Theo tiếng nói dịu dàng trầm ấm của nam nhân cùng với sự xuất hiện của một cỗ khí tức mạnh mẽ, trước mặt Băng Phù Dung lúc này chợt xuất hiện một thanh song nguyệt đao hoàn toàn mới.
Vẫn giữ nguyên hình dạng là hai thanh đao có lưỡi cong như trăng lưỡi liềm, nhưng trên thân đao còn được điêu khắc lấy hai hình phượng hoàng cách điệu, một màu vàng một màu bạc.
Mà dường như ngoài Băng Phù Dung, chúng nữ không ai nhận ra thanh song nguyệt đao này có điểm gì đặc biệt, chỉ biết nam nhân của các nàng vừa mới đem nó đặt vào bên trong, ngay cả khí tức cũng không nhận ra.
Bất quá, biết hắn đôi lúc được vị sư phụ thần bí của mình cho đồ tốt, nên không ai trong chúng nữ dám xem thường thanh song nguyệt đao này.
Băng Phù Dung nghe lời nói của nam nhân, ngay lập tức câu thông ý niệm, thông tin và phẩm cấp của Kim Ngân Huyễn Phượng Đao liền xuất hiện trong đại não.
Không có thời gian kinh ngạc, Băng Phù Dung một bên chưởng khống Song Nguyệt Đao của mình, một bên sử dụng Ngân Kim Huyễn Phượng Đao mà nam nhân vừa giao cho, hướng về mũi tiễn của mẫu thân trảm tới.
Ít ai biết được rằng, song nguyệt đao không chỉ có thể sử dụng bằng cách cầm trên tay như đao kiếm bình thường, mà còn có thể dựa vào thủ pháp luyện khí đặc biệt, từ đó có thể ghép hai thanh đao lại trở thành một thanh xa luân đa dụng hơn.
Và lúc này, Băng Phù Dung một lần nữa triển lộ thiên phú của mình, nàng vừa hay cũng biết cách sử dụng này, do đó không chỉ Song Nguyệt Đao, ngay cả Kim Ngân Huyễn Phượng Đao cũng được nàng biến thành xa luân quay tròn quanh thân phượng.
Có sự giúp sức từ Kim Ngân Huyễn Phượng Đao, ba phần uy áp của cường giả Nguyên Thánh Cảnh Đỉnh Phong trở nên dễ thở hơn rất nhiều, Băng Phù Dung cũng không tốn quá nhiều sức lực để hóa giải mũi tiễn đó.
Nhưng điều đó không khiến nàng vui mừng, ngược lại có chút buồn bã.
“Đừng buồn, nàng có thể lấy tu vi Nhị Tinh Nguyên Đế Cảnh đối kháng với Nguyên Thánh Cảnh Đỉnh Phong đã có thể được xem là yêu nghiệt rồi!” Trần An Vĩ xuất hiện bên cạnh, vòng tay ôm lấy Băng Phù Dung thủ thỉ.
Băng Phù Dung khẽ gật đầu, biểu tình cũng vui vẻ lên một chút.
Trần An Vĩ lúc này mới lên tiếng “Kim Ngân Huyễn Phượng Đao này giao cho nàng, chờ khi thực lực đủ mạnh mới được nhận chủ nó!”
Băng Phù Dung nhu thuận gật đầu, ngoan ngoãn nghe theo phân phó của hắn, nàng biết đây là một kiện Ngũ Tinh Cấp Pháp Bảo, vội vàng nhận chủ nó chỉ khiến bản thân nhận lấy phản phệ, nhẹ thì trọng thương, nặng thì trực tiếp mất mạng.
Nàng còn muốn ở bên cạnh giúp đỡ nam nhân của mình, cho nên dù hiện tại rất muốn trở nên mạnh mẽ hơn nhưng cũng phải dặn lòng mình không được hấp tấp.
Trần An Vĩ lại nhìn đến chúng nữ, phát hiện các nàng ngoại trừ Long Nhược Thủy và Băng Thục Khuê, tất cả đều đã đột phá Nguyên Đế Cảnh, hắn liền hài lòng gật đầu.
Đây là hiệu quả từ Nhật Nguyệt Tinh Thần Tháp mang lại, có được Tinh Lực từ sớm khiến tu vi của chúng nữ đột phá rất nhanh chóng mà không lo bị tổn hại căn cơ.
Hiện tại chỉ cần các nàng tu luyện tới Nguyên Thánh Cảnh Đỉnh Phong liền có thể độ kiếp trở thành Tinh Giả Cảnh cường giả.
“Nhược Thủy và Thục Khuê các nàng độ kiếp nhé?” Trần An Vĩ hướng hai nữ hỏi ý kiến.
Vốn hắn định để chúng nữ đồng loạt tiến vào Luyện Kiếp Trùng Nhân Trận, cùng nhau độ kiếp hết một lượt, khi đó Kiếp được thiên địa tạo ra sẽ vô cùng mạnh mẽ, nhưng nếu có thể vượt qua, các nàng cũng sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ, kém nhất cũng là trong đồng cấp khó có địch thủ.
Nhưng nghĩ tới như vậy sẽ khá thiệt thòi cho các nàng đã dừng lại ở Nguyên Thánh Cảnh Đỉnh Phong từ lâu. Hơn nữa Trần An Vĩ càng lo sợ hơn chính là nếu có quá nhiều người cùng lúc độ kiếp, Kiếp được tạo ra sẽ mạnh mẽ tới nỗi khó thể chống lại.
Như vậy thì không chỉ chúng nữ gặp nguy hiểm mà các nàng còn chẳng được gì, lợi bất cập hại.
Như hiểu được băn khoăn của nam nhân nhà mình, Long Nhược Thủy lên tiếng “Thiếp thấy như thế này, nên để bốn người độ kiếp một lần, như vậy Kiếp được tạo ra sẽ không quá mạnh mẽ tới mức không chống lại được, mà bọn thiếp cũng sẽ có thực lực không quá yếu khi đột phá.”
Băng Thục Khuê gật đầu đồng ý, nàng từng nghe qua công dụng của loại trận pháp này, cũng biết nam nhân này ấp ủ dự định này từ lâu, nên cũng không vội đột phá, hiện tại có cơ hội liền muốn độ kiếp rồi.
Trần An Vĩ nghĩ nghĩ một hồi, cuối cùng đành hướng trong lòng hỏi “Ảnh Nhi, nếu năm người các nàng cũng độ kiếp, Kiếp được tạo ra sẽ mạnh như thế nào?”
“Còn tùy thuộc vào thực lực mỗi người, nhưng chung quy lại Kiếp được tạo ra kém nhất cũng ngang với cường giả Tinh Úy Cảnh.” Ảnh Nhi thoáng tính toán một chút, liền nhàn nhạt nói.
Nghe giọng điệu bình thản của nàng, Trần An Vĩ cũng có phần tự tin hơn, nàng như vậy chính là đang tin tưởng chúng nữ có thể vượt qua độ kiếp.
Không do dự nữa, Trần An Vĩ liền hướng hai người các nàng gật đầu, sau đó liền truyền âm cho Bạch Băng Thanh và Nhạc Yên Ngọc, bảo với hai nữ tiến đến Nồng Nhiệt Băng Sơn một chuyến.
Liền sau đó, Trần An Vĩ đưa các nàng đến Nguyệt Ảnh Bảo Cung đang tọa lạc bên ngoài tinh không.
“Hừ, ngươi lại đến rồi?” Tiểu Uyên vừa luyện đan xong nhìn thấy hắn đột nhiên xuất hiện trong Nguyệt Ảnh Bảo Cung cùng bốn nữ nhân khác, nàng liền tiến lại gần, hừ hừ nói.
“Giận rồi?” Trần An Vĩ cười cười, vươn tay vuốt lại mái tóc có chút luộm thuộm của nàng, khẽ nói “Nàng đó, luyện đan cũng đừng quá sức, tóc tai tán loạn hết rồi!”
“Hứ, còn không phải vì muốn nhanh chóng luyện ra Tăng Phúc Đan của ngươi sao?” Tiểu Uyên yêu kiều hứ một tiếng, để mặc hắn chải chuốt cho mình.
“Của ta còn không phải của nàng sao?” Trần An Vĩ mỉm cười, mặt dày nói.
“Phi!” Chúng nữ phía sau không nhịn được gắt một tiếng “Đừng dụ dỗ con gái nhà lành!”
“Ách…” Trần An Vĩ cười khan, cũng không tiếp tục trêu chọc Tiểu Uyên nữa mà đi làm chính sự, tiến đến vị trí mà Tô Linh Nhi đã bố trí Luyện Kiếp Trùng Nhân Trận.
Tô Linh Nhi đã được hắn thông báo từ trước nên lúc này đang đứng ở một bên, tùy thời có thể điệu động Trận Pháp.
Để cho chắc chắn, Trần An Vĩ còn gọi thêm cả Từ Vân Nhã và Từ Vân Kính ra hộ pháp, tuyệt đối không để cho chúng nữ có bất kì nguy hiểm nào trong quá trình độ kiếp.
Thấy hắn còn có ý định dùng tới Hộ Văn và Vệ Hồn Văn, chúng nữ đồng loạt trừng mắt, tên này rốt cuộc có tính để các nàng độ kiếp không đây?
Từ Vân Kính hết cách lên tiếng “Hộ Văn và Vệ Hồn Văn sẽ khiến Kiếp mạnh lên gấp nhiều lần, tới lúc đó Khí Văn Kiếp cũng được triệu hoán, các nàng không ai tinh thông Khí Văn làm sao có thể chống lại?”
“Lúc đó ta sẽ tiến vào, thay các nàng hóa giải Khí Văn Kiếp!” Trần An Vĩ liền trả lời.
“Không được!” Chúng nữ đồng loạt trừng mắt, nam nhân này bảo bọc các nàng quá rồi.
Trần An Vĩ nghe vậy mới thu lại ý định của mình, dặn dò chúng nữ thêm vài câu rồi mới để các nàng tiến vào bên trong Luyện Kiếp Trùng Nhân Trận.
Chúng nữ thấy hắn vẫn còn chưa yên tâm cũng mỉm cười hôn lên môi hắn một cái, rồi mới cùng nhau giải phóng khí tức.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Tinh không ầm ầm chấn động, một con mắt hờ hững mà uy nghiêm vô thanh vô tức mở ra bên trên Nguyệt Ảnh Bảo Cung, xung quanh nó là vô số những luồng khí tức vô hình đang gào thét.
Trần An Vĩ và chúng nữ không thể nhìn ra đây là gì, nhưng dựa vào khí tức mạnh mẽ kia có thể đoán ra được con mắt đó là có thể xem như phiên bản nâng cấp của Thiên Đạo Chi Nhãn ở các tinh cầu.
Mà những luồng khí tức vô hình bao quanh nó có lẽ là những loại Kiếp có trong phương vũ trụ này.
Lúc này đây, con mắt kia liền khóa chặt vào Nhạc Yên Ngọc, Băng Thục Khuê, Bạch Băng Thanh và Long Nhược Thủy tứ nữ, bắt đầu giáng xuống Kiếp tương ứng.
Phừng phực…
Ngay sau đó, một cỗ nhiệt độ khủng bố bắt đầu giáng xuống, không gian bị nó thiêu cháy tới mức chỉ còn một khoảng trống màu đen kịch, nhật nguyệt tinh khí như nước sôi mà liên tục bốc hơi như chưa từng tồn tại.
Trần An Vĩ nhìn cảnh tượng này mà ánh mắt trở nên lấp lóe, cảm giác rung động của Vô Thượng lúc này là sao đây?
Như nhận ra thắc mắc của hắn, Từ Vân Kính ngưng giọng nói “Thứ đang giáng xuống là Hỏa Kiếp, loại hỏa diễm được coi là mạnh mẽ hơn cả Hỗn Độn Hỏa!”
Hít!
Trần An Vĩ vô thức hít sâu một hơi, hắn biết mạnh mẽ hơn cả Hỗn Độn Hỏa mà nàng nói là chỉ những loại Hỗn Độn Thuộc Tính có sở hữu Hỏa Hệ Nguyên Lực, chẳng trách Vô Thượng lại điên cuồng rung động khi Hỏa Kiếp xuất hiện.
Mà nói ra cũng thật khéo, chúng nữ độ kiếp lần này đều là những nữ nhân tu luyện những loại lực lượng liên quan ít nhiều tới Hỏa Kiếp
Trong đó, Nhạc Yên Ngọc chủ tu Kim Hệ Nguyên Lực, gặp phải Hỏa Kiếp do tương sinh tương khắc của Ngũ Hành. Bạch Băng Thanh và Long Nhược Thủy lại sở hữu Băng Hệ và Thủy Hệ Nguyên Lực, cũng gặp phải Hỏa Kiếp do sự đối lập về bản chất. Băng Thục Khuê tu luyện Băng Hệ và Phong Hệ Nguyên Lực cũng tương tự.
Bất quá đây cũng không biết nên gọi là điềm lành hay điềm rủi.
Do đồng loạt triệu hoán ra Hỏa Kiếp, Hỏa Kiếp lúc này giáng xuống mạnh gấp bốn lần so với bình thường, chúng nữ không những phải chống lại tác động của việc cùng độ kiếp mà còn phải chống lại sự mạnh mẽ bất thường của nó.
Nhưng đổi lại, chỉ cần độ kiếp thành công, chúng nữ không những nhận được thiên địa chúc phúc lớn hơn mà còn tăng mạnh khả năng của Luyện Kiếp Trùng Nhân Trận.
ONG!
Lúc này, một thanh âm chói tai vang lên khiến Trần An Vĩ và chúng nữ vô thức nhíu mày.
Trần An Vĩ ánh mắt lấp lóe, hắn nhanh chóng nhận ra đây không phải âm thanh kì lạ gì, mà chính là thanh âm của một loại nhạc cụ mà trong kiếp trước hắn từng có cơ hội thử qua.
“Chẳng lẽ thực sự là nó?” Tự nhủ trong lòng, Trần An Vĩ có chút ngoài ý muốn nhìn cỗ lực lượng ẩn chứa thanh âm kia phóng về phía Nhạc Yên Ngọc.
Nhạc Yên Ngọc sử dụng pháp bảo tiện tay là thanh Viễn Hồn Tiêu, thông qua đó học Nhạc Thuật, từ đó ngộ ra được Tiêu Ý.
Lúc này nghe qua thanh âm giống hệt vĩ cầm của kiếp trước, Trần An Vĩ không thể không liên tưởng cỗ lực lượng kia với một loại Ý, dù sao thì chúng nó cũng cùng thuộc về âm thanh.
“Ngươi nhận ra nó sao?” Từ Vân Nhã thấy vẻ mặt của hắn liền tò mò hỏi.
“Nàng không nhận biết nó?” Trần An Vĩ thoáng kinh ngạc, phải biết Từ Vân Nhã đã tu luyện từ rất lâu, tuổi tác của hắn so với nàng chỉ như một con số lẻ, nàng vậy mà không nhận ra loại lực lượng này?
Từ Vân Nhã lắc đầu.
Trần An Vĩ lại nhìn qua Từ Vân Kính thấy nàng cũng biểu lộ tương tự nhất thời không nhịn được hỏi “Các nàng đã từng nghe qua Nhạc Thuật?”
“Đã từng, bất quá trên thế gian này rất ít người tu luyện Nhạc Đạo, càng rất ít người ngộ ra được các loại Ý của nó. Nhạc Yên Ngọc là người duy nhất ta từng biết tu luyện nó.” Từ Vân Nhã đưa mắt nhìn về phía nàng, nhàn nhạt nói.
Trần An Vĩ lúc này mới bừng tỉnh, trên thế gian đại đạo vô số, tiểu đạo càng là đếm không xuể, Từ Vân Nhã và Từ Vân Kính cho dù đã sống rất lâu nhưng không gặp được Nhạc Đạo cũng là bình thường.
Sau đó hắn liền nói ra suy đoán của mình “Thanh âm vừa nãy khá giống với một loại nhạc cụ ta từng dùng qua tên là Vĩ Cầm, do đó có thể đoán rằng thứ Nhạc Yên Ngọc đang đối mặt chính là Vĩ Ý, dù sao nàng cũng đang có Tiêu Ý rồi.”
Hai nữ ánh mắt lấp lóe, dường như đang tiêu thụ tri thức mới.
Ầm!
Đúng lúc này, vô tận Thổ Hệ Tinh Lực như được triệu hoán, chúng nó cấp tốc hội tụ thành một tôn thạch nhân với hình thể khổng lồ được Hỏa Kiếp bao trùm, trên tay còn cầm một thanh Vĩ Cầm bằng đá.
Trần An Vĩ ánh mắt có chút quái dị, đây là cái tổ hợp gì?
Bất quá hắn cũng hiểu đây là khảo nghiệm mà tinh không dành cho Nhạc Yên Ngọc.
Đừng quên ngoài việc chủ tu Kim Hệ Nguyên Lực, nàng còn là một Hồn Tu cường đại, mà thạch nhân này vừa hay lại không có linh hồn, khắc chế phần lớn sức mạnh của nàng.
Cộng thêm việc nó được bao trùm trong Hỏa Kiếp, trên tay lại cầm một thanh Vĩ Cầm, cho thấy Nhạc Yên Ngọc chắc chắn phải sử dụng Kim Hệ Tinh Lực và Tiêu Ý để chiến đấu.
Ó! Ó! Grao!
Lúc này đây, lại có thêm hai tiếng phượng gáy và một tiếng long ngâm chấn động cửu tiêu, vô tận Hỏa Hệ Tinh Lực được huyễn hóa trở thành hai tôn Hỏa Phượng Hoàng và một tôn Hỏa Long hung tợn.
Keng! Keng! Oành!
Chưa dừng lại ở đó, hai tiếng đao ngâm vang lên cùng lúc với một tiếng động nặng nề như thể có thứ gì sắp rơi xuống.
“Cửu Tầng Đao Ý và Cửu Tầng Thuẫn Ý!” Trần An Vĩ ánh mắt ngưng tụ nhìn về phía những thứ vừa xuất hiện.
Có tận hai đạo Cửu Tầng Đao Ý trên thân hai con Hỏa Phượng Hoàng cho thấy chúng nó là khảo nghiệm của tỷ muội Long Nhược Thủy và Bạch Băng Thanh, cũng cho thấy rằng các nàng là hai nữ kiếm tu mạnh mẽ.
Trần An Vĩ vuốt cằm, có chút khó hiểu.
Đao và kiếm trước giờ luôn không phân cao thấp trong các cuộc chiến, vì vậy tinh không dùng Đao Ý khảo nghiệm hai nữ dùng kiếm cũng là điều dễ hiểu. Nhưng còn dùng Thuẫn Ý đối phó với Băng Thục Khuê dùng phiến là như thế nào?
“Thuẫn và Phiến đều là những vũ khí ít người sử dụng, cũng là vũ khí có độ khó cao, có lẽ vì thế nên mới được đưa vào khảo nghiệm chăng?” Từ Vân Kính nhìn Từ Vân Nhã tò mò hỏi.
Nàng nhận ra nữ nhân gọi Băng Thục Khuê kia trên tay cầm một thanh quạt có thể hóa vạn dặm không gian thành băng khối, từng cái vung tay đều có thể biến ra hàng loạt mũi tiễn phóng tới, xung quanh lại hội tụ Cửu Tầng Phiến Ý nên mới có chút thắc mắc.
“Đồng tình!” Từ Vân Nhã nhún vai, nàng cũng không nghĩ được cách giải thích hợp lý hơn.
Dù sao trên thế gian này cũng không phải chỉ có đối lập và đối đầu, cũng có những đại đạo và tiểu đạo không hề liên quan tới nhau hoặc chăng là không hề xung đột về bất kì vấn đề gì, nên tinh không cũng không thể cứ dựa vào việc chúng nó đối lập nhau mà đưa ra khảo nghiệm cho độ kiếp.
Trong lúc Trần An Vĩ và hai nữ còn đang thảo luận, tình hình bên trong Luyện Kiếp Trùng Nhân Trận vẫn tiếp tục.
Ó! Grao! Òm!
Thạch Cự Nhân, Hỏa Phượng Hoàng và Hỏa Long đồng loạt gầm lên một tiếng, các thủ đoạn gia trì quanh thân, Hỏa Kiếp bùng cháy tới cực hạn, từng thế công mãnh liệt bắn về phía tứ nữ.
Độ kiếp lúc này… mới thực sự bắt đầu…
------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言