Tình cảm dâng trào, Nhạc Yên Ngọc đem mọi thứ mình có dâng hiến cho nam nhân trong lòng, cùng hắn trầm luân vào những cảm xúc mãnh liệt nhất, tận hưởng hết dư vị ngọt ngào của cuộc yêu đầy cuồng nhiệt.
Toàn thân trần trụi nằm bên cạnh hắn, Nhạc Yên Ngọc khẽ thủ thỉ “Thiếp nghe nói chàng vượt qua khảo nghiệm của tinh cầu, hấp thụ cả Đế Vương Lôi?”
“Bảo bối của ta quả là mắt sáng như đuốc a!” Trần An Vĩ thoáng kinh ngạc, sau đó liền mỉm cười, không tiếc lời khen ngợi nàng.
Quả thật, sau khi luyện hóa huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long, hắn cũng cảm nhận được Tử Lôi Nguyên Lực của mình mạnh mẽ hơn nhiều so với trước đó.
Không chỉ sở hữu lực lượng từ Tam Sắc Đan Lôi và hai loại Dị Lôi là Kinh Lôi Chiến Giáp và Cốt Giáp Thiên Lôi, Tử Lôi Nguyên Lực hiện tại còn sở hữu lực lượng từ loại lôi kiếp mạnh mẽ bậc nhất – Đế Vương Lôi, biến nó trở thành một trong ba loại lực lượng mạnh mẽ nhất của hắn ở thời điểm hiện tại, sánh ngang với Xích Viêm và Lãnh Hàn Nguyên Lực.
Điều khiến hắn tiếc nuối là Tử Lôi Nguyên Lực vậy mà vẫn chưa đủ điều kiện để Phá Giới, nếu không sức mạnh của nó còn mạnh mẽ hơn nữa.
Nhạc Yên Ngọc được nam nhân khen ngợi, khóe môi liền nở nụ cười tươi như trăm hoa đua nở, nàng tiếp tục nói “Xưa nay chàng là người đầu tiên khiến giới linh của tinh cầu chủ động giáng xuống Đế Vương Lôi, hiện tại bất kì ai cũng mong chàng có thể trở thành chủ nhân của tinh cầu!”
Trần An Vĩ không biết chuyện này, lúc này nghe nàng nói mới ngẩn người “Chuyện ta vượt qua khảo nghiệm của tinh cầu thì liên quan gì tới việc trở thành chủ nhân của nó? Chẳng phải nói Đế Vương Lôi chỉ giáng xuống khi cử hành Đế Vương Khai Sinh Lễ thôi sao?”
Nhạc Yên Ngọc đáp lời “Đế Vương Khai Sinh Lễ đúng là đại lễ dùng để lựa chọn Đế Vương cho toàn thể tu sĩ trên tinh cầu, nhưng nó còn có công dụng khác chính là lựa chọn nhân tuyển cho vị trí chủ nhân của tinh cầu.”
“Việc này đã được Tứ Đại Hộ Tinh và giới linh chấp thuận, do đó chỉ cần người được chọn vượt qua Đế Vương Lôi, thì khả năng hắn có thể nhận chủ tinh cầu là rất lớn!”
Trần An Vĩ gật gù, chưa từng nghe nói lại có chuyện tốt như thế này. Bất quá, hắn vẫn chưa hiểu lý do vì sao giới linh lại chủ động giáng xuống Đế Vương Lôi, dường như lúc đó nó rất tức giận?
“Sao? Chàng hối hận?” Nhạc Yên Ngọc nhìn thấy vẻ mặt của hắn, bật cười trêu chọc.
Nam nhân này thì hay lắm, lúc đó hùng hồn từ chối trở thành Đế Vương của tinh cầu, hiện tại biết rõ công dụng của Đế Vương Khai Sinh Lễ, chẳng lẽ lại cảm thấy hối hận?
Trần An Vĩ cắn cắn vành tai mỏng của giai nhân, khẽ nói “Ta chỉ hơi thắc mắc mà thôi!”
“Ưm… đừng mà… đang nói chuyện nghiêm túc…” Nhạc Yên Ngọc khẽ run rẩy, bị nam nhân trêu chọc vị trí mẫn cảm khiến nơi đó của nàng lại cảm thấy trống rỗng, mật ngọt lại bắt đầu rỉ ra.
“Ta cũng đang rất nghiêm túc!” Trần An Vĩ bắt lấy một bên gò bông đào mà nhào nặn, biến nó thành muôn hình vạn trạng.
“Đáng ghét…” Nhạc Yên Ngọc hờn dỗi làu bàu, tay ngọc ôm cổ hắn, cùng nam nhân một lần nữa trầm luân.
Sau khi ân ái cùng Nhạc Yên Ngọc, Trần An Vĩ lấy ra Không Gian Bản Nguyên, cùng nàng luyện hóa nó.
Vì bản thân là người xuyên không, hắn đã tiếp xúc với Thời Không Chi Lực từ sớm, hiện tại có thể lập tức luyện hóa Không Gian Bản Nguyên để sở hữu một trong hai lực lượng cao thâm huyền ảo này.
Có được loại lực lượng này, Thao Túng Không Gian đến từ Vô Thượng Long Tiên Giáp của hắn sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Mà Nhạc Yên Ngọc khi sở hữu thêm Không Gian Chi Lực, Nhạc Thuật của nàng sẽ càng thêm hiệu quả.
Trần An Vĩ cũng không sợ chúng nữ ghen tỵ, bởi lẽ việc sở hữu Tâm Ý Tương Liên sẽ giải quyết tất cả, Không Gian Bản Nguyên cũng không khác gì so với một loại Thiên Địa Dị Vật, có chăng là độ quý hiếm cao hơn nhiều mà thôi.
Sau này chúng nữ nếu ai có ý muốn sở hữu thêm Không Gian Chi Lực, Trần An Vĩ hoàn toàn có thể cùng các nàng song tu, thông qua Vô Thượng giúp các nàng có được loại lực lượng này.
“Đừng vội độ kiếp, ta muốn chuẩn bị cho các nàng thật tốt!” Trần An Vĩ vuốt ve mái tóc của giai nhân, nhẹ giọng thủ thỉ.
Nhạc Yên Ngọc mỉm cười ngọt ngào, nhu thuận gật đầu.
Đối với nàng hiện tại, sự quan tâm của nam nhân này càng quan trọng hơn thực lực của mình. Bởi nàng tin rằng, hắn sẽ luôn có cách giúp nàng đề thăng thực lực, đột phá chậm một chút cũng không vấn đề gì.
Hưởng thụ sự săn sóc của nam nhân, cảm giác yên bình đã từ lâu không xuất hiện khiến Nhạc Yên Ngọc từ từ chìm vào giấc ngủ, cái đầu nhỏ thỉnh thoảng dụi dụi vào lồng ngực săn chắc của hắn.
Trần An Vĩ mỉm cười hôn lên mái tóc của nàng, bản thân cũng dần chìm vào giấc mộng bên kiều thê.
…
Một ngày này…
Toàn thể tu sĩ trên tinh cầu đột nhiên cảm nhận được dao động không gian kì lạ xảy ra trên khắp tinh cầu, cường độ ngày một mạnh dần khiến lòng người càng thêm bất an.
Phải biết tinh cầu hiện tại vẫn chưa hoàn toàn khôi phục sau chiến tranh, không gian vẫn tiềm ẩn vô số vết nứt, hư không loạn lưu có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Chẳng thế mà bọn hắn phải chuyển từ việc xuyên toa không gian sang sử dụng tọa kỵ thông thường để di chuyển nhằm giảm thiểu tối đa nguy hiểm có thể gặp phải đó sao?
Hiện tại khi cảm nhận được không gian đang liên tục dao động, chúng cường giả ngay lập tức xuất hiện, vẻ mặt ngưng trọng vô cùng.
“Trần An Vĩ? Hắn định làm gì?” Ngay khi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc của vị thiếu niên thiên tài kia, chúng cường giả lập tức ngẩn người, trong lòng tuy có thắc mắc nhưng vẫn không lên tiếng quấy rầy.
Về phần Trần An Vĩ đã sớm phát hiện ra vô số thần thức đang nhìn về vị trí của mình, bất quá hắn không có tâm trạng để ý tới, bởi vì hiện tại hắn có nhiệm vụ quan trọng hơn phải làm.
Trên tay hắn là một tấm Phù Chú trong suốt tỏa ra thất thải quang mang như được ánh sáng từ vạn vì tinh tú chiếu rọi, bên trên đó xuất hiện một danh tự uyển chuyển như được người nắn nót viết lên – Thông Linh Giới Phù.
Không chút do dự, Trần An Vĩ đưa tay xé nát Thông Linh Giới Phù, bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Ngay tại khoảnh khắc Thông Linh Giới Phù được xé nát, bầu trời vốn đang trong xanh lập tức xuất hiện hắc vân, tử lôi ầm ầm hội tụ.
Không chỉ như vậy, Thiên Đạo Chi Nhãn cũng xuất hiện, nhưng lúc này, nó lại có kích thước nhỏ hơn bình thường rất nhiều.
Và trong ánh mắt ngỡ ngàng của toàn trường, xung quanh Thiên Đạo Chi Nhãn đột nhiên lại xuất hiện một hình bóng mờ ảo, hay nói đúng hơn chính là, Thiên Đạo Chi Nhãn lúc này là một phần của hình bóng ấy.
Không mất quá nhiều thời gian, hình bóng mờ ảo đó lúc này hoàn toàn hiện rõ trước mặt Trần An Vĩ và chúng cường giả, bọn hắn liền biết hóa ra đây chính là hình dạng thật của giới linh.
Chỉ thấy giới linh sở hữu hình dạng một tôn Chân Long, trên đầu sở hữu long giác lấp lánh ánh sao, dưới thân là bộ vảy lân trong suốt mờ ảo như tinh không, ở giữa trán là vị trí của Thiên Đạo Chi Nhãn vừa nãy.
Xung quanh nó lúc này là vô số lực lượng bao phủ, khí tức dồn nén tới cực hạn.
Nhìn qua tưởng chừng như vô hại nhưng ai nấy đều biết tồn tại trước mặt nguy hiểm tới mức nào.
Đáng tiếc là hiện tại toàn thân nó mang trọng thương, bộ vảy lân tuyệt mĩ nay lởm chởm thê thảm không tả nổi, cặp long giác thậm chí đã không còn nguyên vẹn, hơi thở yếu ớt tưởng chừng như sắp tử vong.
“Không biết vì sao ngươi lại chủ động giáng xuống Đế Vương Lôi, nhưng ta phải cảm tạ ngươi. Nhờ có khảo nghiệm đó của ngươi, hiện tại lý tưởng của ta mới được củng cố như vậy!” Trần An Vĩ nhìn giới linh nói, giọng điệu vô cùng cảm kích.
“Thương thế của ngươi một phần cũng do ta mà ra, hiện tại liền giúp ngươi hồi phục!” Trần An Vĩ lại lên tiếng, lần này là áy náy trong thâm tâm.
Cũng vì hắn lúc đó không kiềm chế được cảm xúc khi nhìn thấy Lục Thanh Vân bỗng nhiên biến mất mà điên cuồng bạo phát ra lực lượng, kích phát trạng thái mạnh nhất của Sát Chiến Thống Vạn Quân, khiến không gian tinh cầu như bị lật tung.
Dứt lời liền động lấy ý niệm, mười loại lực lượng của Vô Thượng lập tức được điều động.
Xích Viêm, Lãnh Hàn, Tử Lôi, Thiết Thổ, Huyền Mộc, Hoàng Kim, Bích Phong, Thanh Thủy Nguyên Lực, Huyết Lực và Không Gian Chi Lực hóa thành từng tia lực lượng gia trì vào tôn Chân Long trước mặt.
Giới linh dường như có điều suy nghĩ, ánh mắt nó nhìn nam nhân trước mặt dường như có ý muốn nói gì đó, chỉ tiếc sau đó đã giấu đi rất nhanh, cũng không chống cự mà để hắn chữa trị cho mình.
Trong ánh mắt khó tin chuyển dần sang kích động của đám người, thương thế trên người giới linh bắt đầu có dấu hiệu hồi phục.
Từng lớp vảy lân bong tróc thê thảm không nỡ nhìn nay đã sinh ra vảy mới, cặp long giác chằng chịt vết nứt như có thêm lực lượng mà trở nên lành lặn, khí tức yếu ớt vừa rồi cũng dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Mà theo từng dấu hiệu khôi phục của nó, tinh cầu bắt đầu sinh ra biến đổi.
Không gian vốn chằng chịt vết nứt và hư không loạn lưu nay đã dần khép lại, mối nguy hại trong không gian trở nên ít dần và biến mất.
Năm lục địa lớn bắt đầu sản sinh thêm tài nguyên, từng động thiên ẩn chứa những mỏ quặng khổng lồ bắt đầu xuất hiện, dự kiến sẽ cung cấp tai nguyên tu luyện trong vài trăm năm tới.
Thiên địa nguyên khí cũng bắt đầu đậm đặc hơn, tuy không có dấu hiệu nào cho thấy tu sĩ có thể đột phá từ Nguyên Tôn Đỉnh Phong lên Nguyên Quân cảnh nhưng hoàn cảnh tu luyện đã cải thiện không ít.
“Thật… thật sự có tác dụng!” Mãi cho tới khi mọi thứ dần ổn định, toàn trường vẫn không tin vào những gì mình đã và đang nhìn thấy.
Bọn hắn đã từng tiếp xúc qua loại lực lượng kì lạ có thể áp chế lực lượng cùng cấp của Trần An Vĩ, nhưng vạn phần không thể ngờ rằng chính loại lực lượng kì lạ ấy lại có thể khôi phục tinh cầu một cách triệt để như hiện tại.
Thậm chí nhiều người bắt đầu tin tưởng rằng, chỉ cần hắn có thể thành công nhận chủ tinh cầu, ngày mà An Nam Tinh Cầu khôi phục đẳng cấp vốn có sẽ không còn xa nữa.
Grao!
Giới linh sau khi hoàn toàn hồi phục liền hưng phấn gầm rống, thân rồng to lớn uốn lượn xung quanh Trần An Vĩ, lúc này nó như một con chó nhỏ mừng rỡ vì được chơi đùa cùng với chủ nhân của mình.
Trần An Vĩ bật cười, hóa ra giới linh tưởng chừng như vài triệu năm tuổi này lại vẫn còn là đứa trẻ thích chơi đùa.
Cũng phải thôi, An Nam Tinh Cầu mới hình thành cách đây vài triệu năm, con số này so với Nhân Tộc hay bất kì giống loài nào cũng đều là một con số lớn, nhưng nếu so sánh với tinh không và các tinh cầu khác, tinh cầu chỉ như một đứa bé sơ sinh mà thôi.
“Ngươi thực sự không muốn trở thành Đế Vương của ta sao?” Bất chợt, một giọng nói non nớt có phần nài nỉ vang lên trong đầu hắn khiến Trần An Vĩ giật mình nhìn quanh.
Phát hiện giới linh đang dùng ánh mắt đáng thương nhìn mình, Trần An Vĩ mới vỡ lẽ, đây là nó chủ động nói chuyện với hắn đó hả?
Nhẹ xoa đầu nó, Trần An Vĩ mỉm cười “Ta đã nói trước đó, lý tưởng của ta chỉ đơn giản là tạo ra một thế giới bình yên cho nữ nhân và người thân của mình. Đế Vương gì đó, vẫn nên chọn người khác thì hơn!”
“Vậy trở thành chủ nhân của ta thì sao?” Giới linh lại hỏi, giọng điệu non nớt như trẻ con xin kẹo sợ người lớn không cho phép.
Trần An Vĩ ngoài ý muốn nhìn nó, lên tiếng hỏi “Chuyện này không thể tùy tiện nói bừa, chẳng may ta là một tên ma đầu, trực tiếp rút cạn lực lượng của ngươi luyện hóa để tăng tiến tu vi thì sao?”
Giới linh không do dự trả lời “Với thực lực đó của ngươi, phá hủy ta dễ dàng như trở bàn tay, nào cần phải phí công nhận chủ ta?”
“Vậy được, hi vọng ngươi sẽ không hối hận vì quyết định này!” Trần An Vĩ gật đầu, nhiệm vụ cũng yêu cầu hắn phải nhận chủ An Nam Tinh Cầu, đối với hắn chuyện này hoàn toàn có lợi.
Giới linh mãnh liệt gật đầu, giọng nói non nớt nhưng đầy kiên quyết vang lên “Ta tin ngươi sẽ không làm ta thất vọng!”
Dứt lời, cả hai như đạt thành ăn ý, Trần An Vĩ cắt ngón tay mình, giới linh của tinh cầu thì cúi thấp đầu, lực lượng hai bên lập tức liên kết với nhau, hình thành nên khế ước chủ tớ.
“Nhận… nhận chủ rồi!” Đám đông hưng phấn hò reo, điều bọn hắn mong muốn cuối cùng cũng trở thành hiện thực.
Grao!
Ngay khi khế ước được hình thành, một cỗ quy tắc vô hình bất chợt phủ xuống, dường như chỉ có giới linh có thể cảm nhận được, nó gầm lên một tiếng hưng phấn, bởi vì điều nó mong muốn cũng sắp trở thành hiện thực.
Chỉ cần chủ nhân của nó đột phá Nguyên Quân cảnh, đẳng cấp hiện tại của nó cũng tăng lên, tạo điều kiện cho tu sĩ bên trong tinh cầu đột phá lên đẳng cấp cao hơn.
Không chỉ giới linh mừng rỡ, toàn thể tu sĩ trên tinh cầu vui vẻ, mà ngay cả Trần An Vĩ cũng là hưng phấn như điên.
Bởi vì ngay khoảnh khắc khế ước được hình thành, thanh âm vô cảm máy móc của Hệ Thống lập tức vang lên trong đầu hắn, thông báo nhiệm vụ chính tuyến Chân Trời Mới đã hoàn thành.
Không vội tiến hành nhận phần thưởng, Trần An Vĩ cùng giới linh tán gẫu thêm vài câu rồi mới rời đi, bỏ mặc những ánh mắt hưng phấn đang nhìn chằm chằm về phía mình.
Đám đông nhìn theo bóng lưng của thiếu niên yêu nghiệt, từng lời nghị luận vang lên không ngớt, một cỗ nhiệt huyết như sôi trào trong lòng từng người.
Nhưng chuyện gì cũng có hai mặt, có kẻ hưng phấn thì cũng có người bất mãn.
Một trong số đó, là kẻ đứng phía sau giật dây cho hai thế lực mạnh mẽ bậc nhất tinh cầu tiến đánh Nhật Nguyệt Đại Lục, cũng là kẻ bị Trần An Vĩ chém trọng thương phải dùng Phù Chú đào tẩu.
Nhìn thấy cảnh tượng trên thương khung, y nghiến răng lẩm bẩm “Điều mà xưa nay chưa từng có ai làm được, hắn vậy mà lại có thể làm được?”
Nhưng trong lúc không ai để ý, ẩn sâu trong đôi mắt tràn đầy sự giận dữ và nội tâm đầy bất mãn đó của y, một tia tự hào vô bờ bến lại bất giác dâng lên.
Trần An Vĩ không hề biết có một người mang nội tâm đầy phức tạp như thế đối với mình, lúc này hắn đã ở trong Bát Diện Thạch, quây quần quanh hắn là chúng nữ như hoa như ngọc.
Cảm thấy vận khí đã đủ, Trần An Vĩ hưng phấn hạ lệnh “Hệ Thống, tiến hành nhận phần thưởng!”
Theo thanh âm máy móc vô cảm của Hệ Thống và tiếng đếm ngược của đồng hồ vang lên, từng kiện vật phẩm khiến hắn hưng phấn xém chút nhảy dựng lần lượt xuất hiện…
--------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言