Ngay sau khi Từ Vân Kính hóa thành từng dòng Ám Hệ Nguyên Lực tiến vào cơ thể Trần An Vĩ thì ở Nguyên Hải của hắn lúc này, một đạo lực lượng hoàn toàn mới cũng bắt đầu thức tỉnh.
Ám Hệ Nguyên Lực của Từ Vân Kính tiến vào Nguyên Hải của Trần An Vĩ liền được nó hấp thụ, chuyển hóa thành Hắc Ám Nguyên Lực, trở thành loại lực lượng thứ mười một của hắn.
Tu vi của hắn theo đó bắt đầu tăng lên… Nhất Tinh Nguyên Quân Cảnh… Nhị Tinh… Tam Tinh… cuối cùng dừng lại ở Tứ Tinh Nguyên Quân Cảnh.
Nhưng đó chưa phải tất cả, bởi vì ngay sau đó, dị biến bắt đầu nảy sinh.
Hắc Ám Nguyên Lực vậy mà không chịu yên phận, không có Quang Minh Nguyên Lực áp chế, nó ngay lập tức lan sang các đạo lực lượng khác, bắt đầu cắn nuốt và chuyển hóa chúng nó.
Xích Viêm, Lãnh Hàn, Thiết Thổ, Huyền Mộc, Hoàng Kim, Tử Lôi, Bích Phong, Thanh Thủy và Huyết Lực đều bị Hắc Ám ăn mòn, lực lượng của chúng nó đồng loạt chuyển sang hắc sắc, tuy vẫn giữ được vẻ bề ngoài nhưng bản chất đã hoàn toàn thay đổi.
Ngay cả Hoàng Quân Dao, Tiểu Kim hay các loại Dị Thuộc Tính khác đều bị Hắc Ám Nguyên Lực ảnh hưởng.
Chỉ có các loại Hỗn Độn Thuộc Tính, Không Gian Chi Lực và Khí Văn Chi Lực cao thâm hơn Hắc Ám Nguyên Lực gấp nhiều lần nên không bị nó ăn mòn và chuyển hóa.
Từ Vân Kính chứng kiến dị tượng này từ đầu đến cuối, vẻ mặt ngưng trọng vô cùng.
Nhận được loại lực lượng cao cấp hơn Ám Hệ Nguyên Lực thông thường khiến nàng không những không cảm thấy vui vẻ, mà ngược lại bản thân còn cảm nhận được việc để nam nhân kia luyện hóa chính mình không phải một điều tốt.
Đó là nàng còn chưa nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, nếu không chỉ sợ lúc này nàng sẽ thấy hối hận.
Chỉ thấy lúc này, Trần An Vĩ bị một đám hắc yên (khói đen) bao trùm, sinh cơ càng lúc càng bị rút đi, máu thịt teo tóp, xương cốt khô hép, nhìn qua chẳng khác nào một bộ xương di động, chỉ có thanh hung khí phía dưới kia vẫn bằng một cách thần kì nào đó là còn nguyên vẹn.
Đám hắc yên này dường như có linh tính mà không trực tiêp hút cạn sinh cơ của hắn, chỉ hút đi từng chút một, có thể nói là không đáng kể so với tu vi Tứ Tinh Nguyên Quân Cảnh của hắn.
Có lẽ Hắc Ám Nguyên Lực cũng không ngu dốt tới mức tự hủy đi sự tồn tại của chính nó.
Mà lúc này, Trần An Vĩ sau khi được hấp thụ lực lượng của Từ Vân Kính, dù sau đó bị Hắc Ám Nguyên Lực phản phệ, nhưng tình hình hiện tại đã tốt hơn không ít.
Ý thức dần trở lại, hắn bắt đầu quan sát tình huống cơ thể mình.
“Nàng…” Nhìn thấy Từ Vân Kính vậy mà lại đang ở trong Nguyên Hải của mình, Trần An Vĩ thoáng kinh dị, vô thức lên tiếng.
“Nguyên Hải của ngươi…” Từ Vân Kính sắc mặt hiện lên sự áy náy, nàng không biết vì sao khi nàng tiến vào đây, dị tượng kia liền xảy ra với tốc độ nhanh như chớp khiến nàng không kịp trở tay.
“Nàng đừng lo lắng, rồi sẽ có cách giải quyết!” Trần An Vĩ mỉm cười truyền âm, nhìn thấy gương mặt áy náy của giai nhân, hắn không nghĩ mình nên nói tình trạng hiện tại của bản thân cho nàng.
“Ảnh Nhi, đây là hậu quả mà trước đó nàng từng nói sao?” Hắn lại nhìn lấy tiểu thiên thần, tùy ý hỏi.
Từ thời điểm bắt đầu tiếp nhận Vô Thượng – Thiên Địa Quy Nhất Kinh, Ảnh Nhi đã lên tiếng nhắc nhở hắn về việc tu luyện hai loại Nguyên Lực Thuộc Tính là Quang Minh và Hắc Ám.
Lúc đó hắn còn chưa hiểu lý do tại sao hai con hàng này phải tu luyện đồng thời, không được để cho bất kì loại nào mạnh mẽ hơn loại còn lại, nếu không hậu quả sẽ khó lường.
Hắn cũng biết ý mà tự nhủ sẽ đi tìm địa phương hội vừa có Quang Hệ vừa có Ám Hệ Nguyên Lực mà tu luyện.
Nhưng không ngờ thời điểm hiện tại vì nhìn thấy hắn lâm vào trọng thương mà Từ Vân Kính tự mình trở thành lực lượng của hắn, đồng thời khai mở ra Hắc Ám Nguyên Lực.
Trong khi đó Quang Minh Nguyên Lực của hắn vẫn chưa thể khai mở, hậu quả kia liền xảy ra.
Ảnh Nhi liền gật đầu.
Cũng may hiện tại công tử nhà nàng chỉ là khai mở ra Hắc Ám Nguyên Lực, nếu loại Nguyên Lực Thuộc Tính công tử khai mở trước mà là Quang Minh Nguyên Lực, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Trong nhân gian tồn tại một câu nói “Hắc Ám thôn phệ, Quang Minh phục hưng”, ý chỉ tính chất của hai loại Nguyên Lực Thuộc Tính hàng đầu này.
Hắc Ám bản chất thôn phệ vạn vật, bất kì loại lực lượng nào cũng có thể bị nó ăn mòn và chuyển hóa. Ngược lại với đó là Quang Minh với bản chất phục hưng tất cả, phàm là những thứ bị Hắc Ám ăn mòn, Quang Minh đều có khả năng phục hồi nguyên trạng.
Nhưng đừng lầm tưởng Quang Minh lại không gây hại.
Đối với phàm nhân, Quang Minh luôn đi kèm theo nhiệt, quá nhiều nhiệt sẽ gây ra hạn hán và kèm theo đó là mọi loại hậu quả mà các ngươi có thể tự suy nghĩ.
Đối với tu sĩ, tính chất phục hưng của Quang Minh có thể khiến cho sinh cơ phục hồi tới cực hạn, các loại lực lượng trong cơ thể hoạt động hết công suất, cuối cùng dẫn tới bạo thể mà chết.
Nếu như Hắc Ám chỉ có thể từng bước thôn phệ vạn vật, thì sự phục hưng vô tội vạ mà Quang Minh gây nên sẽ khiến mọi thứ lâm vào mất ổn định một cách nhanh chóng.
Vậy nên dù là Hắc Ám hay Quang Minh, chúng nó đều như Âm và Dương, đồng thời tồn tại, đồng thời mất đi.
Bất kể là loại nào, chỉ cần đơn lẻ tồn tại, sẽ là đại họa đối với thế nhân.
Trần An Vĩ thầm hô quả nhiên, chẳng trách loại Hỗn Độn Thuộc Tính của Quang Ám Tiên Quốc lại có cả Quang Minh và Hắc Ám cùng tồn tại, cho dù đã tách ra làm ba phần thì vẫn còn Quang Ám Chi Viêm làm nòng cốt.
“Công tử cũng đừng quá lo lắng, chỉ cần Quang Minh Nguyên Lực có thể khai mở, mọi thứ sẽ lập tức trở lại bình thường.” Ảnh Nhi lên tiếng an ủi.
Trần An Vĩ gật đầu, hiện tại cũng không quá tồi tệ, ít nhất thương thế của hắn đã hồi phục, chỉ là trong thời gian tới phải hạn chế chiến đấu tới mức tối thiểu, nếu không muốn sinh cơ tiêu thất nhanh chóng.
Các loại Nguyên Lực Thuộc Tính của hắn đều bị Hắc Ám Nguyên Lực chuyển hóa, bản chất đã hoàn toàn trở thành ăn mòn vạn vật, vậy nên hiện tại hắn chỉ có thể phụ thuộc vào Hỗn Độn Thuộc Tính, Không Gian Chi Lực và Khí Văn Chi Lực mà thôi.
“Chậc, toàn những thứ khiến người ta đỏ mắt…” Khẽ chép miệng, Trần An Vĩ có chút bất đắc dĩ.
Ngoại trừ Không Gian Chi Lực, bất kể là Khí Văn Chi Lực hay Hỗn Độn Thuộc Tính một khi lộ ra đều khiến thế nhân xảy ra một trận gió tanh mưa máu.
Cũng may trong thời điểm hiện tại, hắn vẫn có thể sử dụng Niết Bàn Sinh Mộc Thủy để duy trì sinh cơ bằng với mức bị Hắc Ám Nguyên Lực ăn mòn, nếu không tình hình có lẽ đã tệ hơn.
Đó là trong điều kiện hắn vẫn ở trong không gian chứa đầy hư không loạn lưu này, khí tức bị phong tỏa, Trần An Vĩ mới có thể tùy tiện sử dụng Đồ Long Kỹ, Khí Văn Chi Lực hay Hỗn Độn Thuộc Tính.
Nếu ở bên ngoài tinh không vô tận kia, ngay cả sử dụng Tốc Văn hay Minh Văn cũng phải thập phần cẩn thận.
Thế nên dù ở bên ngoài có thể hấp thu Tinh Lực cung cấp lực lượng cho Niết Bàn Sinh Mộc Thủy hoạt động chống lại sự ăn mòn của Hắc Ám Nguyên Lực thì Trần An Vĩ cũng không thể chủ quan.
“Đi tìm nó thôi nhỉ?” Trần An Vĩ nghĩ nghĩ một lúc, lại nhớ tới loại Dị Ám mà Ẩn Không Trưởng Lão sử dụng, đó cũng là một loại Dị Thuộc Tính hữu dụng.
Tam Đạo Hắc Ám giúp chủ nhân tạo ra thêm hai hình nhân giống hệt bản thể từ khí tức cho tới tu vi, chỉ khác là những hình nhân này sẽ không sở hữu bất cứ thứ gì của chủ nhân.
Có thể dùng nó để tu luyện thủ đoạn mới trong lúc bản thể vướng bận công việc khác, khi hai hình nhân dung hợp với bản thể, chủ nhân của Tam Đạo Hắc Ám sẽ tự khắc tinh thông loại thủ đoạn mà hình nhân học được.
Giống như Ẩn Không Trưởng Lão dùng nó để tu luyện Chiến Vực và Sát Vực, bản thân thì tu luyện Trảo Vực, sau đó dùng cả ba để đối phó với Trần An Vĩ.
Chỉ tiếc hắn lại có các loại Vực hộ thân, giảm thiểu hoàn toàn tác động từ ba loại Vực của lão.
Hiện tại chủ nhân cũ đã chết, Tam Đạo Hắc Ám liền có được tự do, chỉ là không biết đã chạy đi đâu rồi.
Trần An Vĩ nhìn xung quanh, chỉ thấy nơi này ngoài hư không loạn lưu ra thì cũng chỉ có hư không loạn lưu, nhất thời bó tay vì chẳng biết nên đi đâu để tìm loại Dị Thuộc Tính này.
Chợt nhớ ra Từ Vân Kính là một phần của Quang Ám Chi Viêm, bản thân nàng chưởng khống Ám Hệ Nguyên Lực khủng bố, chắc hẳn sẽ có cách tìm ra một loại Dị Ám.
“Vân Kính, nàng có thể giúp ta tìm Tam Đạo Hắc Ám không?” Không do dự truyền âm vào Nguyên Hải, Trần An Vĩ mau chóng nhận được câu trả lời.
Chỉ thấy trước mặt hắn hiện ra một tôn hắc sắc phượng hoàng nhỏ xíu bằng Hắc Ám Nguyên Lực, nó bay qua bay lại trước mặt hắn như thu hút sự chú ý, sau đó liền thẳng cánh mà bay về một hướng.
Trần An Vĩ hiểu ý liền đi theo nó, giữa đường vẫn không quên luyện thể.
Đúng vậy, trải qua một phen sinh tử, Trần An Vĩ nhận ra hư không loạn lưu có thể rèn luyện cơ thể, hắn không ngần ngại giải trừ nguyên lực hộ thân, mặc cho không gian liên tục tàn phá cơ thể mình.
Máu tươi chảy đầm đìa, da thịt lởm chởm tan nát, xương trắng lộ hết cả ra ngoài nhưng Trần An Vĩ không từ bỏ, bởi vì tu vi Thể Tu của hắn thực sự đang tăng lên.
Ó!
Đúng lúc này, tôn hắc phượng của Từ Vân Kính lại đột nhiên gáy lên một tiếng, nó dừng lại tại một vị trí, dùng cái mỏ liên tục hướng về một phía, ý chỉ thứ mà hắn cần tìm đang ở gần đó.
“Tìm thấy rồi?” Trần An Vĩ hào hứng lên tiếng.
Từ Vân Kính gật đầu, bất chợt phất tay, trước mặt Trần An Vĩ đã xuất hiện một cái trâm ngọc bích và một hộp phấn màu hồng nhạt, bên trên còn có dao động của Trận Văn.
“Đây là hai mảnh trận văn phong ấn của Thời Không Ngưng Thần Trận, dựa theo nó và bản đồ của ngươi, rất nhanh có thể tìm ra mảnh phong ấn thứ ba!” Từ Vân Kính không để hắn bất ngờ, nhanh chóng giải thích.
Một phần nhờ có bản đồ mà hắn giao cho, phần khác lại nhờ phản ứng của trận văn bên trong hai kiện đồ vật này, nàng mới chắc chắn bên trong này có mảnh phong ấn thứ ba.
Trần An Vĩ thu lấy hai kiện đồ vật này, trước tiên thu thập Tam Đạo Hắc Ám trước đã, sau đó mới đi tìm mảnh phong ấn thứ ba và cả bí mật bên trong khu vực này nữa.
Quan sát lấy vùng không gian trước mặt, Trần An Vĩ đột nhiên cảm nhận được một cỗ uy áp lạ thường, nhưng cũng thân thuộc không kém.
Sắc mặt có chút cổ quái, hắn lần này là lần thứ hai tiến lên tinh không, đối với nơi này hoàn toàn lạ lẫm, làm sao lại có thứ gì sở hữu khí tức vừa thân thuộc vừa lạ lẫm như này?
Không nghĩ nhiều nữa, Trần An Vĩ liền động lấy ý niệm, vận dụng các loại Nguyên Lực Thuộc Tính của bản thân, tùy ý đánh ra một đạo lực lượng.
Hắn muốn xem thử Hắc Ám Nguyên Lực với bản chất ăn mòn cường đại của nó liệu có thể khiến cho không gian nơi này chịu ảnh hưởng gì không.
Đúng là trước đó Hắc Ám Nguyên Lực không thể tác động tới Không Gian Chi Lực trong cơ thể hắn, nhưng nếu có sự kết hợp với chính loại lực lượng khác không biết chừng có thể tạo ra sự thay đổi.
“Vậy mà thực sự có thể ăn mòn cả không gian trên tinh không?” Trần An Vĩ nhìn thấy cảnh này mà âm thầm kinh dị.
Trong đầu vô thức nhớ tới câu nói của những vị cố nhân “Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao!”
Giống như một mình Hắc Ám Nguyên Lực không thể làm gì không gian nơi này, nhưng một khi kết hợp nhiều loại lực lượng khác nhau vào, sự ăn mòn của nó lập tức tăng mạnh.
“Thế chẳng phải ta có thêm một thủ đoạn mới sao?” Trần An Vĩ cười tà, việc các loại lực lượng khác của hắn bị Hắc Ám Nguyên Lực chuyển hóa bản chất không hẳn là một việc tồi tệ.
Chỉ là mỗi lần sử dụng sẽ phải trả giá bằng sinh cơ của bản thân, cái giá hơi chua a.
“Thật đáng mong chờ nha!” Trần An Vĩ cảm thán một câu, từng bước tiến vào vùng không gian mình đã mở đường.
…
Trở lại thời gian trước khi Trần An Vĩ tiến vào địa bàn Vạn Kiếm Môn, ở một địa phương khác cũng đang xảy ra dị biến.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Trên bầu trời An Nam Tinh Cầu, vô tận hắc vân và tử lôi hội tụ, từng đạo thiên lôi chớp động, không gian liên tục run rẩy.
“Chuyện gì xảy ra?” Chúng tu sĩ nơm nớp lo sợ, trải qua một phen địa chiến với ngoại nhân, không ít người vô thức nghĩ rằng tinh cầu lại lâm vào đại nạn.
Cảm nhận được biến chuyển mới, hàng loạt thân ảnh với tu vi thâm sâu không lường được đồng loạt xuất hiện, ánh mắt ngưng trọng nhìn nhau, âm thầm chờ đợi diến biến tiếp theo.
Ong!
Bất chợt lúc này, dường như trong tận sâu tiềm thức của đám đông, một giọng nói ấm áp nhẹ nhàng vang lên “Chủ nhân đột phá Nguyên Quân Cảnh, An Nam vinh dự được hưởng phúc!”
Theo sau đó, từng tia tử lôi bắt đầu giáng xuống, không gian càng lúc càng rung lắc dữ dội.
Nhưng trái với suy nghĩ của toàn trường, những tia tử lôi đó mỗi khi đánh xuống nơi nào, địa phương đó vậy mà lại sản sinh ra nhiều loại thiên tài địa bảo vô cùng quý giá.
Có nơi hình thành động thiên phúc địa, trở thành thánh địa tu luyện của Nguyên Tu tu sĩ, cũng có nơi hình thành mỏ Nguyên Thanh rộng lớn, trở thành nguồn tài nguyên tu luyện mà bất kì ai cũng cần có.
Có nơi lại trở thành thánh địa của Luyện Đan Sư, bất kì loại Linh Thảo nào cũng có thể xuất hiện, kể cả những loại chưa từng nhìn thấy bao giờ.
Cũng có những nơi trở thành bí cảnh hoàn toàn chưa được khai phá, cơ duyên trong đó chờ đợi người hữu duyên đến lấy.
Lại có những nơi ẩn chứa Hồn Lực tự nhiên cường đại, trở thành nơi cung cấp tài nguyên cho Hồn Tu tu sĩ, cũng có nơi ẩn chứa thiên tai trùng trùng, trở thành nơi rèn luyện của Thể Tu.
Tình cảnh này khiến ai ai cũng vui mừng khôn xiết, trong lòng hân hoan chưa từng có.
Bất quá, đó chưa phải tất cả.
“Đây… đây là…” Tu sĩ Đỉnh Phong Nguyên Tôn Cảnh kinh hỉ khi bất chợt cảm nhận được thiên địa nguyên khí đang ùa về, tu vi lâu ngày dừng lại ở ngưỡng tối đỉnh nay lại có dấu hiệu đột phá.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Hàng loạt Nguyên Tôn Đỉnh Phong Cảnh đồng loạt đột phá Nguyên Quân, An Nam Tinh Cầu một lần nữa rộ lên thanh âm vui mừng.
Bởi vì bọn hắn biết, tinh cầu thăng cấp rồi!
----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言