Chương 348: Chút ít sự thật

Sau khi cùng Bạch Phi Linh ân ái tới long trời lở đất, biến nàng từ một mĩ nữ vạn người mê thành một đống bùn nhão nằm trên giường, Trần An Vĩ thần thanh khí sảng bước ra khỏi Khôi Vĩ Điện.

Lúc này, hắn đang đứng trên tầng cao nhất của Đình Viện Thụ, trước mặt là bình ngọc ẩn chứa huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long, bên trong loáng thoáng có thể nhìn thấy hư ảnh một tôn Chân Long trắng muốt bao trùm trong mười loại Nguyên Lực Thuộc Tính đang gầm thét.

Không giống như các bình ngọc lưu trữ huyết mạch thông thường, bình ngọc này vậy mà lại được khảm lên những văn tự kì bí, Trần An Vĩ dù là Khí Văn Sư cũng nhìn không hiểu.

Chỉ biết rằng những loại văn tự này như một loại phong ấn, cùng với chiếc bình ngọc tạo ra hai tầng phong ấn vô cùng mạnh mẽ, giam cầm một cỗ sức mạnh nghịch thiên ở bên trong.

Grao!

Như cảm nhận được có tồn tại giống mình đang ở bên cạnh, hư ảnh Hỗn Thế Nguyên Long gầm lên một tiếng chấn động thương khung, khiến chúng nữ dù đang làm gì cũng phải hoảng hốt nhìn lên.

Trần An Vĩ nhếch miệng cười, vô cùng tự tin hạ lệnh “Hệ Thống, giải phong ấn đi!”

“Tinh! Bắt đầu giải phong ấn cho huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long, xác nhận tiếp thu?” Ngay lập tức Hệ Thống hồi âm, không biết có phải Trần An Vĩ nghe nhầm hay không mà chất giọng của nó vốn vô cảm máy móc nay lại có chút run rẩy.

“Xác nhận!” Trần An Vĩ gật mạnh, trong lòng chuẩn bị sẵn sàng với thứ mình sắp tiếp nhận.

Ảnh Nhi nói muốn luyện hóa huyết mạch của loại Chân Long biến dị này cần sở hữu Hỗn Thế Nguyên Long Tâm, đây là thứ có thể giúp áp chế sự cuồng bạo của Hỗn Thế Nguyên Long.

Thứ này hắn đã sở hữu từ những ngày đầu khi xuất đạo. Nhờ có nó mà tất cả các loại lực lượng của hắn đều gia tăng sức mạnh thêm một phần, đẩy nhanh quá trình Hóa Vực của chúng.

Nhưng không vì thế mà hắn chủ quan, bởi lẽ một thứ có thể bị Hệ Thống dùng hai tầng phong ấn mới có thể miễn cưỡng hóa giải sức mạnh của nó, thì có thể tầm thường sao?

Trong lúc Trần An Vĩ đang suy nghĩ, thì Hệ Thống cũng đã bắt đầu quá trình giải phong.

Chỉ thấy trên bình ngọc, từng khỏa văn tự huyền bí kì ảo dần được một cỗ lực lượng nào đó tác động, chúng nó dần nứt ra và tan vỡ. Cùng với đó, nắp bình được bật mở, để lộ ra miệng bình tròn nhỏ.

Hư ảnh Hỗn Thế Nguyên Long ẩn chứa bên trong dường như có linh trí mà chủ động phóng ra khỏi bình ngọc, lao về phía Trần An Vĩ.

“Cẩn thận!” Chúng nữ cảm nhận được sự nguy hiểm cùng cực đến từ tôn Chân Long kia, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

Trần An Vĩ không chút xem thường, bắt đầu kích hoạt Hỗn Thế Nguyên Long Tâm, một dòng lực lượng ẩn chứa mười loại màu sắc đan xen bao tùm khắp cơ thể, tám loại Vực được hắn phóng thích.

Cảm nhận được tình huống cơ thể mình, Trần An Vĩ có chút cảm thán, mặc dù khi kích hoạt Hỗn Thế Nguyên Long Tâm, bản thân hắn có thể sử dụng được Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực, nhưng rõ ràng là Vô Thượng không hề cho phép hắn sử dụng chúng để biến đổi thành Quang Minh Nguyên Lực và Hắc Ám Nguyên Lực, từ đó sinh ra hai loại Vực cuối cùng.

Điều này có nghĩa là khi sử dụng Hỗn Thế Nguyên Long Tâm, Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực của hắn sẽ tiêu hao dần theo thời gian, đến khi hết rồi thì phải chờ nó hồi phục trở lại mới có thể tiếp tục sử dụng.

Không giống như tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính còn lại khi hắn sử dụng trực tiếp từ thiên địa, chừng nào thiên địa còn, sức mạnh đến từ Vô Thượng vẫn còn.

Bất quá trạng thái hiện tại của hắn cũng đã rất mạnh mẽ rồi, Hỗn Thế Nguyên Long Tâm quả không hổ là thứ có thể áp chế một loại huyết mạch mạnh mẽ như Hỗn Thế Nguyên Long.

Grao!

Không để Trần An Vĩ có thời gian tiếp tục cảm thán, hư ảnh Hỗn Thế Nguyên Long đã dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía hắn, mà hắn cũng không vừa, một đường cường ngạnh xông tới.

Ngay tại khoảnh khắc người và rồng lao vào nhau, chúng nữ chỉ cảm thấy trước mặt mình là một màu trắng xóa, mọi giác quan như bị phong bế ngay tức khắc.

“Chuyện gì đã xảy ra?” Là ý nghĩ chung trong đầu của chúng nữ, trong lòng dâng lên một cảm giác bất an.

“Các muội đừng lo lắng, chàng vẫn không sao!” Đúng lúc này, Băng Thục Khuê bước ra từ Phượng Vĩ Điện, ngay lập tức lên tiếng trấn an.

Sau khi ân ái cùng nam nhân kia, được hắn truyền cho Tuyết Vũ Băng Phong, nàng phát hiện giữa hắn và nàng bất chợt xuất hiện một mối liên kết vô cùng bền chặt.

Cảm nhận kĩ mới phát hiện hóa ra, mối liên kết này là do công pháp chủ tu của hắn tạo thành, mang tên là Tâm Ý Tương Liên.

Chỉ cần sở hữu liên kết này, mỗi lần hai người ở cạnh nhau, thực lực sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, mà hai người còn có thể thông qua nó để biết được vị trí và tình hình của đối phương.

Liên kết Tâm Ý Tương Liên trong người nàng vẫn còn nguyên vẹn, chứng tỏ dù Trần An Vĩ có bị Hỗn Thế Nguyên Long cuồng bạo lao tới, thì hắn hiện tại vẫn bình an vô sự.

Chúng nữ nghe vậy thoáng thở nhẹ một hơi, thực ra trong số các nàng cũng có người sở hữu Tâm Ý Tương Liên, chỉ là nhất thời vì lo lắng mà quên mất.

Sau khi đã xác nhận được hắn vẫn bình an, chúng nữ lúc này mới quan sát thứ khiến mọi thứ xung quanh trở nên trắng xóa.

Hóa ra không phải vì các nàng tạm thời bị phong bế giác quan, mà là bởi vì lúc này một thứ vô cùng kì lạ đã xuất hiện trên đỉnh Đình Viện Thụ.

Ban đầu, quang mang phát ra từ nó khiến mọi thứ xung quanh gần như hóa thành màu trắng, chói lóa tới nỗi thần thức của một Nguyên Thánh Đỉnh Phong cảnh như Băng Thục Khuê cũng không dám coi thường mà nhìn thẳng vào nó.

Nhưng lúc này, khi quang mang phát ra từ nó dần phai nhạt, tuy vẫn khiến mọi thứ xung quanh trắng xóa, nhưng đã đủ để chúng nữ có thể quan sát, các nàng mới phát hiện ra sự đặc biệt của nó.

Nói nó đặc biệt là bởi, thứ này có dạng một quả bóng được bao phủ trong một lớp vảy thập thải vảy lân, xung quanh còn được gia trì bởi tầng tầng lớp lớp Nguyên Lực Thuộc Tính, từng loại từng loại đều vô cùng mạnh mẽ.

Chúng nữ không biết nó là gì nhưng có thể thông qua Tâm Ý Tương Liên cảm nhận được nam nhân của các nàng đang ở bên trong, vì vậy cũng yên tâm hơn một chút.

Trong lúc chúng nữ ở bên ngoài đang quan sát thì ở bên trong quả bóng lúc này…

“Lãnh Tư Dạ, sao ngươi lại ở đây?” Trần An Vĩ khó tin nhìn vào thân ảnh trước mặt mình, hắn chẳng phải đang luyện hóa huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long sao? Tại sao trước mặt hắn lại là tên này?

Trái ngược với sự bất ngờ của hắn, Lãnh Tư Dạ lại tỏ vẻ đã biết từ trước, hắn chỉ cười “Có vẻ ngươi đã gặp bản thể của ta nhỉ?”

Trần An Vĩ nghe qua mới giật mình, hóa ra đây chỉ là hư ảnh của tên kia, chắc là hắn để lại trong Hỗn Thế Nguyên Long Tâm đây mà.

Lãnh Tư Dạ không để hắn trả lời, tiếp tục lên tiếng, sắc mặt nghiêm túc vô cùng “Trần An Vĩ, bản thể của ta hiện đang chấp hành một nhiệm vụ vô cùng quan trọng, lo sợ sẽ có điều bất trắc nên đã lưu lại một phần lực lượng của mình vào huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long, cũng chính là ta.”

Trần An Vĩ nghe vậy sắc mặt liền trở nên nghiêm túc, im lặng lắng nghe hư ảnh của vị bằng hữu tiền kiếp, trong đầu thoáng nảy sinh suy nghĩ.

Tuy không biết cảnh giới cũng như thực lực thực sự của Lãnh Tư Dạ, nhưng có thể nói rằng hắn rất mạnh. Một kẻ mạnh như hắn mà vẫn lo sợ sẽ có điều bất trắc, liệu rằng nhiệm vụ mà hắn đang chấp hành sẽ kinh khủng tới mức nào?

Lãnh Tư Dạ vẫn tiếp tục nói “Thân là người sở hữu Hệ Thống, ngươi đã định sẵn phải bước trên con đường đầy chông gai và thử thách, những thứ ngươi phải đối mặt chắc chắn sẽ khủng khiếp vượt xa người thường, dù vậy ngươi vẫn muốn tiếp tục?”

“Nếu ngươi không nguyện ý, phần năng lượng này của ta và huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long sẽ giúp ngươi có thực lực tuyệt đối và cuộc sống an nhàn như ngươi vẫn hằng mong muốn!”

“Đổi lại, Ảnh Nhi và Nguyệt Ảnh Hệ Thống sẽ trở về cùng ta, hoàn toàn cắt đứt mọi liên hệ với ngươi!”

“Ngươi sẽ lựa chọn như thế nào?” Lãnh Tư Dạ ngừng một chút rồi lại tiếp tục lên tiếng.

Dường như không cần nghĩ ngợi, Trần An Vĩ liền lên tiếng “Ta tiếp tục!”

Tuy rằng hắn thực sự muốn một cuộc sống an nhàn, nhưng Trần An Vĩ hiểu được đạo lý “thứ gì đến nhanh thì đi cũng nhanh”, nên là bất kì thứ gì, hắn cũng phải nỗ lực đạt được thì thứ đó mới lâu bền được!

Hơn nữa, nếu để có được một cuộc sống an nhàn mà phải đánh đổi đi người thân bên cạnh, liệu lúc đó hắn sẽ thực sự cảm thấy an nhàn sao?

Đó là còn chưa tính tới bà cả của hắn, Lục Thanh Vân, hiện tại là Thời Không Điện Chủ cao cao tại thượng, hắn vẫn cần phải đem nàng trở về.

Có quá nhiều lý do để hắn có thể tiếp tục, chúng nó là động lực, là áp lực, và cũng là lý tưởng của hắn. Vậy nên Trần An Vĩ không cho phép mình từ bỏ.

Lãnh Tư Dạ phì cười, khẽ lắc đầu “Đã đoán trước ngươi sẽ trả lời như vậy, nhưng bản thể đã muốn hỏi, ta cũng chỉ đành làm theo!”

“Tình hình của hắn hiện tại sao rồi?” Trần An Vĩ không vì giọng cười của hắn mà thả lỏng tinh thần, ngược lại ngưng trọng hỏi.

Tuy mới gặp Lãnh Tư Dạ cách đây không lâu, nhưng chẳng ai biết được trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì, cộng với tính nghiêm trọng của nhiệm vụ mà hắn đang chấp hành, Trần An Vĩ thực sự không yên tâm.

“Ai biết, lúc ngươi chưa tới đây thì còn khỏe lắm!” Lãnh Tư Dạ nhún vai, thái độ tùy ý nói.

Rồi như cảm nhận được sắc mặt không tốt của hắn, Lãnh Tư Dạ lại mỉm cười, bổ sung “Đừng lo, trước nay ta vẫn luôn mạng lớn, không chết được!”

“Được rồi, đừng trưng ra bộ mặt đó nữa, mau luyện hóa huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long đi!” Không để Trần An Vĩ tiếp tục trả lời, Lãnh Tư Dạ lại lên tiếng, sau đó hóa thành một tôn Hỗn Thế Nguyên Long lao về phía Trần An Vĩ.

“Trần An Vĩ, đây chỉ là một phần nhỏ lực lượng của ta, nó sẽ giúp ngươi làm quen với sự cuồng bạo của Hỗn Thế Nguyên Long. Lực lượng còn lại và cả lực lượng từ huyết mạch, thu hoạch được bao nhiêu thì đành phải dựa vào ngươi rồi!” Lãnh Tư Dạ trầm giọng.

“Được!” Trần An Vĩ gật mạnh đầu, sau đó liền ngồi xếp bằng.

Ngay lập tức, một tia lực lượng giáng xuống vị trí Trần An Vĩ, mười loại Nguyên Lực Thuộc Tính hùng mạnh không chút lưu tình trấn xuống, tàn phá cơ thể hắn đến thê thảm không nỡ nhìn.

Da thịt bị hỏa diễm thiêu trụi, máu huyết bị băng hàn đông kết, xương cốt bị lôi đình oanh tạc, lục phủ ngũ tạng bị cuồng phong xáo trộn…

Đủ loại thiên tai hợp thành từ mười loại Nguyên Lực Thuộc Tính liên tục tràn vào cơ thể Trần An Vĩ, lực lượng cuồng bạo khiến một Tứ Chuyển Viên Mãn Thể Tu như hắn hoàn toàn không thể chịu nổi.

Cũng phải thôi, lực lượng của một giống loài có thể tồn tại bên trong Hỗn Độn như Hỗn Thế Nguyên Long thì sẽ tầm thường sao? Ngay cả cơ thể của một Thập Chuyển Viên Mãn Thể Tu cũng chỉ như sâu kiến trước mặt nó, càng đừng nói đến một Tứ Chuyển Viên Mãn nhỏ nhoi.

Nhưng mà tên này thì lại khác, hắn có ý chí kiên cường, chấp niệm điên cuồng và lý tưởng mạnh mẽ, hắn là người vượt qua thời không, sống hai kiếp người, nếu dễ dàng gục ngã thì quá là hổ thẹn đi.

Cơn đau chết đi sống lại vì bị lực lượng cao cấp tàn phá cơ thể khiến hắn xém chút ngất lịm, nhưng bằng vào ý chí của mình, Trần An Vĩ vẫn cắn răng chịu đựng, tinh thần minh mẫn lạ thường.

Theo từng đợt da thịt vỡ rồi lại lành, cơ thể Trần An Vĩ bắt đầu xuất hiện dị biến.

Chỉ thấy trên từng thớ da thịt bị phá hủy, một lớp vảy lân mới được hình thành, thập thải quang mang bao phủ khắp nơi, các loại Nguyên Lực Thuộc Tính như ẩn như hiện bên trên nó.

Thiên địa nguyên khí khắp nơi như được triệu hoán, ầm ầm hội tụ lại trên cơ thể Trần An Vĩ, kích thích quá trình hình thành thập thải vảy lân.

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, chỉ biết khi cơ thể Trần An Vĩ hoàn toàn được bao phủ trong thập thải vảy lân, ngay cả tiểu huynh đệ cũng không ngoại lệ, thì cũng là lúc Trần An Vĩ mở ra đôi mắt đã nhắm nghiền từ lâu.

Thoáng cảm nhận diện mạo của mình lúc này, Trần An Vĩ khẽ cảm thán.

Toàn thân được bao phủ trong thập thải vảy lân hệt như Long Tộc thực thụ thì không nói, trên đỉnh đầu hắn còn xuất hiện một đôi long giác óng ánh như ẩn như hiện.

Quan sát sự thay đổi của cơ thể mình một lúc, Trần An Vĩ mới chuyển sang dò xét thực lực của mình.

Hít!

“Ngoại trừ Quang Minh và Hắc Ám Nguyên Lực, tất cả đều đã đạt mười phần lực lượng?” Trần An Vĩ kinh ngạc xém chút hét ầm lên.

Như đã biết, công pháp chủ tu của hắn – Vô Thượng: Thiên Địa Quy Nhất Kinh cho phép hắn sử dụng trực tiếp thiên địa nguyên khí làm lực lượng để sử dụng mà không cần thông qua Nguyên Hải.

Mà những loại lực lượng đó, nhìn chung đều có thể chia làm hai loại: Nguyên Lực Thuộc Tính và Nguyên Lực Phi Thuộc Tính.

Khi sử dụng bất kì loại lực lượng nào, Vô Thượng: Thiên Địa Quy Nhất Kinh sẽ giúp Trần An Vĩ hiểu rõ hơn về loại lực lượng đó, khiến cho những lần sử dụng sau trở nên thuần thục hơn.

Khi độ thuần thục đạt 10 phần, tương ứng với 10 tiểu cảnh giới như Nguyên Tu thông thường, Trần An Vĩ sẽ phải tìm Thiên Địa Dị Vật hoặc bất kì đồ vật gì có lượng lực lượng tương tự để đột phá.

Hiện tại, sau khi luyện hóa một phần nhỏ lực lượng của Lãnh Tư Dạ, các loại lực lượng của Trần An Vĩ bao gồm Huyết Lực và tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính khác, đồng loạt tăng lên 10 phần.

Phải biết rằng dù trước đó, trong mọi cuộc chiến hắn đều sử dụng tất cả lực lượng nhưng vẫn vô pháp gia tăng độ thuần thục của chúng nó lên nhanh như vậy nha.

So sánh ra, tu vi của hắn đang ở mức Nguyên Đế cảnh đỉnh phong, vô cùng khủng bố.

Nhưng đó là khi hắn có được nguồn lực lượng đủ cho hắn có thể đột phá, còn hiện tại, hắn chỉ có thể chạm tới ngưỡng Nguyên Tôn cảnh đỉnh phong mà thôi.

“Một phần lực lượng của hắn đã giúp ta đột phá nhiều như vậy, không biết tương lai khi luyện hóa hết huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long sẽ còn kinh khủng như thế nào?” Trần An Vĩ cảm thán, trong lòng càng mong chờ tới ngày mình có thể trở nên mạnh mẽ hơn.

Bất quá, điều này khiến hắn hiểu rằng, những thứ mà Lãnh Tư Dạ đang phải đối mặt, những thứ hắn sắp phải đối mặt, là những thứ cực kì mạnh mẽ. Chỉ với huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long này, e là không đủ.

Trần An Vĩ siết chật nắm tay, suy nghĩ đó không khiến hắn nhụt chí mà ngược lại chính nó trở thành động lực để hắn càng thêm nỗ lực.

Khẽ mỉm cười, ánh mắt hừng hực quyết tâm, Trần An Vĩ phá tan quả cầu đang bao bọc mình, chậm rãi bước ra ngoài…

--------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言