Chương 314: Người quen cũ

“Đệ Nhất tên đó… thắng rồi…” Toàn trường rất lâu sau mới có người thốt nên lời, tình cảnh trước mặt bọn hắn thực sự quá mức rung động.

Hình ảnh hắc y nhân tay cầm trường kích đâm xuyên lồng ngực một thiếu chủ Long Tộc, xuyên qua lớp phòng ngự vững chắc từ vảy lân của hắn thật sâu ấn tượng đám người.

“Ngươi… ngươi dám giết ta?” Long Ngạo cắn răng nhìn vết thương trên ngực đang liên tục bị tàn phá, ánh mắt tràn đầy vẻ không cam lòng cùng căm giận nhìn hắc y nhân.

Trần An Vĩ không nói một lời, tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính lập tức bùng lên, trực tiếp đem Long Ngạo ma diệt.

“Thiếu chủ!!!” Cường giả Long Tộc lúc này mới kịp hoàn hồn, ánh mắt ngập tràn sát ý và tức giận gầm lên.

“Ngươi sẽ phải trả giá!” Tên Chân Long trưởng lão không nhịn nổi nữa liền thi triển Chân Long Đằng Không, tu vi bộc phát toàn diện, Long Trảo hướng về phía Đệ Nhất chụp tới.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Cảm nhận được có kẻ phá vỡ quy tắc, Thiên Địa Chi Nhãn lập tức hiển linh, trực tiếp điều động Ngũ Sắc Lôi Kiếp muốn đánh xuống.

Toàn trường sắc mặt ngưng trọng, vội vàng di dời hậu nhân của mình rời khỏi phạm vi Huyết Long Chiến Đài, tránh bị lôi kiếp vạ lây.

Không ai ngờ được Chân Long trưởng lão lại bất chấp vi phạm quy tắc của tinh cầu mà bộc phát tu vi toàn diện chỉ để tiêu diệt một hậu bối.

Trần An Vĩ cố gắng đứng vững, uy áp cường đại đến từ cường giả như Chân Long trưởng lão khiến hắn muốn điều động thiên địa nguyên khí chống lại cũng không thể.

Nhìn thấy thế công càng lúc càng tới gần của Chân Long trưởng lão, ai ai cũng nghĩ nhân vật như Đệ Nhất này số mệnh đã tận.

Oành!

“Ngươi…” Chân Long trưởng lão sững sờ nhìn lấy thân ảnh vừa chắn trước mặt Trần An Vĩ, vẻ mặt căm tức không nói nên lời.

Chỉ thấy người vừa đến là một vị lão nhân toàn thân mặc hoàng kim sắc áo bào, trên ngực trái còn thêu một chữ Lương, đủ thấy đây cũng là một vị cường giả nào đó của Lương Gia.

Cũng chính hắn là người đã ngăn chặn Chân Long trưởng lão, dù vẫn áp chế ở Nguyên Tôn cảnh đỉnh phong nhưng có thể thấy được thực lực thực sự của người này cao cường hơn hẳn.

“Chân Long trưởng lão liên tục vi phạm quy tắc, trực tiếp diệt sát!” Lão nhân không nhanh không chậm nói, bàn tay nắm chặt Long Trảo của Chân Long trưởng lão không để hắn di chuyển.

Dứt lời cũng vừa lúc Ngũ Sắc Lôi Kiếp phủ xuống, oanh sát Chân Long trưởng lão, trực tiếp diệt đi một vị cường giả Long Tộc.

Về phần Long Ngạo bị Trần An Vĩ tiêu diệt, lão nhân cũng không quản. Bởi lẽ trong chiến đấu, đao kiếm vô tình, sinh tử tự chịu. Nếu Vạn Bảo Hội cũng phải để tâm tới chuyện này, chẳng phải công việc sẽ nhiều như núi sao?

Đây cũng là lời cảnh cáo cho những kẻ muốn ỷ thân phận cường giả của mình mà can thiệp vào trận đấu giữa các thiên tài trẻ tuổi. Quy tắc của Vạn Bảo Hội thành lập ra không phải chỉ để trưng!

Bùm! Bùm! Bùm!!!

Đương lúc mọi người vẫn còn đang kinh ngạc vì chuyện vừa xảy ra, hàng loạt vụ nổ liên tục vang lên đằng sau vị lão nhân vừa xuất hiện, máu huyết văng tán loạn.

“Công tử!!!” Ảnh Nhi hốt hoảng kêu lên dù rằng ngoài Trần An Vĩ ra thì chẳng có ai nghe được tiếng kêu của nàng.

“Chơi hơi lớn rồi!” Trần An Vĩ cười khổ một tiếng trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, toàn thân hắn như tan nát, cả tay lẫn chân đều bị phản phệ mà nổ tung, sinh cơ tiêu tán gần như muốn tử vong.

Lão nhân dường như không bất ngờ trước tình cảnh này, chỉ nhẹ phất tay một cái đã đem cơ thể toàn máu của Trần An Vĩ dịch chuyển về Vạn Bảo Hội chi nhánh.

Lương Gia Quỳnh nhìn tình cảnh này vội lên tiếng “Đa tạ Đại trưởng lão!”

Lão nhân được gọi là Đại trưởng lão liền lắc đầu “Lão phu chỉ là bảo vệ một nhân tài, tiểu thư không cần câu nệ tiểu tiết!”

Dứt lời cũng không rời đi mà nhìn về phía Lương Gia Quỳnh một chút, ánh mắt dường như có sự phức tạp không nói nên lời.

Ở một nơi nào đó trong Thái Dương Vũ Trụ…

Một tòa thành to lớn trôi nổi trong không gian, xung quanh là mười cái tinh cầu to lớn với đủ mọi loại màu sắc, mỗi tinh cầu lại nồng đậm một loại thuộc tính khác nhau, phân biệt quay quanh tòa thành.

Được xây dựng bằng một loại đá đặc biệt sở hữu những đường nét như vảy lân của Chân Long, bên trong dường như ẩn chứa Long Uy nhàn nhạt hệt như một tôn Chân Long thực thụ, nơi đây được gọi là Thăng Long Thành, lãnh thổ sinh sống của một chủng tộc cường đại bậc nhất vũ trụ – Chân Long Nhất Tộc.

Những tinh cầu xung quanh đương nhiên là lãnh thổ của các chủng tộc phụ thuộc Chân Long Nhất Tộc như Hỏa Long, Lôi Long, Hàn Long, Thủy Long các loại.

Tận sâu bên trong Thăng Long Thành, nơi uy nghiêm bậc nhất của toàn Long Tộc là nơi một thân ảnh oai vệ hùng dũng bình thản ngồi trên bảo tọa.

Hắn là một trong những nam nhân cao quý nhất trên toàn vũ trụ, chấp trưởng một chủng tộc Thần Thú hùng mạnh và hàng vạn binh lính tinh nhuệ, có thể nói là nam thần trong lòng vô số người.

Hắn là đương kim tộc trưởng của Long Tộc, nam nhân thống lĩnh vạn long, quyền uy bậc nhất thiên hạ – Long Ứng Thiên.

Lúc này đây, vốn đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần, cảm ngộ thiên địa quy tắc một cách bình thản, Long Ứng Thiên đột nhiên phát hiện một điều gì đó bất thường, trong lòng vô thức cảm thấy bất an.

“Kỳ quái, tại sao liên kết giữa bổn tọa và Ngạo Nhi lại biến mất?”

Cùng lúc đó, một tên lão nhân hớt hải chạy vào, gương mặt hoảng sợ tới cực điểm, lắp ba lắp bắp nói “Tộc trưởng… hồn… hồn bài của thiếu chủ và tứ trưởng lão đã vỡ rồi!”

Ầm!

Kẻ kia vừa dứt lời, một bên gác tay của bảo tọa đột nhiên nứt vỡ, ngũ trạo như muốn bóp nát cả chiếc ghế, Long Ứng Thiên gầm lên “Ngươi nói cái gì?”

Kẻ kia vội vàng quỳ xuống, hoảng loạn nói “Bẩm tộc trưởng, tiểu nhân cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết nửa khắc trước, hồn bài của thiếu chủ và tứ trưởng lão đột nhiên vỡ rồi!”

Long Ứng Thiên không dám tin vào tai mình, nhưng mối liên kết giữa hắn và nhi tử của mình đã mất khiến hắn không thể không tin.

“Nhi tử của ta… Kẻ nào! Là kẻ nào đã giết con của ta!!!” Sự tức giận bao phủ tâm trí, hắn gầm lên như mãnh long gào thét, chấn động cả Thăng Long Thành, khiến vô số người hoảng loạn.

Kẻ kia hoảng sợ không dám nói gì, chỉ còn biết quỳ yên một chỗ, tận lực hạ thấp sự tồn tại của mình.

“Đi, lập tức triệu tập Vạn Long Quân, bổn tọa phải xem thử, là kẻ nào không có mắt dám động đến Long Tộc!” Long Ứng Thiên gầm lên, Long Lực hòa vào âm giọng khuếch tán khắp Long Tộc.

Ngày hôm đó, bất kể là ai ở lân cận cũng đều nhìn thấy Vạn Long Quân tập hợp, trong đầu đều vô thức hiện lên cảnh tượng gió tanh mưa máu mà tự hỏi “Rốt cuộc là kẻ nào xấu số như vậy?”

Và kẻ xấu số trong suy nghĩ của đám người hiện tại đang trọng thương nằm trên giường nệm của Vạn Bảo Hội.

Điều kì diệu là dù bị phản phệ tới nổ cả thân thể, nhưng kiện Nguyệt Ảnh Áo Choàng đen tuyền trên người vẫn nguyên vẹn, nó thậm chí còn giữ đúng vai trò che giấu khí tức và dung mạo của chủ nhân, khiến Lương Gia Quỳnh mặc dù vẫn thường lui tới cũng chẳng hề biết rằng Đệ Nhất và Trần An Vĩ là cùng một người.

Lúc này đây, Trần An Vĩ vẫn đang từ từ hồi phục thương thế nhờ hai loại Dị Thuộc Tính luôn hoạt động. Cộng thêm việc đang được hưởng đãi ngộ đặc biệt của Vạn Bảo Hội, thương thế của hắn không mất bao lâu đã bình phục.

Nói là không bao lâu, nhưng cũng phải mất hơn một tuần thời gian thì hắn mới hoàn toàn bình phục. Dù sao thì phản phệ của hai loại Bí Thuật không phải nói đùa.

Cảm nhận được có người bên cạnh, Trần An Vĩ cũng không tỉnh dậy ngay mà âm thầm chờ đợi, xem thử mục đích của người này.

Mấy ngày này, Lương Gia Quỳnh vẫn thường xuyên lui tới đây, phần vì muốn kiểm tra thương thế của Đệ Nhất, phần còn lại vì muốn xem thử thân phận của hắn là ai.

Không phải tự nhiên mà đại trưởng lão lại ra mặt bảo vệ cho một thí sinh trong Vạn Yêu Chiến Tướng Hội, thông thường việc này được giao cho các vị Hộ Pháp trong gia tộc đấy.

Vậy nên thân phận của người này khiến Lương Gia Quỳnh nàng ban đầu từ hứng thú một mối làm ăn cho tới thực sự tò mò.

“Hay là nhân lúc hắn chưa tỉnh lại, ta kéo lớp áo choàng này xuống nhỉ?” Lương Gia Quỳnh ngồi bên cạnh nhìn lớp áo choàng vẫn luôn bao phủ trên người Đệ Nhất, trong đầu thầm nghĩ.

“Chắc là hắn sẽ không tỉnh lại sớm như vậy đi?” Như tự trấn an cho sự tò mò của bản thân, nàng vươn tay muốn kéo lấy Nguyệt Ảnh Áo Choàng.

“Gia Quỳnh tiểu thư dường như rất có hứng thú với diện mạo của tại hạ?” Bất chợt lúc này, một giọng nói vang lên khiến cánh tay thon dài của Lương Gia Quỳnh khựng lại một chút.

Ánh mắt nàng lóe lên dị sắc, bất quá vẫn bình thản rút tay trở lại, nhẹ giọng nói “Ngươi thân mang trọng thương nhưng vẫn mặc áo choàng, ta chỉ là sợ ngươi bí quá ngạt thở mà chết thôi!”

Trần An Vĩ âm thầm nhếch miệng, cái gì gọi là sợ bí quá ngạt thở mà chết? Thân là tu sĩ như hắn và nàng vốn không cần quan tâm những chuyện này a. Sợ rằng nàng đã bắt đầu chú ý tới thân phận thật của hắn đi?

Thấy hắc y nhân vẫn không nói gì, Lương Gia Quỳnh liền lên tiếng “Không biết Đệ Nhất các hạ có hứng thú hợp tác với Vạn Bảo Hội hay không?”

Trần An Vĩ nghĩ cũng phải, trước đó hắn từng cố tình để lộ ra thận phận Long Tộc, kèm theo một lượng lớn pháp bảo mua ở Nguyệt Ảnh Quầy và đan dược tự luyện chế để đổi lấy cơ hội được lên chiến đài sớm nhất, vì điều này nên đã khiến Lương Thăng Lộc và cao tầng Lương Gia chú ý.

Hiện tại Lương Gia Quỳnh thân là tiểu thư của gia tộc tìm tới bàn chuyện làm ăn là đương nhiên. Đổi lại là hắn nếu gặp một đối tác tiềm năng cũng không thể bỏ qua nha.

Bất quá hiện tại vừa giao dịch đổi lấy một lượng tài nguyên không tồi, Trần An Vĩ cũng không có ý định tiếp tục giao dịch trong thời gian này, vì thế không ngần ngại lên tiếng “Vậy được, tại hạ sẽ liên hệ Lương Gia sau khi Vạn Yêu Chiến Tướng Hội kết thúc!”

Dứt lời, hắn liền nhảy xuống giường, chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo.

Lương Gia Quỳnh cũng không ngăn cản, chỉ là ánh mắt nhìn theo bóng lưng của Đệ Nhất vẫn có chút gì đó phức tạp.

Trần An Vĩ vừa bước theo hành lang vừa hướng trong lòng ra lệnh “Hệ Thống, mở thông tin của ta!”

“Tinh! Mở thông tin ký chủ!” Hệ Thống lập tức hồi đáp, một màn hình xanh theo đó được bật lên trước mặt hắn.

Vẫn là những dòng thuộc tính quen thuộc, nhưng điều khiến Trần An Vĩ chú ý chính là hai dòng thuộc tính về Nguyên Tu và các loại Vực.

Trong đó Nguyên Tu của hắn đã đạt tới Cửu Tinh Nguyên Tông cảnh nhờ sự tăng tiến của Hoàng Kim, Thanh Thủy và Bích Phong Nguyên Lực. Lý do là bởi trong trận chiến trước đó đa phần hắn điều động cả tám loại thuộc tính, chúng tăng tiến cũng là chuyện đương nhiên.

Cũng vì thế mà các loại Vực của hắn có thể hình thành nhanh hơn, đa số đều đã đạt tới ngưỡng Bát Thành Vực, còn thiếu hai phần lực lượng là có thể hóa thành Vực chân chính.

Riêng Hoàng Kim, Thanh Thủy và Bích Phong Vực vẫn chỉ ở mức Ngũ Thành, còn cần thêm nhiều thời gian nữa mới có thể Hóa Vực.

Xem xong thông tin của mình, Trần An Vĩ lại mở lên thông tin nhiệm vụ, ngoài một nhiệm vụ chính tuyến và ba nhiệm vụ mục tiêu mà trước đó đã biết, hắn còn phải thực hiện một nhiệm vụ mục tiêu cấp bậc Huyền Thoại có tên là Đệ Nhất Vạn Yêu.

Chính là nhiệm vụ đã yêu cầu hắn phải mang thân phận Yêu Tộc tham gia Vạn Yêu Chiến Tướng Hội, đồng thời không chỉ dành ngôi quán quân của một chủng tộc, mà còn phải đạt danh hiệu Đệ Nhất Vạn Yêu.

Tuy khó khăn nhưng phần thưởng rất hậu hĩnh, gồm 1 lần triệu hoán Huyết Mạch biến dị ngẫu nhiên và 1 lần triệu hoán Thánh cấp Pháp Bảo. Nhưng nếu thất bại cũng bị phạt rất nặng, chính là hắn và toàn bộ tinh cầu sẽ bị hủy diệt.

Ờm… chẳng hiểu việc thất bại Vạn Yêu Chiến Tướng Hội này có liên quan gì tới vận mệnh của hắn và toàn bộ tinh cầu, cơ mà đó là yêu cầu của nhiệm vụ thì Trần An Vĩ cũng chỉ đành thực hiện, dù sao phần thưởng cũng vô cùng đáng giá.

“Ồ?” Đương lúc chăm chú, đột nhiên Trần An Vĩ lại phát hiện một thân ảnh khiến hắn ấn tượng từ lâu. Nàng làm gì ở đây? Là tìm kiếm cơ duyên hay bản thân nàng cũng mang huyết mạch Hồ Tộc?

Thân ảnh khá quen thuộc mà hắn nhìn thấy hiện tại đang giao đấu với một tôn Lục Vĩ Hồ Tộc, kiện pháp bảo mà nàng dùng để che giấu thân phận vừa bị kẻ kia phá vỡ nên hắn có thể nhìn thấy gương mặt nàng, dù nàng nhanh chóng che giấu đi nhưng chút thoáng qua đó cũng đủ để hắn nhận ra nàng là ai.

Nhớ năm xưa khi tham gia Bách Long Hội Tụ, nàng là một trong số ít nữ nhân có thể đi tới vòng cuối cùng, tuy rằng sau đó thất bại nhưng cũng đủ khiến hắn phải chú ý tới.

Nàng là đệ nhất thiên tài của Thiên Mị Tông, một Nhất phẩm tông môn của Nhật Nguyệt Đại Lục vào thời điểm đó, bản thân lấy tu vi Nhất Tinh Nguyên Hoàng một đường thẳng tiến đến vòng cuối cùng, là niềm tự hào của toàn Thiên Mị Tông – Tiêu Yến.

Chỉ là không ngờ hiện tại lại có thể gặp nàng ở đây.

Oành!

Bất chợt một tiếng nổ lớn vang lên, và kết quả đã ngã ngũ, tôn Lục Vĩ Hồ Tộc bị Tiêu Yến dùng một chưởng toàn lực đánh bay xuống chiến đài, chấp nhận bị thua cuộc.

Bỏ qua lời tuyên bố giành được ngôi quán quân của người chủ trì, Tiêu Yến muốn nhanh chóng rời khỏi chiến đài, nhưng lại cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn về phía mình, nàng không thể không đề phòng nhìn lại.

Chỉ thấy một thân ảnh bình thản mà đứng trên Vạn Bảo Hội chi nhánh, dù không nhìn thấy mặt nhưng nàng vẫn cảm nhận được ánh mắt của người đó, một ánh mắt như thể nhìn thấu mọi bí mật của nàng vậy.

Nàng biết người này, Đệ Nhất của Nguyệt Ảnh Bảo Cung, vừa chiến thắng Long Ngạo thiếu chủ của Long Tộc, thực lực thâm sâu không đo lường được.

Bất quá không cảm nhận được ác ý trong ánh mắt của hắn, nàng cũng không tiếp tục nán lại mà quay lưng rời đi. Nàng còn phải nhanh chóng phục hồi để tiếp tục chiến đấu.

Nghe nói phần thưởng cho Đệ Nhất Vạn Yêu lần này là một khối khoáng thạch có khả năng thoát thai hoán cốt, gia tăng chất lượng huyết mạch. Nàng hiện tại rất cần nó, nên bằng mọi giá nàng phải giành lấy vị trí này.

Nhìn theo bóng lưng của vị nữ thiên tài năm đó, Trần An Vĩ khẽ nhếch miệng một câu “Thú vị!”

-----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言