“Thanh Long Nhất Thức – Thanh Long Loạn Vũ!”
Theo tiếng gầm thét vừa dứt của Long Hữu Nghĩa, cơn lốc nồng đậm Phong Hệ Nguyên Lực và Long Lực do chính bản thân hắn tạo ra nhanh chóng lao về phía Trần An Vĩ.
Chiến Ý ẩn chứa bên trong như hóa thành từng phiến vảy lân sắc bén như kiếm, liên tục xoay tròn như máy xay thịt, chém đứt tất cả những gì không may bị nó hút vào.
Trần An Vĩ không chút xem thường, hai tay cấp tốc kết ấn, điều động thiên địa nguyên khí, miệng gầm thét “Bách Khí Toàn Thân Thuật – Tam Thập Lục Thức!”
Thiên địa nguyên khí theo lệnh hiệu triệu của Trần An Vĩ nhanh chóng hóa thành hàng loạt kiện vũ khí bao trùm lấy toàn thân hắn, ba mươi sáu đòn quyền cước nhanh chóng được tung ra, tốc độ xuất thủ vô cùng khủng bố.
Ba mươi sáu cũng là con số cao nhất mà Trần An Vĩ có thể đánh ra khi sử dụng Bách Khí Toàn Thân Thuật, trong điều kiện tu vi tăng tiến một mảng lớn.
Từng đòn quyền cước được đánh ra một cách hỗn loạn nhưng vô cùng chặt chẽ, điểm yếu của đòn trước được đòn sau bổ sung, dung hợp lại tạo ra một đòn đánh vô cùng mạnh mẽ.
Keng! Keng! Keng!!!
Thanh Long Loạn Vũ va chạm trực diện với Bách Khí Toàn Thân Thuật, vảy rồng liên tục ma sát với các đòn quyền, liên tục triệt tiêu đi năng lượng của đối phương.
Dư ba của vụ va chạm ầm ầm quét ngang, vô tình trúng phải hàng loạt thiên tài xui xẻo, bất quá ngoài việc bị đánh văng khỏi chiến đài bất tỉnh thì chẳng ai tử vong.
Hiển nhiên cả Trần An Vĩ và Long Hữu Nghĩa đều không muốn ra tay tiêu diệt thế hệ thiên tài mới của tinh cầu, vì vậy chỉ đánh bay bọn hắn xuống chiến đài, triệt để mất quyền thi đấu.
Mà sau vụ va chạm, Thanh Long Loạn Vũ và Bách Khí Toàn Thân Thuật cũng đồng thời hao hết lực lượng, đang chầm chậm tan biến…
“Không xong!” Long Hữu Nghĩa chợt phát hiện điều gì, vội vàng lách thân rồng sang một bên.
Phốc!
“Hự…” Long Hữu Nghĩa rên lên một tiếng đau đớn, miệng rồng phun máu, khí tức yếu hơn một chút, nhưng kì lạ là trên thân thể hắn lại không hề có bất kì vết thương nào.
Chuyện gì đã xảy ra?
“Là Long Hồn!!!” Không biết là ai quan chiến đột nhiên phát hiện ra điều gì mà kinh hô, khiến toàn trường lúc này mới chú ý tới tôn Long Hồn vẫn luôn bay lượn quanh thân Đệ Nhất.
Chính nó là thứ đã bắn ra một đạo Hồn Lực ngay thời điểm Thanh Long Loạn Vũ và Bách Chiến Toàn Thân Thuật đang dần tan biến, khiến Long Hữu Nghĩa mất cảnh giác.
Trên chiến đài, Long Hữu Nghĩa đương nhiên cũng nhận ra điều tương tự, ánh mắt liền trở nên nghiêm túc, miệng rồng lại gầm thét “Thanh Long Bí Thuật – Thăng Long!”
Ngay khi tiếng quát vừa dứt, toàn bộ thiên tài có mặt trên chiến đài lập tức cảm nhận được một cỗ uy áp hùng mạnh đè nặng trực tiếp lên Huyết Mạch của mình, chiến lực suy giảm hai phần.
Kể cả những thiên kiêu của các chủng tộc hàng đầu như Hỏa Phượng Tộc, Băng Phượng Tộc hay Bạch Hổ Tộc cũng phải e dè trước cỗ uy áp này.
“Bí thuật thật mạnh!” Trần An Vĩ ở phía đối diện, là người trực tiếp bị Long Hữu Nghĩa nhắm tới nên cảm nhận được rõ ràng nhất.
Ngay cả hắn lúc này cũng có cảm giác toàn thân như bị đè nặng, động tác trì trệ không tả nổi, mặc cho hắn không phải là Yêu Tộc.
Mà bên phía Long Hữu Nghĩa lúc này, chỉ thấy toàn thân hắn phát ra một ánh hào quang màu xanh lục bích, vảy lân óng ánh như khảm ngọc, khí tức tuy vẫn ở Nguyên Tôn Đỉnh Phong như hiển nhiên chiến lực đã ở một tầm cao mới.
“Tiểu Vĩ, Thăng Long là bí thuật độc hữu của Thanh Long Tộc, ngay cả Chân Long Nhất Tộc cũng phải dè chừng khi đối đầu với bọn hắn khi đang ở trạng thái này, ngươi phải vạn phần cẩn thận!” Từ trong thể nội, thanh âm lo lắng kèm chút run rẩy của Long Nhược Thủy truyền ra.
Hiển nhiên bản thân nàng là Hàn Long Tộc cũng chịu ảnh hưởng, thậm chí có thể nói là còn nhiều hơn cả Trần An Vĩ.
Tiêu Yến ở bên cạnh cũng chịu ảnh hưởng không kém, nàng cũng không khỏi bất an nắm tay nam nhân.
Trần An Vĩ mỉm cười trấn an hai vị tuyệt sắc giai nhân, trong lòng lại đang cao hứng tới cực điểm.
Vì sao ư?
Bởi vì hắn lại tìm được một đối thủ xứng tầm!
Bất quá vẫn hơi tiếc vì Vạn Vũ Đế Vương Biến đang ở thời gian chờ, hiện tại không thể tiếp nhận thêm bí thuật mới, nếu không bản thân hắn đã sở hữu thêm hai loại bí thuật cường đại!
“Công tử đừng có được voi đòi tiên, bí thuật càng nhiều thì mạnh đấy, bất quá nếu sử dụng thêm Thăng Long ở thời điểm hiện tại, dù có trăm cái mạng cũng không đủ chống lại phản phệ!” Ảnh Nhi ở một bên vai, đọc được suy nghĩ của hắn liền bĩu môi.
“Hắc hắc, ta cũng đâu có nói muốn sử dụng nó ngay bây giờ!” Trần An Vĩ nhếch miệng cười tà.
Hướng Long Hữu Nghĩa nói “Long huynh có hứng thú cùng ta đánh cược?”
Long Hữu Nghĩa cũng là hứng thú hỏi “Không biết Hàn Long huynh muốn cược thế nào?”
Trần An Vĩ mỉm cười truyền âm “Nếu như ta thắng trận này, thì một năm sau huynh phải thi triển Thăng Long trước mặt ta, còn nếu ta thua, truyền thừa Long Tộc mà ta đã nhận được sẽ là của huynh! Thế nào?”
Trong vòng 1 năm nữa khi Vạn Vũ Đế Vương Biến đã hết thời gian chờ, mà thực lực cũng đã tăng lên đủ mạnh mẽ, cũng chính là lúc hắn sẽ tiếp nhận loại bí thuật độc hữu của Thanh Long Tộc.
Còn về việc vì sao không trực tiếp đỏi lấy khẩu quyết của Thăng Long á? Dĩ nhiên là bởi vì không muốn làm Long Hữu Nghĩa khó xử rồi!
Sắc mặt Long Hữu Nghĩa biến ảo liên tục, bất quá liền lắc đầu “Như thế quá không công bằng với Hàn Long huynh, Long mỗ không thể chấp nhận!”
Trần An Vĩ còn đang định lên tiếng thì lại nghe Long Hữu Nghĩa nói “Thế này đi, nếu ngươi hứng thú với bí thuật của Thanh Long Tộc chúng ta, sau khi Vạn Yêu Chiến Tướng Hội kết thúc hãy đến Thanh Long Lục Bảo Giới làm khách, ta sẽ tận tay giao khẩu quyết cho ngươi!”
“Như vậy được sao?” Trần An Vĩ có chút ngoài ý muốn hỏi.
Hắn vốn muốn chờ 1 năm, ai ngờ tên này trực tiếp muốn đưa khẩu quyết của Thăng Long cho hắn nha.
“Tin tưởng sau khi phụ thân và các trưởng lão nhìn thấy trận chiến này giữa ta và ngươi, bọn hắn sẽ không ngăn cản!” Long Hữu Nghĩa mỉm cười đầy ý vị xua tay.
Trần An Vĩ là người thông minh, đương nhiên hiểu ý tứ trong câu nói của Long Hữu Nghĩa, bất quá ngoài mặt lại không tỏ ra biểu hiện gì, chỉ nhàn nhạt nói “Nếu vậy, tại hạ đa tạ ý tốt của Long huynh trước vậy!”
“Haha, chờ thắng được ta rồi nói!” Long Hữu Nghĩa bật cười, hai tay lấy tốc độ nhanh nhất mà kết ấn.
Phong Hệ Nguyên Lực và Long Lực trong cơ thể được điều động đến cực hạn, miệng rồng gầm thét “Thanh Long Tứ Thức – Vạn Long Hợp Nhất!”
Grao! Grao! Grao!!!
Như được hiệu triệu từ bậc đế vương, hàng vạn tiếng long ngâm cất lên từ bốn phương tám hướng khiến các chủng tộc Yêu Thú vô thức rùng mình.
Rồi trong ánh mắt bất khả tư nghị của đám người, hàng vạn tôn Thanh Long bất chợt hàng lâm, ánh mắt trong suốt nhìn về phía người hiệu triệu chúng nó, không chút do dự mà lao vào cơ thể Long Hữu Nghĩa.
“Công pháp thật mạnh!” Toàn trường vô thức hít một hơi lạnh.
Bởi bọn hắn nhận ra một thức Vạn Long Hợp Nhất này vậy mà có thể hội tụ Phong Hệ Nguyên Lực trong phạm vi rộng lớn đến nỗi bọn hắn dù có người là cường giả Nguyên Quân cảnh áp chế tu vi cũng không thể đo đếm.
Chính lượng Phong Hệ Nguyên Lực dồi dào này đã hóa thành hàng vạn tôn Thanh Long kia.
Đó là nó còn được thi triển bởi một thiên tài mới Nguyên Tôn Đỉnh Phong, thử hỏi nếu cường giả cấp cao hơn thi triển thì sẽ như thế nào?
Long Hữu Nghĩa toàn thân phát sáng, lượng Phong Hệ Nguyên Lực vừa hội tụ được hắn sử dụng làm lực lượng cho khỏa Long Pháo trên miệng, lúc này đã to hơn trăm trượng.
“Hàn Long huynh, đây là thức cao nhất mà ta có thể thi triển trong Thanh Long Huyền Nguyên Công, sức mạnh có thể đánh ngang với cường giả Nguyên Quân Đỉnh Phong, hãy cẩn thận!” Trước khi bắn ra Long Pháo, Long Hữu Nghĩa còn tốt bụng nhắn nhủ.
Trần An Vĩ gật đầu, cảm nhận được sức nặng tựa thái sơn áp đỉnh từ Vạn Long Hợp Nhất gây ra, trong lòng không chút xem thường. Hắn hiểu Long Hữu Nghĩa đang muốn một thức phân thắng bại, nên mới lập tức dùng tới chiêu thức mạnh nhất của mình.
Đại não cấp tốc suy nghĩ, hai tay đã nhanh chóng kết ấn, Sát Ý cùng Chiến Ý đến từ Sát Chiến Thống Vạn Quân cấp tốc hội tụ nơi hai bàn tay.
Khác với những lần trước chỉ sử dụng một loại vũ khí, lần này Trần An Vĩ quyết định huyễn hóa ra cùng lúc hai món vũ khí thường dùng.
Tay trái cầm trường cung dẻo dai – Đế Vương Cung, tay phải cầm trường kích uy vũ – Đế Vương Kích, Trần An Vĩ lại điều động thiên địa nguyên khí, hình thành tổ hợp tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính bao trùm lên chúng nó.
Tụ Nguyên Văn, Bạo Công Văn và tám loại Khí Văn tương ứng nhanh chóng được khảm lên trên, gia tăng sức mạnh của chúng.
Dưới tác động của Tụ Nguyên Văn, khả năng hấp thu thiên địa nguyên khi của Trần An Vĩ lập tức được gia tăng, hình thành cục diện đối lập với Long Hữu Nghĩa cũng đang liên tục hấp thu nguyên khí ở đối diện.
Nhất thời trong mắt toàn trường hiện ra một khung cảnh nửa xanh lục bích nửa đen đỏ, hai bên liên tục thôn phệ thiên địa nguyên khí của nhau, không bên nào nhường bên nào.
Tình cảnh này khiến các chủng tộc Yêu Thú có thiên phú thôn phệ như Côn Băng Tộc cũng phải nhíu mày kinh hãi. Rốt cuộc là ai mới có thiên phú thôn phệ đây hả?
Ngoài ra, việc triệu hoán ra hai thanh vũ khí trái ngược nhau hoàn toàn của Đệ Nhất cũng khiến cường giả quan chiến phải suy nghĩ một phen, không biết hắn dự định sẽ làm gì.
Như để trả lời cho bọn hắn, Trần An Vĩ không nhanh không chậm đặt Đế Vương Kích vào chính giữa Đế Vương Cung, bắt đầu hội tụ lực lượng.
Tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính bao trùm lấy thân kích, huyễn hóa thành một thanh tiễn cực kì khủng bố, liên tục hút lấy thiên địa nguyên khí xung quanh.
Nhìn thấy hành động của hắn, không ít người âm thầm tự hỏi “Đây là loại chiêu thức gì?”
“Một thức này được ta gọi với cái tên…” Trần An Vĩ sắc mặt hơi trắng đi, khó khăn nói trong lúc hội tụ lực lượng cho chiêu thức của mình.
“Đi đi, Nhất Kích Giáng Vạn Long!”
Dứt lời, thanh Đế Vương Kích được dùng làm tiễn cho Đế Vương Cung lập tức được bắn ra, trên đường bay vẫn luôn hấp thu thiên địa nguyên khí, kích thước ngày càng phóng lớn.
Grao! Grao! Grao!!!
Mà ở bên phía ngược lại, Long Pháo được gia trì Vạn Long Hợp Nhất cũng đã hoàn thành tụ lực, trực chỉ phía Trần An Vĩ mà bắn tới.
Bên trong Long Pháo có thể nhìn thấy loáng thoáng hư ảnh Vạn Long hợp thành một thể mà bay tới, khủng bố không cách nào hình dung.
Oành!
Một bên là kích hóa tiễn, một bên là vạn long quần lượn, hai bên không ai nhường ai mà lao thẳng vào nhau, phá hủy vạn dặm không gian trên đường đi, ma diệt hoàn toàn vùng không gian nơi va chạm.
Dư ba vụ nổ của nó còn khủng bố hơn, chỉ vừa mới va chạm đã đánh bay vô số thiên tài xui xẻo đang ở bên cạnh.
Chỉ bất quá lần này bọn hắn dùng toàn lực nên đã có không ít người trọng thương, một số yếu hơn thậm chí còn không thấy xác.
“Không ổn!” Phương Thiên Vũ đang chiến đấu ở một vị trí khác cách Trần An Vĩ vạn dặm, cảm nhận được dư ba đánh tới, liền vội vàng hóa thành bản thể để chống đỡ.
Đối thủ của nàng – Băng Phù Dung cũng nhạy bén không kém, vừa hóa thành bản thể Bạch Tuyết Hải Phượng, kịp thời hóa giải dư ba, tràn ngập kiêng kị nhìn về phía xảy ra vụ nổ.
Nếu nàng biết kẻ gây ra vụ nổ chính là nam nhân nàng từng “gây sự”, không biết Băng Phù Dung sẽ suy nghĩ gì.
Ở một bên khác, thân ảnh thần bí khoác trên mình lớp áo choàng đỏ đen song sắc đang điên cuồng dùng móng vuốt của mình đánh bay tất cả những đối thủ trên đường.
“Quá yếu! Quá yếu! Các ngươi quá yếu!!!” Người thần bí cười như điên dại, móng vuốt trên tay liên tục bổ xuống, nhất kích chí mạng.
Như cảm nhận được điều gì, y nhìn về phía phát ra vụ nổ, khóe môi nhếch lên nụ cười hưng phấn.
Lại một bên khác, bản thể một tôn Bạch Hổ đang đúng theo nghĩa đen của câu “như hổ nhập bầy cừu” mà liên tục đánh bay hàng loạt thiên tài các chủng tộc khác xuống chiến đài.
Hắn không ai khác chính là thiếu chủ Bạch Minh.
Đột nhiên cảm nhận được uy áp khủng bố truyền đến từ phía xa, Bạch Minh sắc mặt chợt biến, nhanh chóng sử dụng tốc độ của mình chạy ra khỏi vùng tác động.
Hắn còn chưa kịp hoàn hồn thì…
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Nhất Kích Giáng Vạn Long và Vạn Long Hội Tụ đồng loạt phát nổ, thổi bay không gian xung quanh, chiến đài như bị xới tung thành từng mảnh, các thiên tài thực lực yếu hơn chút lập tức bị đánh bay, trọng thương bất tỉnh.
Một đợt dư ba nữa lại tiếp tục phát sinh, uy lực còn mạnh hơn dư ba trước đó hàng trăm lần.
Nhìn thấy tình cảnh này, Trần An Vĩ cưỡng chế đau đớn sinh ra từ hai loại Bí Thuật, vội vàng ôm lấy Tiêu Yến, Thiên Địa Dạ Hành kích hoạt, cấp tốc rời xa vị trí vụ nổ.
Ở phía ngược lại, Long Hữu Nghĩa toàn thân đau nhức, phải gánh chịu phản phệ từ Thăng Long khiến hắn suy yếu đến cùng cực, dù không cam lòng, nhưng trên tay đã cầm sắt một tấm Dịch Chuyển Phù, cấp tốc rời khỏi chiến đài.
Thoáng chốc, toàn bộ chiến đài như lưu tinh va chạm thiên thạch, đất đá văng lên tứ tung, khung cảnh như ngày tận thế, vô số thân thể Yêu Thú nằm rạp trên nền đất, có tôn trọng thương bất tỉnh, có tôn triệt để mất đi sinh cơ.
Phốc!
Di chứng của hai loại Bí Thuật một lần nữa kéo tới, tuy nhiên do sử dụng “đúng liều lượng” cùng với việc tu vi gia tăng, Trần An Vĩ ngoài phun ra một ngụm máu tươi thì không có gì nghiêm trọng.
Bất quá điều đó cũng khiến Tiêu Yến bất an không thôi, tay nhỏ liên tục vuốt lưng, ánh mắt ngập tràn lo lắng nhìn nam nhân.
“Hề hề, ta không sao!” Trần An Vĩ nắm lấy tay nhỏ của giai nhân, khẽ đặt lên đó một nụ hôn, cười hề hề nói.
“Hừ, cái đồ liều mạng!” Tiêu Yến hờn dỗi đánh vào ngực hắn một cái, nhưng sự lo lắng trong đáy mắt đã dần vơi đi.
Trần An Vĩ còn muốn trêu chọc giai nhân thì bên tai lại vang lên giọng nói có chút yếu ớt của Long Hữu Nghĩa “Hàn Long huynh tài nghệ hơn người, Long mỗ thua tâm phục khẩu phục!”
“Như đã nói, Thanh Long Lục Bảo Giới sẽ chào đón ngươi!”
“Đã nhường rồi!” Trần An Vĩ mỉm cười truyền âm đáp lại.
Lúc này, Trần An Vĩ mới nhìn lại “thành quả” mà mình gây ra, nhất thời có chút cứng họng, khóe môi không ngừng giật giật, không biết nói gì cho phải…
------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言