận! Nguyên Thuật này là Địa cấp Cực phẩm – Băng Hoàng Trảo, một trong những Nguyên Thuật mạnh nhất của Hàn gia.” Hàn Mộng Nhu hai mắt co rút lại khi nhìn hai cái Băng Hoàng Trảo phô thiên cái địa đang lao tới, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

“Hoàng? Vừa hay, ta cũng muốn thử một chút, xem đâu mới là Hoàng chân chính.” Dứt lời, hắc y nhân lập tức làm ra hành động. Chỉ thấy hắn điên cuồng kết ấn, tay nắm lại thành quyền, thủ thế vung ra một đấm. Ngay lập tức vô tận Thiên Địa Nguyên Khí ùa về hòa vào quyền kình khiến nó càng thêm ngưng thực.

Không chỉ thế, từ trong cơ thể Hắc Y Nhân, một ngọn hỏa diễm màu thanh sắc phá thể mà ra. Nếu để ý kĩ sẽ thấy bên trong ngọn lửa còn có một khối băng nhỏ. Không phải Băng Hỏa Luân Hồi Diễm thì là gì?

Mà ngay khoảnh khắc đóa Dị Hỏa này xuất hiện, Hàn Mộng Nhu rõ ràng cảm thấy Băng Hệ Nguyên Lực trong cơ thể đang yên tĩnh lại điên cuồng náo động, dù nàng đã ra sức áp chế vẫn vô dụng. Chúng nó như công thần gặp đế vương, muốn phá thể mà lao ra phục tùng ngọn hỏa diễm đó.

Nàng vô cùng bất ngờ, không phải nói Băng Hỏa trước giờ luôn xung đột sao? Vì sao đóa hỏa diễm này lại hấp dẫn Băng Hệ Nguyên Lực tới vậy?

Nếu để Hàn Mộng Nhu biết, đóa hỏa diễm này là Băng Hỏa Luân Hồi Diễm thì nàng sẽ lập tức hiểu nguyên nhân. Bởi vì được sinh ra trong Băng Hàn tận sâu trong lòng Hồng Hỏa Sơn, Băng Hỏa Luân Hồi Diễm vừa hấp thu được Hỏa Hệ Nguyên Khí, vừa hấp thu được Băng Hệ Nguyên Khí. Băng Hệ Nguyên Lực bị nó hấp dẫn là thường tình.

Không sai, người sở hữu Băng Hỏa Luân Hồi Diễm ngoài Lục Thanh Vân đã trở về Lục gia, còn có Trần An Vĩ. Hắn thông qua Chiêm Tinh Thuật biết được Hàn Mộng Nhu vô tình trở thành nạn nhân vì chuyện của mình, cũng biết quá khứ của nàng. Nên Trần An Vĩ muốn giúp nàng một tay, cũng coi như là giúp hắn.

Vì trong lúc chạy tới nơi này, Hệ Thống cùng lúc phát động nhiệm vụ “Thượng phẩm Mục Tiêu – “Đại Trợ Lực”, với nội dung trợ giúp Hàn Mộng Nhu diệt đi Hàn Vô Tứ và thành công rời đi. Phần thưởng là một lần triệu hoán Thiên Địa Dị Vật bất kì, một pháp bảo kiến trúc bất kì cùng 1 vạn Nguyệt Ảnh tệ.

Không chú ý tới biểu hiện của Hàn Mộng Nhu, Trần An Vĩ tiếp tục điều động Băng Hỏa Luân Hồi Diễm dung nhập vào quyền kình, khiến nó từ vô sắc trở thành thanh sắc, từ Thể lực thuần túy lại có thêm Nguyên lực dung nhập vào. Khiến nó trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết.

“Thiên cấp Trung phẩm – Hỏa Hoàng Quyền!”

Đây vốn là Kim Cang Quyền mà Cổ Tự Ly đã sử dụng, vốn chỉ là Thiên cấp Hạ phẩm Thể Thuật, nhưng đừng quên Trần An Vĩ hắn là Khí Văn Sư, sở hữu Hồn Lực vô cùng cường đại. Khả năng sáng tạo và ghi nhớ mà hắn có phải gọi là tuyệt đỉnh.

Không chậm trễ, Hỏa Hoảng Quyền nhắm thẳng hai cái Băng Hoàng Trảo mà lao tới. Hỏa Hệ Nguyên Lực điên cuồng thiêu đốt Băng Hoàng Trảo, dưới con mắt muốn lòi ra của Hàn Vô Tứ, hai cái Băng Hoàng Trào của hắn chẳng khác nào hai tờ giấy vụn, chúng tan rã với tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy trước sức nóng của Hỏa Hoàng Quyền.

“Thiên… Thiên cấp? Lại còn là hàng Trung phẩm?” Hàn Vô Tứ toát mồ hôi lạnh, đẳng cấp này đã là cao nhất trong gia tộc hắn. Tên hắc y nhân này rốt cục là thần thánh phương nào, tùy tiện thi triển đã là Thiên cấp Trung phẩm.

Bất quá, Nguyên Hoàng cấp cường giả vẫn là Nguyên Hoàng cấp cường giả, muốn giết hắn không phải dễ. Chỉ thấy Hàn Vô Tứ sau chút bất ngờ lúc này đã điên cuồng thôi động Băng Hệ Nguyên Lực, muốn thi triển Nguyên Thuật mạnh nhất của Hàn gia, Thiên cấp Trung phẩm – Băng Hàn Lãnh Vực.

“Không ổn, hắn muốn thi triển Băng Hàn Lãnh Vực!” Hàn Mộng Nhu thấy vậy, gấp gáp nhắc nhở. Hàn Băng Lãnh Vực là Thiên cấp Trung phẩm, nhưng nó không phải Nguyên Thuật thuộc dạng tấn công, mà điểm đáng sợ của nó nằm ở chỗ, người sử dụng có thể tạo ra một Lãnh Vực.

Trong Băng Hàn Lãnh Vực, người thi triển là vua của Băng, mọi Băng Hệ Nguyên Thuật thi triển trong Hàn Băng Lãnh Vực sẽ mạnh gấp đôi so với bình thường, tốc độ thu nạp Nguyên Khí cũng nhanh hơn. Hơn nữa, Băng Hàn Lãnh Vực ngoài công dụng hỗ trợ còn liên tục tác động tới đối thủ, khiến chúng chậm chạp hơn, khó điều động Nguyên Khí hơn, khó thi triển Nguyên Thuật hơn. Càng tu luyện cao thâm, sẽ càng đáng sợ.

“Băng Hàn Lãnh Vực?” Trần An Vĩ tròng mắt co rút, hắn từng nghe tới uy danh của Nguyên Thuật này, nghe nói Hàn gia gia chủ năm đó từng thi triển Nguyên Thuật này khiến toàn bộ Hàn gia Cao tầng đủ sức đơn đầu với cường giả cấp Nguyên Tông. Có thể thấy được sự lợi hại của Băng Hàn Lãnh Vực.

Hắn đang định dùng đến Khí Văn chi lực thì nghe giọng nói nhẹ nhàng của Ảnh Nhi vang lên “Công tử có thể lợi dụng Băng Hàn Lãnh Vực để luyện nên Vực của bản thân nữa nha.”

“Vực?” Trần An Vĩ lần đầu nghe tới từ này, không biết nó là gì liền hỏi “Vực này có giống Lãnh Vực của Băng Hàn Lãnh Vực không?”

Nhưng ngoài mong đợi của hắn, Ảnh Nhi lại lắc đầu “Vực mà Ảnh Nhi nói, về bản chất cùng một loại với Lãnh Vực, tuy nhiên Vực ở một cấp độ cao hơn rất nhiều. Lãnh Vực là loại Vực được tạo ra nhờ vào sử dụng Nguyên Thuật, còn Vực chân chính là lực lượng tự thân của người sử dụng. Muốn đạt thành Vực cần phải khổ luyện rất nhiều.”

“Với cường độ thân thể của công tử, có thể ở trong Băng Hàn Lãnh Vực tối đa trong vòng nửa nén hương, nếu lâu hơn cơ thể công tử sẽ lập tức bị đóng băng, cuối cùng bạo thể mà chết!”

“Kinh khủng như vậy?” Dù đã nghe tới uy danh của Băng Hàn Lãnh Vực, nhưng hắn không ngờ rằng nó lại khủng khiếp như vậy. Một loại Vực giả đã kinh khủng như vậy, nếu hắn có thể luyện được Vực chân chính thì sẽ thế nào?

Trần An Vĩ sau chút khiếp sợ khi nghe Ảnh Nhi nói, thì ngay lập tức hắn trở nên hào hứng vì sắp luyện Vực. “Vậy làm sao để luyện Vực?”

“Cảm ngộ.” Ảnh Nhi nhanh chóng trả lời “Công tử chỉ cần đứng im để Băng Hàn Lãnh Vực tác động lên cơ thể, sau đó luyện được bao nhiều còn phải xem thiên phú của ngươi rồi.”

Trần An Vĩ gật đầu, hắn biết những thứ như Vực này chỉ có thể ngộ không thể cầu nên đó là cách nhanh nhất rồi. Không chần chừ hắn liền hướng Hàn Mộng Nhu truyền âm “Nàng có thể giúp ta cầm chân hắn trong khoảng nửa nén hương được không?”

“Ngươi muốn làm gì?” Hàn Mộng Nhu nghe vậy, lập tức hỏi lại. Nàng không hiểu hắn muốn làm gì, theo ý nghĩ của nàng, hắn có thể dễ dàng phá giải công kích của một cường giả Nguyên Hoàng như Hàn Vô Tứ thì không quá khó để kết liễu hắn chứ?

“Ta muốn luyện Vực!” Trần An Vĩ cười tủm tỉm nói.

“Luyện Vực?” Hàn Mộng Nhu cũng là lần đầu nghe tới danh tự này.

“Thiên cấp Trung phẩm Nguyên Thuật – Băng Hàn Lãnh Vực!”

Không đợi hai người tiếp tục nói chuyện, Hàn Vô Tứ đã thi triển Băng Hàn Lãnh Vực. Ngay lập tức một sức ép vô hình đè ép lên cơ thể hai người, Trần An Vĩ không màng sức ép, nhanh chóng ngồi xuống đã tọa cảm ngộ. Hàn Mộng Nhu thấy vậy, tuy không biết hắn tính làm gì nhưng vẫn nhanh chóng điều động Nguyên Lực hộ thân, nhanh chóng lao tới Hàn Vô Tứ.

Hàn Vô Tứ nhìn thấy tiện nhân này vậy mà dám lao vào hắn, gân xanh nổi lên. Vô tận Băng Hệ Nguyên Lực từ cơ thể trào ra, hình thành vô cùng vô tận Băng Tiễn. Hắn muốn dùng Loạn Tiễn Băng Thiên để cùng lúc trọng thương cả hai người Trần An Vĩ.

“Đừng hòng!” Hàn Mộng Nhu thấy vây, yêu kiều quát lên một tiếng rồi điên cuồng vận dụng Băng và Thổ Hệ Nguyên Lực hình thành một lớp tường che chở cho cả hai người, đồng thời nhanh chóng kết ấn tạo ra một cái Băng Hoàng Trảo giống hệt với cái Băng Hoàng Trảo của Hàn Vô Tứ, chỉ có điều nó còn có thêm Thổ Hệ Nguyên Lực nữa.

Dưới sự ảnh hưởng của Băng Hàn Lãnh Vực, mọi Nguyên Thuật mà Hàn Mộng Nhu đánh ra đều bị giảm tốc độ đáng kể, mà ở phía bên kia, những mũi Băng Tiễn của Hàn Vô Tứ đã lao tới với với tốc độ mà một Nguyên Sư như nàng khó thể nhìn thấy.

Bất quá, dù sao cũng đã thi triển thủ đoạn phòng thủ nên nàng không đến nỗi trật vật trước Loạn Tiễn Băng Thiên của hắn.

Ở phía bên này, Trần An Vĩ sau khi ngồi đã tọa, liên tục chịu sức ép của Băng Hàn Lãnh Vực, dần dần ngộ ra được một chút nguyên lý hoạt động của Vực. Phải nói rằng, người sáng tạo ra Băng Hàn Lãnh Vực thực sự là một thiên tài. Hắn không chỉ mô phỏng được cách tạo ra Vực, còn hướng dẫn chi tiết về nguyên lý hoạt động của Vực. Chỉ mới tu luyện một vài tầng đầu như Hàn Vô Tứ mà đã đủ thể hiện sự cao thâm trong đó.

Dù Trần An Vĩ hắn không thực sự tu luyện Băng Hàn Lãnh Vực, nhưng có thể được cảm ngộ trong Băng Hàn Lãnh Vực cũng là một loại cơ duyên. Theo đó, từ trong cơ thể Trần An Vĩ, một luồng lực lượng chậm rãi hình thành, nó xoay chuyển xung quanh hắn, chống lại sức ép từ Băng Hàn Lãnh Vực.

“Ngay lúc này, công tử hãy thử vận dụng Hồng Hỏa Nguyên Lực đi!” Ảnh Nhi lên tiếng nhắc nhở.

Trần An Vĩ nghe vậy lập tức điều động Hồng Hỏa Nguyên Lực trong người, chậm rãi hòa vào luồng lực lượng mới này.

Hàn Mộng Nhu như cảm nhận được điều gì, hướng mắt nhìn về phía hắc y nhân đang ngồi đã tọa trong Băng Hàn Lãnh Vực của kẻ thù như chốn không người. Một cảm giác như có thứ gì đó đang mạnh dần lên, nhưng nàng không biết nó là gì cả.

Bất quá không hiểu vì sao khi hắn xuất hiện, nàng vô thức cảm thấy an tâm hơn. Cũng vì thế mà nàng cũng vô thức chọn tin hắn.

“Tiện nhân, giao chiến với ta mà cũng dám phân tâm?” Hàn Vô Tứ triệt để nổi giận, tiện nhân này đang giao chiến với hắn mà còn dám lỡ đễnh?

“Địa cấp Thượng phẩm Pháp Bảo – Băng Hàn Tuyệt Mệnh Châm”

Theo tiếng quát của hắn, một kiện pháp bảo xuất hiện trong tay hắn, một thanh châm nhỏ bé, nhưng lại đem lại cho người đối diện cảm giác tử vong mạnh mẽ. Hàn Vô Tứ vung tay ném mạnh về phía Hàn Mộng Nhu.

Một cảm giác tử vong cận kề khiến Hàn Mộng Nhu không thể không quay lại. Trong ánh mắt co rút lại của nàng, Băng Hàn Tuyệt Mệnh Châm lấy tốc độ không thể nhìn bằng mắt thường lao thẳng về phía nàng.

“Haha, tiện nhân đi chết!” Hàn Vô Tứ cười lên khoái trá, thiếu chủ muốn giết tiện nhân này từ lâu rồi, cuối cùng hắn cũng có thể hoàn thành.

Nhưng, điều xảy ra tiếp theo khiến nụ cười của hắn cứng đờ. Băng Hàn Tuyệt Mệnh Châm lấy thế không thể cản của hắn đang dần bị chậm lại rồi dừng hẳn bởi một lực lượng thần bí nào đó. Nó đang dần lan về phía hắn, điều này làm Hàn Vô Tứ càng thêm hãi hùng, bởi vì hắn đang ở trong Băng Hàn Lãnh Vực. Dù là lực lượng gì cũng không thể tiếp cận hắn mới phải?

Dưới sự tác động của lực lượng thần bí này, Băng Hàn Tuyệt Mệnh Châm của hắn đang dần tan rã, Hàn Vô Tứ lòng đau xót muốn thu nó trở về nhưng bất lực nhận ra rằng hắn đã mất liên kết với Băng Hàn Tuyệt Mệnh Châm.

Phải biết dù là Trưởng lão như hắn nhưng muốn sở hữu một kiện Địa cấp Thượng phẩm Pháp Bảo đã là cả một gia tài đấy. Đó cũng là lý do vì sao khi đó, Trần An Vĩ lấy ra một kiện Thiên cấp Trung phẩm và một kiện Địa cấp Thượng phẩm giao cho Lục Thanh Vân, nàng đã cảm động tới mức động tình.

Đúng lúc này, hắc y nhân bất chợt đứng dậy, từ cơ thể hắn toát ra một cỗ lực lượng còn mạnh hơn cả Băng Hàn Lãnh Vực, mang tên…

冷私夜 x 白蓮花