Trần An Vĩ hiện tại lấy ra đan đỉnh của mình, mục đích để làm nóng người và nâng cao thực lực trước khi bắt tay vào đúc lại thân thể cho hai nữ.
Bởi lẽ đúc lại thân thể là một chuyện lớn, nó ảnh hưởng tới cả linh hồn của các nàng, làm không tốt sẽ dẫn đến hậu quả không thể quay đầu, hắn cũng sẽ mang theo nỗi ân hận suốt đời.
Mà hắn hiện tại sau thời gian dài luyện đan trong Bát Diện Thạch cũng đã gần đột phá Quân Sư cấp bậc Luyện Đan Sư, hiện tại tranh thủ luyện tập một chút, có thêm thực lực đúc thể cho chúng nữ cũng an tâm hơn.
Chính vì tầm quan trọng của việc này, Trần An Vĩ đã quyết định sẽ thực hiện ngay trong chính Vĩnh Thế Chi Lăng này, nơi được tinh cầu bảo vệ.
Trong lúc cùng Triệu Linh Lung đến khấn bái các vị tiền bối, hắn cũng đã xin phép trước. Không phải là muốn xin sự chúc phúc hay chỉ điểm gì, chỉ đơn thuần là sự tôn trọng của hậu bối dành cho người đi trước mà thôi.
Lấy ra các loại nguyên liệu dùng để luyện đan, Trần An Vĩ lập tức trở nên nghiêm túc, Minh Văn được kích hoạt duy trì trạng thái tâm vô tạp niệm, Xích Viêm và Lãnh Hàn Nguyên Lực được điều động, Băng Hoả Luân Hồi Diễm bao trùm lên đan đỉnh, bắt đầu luyện đan.
“Hắn muốn luyện đan?” Triệu Linh Lung vẫn đang tiếp tục công việc của mình, đột nhiên cảm nhận được nhiệt độ xung quanh lúc nóng lúc lạnh, nhất thời kinh ngạc nhìn về phía nam nhân đang nghiêm túc làm việc kia.
Trong lòng thoáng rung động, nàng như được nhìn thấy lại khung cảnh nam nhân đó tập trung làm việc, dáng vẻ của hắn lúc đó cực kì giống với Trần An Vĩ hiện tại.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Bất chợt lúc này, không gian bên trong Vĩnh Thế Chi Lăng đột nhiên rung động kịch liệt, Thiên Địa Chi Nhãn đột nhiên mở mắt, tình cảnh khiến bất kì ai cũng phải hoảng sợ.
“Khí tức này… chàng đột phá cấp bậc Quân Sư rồi?” Đang xử lý sự vụ của Đan Các, Á Huyền Ngân cảm nhận được khí tức hùng mạnh của Quân Cấp Đan Dược, lại phát ra từ hướng Vĩnh Thế Chi Lăng, liền đoán được chủ nhân của nó.
Nàng có lòng tin tưởng tuyệt đối vào nam nhân nhà mình, trên tinh cầu này, không có bất kì ai có thể so sánh với hắn.
Ở một nơi khác, hai vị tuyệt sắc giai nhân nhìn thấy cảnh tượng này mà ánh mắt tràn ngập vẻ tự hào.
“Nam nhân của ngươi đó, tự hào không?” Vị nữ nhân mang hoàng kim sắc cung trang, nhàn nhạt nhìn đến nữ nhân mặc thanh sắc thường y bên cạnh, lời nói tuy bình thản nhưng lại mang ý tứ trêu chọc.
Nữ nhân mặc thanh sắc thường y âm thầm gắt một tiếng, liếc xéo nàng “Cái gì mà nam nhân của ta, chẳng phải hắn là của ngươi sao?”
Nữ nhân mang hoàng kim sắc cung trang chính là Nhạc Yên Ngọc, nghe vậy liền hừ một tiếng yêu kiều “Hừ, ngươi và hắn đã làm qua chuyện kia rồi, còn chối sao? Ngươi dám nói ngươi không rung động?”
Băng Thục Khuê ngượng ngùng, hai bên gò má đỏ ửng như gấc chín, lắp bắp nói “Đó… đó chỉ là ngoài ý muốn…”
Nói thì nói vậy nhưng khóe môi thì đang cong lên cực kì vui vẻ.
Nhạc Yên Ngọc bật cười, trong lòng thầm cảm thán “Lại thêm một nữ nhân rơi vào ma trảo của hắn!”
“Ngươi thì sao?” Băng Thục Khuê lên tiếng hỏi, hai người là chiến hữu lâu năm, nàng đương nhiên cũng quan tâm tới Nhạc Yên Ngọc rồi.
“Ta sao?” Nhạc Yên Ngọc cười, ánh mắt hướng về phía Vĩnh Thế Chi Lăng, giọng nói tràn ngập tự hào “Hắn cường thế bước vào cuộc đời ta, ta còn có thể trốn được sao?”
Băng Thục Khuê mỉm cười, không tiếp tục nói chuyện, ánh mắt dồn về phía Vĩnh Thế Chi Lăng, đầy tự tin rằng nam nhân đó sẽ không xảy ra chuyện.
Trần An Vĩ đã không hề biết có hai vị nữ Nguyên Thánh cảnh đang tương tư, hắn lúc này càng chú tâm vào viên Đan Dược mình sắp hoàn thành, cũng chính nó là thứ đã triệu hoán Thiên Địa Chi Nhan giáng xuống Đan Lôi.
Cách đó không xa, Triệu Linh Lung cũng không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy Thiên Địa Chi Nhãn, cứ tưởng có kẻ nào ngỗ nghịch dám gây chuyện trong Vĩnh Thế Chi Lăng, nào ngờ là nam nhân này luyện đan triệu hoán được Đan Lôi.
Nàng cũng không phải là chưa từng nhìn thấy Đan Lôi, ở tinh cầu nàng đang sinh sống, Luyện Đan Sư triệu hoán được nó không phải hiếm lạ, nhưng mà đó là khi bọn hắn luyện ra được một viên Thánh Cấp Cực Phẩm Đan Dược hoặc cao hơn.
Còn chuyện một viên Quân Cấp Hạ Phẩm Đan Dược đã triệu hoán được Đan Lôi thì là lần đầu nàng nhìn thấy.
À… nếu để Triệu Linh Lung biết rằng nam nhân này đã từng dùng một viên Tôn Cấp Hạ Phẩm Đan Dược triệu hoán được Tam Sắc Đan Lôi, không biết sẽ có suy nghĩ gì.
Thực ra, chính bản thân Trần An Vĩ cũng phải kinh ngạc, hắn không nghĩ rằng chỉ một viên Quân Cấp Hạ Phẩm Đan Dược – Trợ Lực Đan lại có thể triệu hoán được Đan Lôi.
Trợ Lực Đan là một loại đan dược đặc biệt có thể gia tăng tốc độ thu nạp thiên địa nguyên khí, gia tăng tốc độ và chiến lực bản thân trong thời gian ngắn, bù lại sẽ khiến người phục dụng suy yếu trong thời gian dài.
Ầm!
Đúng lúc này, Thiên Địa Chi Nhãn cảm nhận được Trợ Lực Đan sắp hoàn thành, lại như biết nam nhân này hoàn toàn miễn nhiễm với Tam Sắc Đan Lôi, vì vậy cực kì quyết đoán giáng xuống một đạo Tứ Sắc Đan Lôi.
“Trời ạ, đó là Tứ Sắc Đan Lôi, có sức mạnh tương đương với hàng chục đạo Tam Sắc Đan Lôi đấy!” Nhìn thấy đạo Tứ Sắc Đan Lôi đang giáng xuống, không ít người bất giác hét ầm lên, hiển nhiên đều cực kì kinh ngạc.
“Chắc đã làm ra chuyện gì ngỗ nghịch chọc giận tinh cầu rồi?” Ngược lại, cũng có một số người lại âm thầm khinh bỉ và cười nhạo.
“Ngu xuẩn, đây là Đan Lôi đấy!” Một số kẻ có kiến thức liền phản bác, rõ ràng người kia đang Luyện Đan có được không?
Bất chấp đám người nghị luận, Trần An Vĩ vẫn tiếp tục công việc của mình, dược lực trong đan đỉnh vẫn chưa hoàn toàn cô đọng hết, quá trình Thành Đan vẫn còn dài đằng đẵng, lại thêm Tứ Sắc Đan Lôi vô tình giáng xuống, hắn càng không thể lơ là.
Động lấy ý niệm, Tử Lôi Long lập tức xuất hiện, trên thân lấp lánh màu sắc của Tam Sắc Đan Lôi, long nhãn trong suốt nhìn đạo Tứ Sắc Đan Lôi đang giáng xuống, không chút do dự há miệng rộng, muốn thôn phệ lấy nó.
Grao!
Tứ Sắc Đan Lôi như cảm nhận được tồn tại có thể sánh ngang với mình, nó huyễn hóa thành một hư ảnh Long Tộc mang bốn loại màu sắc, ngũ trảo vô tình vồ xuống.
Tử Lôi Long cũng không hề e sợ, nó là Vô Thượng, nó không thể bị một đạo Tứ Sắc Đan Lôi đánh bại.
Oành!
Tử Lôi Long và Tứ Sắc Đan Lôi như kì phùng địch thủ, giao chiến mãi vẫn ở thế cân bằng, không bên nào chịu nhường bên nào. Nhưng cũng nhờ thế mà Trần An Vĩ lại có thể thời gian luyện đan.
Nhận thấy một đạo Tứ Sắc Đan Lôi không thể làm gì nam nhân kia, Thiên Địa Chi Nhãn tức giận, triệu hoán thêm một đạo Tứ Sắc Đan Lôi nữa, nhắm thẳng về phía viên Trợ Lực Đan mà đánh xuống.
Nhưng mà Trần An Vĩ đâu chỉ có mỗi Tử Lôi Long, hắn còn tận bảy con rồng nữa cơ mà, Thiên Địa Chi Nhãn muốn chơi số lượng với hắn? Còn non lắm!
Cứ thế, Thiên Địa Chi Nhãn đã triệu hoán cả thảy tám đạo Tứ Sắc Đan Lôi nhưng vẫn không làm gì được nam nhân này, kể cả khi tưởng chừng như sắp phá hủy được Trợ Lực Đan, Trần An Vĩ lại dùng cả thân thể đón đỡ.
Rốt cuộc Trợ Lực Đan cũng hoàn tất, Thiên Địa Chi Nhãn dù bất lực nhưng cũng không thể làm gì hơn, nó nhìn Trần An Vĩ lâu thêm một chút như thể muốn nói “Cứ chờ đó!” rồi biến mất.
Tử Lôi Long không bỏ qua cơ hội, trước khi Tứ Sắc Đan Lôi kịp tan biến đã thôn phệ lực lượng của chúng nó, trở nên mạnh mẽ hơn một bậc.
“Làm tốt lắm!” Trần An Vĩ âm thầm giơ ngón tay cái đối với những con rồng của mình, nhờ chúng nó hắn mới có thể an toàn đột phá Quân Sư cấp bậc Luyện Đan Sư nha.
…
Những tưởng thời khắc Thiên Địa Chi Nhãn chậm rãi biến mất, bầu trời sẽ trở lại dáng vẻ bình yên vốn có của nó. Nhưng không…
Rắc! Rắc! Rắc!!!
“Khặc! Khặc! Khăc! An Nam Tinh Cầu, các ngươi chuẩn bị chết!!!”
Hàng loạt tiếng nứt vỡ không gian vang lên kèm theo một tiếng cười ghê rợn vang vọng trong không gian khiến lòng người vô thức bất an, một cảm giác tử vong cận kề.
Theo sau đó, hàng loạt thân ảnh lạ mặt bất chợt hàng lâm, toàn thân bao trùm trong một loại khí tức kì lạ màu đỏ đen, mùi máu tanh nồng thoáng chốc bao phù cả tinh cầu.
“Đây… đây là…” Những tiếng lắp bắp đầy kinh hãi vang lên khắp nơi, chưa kịp nói hết câu thì đã lập tức bị giết.
Tình cảnh tương tự cũng xảy ra ở khắp nơi, thoáng chốc trở nên hỗn loạn tới cực điểm, ngay cả những địa phương vốn ở thế trung lập như Vạn Bảo Hội hay Đan Các cũng bị nhắm tới.
“Dám động tới người của Đan Các, các ngươi chịu chết!” Dược Chương trưởng lão tức giận gầm lên, Trùng Dương Kiếm xuất hiện trên tay, bạo phát tu vi ở mức Nguyên Thánh Cảnh Đỉnh Phong.
Hắn biết đám người này vốn đã sử dụng Phá Giới Đan, thần trí bắt đầu trở nên điên loạn, bất chấp đẳng cấp của tinh cầu mà bạo phát lực lượng, nếu hắn còn giữ thực lực chắc chắn sẽ không thể bảo vệ Đan Các.
Dưới sự lãnh đạo của Dược Chương, Đan Các bắt đầu cử ra lực lượng vừa trị thương vừa chiến đấu cùng với các thế lực khác.
Vạn Bảo Hội cũng làm ra hành động tương tự, đây không phải ân oán cá nhân nữa, đám người này không cần biết vì lý do gì, đã dám động vào người của Vạn Bảo Hội, thì phải chịu sự phẫn nộ của Vạn Bảo Hội.
Lương Thăng Lộc dẫn đầu Lương Gia, vừa tổ chức nhiều đợt giao dịch, trang bị Pháp Bảo cho nhiều người nhất có thể, vừa hỗ trợ các thế lực khác di tản, hạn chế thương vong thấp nhất.
Tình thế gấp rút, mọi việc cũng phải được triển khai nhanh gọn.
Các học viện ở từng đại lục cũng bắt đầu hành động, đích thân từng Viện Trưởng đứng ra chỉ huy các lão sư của mình vừa chiến đấu vừa di tản học viên của mình.
Các gia tộc đạt Tôn Cấp cũng tham dự, các lão quái vật ngày thường như thần long thấy đầu không thấy đuôi bây giờ cũng bạo phát lực lượng, ra sức chiến đấu.
Thiên Địa Chi Nhãn một lần nữa xuất hiện, từng đạo lôi kiếp bắt đầu giáng xuống, diệt đi một phần địch nhân, giải tỏa bớt ấp lực cho đám người.
Chỉ bất quá, số lượng địch nhân xuất hiện ngày một đông, do sử dụng Phá Giới Đan nên bọn chúng càng trở nên hung hãn, tu vi cũng toàn ở mức Nguyên Tôn cảnh trở lên, nhân lực của An Nam Tinh Cầu không thể chống cự hết, số lượng người xấu số bị giết hại vẫn đang tăng lên.
Ngay cả tinh cầu cũng bắt đầu bị ảnh hưởng, không gian liên tục bị những loại Nguyên Thuật mạnh mẽ hơn công phá, cứ đà này chỉ e rằng chính nó cũng không thể chống cự nổi.
Tình hình đang cực kì căng thẳng…
…
Trở lại với Trần An Vĩ, hắn không biết ngoài kia tình hình đang loạn lạc thế nào, hiện tại hắn cũng căng thẳng không kém.
Băng Hỏa Luân Hồi Diễm một lần nữa bao trùm lên đan đỉnh, biến nó trở thành Băng Hỏa Đỉnh.
Kim Cương Cốt Thổ cùng Thiết Thổ Nguyên Lực tạo ra một lớp bảo vệ bên ngoài, gia tăng độ kiên cố cho đan đỉnh. Tiểu Kim biết mình không giúp gì được cho nam nhân ở lĩnh vực này, nên dùng sự cứng cáp của mình thay hắn bảo vệ đan đỉnh.
Minh Văn vẫn luôn được kích hoạt, nhưng lần này, Trần An Vĩ lại sử dụng thêm cả Viễn Siêu Thánh Văn, gia tăng sức mạnh cho Minh Văn, giúp hắn tập trung tinh thần ở mức cao nhất.
Cảm thấy chuẩn bị đã xong xuôi, Trần An Vĩ hít sâu một hơi, bắt đầu đúc lại thân thể cho chúng nữ.
“Khung xương!” Động lấy ý niệm, hai bộ khung xương đã được biến đổi của Trưng Vương Song Nữ được đặt vào Băng Hỏa Đỉnh, lợi dụng sức nóng kinh người của Xích Viêm Nguyên Lực mà bắt đầu luyện hóa.
“Kim Cốt Dịch Thủy!” Không chút chậm trễ, Trần An Vĩ lại động lấy ý niệm, một dòng chất lỏng màu hoàng kim được hắn đổ xuống, nó nhanh chóng bám vào hai bộ khung xương, từ từ biến chúng nó thành màu hoàng kim đặc trưng của Kim Cốt.
“Ngũ Diệp Lục Nhụy Liên!” Sau khi Kim Cốt hình thành, cũng là lúc đúc lại lục phủ ngũ tạng.
Hai gốc sen năm cánh được thả vào, từng cánh hoa liền biến thành năm cơ quan quan trọng trong cơ thể, sáu cái nhụy hoa liền biến thành lục phủ, chia đều về cho hai khung xương.
“Phục Huyết Sâm!” Khống chế ngọn lửa sao cho vừa đúng nhiệt độ, Trần An Vĩ lại tiếp tục bỏ thêm một loại nguyên liệu khác.
Phục Huyết Sâm vừa tiến vào Băng Hỏa Đỉnh, gặp nhiệt độ vừa phải liền biến thành một dòng dịch thủy màu đỏ tươi như máu, cũng đồng dạng chia đều về hai bộ khung xương, bắt đầu hình thành huyết lộ.
Huyết lộ đã hình thành, lục phủ ngũ tạng cũng đã có, Trần An Vĩ lại bỏ thêm Ngọc Bì Hoa vào, tạo lại lớp da trắng nõn cho hai nữ.
Dược lực từ các loại Linh Thảo quý hiếm bắt đầu hòa tan, kết hợp cùng với khung xương của hai vị nữ vương, Trần An Vĩ bắt đầu trùng nặn cơ thể cho hai bảo bối của mình.
Bắt đầu từ cần cổ thon dài như thiên nga, xuống tới bờ vai nhỏ nhắn và xương quai xanh như ẩn như hiện, đôi gò bông đào căng tròn vừa tay nằm trên vòng eo mảnh khảnh không xương, kết thúc bằng một đôi đùi thon dài cùng đôi bàn chân trần mềm mại, đúng như sở thích của tên nào đó.
Theo sự tạo tác của Trần An Vĩ, hai cỗ ngọc thể dần hình thành bên trong Băng Hỏa Đỉnh, ngực nở mông cong chân dài đều đã có đủ, chỉ còn thiếu gương mặt là vẫn còn trống rỗng mà thôi.
“Tới lúc rồi!” Trần An Vĩ lên tiếng, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, trong lòng cười khổ, xem ra luyện chế cùng lúc hai cỗ ngọc thể của nữ Nguyên Thánh cường giả vẫn là hơi quá sức đối với một Quân Sư cấp bậc Luyện Đan Sư như hắn.
Long Nhược Thủy và Bạch Băng Thanh sắc mặt nghiêm túc, không chút do dự tiến vào bên trong đan đỉnh, lần lượt nhập vào thân thể của riêng mình.
Mọi thứ nói thì nhanh nhưng để hoàn thành tất cả những việc đó, Trần An Vĩ đã phải mất gần một tháng thời gian bên trong Vĩnh Thế Chi Lăng, lực lượng tiêu hao nhiều không kể xiết.
Cũng may hắn có Vô Thượng, sử dụng trực tiếp lực lượng từ thiên địa, nếu không e rằng đã không thể kiên trì lâu tới vậy.
Nhìn lấy hai cỗ thân thể đang trong giai đoạn quan trọng nhất, Trần An Vĩ mỉm cười lẩm bẩm “Mọi chuyện phải nhờ tới các nàng rồi!”
Giữa lúc bầu không khí đang trở nên căng thẳng, một cảm giác bất an bất chợt ập tới khiến Triệu Linh Lung giật mình, vội vàng lấy ra khối Truyền Âm Ngọc của mình, nhìn màu sắc của nó, gương mặt tuyệt mĩ liền biến sắc…
Bởi vì…
Lục Thanh Vân xảy ra chuyện rồi…
--------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言