Chương 379: Lâu rồi mới về

Sau khi nhận được thêm ba Dị Năng mới có Vô Thượng cùng với hàng loạt phần thưởng cực kì giá trị từ Hệ Thống, Trần An Vĩ lúc này vô cùng hưng phấn tiến vào bên trong tiểu thế giới.

Nhìn thấy Hoàng Quân Dao, Tiểu Kim và các loại lực lượng khác của hắn lúc này đã không còn bị Hắc Ám Nguyên Lực ảnh hưởng, ngược lại còn có thêm Quang Minh Nguyên Lực trung hòa, Trần An Vĩ càng vui vẻ hơn.

Mà bản thân hắn, cũng nhờ thế mà khôi phục lại dáng vẻ bình thường, không còn là dáng vẻ già nua trước đó.

Lúc này, nhìn thấy hắn đột nhiên xuất hiện tại nơi này, chúng nữ có phần bất ngờ.

Hoàng Quân Dao và Tiểu Kim dĩ nhiên là hớn hở tiến lại gần, khoác lấy tay hắn, tò mò hỏi “Đây vốn là Nguyên Hải của chàng nha, sao lại có thể vào đây được vậy?”

Từ Vân Kính và Từ Vân Nhã đang chơi đùa với ba bé con cách đó không xa nghe vậy cũng không nhịn được mà ngẩng mặt nhìn.

“Công pháp của ta cho phép tạo ra một tiểu thế giới thay thế cho Nguyên Hải đã vỡ nát, ngoài ra còn có thể dùng nó để luyện thể và chuyển hóa nhật nguyệt tinh khí thành Hồn Lực để sử dụng!” Trần An Vĩ nhanh chóng lên tiếng giải thích.

Chúng nữ nghe mà kinh ngạc không thôi, Từ Vân Nhã và Từ Vân Kính dường như liên tưởng tới điều gì, lúc này liền hỏi “Công pháp của ngươi rốt cuộc có đẳng cấp gì?”

Trần An Vĩ mỉm cười thần bí, giơ ngón trỏ chỉ lên trên.

Hoàng Quân Dao và Tiểu Kim không hiểu lắm nhưng cũng biết đẳng cấp của nó rất cao, ngược lại là Từ Vân Kính và Từ Vân Nhã hai nữ đã nhận ra điều gì đó mà hít nhẹ một hơi.

Chẳng lẽ công pháp của hắn đạt tới cảnh giới đó?

Trần An Vĩ cười cười, cũng không hỏi các nàng đã nghĩ gì, dù sao thì có thể khiến hai nữ ngạc nhiên tới mức hít một ngụm khí lạnh như vậy cũng rất không tồi.

Hắn sẽ không biết được rằng trong lúc bản thân đang tiếp nhận khảo nghiệm của Vô Thượng, thì ở trong Nguyên Hải của hắn, chúng nữ cũng cảm nhận được những thay đổi của nó.

Hoàng Quân Dao và Tiểu Kim có thể không cảm nhận được điều gì, nhưng Từ Vân Kính và Từ Vân Nhã thân là Hỗn Độn Thuộc Tính hóa hình, thực lực cao thâm không lường được, đối với những thay đổi nhỏ nhất cũng rất nhạy cảm.

Các nàng thậm chí có thể cảm nhận được sự khác thường của Nguyên Hải ngay khi Từ Vân Nhã hoàn thành tiếp nhận Quang Minh Nguyên Lực, trở thành đạo lực lượng thứ mười hai của hắn.

Khoảnh khắc đó, toàn bộ không gian như bị một thứ gì đó tác động, lượng Nguyên Lực ít ỏi tích lũy được sau ngần ấy năm lúc này đột nhiên tăng vọt, không chỉ về số lượng mà cả về chất lượng.

Trần An Vĩ luôn nói đây là lực lượng đặc biệt được công pháp hắn tu luyện tạo ra, dành riêng cho những kẻ không có Nguyên Hải hoặc bị khiếm khuyết.

Nhưng với kiến thức của mình, Từ Vân Kính và Từ Vân Nhã hai nữ không cho rằng bất kì loại công pháp nào có đẳng cấp từ Thánh Tinh Cảnh trở xuống có thể làm được điều này.

Không những có thể tạo ra lực lượng đậc biệt khắc chế mọi loại lực lượng khác, mà còn tạo ra lực lượng vượt đẳng cấp, chỉ với Nguyên Lực đã có thể đánh ngang tay với Tinh Lực mạnh mẽ.

Hiện tại còn có thể biến Nguyên Hải vỡ nát thành một phiến thiên địa có khả năng cung cấp Nguyên Lực và Hồn Lực, còn có thể cho phép chủ nhân tiến vào bên trong, thậm chí các nàng còn có ý nghĩ táo bạo rằng, hắn có thể tiến vào nơi này, thì luyện thể cũng không phải là vấn đề khó.

Rốt cuộc đây là công pháp nghịch thiên gì?

Hiển nhiên với trí thông minh của các nàng, Từ Vân Kính và Từ Vân Nhã không khó để xâu chuỗi các sự việc, đưa ra phán đoán sơ bộ về những gì đang xảy ra đối với hắn.

Chỉ là, càng như vậy càng khiến hai nữ kinh ngạc không thôi.

“Ồ, đây là Tam Đạo Hắc Ám sao?” Trong lúc chúng nữ còn đang kinh ngạc, Trần An Vĩ đã chú ý tới ba bé con giống hệt nhau đang quấn lấy chân các nàng, ánh mắt có chút sợ sệt nhìn hắn.

“Làm gì? Ngươi dọa sợ các nàng rồi!” Từ Vân Kính lập tức phục hồi tinh thần, điệu bộ như gà mẹ bảo vệ con, bất mãn nói.

Trần An Vĩ khóe miệng giật giật, hẳn là hành động trước đó của hắn đã khiến ba nhóc tì sợ hãi, vì vậy lúc này liền ngồi xổm trước mặt mấy nhóc, dùng Hợp Lực hội tụ ra Khí Văn Chi Lực nhưng ở dạng Hắc Ám, vo thành viên đưa tới trước mặt mấy nhóc, bộ dạng như người lớn dụ dỗ trẻ nhỏ ăn kẹo vậy.

Từ Vân Nhã và mấy nữ âm thầm buồn cười, tên này đôi khi thật lắm trò a.

Tam Đạo Hắc Ám hiển nhiên là không dễ lừa như vậy, mấy nhóc còn cẩn thận ngước nhìn Từ Vân Nhã, hiển nhiên trong lòng đã sớm coi nàng là người thân thiết.

Nhìn thấy nàng gật đầu, lúc này mới đưa tay lấy những viên “kẹo” trên tay hắn, không chút do dự bỏ vào miệng, nhất thời đôi mắt trẻ thơ sáng rực.

Trần An Vĩ nhìn cảnh này mà vui vẻ, dù sao cũng là lực lượng của bản thân, không nên để mấy nhóc sợ hãi hắn như vậy.

Bất quá, không biết có phải bản thân nhìn lầm hay không, Trần An Vĩ vô thức cảm thấy ba nhóc tì sau khi ăn “kẹo” của mình lại có chút cao hơn? Thoáng lắc đầu, chắc do Dị Năng – Lập Thế phát huy tác dụng đi?

Không chú ý tới vấn đề này, hắn vào đây chỉ muốn xem thử chúng nữ có bị ảnh hưởng gì không mà thôi, lúc này nhìn thấy chúng nữ không sao liền động lấy ý niệm, đã mang theo các nàng ra ngoài.

Bước ra ngoài, đập vào mắt hắn là khung cảnh chúng nữ Quang Ám Tiên Quốc sắc mặt đang vô cùng không tốt.

Nhìn thấy hắn cùng chúng nữ trở lại, chúng nữ nhất thời như trút được gánh nặng mà đồng loạt thở nhẹ một hơi.

“Có chuyện gì sao?” Trần An Vĩ thấy vậy liền ân cần nhìn Thần Triệu Tinh hỏi.

Thần Triệu Tinh nhìn thấy hắn xuất hiện trở lại, biểu tình cũng không thay đổi quá nhiều, nhàn nhạt nói “Các nàng nhìn thấy Từ Vân Kính và Từ Vân Nhã hai nữ đột nhiên biến mất, tìm ngươi cũng chẳng thấy đâu, nhất thời lâm vào hoang mang mà thôi!”

Trần An Vĩ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, đúng lúc hắn cũng đang có việc cần tìm các nàng vì vậy liền động lấy ý niệm, Nguyệt Ảnh Bảo Cung liền xuất hiện những chiếc ghế, ra hiệu chúng nữ tìm chỗ ngồi xuống, cùng hắn bắt đầu bàn bạc.

Từ Vân Kính và Từ Vân Nhã vốn muốn làm theo chức trách của mình, đứng đằng sau bảo tạo của hắn như công việc vốn có của tiên sứ, nhưng Trần An Vĩ lại ra hiệu cho các nàng ngồi xuống, hai nữ cũng đành nghe theo.

Tranh thủ lúc có vận khí nghịch thiên từ chúng nữ, Trần An Vĩ lập tức ra lệnh cho Hệ Thống dùng toàn bộ số Nguyệt Ảnh Hy Vọng của mình, 40 lần quay ngẫu nhiên lập tức được sử dụng, cần chút thời gian để nhận thưởng nha.

Lúc này, hắn mới bắt đầu lên tiếng, nụ cười nhẹ vẫn nở trên môi nhưng thần sắc lại vô cùng nghiêm túc “Chắc các nàng cũng đã biết hiện tại bốn đại thế lực kia vẫn luôn quan sát Quang Ám Tiên Quốc, bằng chứng là ngay khi các nàng vừa được giải trừ phong ấn, bọn chúng đã lập tức tấn công!”

“Với thực lực hiện tại của các nàng, muốn hoàn toàn tiêu diệt bọn chúng là không thể!”

Hít!

Chúng nữ Quang Ám Tiên Quốc vô thức hít một hơi lạnh, khẩu khí của vị Quốc Chủ mới này cũng thật lớn, vậy mà dám nói muốn tiêu diệt bốn Thánh Tinh Cấp Thế Lực.

Bất quá đó vừa hay lại là mong muốn của các nàng, mối thù này không trả không được.

“Vậy chúng ta nên làm gì?” Từ Vân Kính lên tiếng hỏi, với thân phận là Ám Tiên Sứ, nàng cũng muốn trả thù cho thế lực của mình.

Trần An Vĩ cười, phất tay đem Nguyệt Ảnh Bảo Rương đặt trước mặt chúng nữ, lên tiếng “Trước hết đừng căng thẳng, mở nó ra trước đã!”

Nghe Ảnh Nhi nói bên trong kiện bảo rương này vẫn là Nguyệt Ảnh Áo Choàng như trước, nhưng là phiên bản nâng cấp, hơn nữa một khi mở ra, những kiện áo choàng đã có cũng sẽ được nâng cấp theo, còn nâng cấp cái gì thì chỉ có thể mở ra mới biết được.

Vì vậy hiện tại hắn cũng đang rất nóng lòng muốn xem thử rốt cuộc Nguyệt Ảnh Bảo Rương lần này sẽ đem đến cho hắn thứ gì.

Chúng nữ nghe lời hắn nói liền tiến đến gần kiện bảo rương với một ấn ký hình khuyết nguyệt rực rỡ trên nắp rương, nó tỏa ra khí tức vô cùng huyền bí khiến các nàng vô thức cảm thấy hồi hộp.

Nguyệt Ảnh Bảo Rương mở ra vang lên tiếng kẽo kẹt đặc trưng càng khiến cho tâm trạng chúng nữ thêm kích động, một luồng ánh sáng mờ nhạt tỏa ra bao phủ cả một vùng bên trong Nguyệt Ảnh Bảo Cung, cuối cùng sau vài hơi thở mới bắt đầu biến mất, để lộ ra thứ bên trong.

“Hả?” Chúng nữ trợn tròn mắt đẹp khi nhìn thấy vật bên trong bảo rương, lại đưa mắt nhìn về phía nam nhân kia, nhất thời càng kinh ngạc hơn.

“Quốc Chủ đâu rồi?” Chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, các nàng không nhìn thấy hắn, rõ ràng một giây trước mới còn ngồi trên bảo tọa kia mà?

“Ưm…” Hoàng Quân Dao và Tiểu Kim đột nhiên cảm thấy bờ mông căng tròn của mình bị thứ gì đó vỗ lấy, xúc cảm bất chợt khiến các nàng xém chút không nhịn được rên rỉ.

Từ Vân Kính là người đầu tiên phát hiện ra sự khác thường của hai nữ, vừa định lên tiếng thì bất chợt cảm nhận được nơi nào đó của mình cũng vừa bị thứ gì chạm vào.

“Lưu manh thối! Đừng để ta bắt được ngươi!” Từ Vân Kính nghiến răng, tới lúc này nàng mới nhận ra đây là do tên nam nhân xấu kia giở trò, bất quá cũng không thể không công nhận thủ pháp ẩn thân của hắn thật cao minh, một Tinh Thánh Đỉnh Phong như nàng cũng không thể phát hiện.

“Vân Nhã, mau dùng thứ đó!” Không chút chần chừ, nàng liền hướng Từ Vân Nhã truyền âm.

Từ Vân Nhã vốn sở hữu Quang Hệ Tinh Lực có khả năng xua tan âm tà, phát hiện ẩn thân, lúc này có thêm Quang Minh Nguyên Lực thì khả năng đó càng được tăng cường.

Nàng cũng phát hiện ra điều bất thường, hiểu Từ Vân Kính muốn nói gì, tay ngọc vũ động trong không gian, liên tục kết ấn.

Ngay khi nàng sắp kết ấn xong, giọng nói trầm ấm của nam nhân đã nhàn nhạt vang lên “Các nàng làm gì mà kinh ngạc vậy? Nguyệt Ảnh Bảo Rương có gì sao?”

Từ Vân Kính và ba nữ lúc này mới nhìn lại, đã thấy Trần An Vĩ xuất hiện trên bảo tọa, tay phải chống cằm, một mặt nhàn nhã cười nhìn các nàng, sự đắc ý hiện rõ trong mắt khiến bốn nữ nghiến răng ken két.

“Quốc Chủ, rốt cuộc trong bảo rương là thứ gì?” Quang Ám Tiên Quốc chúng nữ không phát hiện ra sự bất thường này, các nàng thắc mắc hỏi.

Thứ các nàng nhìn thấy trong bảo rương chỉ là những kiện áo choàng tầm thường, không nhìn ra điểm gì khác biệt so với một kiện áo choàng của phàm nhân mặc trong ngày mưa gió.

“Đó chính là Nguyệt Ảnh Áo Choàng phiên bản nâng cấp! Các nàng mặc thử thì sẽ biết!” Trần An Vĩ cười cười, bỏ qua ánh mắt hình viên đạn của bốn nữ nhân nào đó, nhẹ giọng nói.

Chúng nữ bán tín bán nghi nhìn hắn, cuối cùng một thiếu nữ cũng bước lên, toàn thân mang mùi hương dược liệu nhè nhẹ khiến ai nầy vô thức cảm thấy dễ chịu, nàng đưa tay lấy một kiện áo choàng, khoác lên người.

Nàng chính là Tiểu Uyên, nữ Luyện Đan Sư trước đó đã làm theo kế hoạch của hắn, cũng là người đầu tiên tin tưởng hắn.

Lúc này, sau khi khoác lấy Nguyệt Ảnh Áo Choàng lên người, nàng như biến mất trước mặt chúng nữ, ngay cả khí tức và mùi hương đặc trưng cũng như không tồn tại.

“Tiểu Uyên!” Chúng nữ vội vàng lên tiếng gọi, thanh âm có sự lo lắng không thôi.

“Muội ở đây!” Ngay sau đó, Tiểu Uyên đã lên tiếng, thân ảnh của nàng lúc này đã xuất hiện bên cạnh Trần An Vĩ, mỉm cười nhìn chúng nữ.

“Làm sao có thể?” Chúng nữ kinh ngạc không nói nên lời.

Ngay cả Thần Triệu Tinh hai mắt cũng lóe lên kinh dị, con mắt mang tên Thần Giám của nàng vậy mà không theo kịp tốc độ của kiện áo choàng kia.

Trước đó nhìn thấy nam nhân kia đột nhiên biến mất, Thần Giám của nàng đã phát hiện Nguyệt Ảnh Áo Choàng có thể khiến cho người mặc ẩn giấu khí tức tới cực hạn, không chủ động để lộ khí tức sẽ không bị phát hiện.

Nhưng hiện tại khiến nàng kinh ngạc chính là tốc độ sau khi ẩn thân được gia tăng tới cực hạn, Thần Giám của nàng có thể quan sát mọi thứ nhưng lại vô pháp bắt kịp chuyển động của nó.

Nếu không phải bản thân cũng đang khoác lấy Nguyệt Ảnh Áo Choàng, nàng chắc chắn không nhìn ra Tiểu Uyên làm sao xuất hiện bên cạnh Trần An Vĩ trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Trần An Vĩ lúc này mới lên tiếng “Nguyệt Ảnh Áo Choàng lúc này đã được nâng cấp, đem lại khả năng ẩn thân cho người mặc, đồng thời cũng gia tăng tốc độ lên cực hạn, giúp việc di chuyển dễ dàng hơn nhiều!”

“Một điểm nữa chính là, những người mặc Nguyệt Ảnh Áo Choàng có thể nhìn thấy nhau, giúp việc tổ đội trở nên hiệu quả hơn! Người ngoài cho dù có thủ đoạn đặc biệt cũng chỉ có thể nhìn thấy các nàng đang khoác một kiện áo choàng bình thường!”

Chúng nữ ánh mắt lóe lên dị sắc, mặc dù tâm trạng kích động nhưng vẫn chờ phân phó của hắn.

“Được rồi, bên trong có 200 kiện Nguyệt Ảnh Áo Choàng được nâng cấp, cộng thêm số lượng còn lại mà ta đang giữ, tổng cộng hơn 300 kiện, các nàng chia nhau sử dụng!”

“Trong thời gian tới, các nàng vẫn hoạt động như trước kia, khi ra ngoài nhớ mặc Nguyệt Ảnh Áo Choàng, điệu thấp làm việc, tránh nặng tìm nhẹ, tuyệt không cậy mạnh!”

“Ưu tiên tìm các loại tài nguyên quý hiếm, các bí cảnh trong tinh không, đề thăng thực lực tổng thể, khi cần có thể chiêu mộ thêm nhân lực!”

Phân phó một hồi, Trần An Vĩ lại lên tiếng hỏi “Quang Ám Tiên Quốc các nàng có Chiến Trận Sư chứ?”

Từ Vân Kính gật đầu, một nữ nhân khác hiểu ý liền bước lên.

Trần An Vĩ ồ lên, hắn nhận ra nữ nhân này, nàng chính là người chưởng khống Quang Hệ và Ám Hệ Tinh Lực, liên tục biến Trận Văn trở thành những nữ chiến binh hoành tảo sa trường, là trợ lực rất lớn cho chúng nữ trong trận chiến đó.

“Nàng là Tô Linh Nhi, Thất Tinh Chiến Trận Sư!” Từ Vân Kính lại lên tiếng.

Tô Linh Nhi gật đầu xem như chào hỏi, tính tình trầm lặng có thể thấy rõ.

Trần An Vĩ cũng chào đáp lễ, lúc này lấy ra một khỏa ngọc bội, bên trên điêu khắc một khỏa trường giang với vô vàn đốm sáng chi chít, mỉm cười nói “Ở đây ta có Cửu Tinh Cấp Trận Pháp – Thiên Hà Giáng Tinh Trận, nàng có hứng thú không?”

“Cửu Tinh…” Tô Linh Nhi lẩm bẩm, trong đôi mắt lạnh nhạt kia vậy mà xuất hiện một tia kích động hiếm có.

“Cứ quyết định vậy đi, chúc nàng sớm ngày đột phá!” Trần An Vĩ cũng phát hiện ra sự thay đổi này, liền quyết đoán nói.

Chiến Trận Sư muốn đột phá không khó khăn như Luyện Khí Sư hay Luyện Đan Sư, bọn họ không cần nguồn tài nguyên khổng lồ, ngược lại giống như Phù Sư, thứ bọn họ cần là một kiện Trận Pháp đẳng cấp cao hơn và thời gian để từ từ nghiên cứu.

Giao Cửu Tinh Cấp Trận Pháp – Thiên Hà Giáng Tinh Trận cho nàng, Trần An Vĩ tin tưởng trong thời gian tới, nó sẽ phát huy tác dụng.

Mà trước đó, Trần An Vĩ cũng tiện tay giao luôn Ngũ Tinh Cấp Trận Pháp – Tinh Không Thủ Hộ Trận cho nàng, căn dặn nàng bố trí nó lên Nguyệt Ảnh Bảo Cung, sau này có thể chống đỡ đợt tấn công của kẻ thù một thời gian.

Tiếp theo lại giao Nhất Tinh Cấp Trận Pháp – Luyện Kiếp Trùng Nhân Trận cho nàng, cũng bố trí lên Nguyệt Ảnh Bảo Cung, đợi vài ngày nữa sẽ đưa chúng nữ lên tinh không độ kiếp, để các nàng chính thức đột phá Tinh Giả Cảnh.

Sau đó lại nhờ nàng bố trí thêm Đại Thụ Thủ Hộ Trận bên trong Nguyệt Ảnh Bảo Cung, tạo ra một khu vực dành cho chúng nữ luận bàn.

Vốn hắn cũng có thể tự bố trí, nhưng hiện tại tu vi của hắn so với các nàng còn quá yếu, e là không giúp được chúng nữ bao nhiêu, để một Thất Tinh Chiến Trận Sư như Tô Linh Nhi bố trí sẽ hợp lý hơn.

Liên tục nhìn thấy hắn lấy ra nhiều loại Trận Pháp từ thấp tới cao, chúng nữ lúc này cũng có chút hoa mắt, thầm nghĩ Tân Quốc Chủ là đại gia ngầm sao?

Bất quá nhìn thấy hắn lo lắng cho sự an nguy của các nàng, chúng nữ đồng loạt nở nụ cười rực rỡ, thầm nghĩ sẽ không để hắn phải thất vọng.

An bài cho Quang Ám Tiên Quốc đã xong, cũng nhờ Từ Vân Kính đem Nguyệt Ảnh Bảo Cung tọa lạc gần An Nam Tinh cho chúng nữ tiện hoạt động, Trần An Vĩ lúc này rời khỏi Nguyệt Ảnh Bảo Cung, trở về Trần Gia.

Ngay khi bước vào chủ điện, một thân ảnh phong hoa tuyệt đại đã xuất hiện trước mặt hắn khiến ánh mắt Trần An Vĩ lập tức trở nên nhu hòa…

-----------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言